Hai thanh lâu này thiết kế không sai, chỉ cần cải tạo một chút liền được, về
phần các cô nương kia, xem ra nàng phải tốn một hồi công phu, thời gian
mười ngày, không dài không ngắn, ngày mai phải phân loại các nàng ra, xem
các nàng am hiểu cái gì cho học cái đó, cầm kì thi hoạ còn có chút tuyên
truyền cũng là tất yếu
“Là, tiểu thư.” Lâm ma ma và Tiền ma ma đáp.
“Tốt lắm, ta cũng nên đi trở về, nhớ kỹ, ta gọi là Cuồng Phượng, về sau ta
sẽ vận hồng y, mặt che hồng sa để hiện thân.” Phượng Thiên Mị nói xong,
liền xoay người rời đi.
“Là, cung tiễn tiểu thư.” Lâm ma ma và Tiền ma ma phúc thân chào nàng.
Bóng đêm như nước, gió lạnh từ từ thổi, bầu trời tối đen điểm vài ngôi sao,
nguyệt quang chiếu hạ trên mấy cành lá, dừng ở phía trước có một nam tử
vận bạch y đứng đó.
Một đầu mặc phát thả sau lưng nam tử phiêu nhiêu trong gió mà không rỗi
loạn, bóng loáng thoáng nhuận như nhất đoạn thiên ti, trận gió thổi qua,
sợi tóc như nghịch ngợm mà vũ động.
Lãnh ý tà mị trong mắt lộ ra, hàn khí phát ra khôn mặt tuấn tú, bạc thần hơi
mở như các hoa hồng phấn lộn, sắc mặt mang theo vài phần ủ rũ.
Lúc này, một bóng dáng nhoáng cái đứng trước mặt nam tử.
“Thế nào? Tra được không?” Thanh âm nam tử nhẹ nhàng êm tai vang lên,
thanh âm mang theo chút vội vàng khó phát hiện.
“Chủ tử, thuộc hạ bắt được một tiểu nha hoàng trong vương phủ, sử dụng
mê huyễn hương, nàng ta nói ra toan bộ chuyện hôm đó. Nói là Thương Lan
Hiên đêm động phòng không đi động phòng, mà sườn phi Tô Nhị Tịch lại tới
đó, sau lại không biết đã xảy ra sự tình gì, Phượng Thiên Mị ru ngã Tô Tịch
Nhi, làm ả sanh non.
Thương Lan Hiên biết chuyện, một kiếm đâm xuyên qua bụng Phượng Thiên
Mị, còn phóng hỏa hủy thi diệt tích. Sau đó bọ họ nghe thiên viện xảy ra
chuyện, chạy đến thì thấy bốn thủ vệ ở đó đều chết hết nằm trên đất, khuôn
mặt khô héo như bị quỷ hút sạch máu.
Nửa đêm, chính sảnh không hiểu vì sao lại bị cháy, lại có hai thị vệ chết
giống hệt bốn thị vệ kia, mà buổi sáng hôm sau, phát hiện đồ cưới của
Phượng Thiên Mị không cánh mà bay. Tất cả mọi người đều cho rằng quỷ hồn
Phượng Thiên Mị đến báo thù, cho tới bây giờ bọn hạ nhân Hiên vương phủ
vẫn lâm vào tình trạng khủng hoảng.
Thương Lan Hiên dùng tánh mạng người nhà hạ nhân uy hiếp bọn họ, không
được phép nói ra nếu không sẽ giết cả nhà bọn họ nên không ai dám nói.”
Liễu Phong tràn đầy khó hiểu, chủ nhân cho hắn đi tìm hiểu chuyện của
Phương Thiên Mị làm gì không biết! Khi nào thì chủ nhân của bọn hắn bắt
đầu xen vào chuyện người khác rồi.
Bất quá, lần này điều tra củ nhiên biết được tin tức tàn nhẫn như vậy, ngốc
tử Phượng gia kia mệnh cũng thật khổ. Này Thương Lan Hiên cũng quá tàn
nhẫn lại đi hạ độc thủ với một nữ tử chân yếu tay mềm.
Tất nhiêu Liễu Phong vẫn chưa biết, nữ tử cứu chủ nhân của mình vào hôm
đó chính là Phượng Thiên Mị.
Nghe Liễu Phong bẩm báo Thương Lan Mạch trong lòng khiếp sợ cũng hiểu
rõ mọi chuyện.
Hiên vương phủ phát sinh hoả hoạn lần đầu tiên, là Thương Lan Hiên sai
người phóng, nhưng lần hai hẳn do Phượng Thiên Mị phóng! Hơn nữa, là trở về lấy đó cưới xong mới phóng.
Sáu thị vệ kia chết một cách quỷ dị, mặt bộ héo rũ, giống bị hút hết máu,
khiến mọi người đều cho rằng Phượng Thiên Mị biến thành quỷ về đòi mạng, làm cho bọn họ lòng người hoảng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...