Trương Tử Hề và Chu Tư Y lái xe tới phụ cận Tàng gia, xa xa đã thấy đại môn sáng ngời, dưới ngọn đèn mờ, lưới sắt phản xạ màu đen lạnh lùng, hiệu quả tương phản tạo ra cảm giác uy nghiêm.
Trương Tử Hề tới cửa, chưa chờ cô ấn kèn, lưới sắt liền tách ra, chậm rãi dời ra hai bên, rộng mởnối thẳng vào Tàng gia.
Trương Tử Hề thả chậm tốc độ, thấy một nam nhân đeo kính mát tơ vàng mang theo hai đại hán đầu bóng lưỡng đi ra.
Nam tử kia bề ngoài nhìn cực kỳ nhã nhặn, tây trang thẳng thớm, giống như một giáo viên.
Nhưng Trương Tử Hề cũng không nghĩ hắn thật sự là giáo viên, Tàng gia không có khả năng tồn tại hạng người đơn giản như vậy.
Hắn trạm định bên cạnh xe của Trương Tử Hề, sau đó cung hạ thân mình, lễ nghi cử chỉ đều hợp tiêu chuẩn.
Trương Tử Hề kéo cửa xuống, chỉ thấy nam tử hiền lành mỉm cười, nói với Trương Tử Hề:"Trương tiểu thư, ngài hảo, tôi chính là người vừa mới gọi điện thoại cho ngài, Trần Dương."
Danh khí của Trần Dương ở H thị không thấp hơn Tàng Huyền Thanh, Trương Tử Hề đương nhiên có nghe thấy, đó là một người đàn ông điên rồ, nhưng mà lúc này, bề ngoài lễ phép nhã nhặn, một chút đều nhìn không ra.
Trương Tử Hề trong lòng khẩn trương Tô Lâm, cũng không có nghĩ nhiều, nói với Trần Dương:"Trần tiên sinh, xin chào, phiền toái ngươi dẫn chúng ta đi vào tìm bằng hữu."
Trần Dương gật gật đầu, hắn ở trong này vốn chính là dựa theo Tàng Huyền Thanh phân phó chờ đợi Trương Tử Hề, hắn không có lý do gì để cự tuyệt, mỉm cười, tránh ra một chút đối Trương Tử Hề làm ra tư thế "thỉnh", nói:"Đó là đương nhiên, xin mời vào."
Trương Tử Hề dừng xe, cùng Chu Tư Y đi xuống, mà chờ đợi ở một bên Trần Dương tựa hồ cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp nói với Trương Tử Hề:"Hai vị tiểu thư xin đi theo tôi, bên này."
Trần Dương nói xong, liền tự cố đi trước dẫn đường.
Trương Tử Hề và Chu Tư Y liếc nhau, hai người tự nhiên nắm tay, sau đó đi theo hắn.
Tàng gia rất lớn, nhưng lớn bao nhiêu, Trương Tử Hề cũng không rõ, dù sao phóng nhãn đi qua, nơi nơi đều bị đèn công suất cao chiếu sáng tựa như ban ngày, có một tổ hai đại hán không ngừng tuần tra.
Trương Tử Hề còn phát hiện, rất nhiều chỗ đều được trang bị camera, căn cứ vào hồng quang loé lên, camera là mở.
Hoàn cảnh như thế, Trương Tử Hề hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Tàng gia xa hoa đến thế, cơ hồ vượt qua cả Trương gia.
Nhưng đó cũng không phảitrọng điểm Trương Tử Hề quan tâm, cô đảo qua hai mắt thì không quan sát nữa,chỉ một lòngđi theo Trần Dương.
Đi vào sâu bên trong, Trương Tử Hề và Chu Tư Y mới nhìn thấy một tòa kiến trúc giống bệnh viện, có ba tầng, có chữ thập đỏ, nhưng không có bảng hiệu.
Các nàng biết, đến nơi rồi.
