Trương Tử Hề rất tin tưởng vào kế hoạch khai phá khu đất phụ cận Tô Luyến Thấm, thậm chí một chút cũng không lo lắng Trương Nghiêm Đình sẽ phủ quyết nó, kế hoạch có khả năng mang đến lợi ích rõ ràng, cho nên không có lý do để bị phủ quyết.
Hơn nữa như cô sở liệu, kế hoạch rất nhanh được phê chuẩn, Trương Nghiêm Đình thật sự lựa chọn Lưu thị làm công ty thừa kiến, cô chỉ không nghĩ tới, Trương Nghiêm Đình thế nhưng còn an bài Trương Tử Hiên làm người giám sát phối hợp toàn bộ công trình, đối với điểm ấy, Trương Tử Hề cười lạnh, cô cũng không coi trọng thành quả khai phá, đây chỉ là một phần khai đoan thôi.
Được thông tri, Trương Tử Hề lập tức báo cho Chu Tư Y, Tô Lâm và Trương Tử Mộng biết, kêu các nàng chuẩn bị ứng đối, về phần Tàng Huyền Thanh bên kia, Trương Tử Hề không có thông báo, bây giờ còn chưa phải thời gian để Tàng Huyền Thanh và Mộ Dung Phỉ xuất trướng.
Kế hoạch này xác thực khiến cho Trương thị và Lưu thị đều coi trọng, chỉ trong thời gian rất ngắn, liền xác định thời gian ký ước, còn quyết định tổ chức công khai.
Nhưng mà cũng không biết là phương nào để lộ tiếng gió, buổi lễ còn chưa khai triển,các tạp chí lớn ở H thị đã chiếm được tin tức, địa khu quanh thân Tô Luyến Thấm bị rất nhiều người chú ý không lâu sau sẽ bị khai phá, nhưng lại là từ bacông tylớn Trương thị, Tô thị, Lưu thị hợp tác khai phá.
Một khi đưa tin, H thị lập tức oanh động, đầu tiên là bởi vì Tô Luyến Thấm rất nổi tiếng, còn có địa khu xung quanh Tô Luyến Thấm đã bị chú ý rất nhiều năm, kế tiếp là phân lượng của ba công ty tham dự khai phá.
Đối với tin tức như vậy, Trương thị, Tô thị, Lưu thị lại cực kỳ ăn ý bảo trì trầm mặc, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hiệu quả đạt tới,tăng thêm sự quan tâm của dân chúng, đề cao độ chú ý của kế hoạch.
Trương thị cùng Lưu thị bảo trì trầm mặc, điều này không khó lý giải, có lẽ hiệu quả như vậy đúng là mục đích của bọn họ, phòng điền sản cũng giống như minh tinh, đều là cần trải qua sao chỉ, sự nổi tiếng càng cao, giá trị cũng tự nhiên càng tăng.
Nhưng Tô thị hoàn toàn bất đồng, bởi vì trước khi tổng tài Tô thị Tô Tử Phong nghe đến tin tức, hắn hoàn toàn không biết gì cả, lúc ấy cảm giác đầu tiên của hắn là tin lá cải, nhưng lúc phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến hẳn là vấn đề của Tô Lâm.
Tô Luyến Thấm đại hình thương trường cùng đất đai xung quanh đã chính thức chuyển tới danh nghĩa của Tô Lâm, dựa theo pháp luật quy định, Tô Lâm hoàn toàn có tư cách tự chủ xử lý mà không cần thông qua nguyên chủ Tô Tử Phong đồng ý.
Nói như vậy xác thực phù hợp pháp lý, nhưng lại không phù hợp tình lý, Tô Tử Phong xem ra, mặc kệ như thế nào Tô Lâm đều phải hỏi ý kiến mình một chút, hoặc là thông báo mình một tiếng.
Tô Lâm bên kia, có lẽ thật là bởi vì Tô Tử Phong đối cô thật sự là quá mức cưng chiều phóng túng, mới khiến cô tùy hứng làm bậy.
