“Giang hồ nữ nhân, không câu nệ tiểu tiết!” Phượng Thiên Mị tiếp nhận nam trang Tư Nguyệt đưa.
Mọi người bị hào khí Phượng Thiên Mị cấp chút trấn động, khí chất vốn không nên xuất hiện trên người tiểu thư cư nhiên người lại có thể phát ra vô cùng nhuần nhuyễn, lãnh ngạo, cao quý, thoát tục, xinh đẹp, hào khí, này tiểu thư thật đúng là trăm biến đa dạng. Không biết, về sau tiểu thư còn có thể cho các nàng bao nhiêu rung động rung động a!
Trong chốc lát, trong phòng xuất hiện một mỹ nam tử, thân thể thướt tha, mang hương thơm, khí chất như lan, ngay cả nữ tử đều thấy mặc cảm. Này nam tử chính là Phượng Thiên Mị nư phẫn nam trang.
“Oa! Tiểu thư phẫn nam trang thật sự hảo anh tuấn a!” Hồng Kiều sùng bái nhìn tiểu thư chính mình, trong mắt tràn đầy kinh diễm, nhịn không được kinh hô.
“Đúng vậy! Quả thực so với nam tử còn muốn tuấn hơn!”
“Nếu tiểu thư là nam tử, không biết bắt được bao nhiêu tâm nữ tử đâu!”
Tư Tình và Tư Diệu cũng tràn đầy kinh diễm phụ họa nói, Tư Vân Tư Nguyệt không nói gì thêm, tong mắt sớm để lộ bao nhiêu kinh diễm.
“Kia bổn thiếu gia liền cố mà làm thu tất că các ngươi! Thế nào?” Phượng Thiên Mị đắc ý cười cười, giả bộ nghiêm túc, giọng điệu thanh âm tràn đày mê hoặc.
Mấy người nhất thời hai má đỏ bừng, đồng thời cũng xấu hổ, các nàng thấy thể nào tiểu thư cũng có tiềm chất làm nam nhân!
“Ta xem tiểu thư nếu là biến thành nam nhân, không biết làm bao nhiêu nữ tử tan nát tâm đây!” Tư Vân đạm cười nói.
“Chỉ giáo cho?” Tư Nguyệt khó hiểu.
Phượng Thiên Mị cũng có chút nghi hoặc nhìn phía Tư Vân.
“Xem, tiểu thư đem toàn bộ chúng ta đều thu, kia ngày nào đó nếu người nhìn thấy xinh đẹp nữ tử, không phải sẽ vứt bỏ chúng ta sao? Nữ tử bị vứt bỏ, tâm không phải là nát sao?” Tư Vân nói.
“Không phải vậy, nếu bổn công tử thích, thứ gì cũng có thể chia sẻ với người khác, thế nhưng, người ta yêu thì tuyệt đối không thể chia sẻ với người khác. Ta cần chính là một đời một kiếp một đôi người, nếu như không có ai làm được, vậy thì ta thà rằng không có còn hơn lấy bừa.” Vẻ mặt Phượng Thiên Mị đầy nghiêm nghị nói.
Nàng là người hiện đại, không có quan niệm nhất phu đa thê, tới nơi này nàng không nghĩa tới việc thành thân, bởi vì nam nhân nơi này ba vợ bốn nàng hầu, hoặc là thị thiếp như mây, nàng chán ghét dùng chung đồ với người khác, đặc biệt nam nhân.
Dọa!
Mọi người một trận khiếp sợ, ý tưởng tiểu thư cũng quá lớn mật đi! Nhưng là, như thế nào có khả năng cả đời nhất thế một đôi nhân.
“Nhưng là, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường!” Tư Vân nghi hoặc nói, trong lòng lại không hiểu tán thành lời nói của Phượng Thiên Mị, đâu có nữ nhân nào cùng người khác chia sẻ nam nhân của mình! Chỉ là thế giới này sớm có truyền thống như vậy.
Phượng Thiên Mị cười khổ một tiếng nói: “Cũng bởi vì người ta đều tam thê tứ thiếp, cho nên mới có nhiều thê tử và thiếp như vậy, cũng vì thế mà giữa huynh đệ tỷ muội đều đấu tranh để tranh thủ tình cảm, vì lợi ích của mình, không ngại đi giết hại huynh đệ.”
Lấy Phượng Thiên Mị để nói đi! Nhị di nương bởi vì nàng chiếm thân phận nữ đích không thể phù chính, cho nên thường xuyên ngược đãi nàng, không cho nàng ăn cơm, chỉ có Phượng Thiên Dao thường xuyên len lén đưa cơm cho nàng! Phương di nương hận không diệt trừ được Phượng Thiên Mị cho yên tâm, cũng không thể làm gì vì sau lưng Phượng Thiên Mị có Thái hậu làm chỗ dựa, coi như sau khi Thái hậu thấy Phượng Thiên Mị biến thành ngốc thì không thích nàng nữa, nhưng bà vẫn thường xuyên cho người mang đồ tới cho nàng, chẳng qua là đều bị Phượng Thiên Linh đoạt đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...