Quả nhiên, Trần Dương quay đầu mỉm cười nói:"Đến rồi, ở lầu ba, xin theo tôi đi lên."
Trương Tử Hề trầm mặc gật đầu, đi theo Trần Dương vào bệnh việntư gia, ở cửa không có hộ sĩ tiếp đãi, ngược lại là vài tên đại hán cao to lực lưỡng mặc tây trang màu đen, vừa thấy là biết ngay xã hội đen.
Đến lầu ba, vừa mới chuyển nhập hành lang dài, Trương Tử Hề và Chu Tư Y liền thấy Trương Tử Mộng ngồi dựavào tường, ánh mắt ngơ ngác nhìn phòng giải phẫu cuối hành lang.
Trần Dương cũng không có tiếp tụcđi vào, chỉ đứng ở cửa, đối Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y làmra động tác "thỉnh", lập tức rời đi.
Trương Tử Hề và Chu Tư Y liếc nhau, đều từ trên mặt đối phương thấy được lo lắng, sau đó nắm tay đi về phía Trương Tử Mộng.
Hai người đều quen mang giày cao gót, trong nhà cơ bản trừ bỏ dép lê, đều là giày cao gót, cho nên lúc này hai người đều mang giày cao gót.
Hai âm thanh hoàn toàn đồng bộ, ở hành lang u tĩnh càng thêm rõ ràng.
Toàn bộ lực chú ý của Trương Tử Mộng đều đặt vào phòng giải phẫu, chờ Trương Tử Hề và Chu Tư Y đi ít nhất sáu bảy bước, nàng mới giật mình quay đầu lại, nước mắt tràn ngập khuôn mặt.
Trương Tử Mộng như thế là Trương Tử Hề và Chu Tư Y lần đầu nhìn thấy, trong lòng không khỏi nổi lên thương tiếc.
Trương Tử Hề và Chu Tư Y nhanh nhanh đi qua, Trương Tử Mộng thấy rõ là Trương Tử Hề, thoáng như tiểu hài tử bị kinh hách, rốt cuộc gặp được cha mẹ, nàng nhịn không được khóc lên:"Chị......!Ô ô......"
Cái gọi là tinh thần khiết phích, là một loại bệnh trạng xảy ra trên phương diệncảm tình, chỉ cần có thể tiếp nhận, thì sẽ không có phản ứng khiết phích nữa.
Trương Tử Hề đã nhận định Trương Tử Mộng, hiện tại Trương Tử Mộng nước mắt ràn rụa, Trương Tử Hề trong lòng tràn đầy đau tích, đồng thời buông tay Chu Tư Y ra, chủ động ôm lấy Trương Tử Mộng, nhẹ nhàng vỗ về nàng, an ủi:"Tử Mộng, không có việc gì, không có việc gì, có tôi đây."
Bị Trương Tử Hề ôm lấy, Trương Tử Mộng càng khóc càng hung, nằm ở đầu vai Trương Tử Hề, lúc này cũng quên Trương Tử Hề có khiết phích, khóc giống như bị thiên đại ủy khuất, thanh âm đứt quãng nói:"Chị......!Đều là do em không tốt......!Tô tỷ chị ấy......!Ô ô......"
Trương Tử Hề tiếp tục mềm nhẹ vỗ lưng Trương Tử Mộng, nói:"Tử Mộng đừng khóc, tôi ở đây.
Không phải bác sĩ đã nói Tô tỷ không có nguy hiểmsao? Tin tưởng tôi, Tô tỷ sẽ không có việc gì."
Trương Tử Hề an ủi có hiệu quả, Trương Tử Mộng không nói tiếp, chỉ nằm trên đầu vai Trương Tử Hề nghẹn ngào, đối với lời Trương Tử Hề nói, nàng không ngừng gật đầu, tựa hồ là đang trả lời, đồng thời lại đang hy vọng Trương Tử Hề nói hết thảy đều là thật.