Hiểu rõ điểm này rồi, Tô Tử Phong sắc mặt có chút khó coi, hắn cảm thấy mình giống như bị đâm một nhát, là bị thân sinh nữ nhi đâm.
Nhưng mà, có lẽ bởi vì giữa hắn và Tô Lâm đã hình thànhhình thức nhất định, khiến hắn luôn bị vây nhược thế, hắn không có gọi điện thoại chất vấn Tô Lâm cái gì, mà là tĩnh tọa trầm tư.
Suy nghĩ hồi lâu, Tô Tử Phong sắc mặt chậm rãi khôi phục, tức giận cũng là tiêu giảm không còn, càng nhiều là hư thán.
Tô Lâm thực hiện như vậy, Tô Tử Phong có thể đi trách móc nặng nề cô cái gì sao? Quyền sở hữu đã chuyển nhượng cho Tô Lâm, cũng đại biểu đem quyền xử trí hoàn toàn giao cho Tô Lâm, hơn nữa hắn cũng tưởng Tô Lâm có thể phát triển Tô thị, không chỉ là một Tô Luyến Thấm.
Bình tĩnh trở lại, Tô Tử Phong vẫn là quyết định gọi cho Tô Lâm.
Tô Lâm sớm có dự cảm Tô Tử Phong nghe tin tức xong thì sẽ gọi điện thoại cho cô, cô thật sự đã đâm Tô Tử Phong một nhát, nhưng cô cũng có nỗi khổ của mình, có chút này nọ bây giờ còn chưa thể nói, cô biết Tô Luyến Thấm đối với Tô Tử Phong đại biểu cho cái gì.
Cô nghĩ, cô chỉ là mượn Tô Luyến Thấm và Tô thị tạm thời mà thôi, bởi vì cô biết, kế hoạch khai phá này cuối cùng sẽ không thành công, đây chỉ là một cái ván cầu cho bước đi tiếp theo của Trương Tử Hề.
Lúc này Tô Lâm cũng đang nhìn báo chí đưa tin, di động vừa lúc đặt bên cạnh tay cô, xem ra cô hẳn là có ý thức chờ đợi Tô Tử Phong điện thoại, quả nhiên, di động vang lên.
Tô Lâm nghiêng đầu nhìn thoáng qua, màn hình biểu hiện thật là phụ thân của cô, Tô Tử Phong.
Cô trầm mặc nghe tiếng chuông vang ba tiếng, mới cầm lấy di động, ấn hạ nút nghe, không đợi bên kia mở miệng, câu đầu tiên cô đã kêu một tiếng hồi lâu cũng không từng kêu lên:"Alô, cha."
Tô Lâm sử dụng tâm cơ, cô hiểu biết phụ thân, biết làm thế nào có thể khiến hắn mềm lòng, không cần nhiều lắm hoa chiêu, chỉ cần xưng hô rất đơn giản là được.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng toàn cục, cùng phụ mẫu của chính mình sử dụng tâm cơ, rất nhiều thời điểm chúng ta có thể cho rằng một loại làm nũng, cho nên Tô Lâm xác thực cũng không có nhiều lắm hổ thẹn.
Tô Lâm một tiếng "cha" đúng là thu được hiệu quả, làm cho khẩu khí của Tô Tử Phong trở nên thật nhuyễn, hắn trầm mặc một hồi, hỏi:"Lâm nhi, kế hoạch khai phá đất hoang phụ cận Tô Luyến Thấm là thật sao?"
Đối với vấn đề như vậy, Tô Lâm còn có thể trả lời cái gì, có chút này nọ cô hiện tại không thể nói, một khi nói ra chỉ sợ toàn công uổng phí, do dự một hồi, cô vẫn là hồi đáp:"Vâng, cha, là thật."
Tô Lâm vốn nghĩ đến Tô Tử Phong sẽ tức giận, ít nhất sẽ chất vấn cô vì sao, nhưng Tô Tử Phong lại không có, hắn chỉ là trầm mặc, trong lúc đó còn giống như thở dài một hơi, không hề dây dưađề tài này, mà là chuyển khẩu nói:"Lâm nhi, tuổi con cũng không nhỏ, là nên yên ổn xuống dưới."