Chờ Trương Tử Mộng bình tĩnh lại, Trương Tử Hề do dự một chút, vẫn là hỏi:"Tử Mộng, nói cho tôi biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc phát sinh ra sao? Làm sao Tô tỷ lạibị thương?"
Vấn đề này, có lẽ Trương Tử Hềhỏi hơi trễ, nhưng Trương Tử Hề phải biết rõ ràng, cô còn phải thay Trương Tử Mộng đi để ý chuyện tình tiếp theo, không thể kéo dài, đại thiên kim Tô gia bị thương không phải việc nhỏ, hơn nữa Trương Tử Hề cũng biết Tô Tử Phong yêu thương Tô Lâm cỡ nào......!Trì tắc sinh biến.
Trương Tử Mộng đối Trương Tử Hề là tuyệt đối tín nhiệm, Trương Tử Hề hỏi, nàng liền không giấu giếm trả lời, cuối cùng còn thật hối hận nói:"Em hẳn là nên tin chị ấy, có lẽ sự tình sẽ không đến mức như vậy......!Đều là em......!Đều là em sai, làm sao chị ấy có thể gạt em được......"
Trương Tử Hề nghe hết từ đầu đến cuối, mày thật sâu nhíu lại, cô không biết là Trương Tử Mộng có lỗi gì, ngược lại là cảm thấy Tô Lâm xứng đáng, mặc kệ có phải Trương Tử Mộng hiểu lầm hay không, đều là Tô Lâm tự làm tự chịu, bởi vì cô đã từng khuyên Tô Lâm thu liễm tự ái.
Trương Tử Hề bất công, lòng cô hoàn toàn thiên hướng Trương Tử Mộng, mà Tô Lâm, vốn liền phạm vào điều cô ghét nhất.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Trương Tử Hề tiếp tục an ủi:"Tử Mộng, không có việc gì, Tô tỷ nhất định sẽ tốt lên."
"Vâng." Trương Tử Mộng gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nhìn Trương Tử Hề, do dự một chút, nói:"Chị, em......!Em yêu Tô tỷ."
Kỳ thật Trương Tử Mộng không cần phải nói ra, Trương Tử Hề đã sớm có cảm giác, cô biết Trương Tử Mộng nói vớicô những lời này, chính là muốn lấy được sự duy trì cùng đồng ý của mình.
Kỳ thật Trương Tử Hề đã sớm mặc kệ, bằng không cô đã sớm ngăn trở rồi, lúc này......!Trương Tử Hề tựa hồ có điểm hối hận.
Nhưng là đối mặt với ánh mắt chờ mong của Trương Tử Hề, Trương Tử Hề lại không đành lòng.
Thật sâu nhìn Trương Tử Mộng hồi lâu, Trương Tử Hề đặt đầu Trương Tử Mộng lên vai, không cho nàng xem biểu tình cùng ánh mắt của mình, chỉ nhẹ giọng đáp:"Ừ, em thích là tốt rồi."
"Cám ơn chị......." Trương Tử Mộng nằm trên vai Trương Tử Hề nói.
Trương Tử Hề thở dài một hơi, nhưng không có nói tiếp, mà luôn luôn tại bên cạnh yên lặng nhìn, không đi quấy rầy hai tỷ muội Chu Tư Y, xả góc áo Trương Tử Hề một chút, Trương Tử Hềquay đầu, mới phát hiện Chu Tư Y ý bảo có người đến, ở lối vào của hành lang, có ba người đang đi tới.
Tàng Huyền Thanh như cũ vẫn là sườn xám xanh đen, cô mỉm cười đi trước, tay nắm tay Mộ Dung Phỉ vẻ mặt lãnh khốc, cộng thêm mặt sau đi theo một Trần Dương, chậm rãi đi đến.