Một phụ thân nói với nữ nhi những lời này, xác thực rất bình thường rất đương nhiên, nhưng Tô Tử Phong lại tựa hồ không có tự tin, khẩu khí cũng không có uy nghiêm đông cứng, ngược lại là có điểm thỏa hiệp.
Tô Lâm biết Tô Tử Phong sở chỉ là cái gì, đến tuổi này còn chưa kết hôn, yên ổn xuống dưới cũng là sự kiện kia mà thôi.
Mà Tô Lâm cũng xác thực tính lập gia đình, nhưng cô không giống với suy nghĩcủa Tô Tử Phong, người có thể khiến cô dừng chân chỉ có một, thì phải là Trương Tử Mộng.
Tô Lâm đương nhiên không có biện pháp cùng Tô Tử Phong biện luận, hơn nữa cô cũng không tính làm cho Tô Tử Phong hỏi đến việc chung thân đại sự, nghĩ đến Trương Tử Mộng, khoé miệng Tô Lâm theo bản năng hơi hơi giương lên, lộ ra nụ cười thật ấm áp, như một nữ nhân đang đắm chìm trong hạnh phúc, cô đáp:"Cha, ngài không cần lo lắng, con đã biết."
Tô Lâm trả lời Tô Tử Phong, đó là một đáp án tốt lắm, ngăn cách Tô Lâm nhiều năm như vậy, hắn cũng không có trông cậy hai cha con lập tức hợp lại quan hệ, Tô Lâm có thể nghe hắn nói là được.
Treo Tô Tử Phong điện thoại, Tô Lâm ngồi ngây người hồi lâu, cùng Tô Tử Phong đối thoại không thể tránh né nhớ lại một ít chuyện cũ, tốt có mà không tốt cũng có.
Tô Lâm thật hy vọng chính mình có thể mất trí nhớ, trước kia hết thảy đều quên mất, chỉ nhớ rõ Trương Tử Mộng, đối với cômà nói, chuyện cũ thật là có chút nghĩ lại mà kinh.
Nhưng cô biết không thể đơn giản là hối hận liền dễ dàng quên đi, nhắm mắt lại hít sâu một hồi, đem một ít trí nhớ lại áp tiến đáy lòng, không bao giờ suy nghĩ nữa.
Đang đắm chìm ở tân sinh tình yêu hạnh phúc ngọt ngào Tô Lâm, trong lòng nghĩ đến nhiều nhất tự nhiên là Trương Tử Mộng không thể nghi ngờ, cô mở mắt ra nhìn thời gian, không sai biệt lắm là giờ ăn cơm trưa, suy nghĩ một chút, cô liền mỉm cười cầm lấy di động, trực tiếp bát thông Trương Tử Mộng di động.
Tô Lâm thật sự là càng sống càng đi trở về, Trương Tử Mộng vừa bắt máy, cô liền giống như tiểu hài tử đòi kẹo, dùng thanh âm ngọt nị làm nũng nói:"Mộng Mộng a, hôm nay giữa trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm có được hay không?"
Trương Tử Mộng hẳn là cự tuyệt, tiếp theo liền nghe thấy Tô Lâm nói:"Kỳ thật lái xe đi qua cũng không xa, hơn nữa không ăn chung với em, tôi ăn không vô."
......
"Không ăn không được, tôi đói.
Em nhẫn tâm sao?"
......
"Tốt, em chờ tôi, lập tức đi ra."
Treo điện thoại, Tô Lâm cười đến giảo hoạt, động tác rất nhanh thu thập đồ đạc, cầm lấy chìa khóa xe liền đi ra văn phòng, cước bộ cực kỳ thoải mái vui vẻ, xem ra Trương Tử Mộng xác thực có năng lực làm cho Tô Lâm quên hết phiền não a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...