Trương Tử Hề nghĩ đến hẳn là Trần Dương vừa mới đi thông tri Tàng Huyền Thanh.
Trương Tử Hề đối Chu Tư Y gật đầu một cái, sau đó ởbên tai Trương Tử Mộng mềm nhẹ nhắc nhở:"Tử Mộng, em bình tĩnh một chút, đừng lo lắng, Tô tỷ nhất định sẽ không có việc gì.
Có người đến."
Trương Tử Mộng sửng sốt một chút, mới từ vai Trương Tử Hề ngẩng đầu lên, thối lui mấy bước, nhưng không có lập tức xoay người sang chỗ khác xem là ai, mà là lấy tay lau nước mắt, nàng vẫn chưa quên hình tượng của mình, bởi vì lễ nghigiáo dưỡng đã xâm nhập vào trong khung.
Trương Tử Hềmỉm cười với Tàng Huyền Thanh, lần này cô hẳn là phải cảm tạ Tàng Huyền Thanh, cũng chỉ có Tàng Huyền Thanh mới có thể giúp cô xử lý chuyện này hoàn mỹ như thế thôi.Trương Tử Mộng quay đầu, nhìn về phía Tàng Huyền Thanh, hai người đều sửng sốt, tiếp theo là quan sát đối phương.
Không phải Tàng Huyền Thanh và Trương Tử Mộng từng quen biết nhau, Tàng Huyền Thanh xem Trương Tử Mộng, là vì cô phát hiện lại có thêm một người giống với mẫu thân Trương Nghiên Khánh, sự tương tự này khác với Trương Tử Hề.
Trương Tử Mộng xem Tàng Huyền Thanh, là vì nàng đối Tàng Huyền Thanh cũng có cảm giác quen thuộc.
Trương Tử Hề và Chu Tư Y thật ra không có chú ý tới tình huống giữa Tàng Huyền Thanh và Trương Tử Mộng, bởi vì các nàng đồng thời cảm thấy ánh mắt của Mộ Dung Phỉ có chút lợi hại, còn mang theo bất mãn cực độ, rõ ràng đến mức ai nhìn cũng thấy.
Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y không biết mình vừa quấy rầy chuyện tốt của Mộ Dung Phỉ, các nàng đắc tội cô gái này khi nào a.
Mộ Dung Phỉ quan sát Tàng Huyền Thanh rất chặt chẽ, Tàng Huyền Thanh nhìn Trương Tử Mộng một hồi, Mộ Dung Phỉ liền phát giác, nàng đem ánh mắt chuyển khai khỏi Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y, bất mãn nhìn thoáng qua Trương Tử Mộng, sau đó cái tay đang nắm tay Tàng Huyền Thanh thoáng dùng sức, cảnh cáo Tàng Huyền Thanh.
Tàng Huyền Thanh cảm nhận được sự sâu sắctrên tay, nhíu nhẹ mi một chút, quay đầu gặp Mộ Dung Phỉ vừa lúc chuyển tầm mắt từ Trương Tử Mộng sang mình, cảm xúc bất mãn vô cùng rõ ràng.
Tàng Huyền Thanh cảm thấy hảo thú vị, hảo đáng yêu, sựbất mãn trong lòng Mộ Dung Phỉ, cô thừa biết vì sao,lúc Mộ Dung Phỉ chuẩn bị đòi lấy lần thứ ba, Trần Dương liền thông tri Trương Tử Hề đến đây, vì thế Tàng Huyền Thanh vốn không làm gì được Mộ Dung Phỉ như lang như hổ, thật giống như bính kiến cứu tinh, đẩy Mộ Dung Phỉ ra, giải quyết thỏa đáng liền chạy qua đây.
Mộ Dung Phỉ dục cầu bất mãn, Tàng Huyền Thanh cũng không dám kích thích nàngquá mức, chỉ quyến rũ cười, kéo Mộ Dung Phỉ qua ở bên tai nàng nhẹ giọng nói mấy câu, tiếp theo ba người Trương Tử Hề liền tinh tường nhìn thấy sắc mặt của Mộ Dung Phỉ,đầu tiên là nghi hoặc, sau đó là tìm tòi nghiên cứu nhìn Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng vài lần, cuối cùng tựa hồ là xác định chuyện gì, cảm xúc bất mãn đã tiêu thất.
Trương Tử Hề không biết Tàng Huyền Thanh đangnói gì với Mộ Dung Phỉ, cô có dự cảm nó có liên quan đến mình và Trương Tử Mộng,tuy rằng rất ngạc nhiên, nhưng Trương Tử Hề không có dự tính hỏi, bởi vì nếu Tàng Huyền Thanh có thể nói cho mình và Trương Tử Mộng biết, thìcũng không cần cùng Mộ Dung Phỉ kề tai nói nhỏ rồi.
Tàng Huyền Thanh nhìn như thật có lỗi, kỳ thật lại càng khoe ra, đối ba người cười nói:"Ngượng ngùng, Mộ Dung Phỉ nhà ta hơi......!Keo kiệt."
Trương Tử Mộng chưa bao giờ biết Trương Tử Hề còn có bằng hữu như vậy, nàng nghi hoặc nhìn Trương Tử Hề, chờ Trương Tử Hề giải thích, nhưng Trương Tử Hề lại sốt ruột muốn giải quyết chuyện của Tô Lâm cho xong, cô không thể để chuyện này bị lộ tiếng gió.
Lời Tàng Huyền Thanh nói, Trương Tử Hề cũng không biết nên trả lời thế nào, cho nên cũng chỉ là mỉm cười đáp lại, nói với Tàng Huyền Thanh:"Tàng lão đại, ta có chút sự tình khẩn yếu tưởng đàm với ngươi một chút."
Tàng Huyền Thanh rất thông minh, làm sao không lĩnh hội được ý tứ của Trương Tử Hề chứ, cô hiểu rõ cười cười, nói với Trương Tử Hề:"Tốt lắm, nơi này không tiện nói chuyện, ngươi theo ta."
Tàng Huyền Thanh nói xong, liền nắm tay Mộ Dung Phỉ, mang theo Trần Dương đi ở đằng trước.
Trương Tử Hề nhìn Trương Tử Mộng cùng Chu Tư Y một cái, suy nghĩ một chút, nói với Chu Tư Y:"Y nhi, em ở đây bồi Tử Mộng, tôi đi một chút, rất nhanh sẽ trở lại."
Chu Tư Y phân vân, bởi vì ấn tượng Tàng Huyền Thanh và Mộ Dung Phỉ lưu lại cho nàng thật sự rất xấu, nhưng Trương Tử Hề ám chỉ, nàng có thể lĩnh hội, là sợ Trương Tử Mộng có chuyện gì, mới lưu mình lại.
Nghĩ một chút, Trương Tử Hề không có khả năng bị thương tổn, cuối cùng mới gật đầu đáp ứng.
Trương Tử Hề gặp Chu Tư Y đáp ứng, liền đuổi kịp Tàng Huyền Thanh cước bộ, ly khai.
Trương Tử Mộng nghe Trương Tử Hề xưng hô Tàng Huyền Thanh là "Tàng lão đại", lại kết hợp với trang phục của Tàng Huyền Thanh, nàng rốt cuộc nhớ tới nữ nhân lợi hại ở H thị cơ hồ không ai không biết kia.
Vì thế nàng hỏi Chu Tư Y:"Tư Y, làm sao chị nhận thức người kia?"
Có nên nói cho Trương Tử Mộng tình hình thực tế không, Chu Tư Y do dự, vừa vặn lúc nàng chưa kịp trả lời, cửa phòng giải phẫu mở ra, lực chú ý của Trương Tử Mộng lập tức bị hấp dẫn, vô tâm hỏi han.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...