Ngày kế, trời tảng sáng!
"Ân!" Một tiếng ân nhẹ nhàng từ trong miệng Hoàng Hải phun ra. Hoàng Hải ý thức dần dần khôi phục lại!
"Ai!" Hoàng Hải đong đưa đau đớn thân thể ngồi dậy."Đây là đâu? Huyết Lang!" Bởi vì thân thể đau đớn, Hoàng Hải cũng không thể cử động nhiều.
"Chủ nhân! Ngươi tỉnh lại rồi a!" Thân ảnh Huyết Lang xuất hiện bên người hắn.
"Ha hả ~ thật ngại, để cho ngươi lo lắng!" Hoàng Hải có chút ngại ngùng nói.
"Chủ nhân, sau này cũng đừng liều mạng như vậy, nó là thất giai cao cấp ma thú, nếu người không có vận khí tốt, có thể là mất mạng a!" Huyết Lang quan tâm nói. Đối với Hoàng Hải nó cảm kích rất lớn, nếu như không có Hoàng Hải nó cũng không có thành tích ngày hôm nay.
"Vốn muốn mượn nó trợ giúp ta đột phá, thế nhưng bây giờ còn không đột phá, trái lại khiến ột thân thương tích!" Hoàng Hải cười khổ nói."Bất quá cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, chỉ cần tu luyện một thời gian là có thể đột phá!" Tuy rằng lần này không có trực tiếp đột phá, nhưng cũng mang đến cho hắn không ít bang trợ!
"Chủ nhân, các ngươi sao lại xông vào lĩnh địa của cao cấp ma thú? Lẽ nào các người không biết cao cấp ma thú không thích có người khác xông vào địa bàn của nó sao?" Huyết Lang có chút hiếu kỳ hỏi.
"Ân! Cái này. . ." Hoàng Hải ngại ngùng lại thêm nhức đầu, đem chuyện bọn họ tiến vào rừng rậm nói một lần.
"Bất quá chủ nhân, ta nghĩ con vượn ma này dường như có gì đó không đúng, nếu không với mấy người chúng ta căn bản không có khả năng cùng nó đánh nhau lớn như vậy một thời gian dài, cuối cùng còn bị giết!" Dù sao nó cũng là ma thú, thấy người khác giết ma thú, trong lòng khó tránh khỏi có chút bi thương.
"Ah!" Hoàng Hải không khỏi trầm tư, một lát sau mới nói: "Ta cũng biết có chút kỳ quái! Ta là tứ giai đấu sĩ mà bị nó thất giai công kích nhiều như vậy, mà không chết! Hơn nữa chính nó là một con thổ hệ ma thú." Hoàng Hải chau mày.
Qua hồi lâu Hoàng Hải tựa hồ nghĩ tới cái gì."Có thể việc này cùng nữ hài kia có liên quan, ngày mai mới là ngày nhiệm vụ kết thúc, ngày hôm nay mọi người cùng nhau quay về thôi."
"Quay về? Người vẫn còn bị thương mà?" Huyết Lang lo lắng nói.
"Yên tâm đi! Không có gì việc gì đâu!" Hoàng Hải nói, sau đó nhắm mắt lại tu luyện.
Trời cũng dần dần sáng lên, mọi người đều từ trong tu luyện tỉnh lại.
"Ta đi thay bọn họ một chút!" Bạch Vân quay sang Phó Cao nói.
"Ân! Cẩn thận một chút, ta đi xem Hoàng Hải tỉnh lại chưa!" Phó Cao gật đầu. Sau đó hai người đều tự hành động.
Đi tới nơi Hoàng Hải nghỉ ngơi, Phó Cao thấy Hoàng Hải đang chìm trong tu luyện, tâm tình khẩn trương thả lỏng một chút. Trên mặt lộ ra nhàn nhạt dáng tươi cười, nhìn thoáng qua sau đó liền rời đi.
"Hoàng Hải thế nào rồi?" Thấy Phó Cao đi tới, Thải Thi hỏi.
"Hắn hiện tại đang tu luyện!" Phó Cao cười nói.
"Tỉnh rồi à?" Thải Thi đầu tiên là sửng sốt, nàng tưởng với vết thương của Hoàng Hải không có hai ba ngày sẽ không tỉnh được, không nghĩ tới hắn tỉnh lại nhanh như vậy, rất vui nói."Chúng ta đi xem một tí!"
"Ân, bảo mọi người cùng đi! Ta đi gọi những người khác!" Phó Cao gật đầu nói. Sau đó hai người đi gọi mọi người, cùng nhau đi tới nơi Hoàng Hải nghỉ ngơi.
"Tiểu Hải!" Long Lực kêu lên. Hoàng Hải dần dần mở mắt, thấy tất cả mọi người, trong lòng không khỏi ấm áp."Khiến mọi người lo lắng!"
"Ngươi còn không biết xấu hổ, liều mạng như vậy làm gì chứ? Nếu như ngươi xảy ra chuyện gì, ta làm sao cùng lão đại bọn họ ăn nói?" Long Lực có chút tức giận nói.
"Ta không phải là không có việc gì sao? Không cần khẩn trương như vậy a?" Hoàng Hải bất đắc dĩ nói.
"Ha ha!" Nhất thời tất cả mọi người nở nụ cười.
"Được rồi, nữ hài kia đã đi chưa." Hoàng Hải hỏi
"Ngươi hỏi nàng làm cái gì?" Lệ Mỹ hỏi.
"Ah! Không có gì, người ta ngày đó nói như thế nào cũng đã giúp chúng ta, ta cũng muốn cảm ơn người ta một chút a?" Hoàng Hải nói.
"Ah! Nàng ta ở bên kia, ta đi gọi nàng, nàng là một người đáng thương! Các ngươi lát nữa cũng không nên hỏi nhiều, biết không?" Lệ Mỹ hai ngày nay đều cùng với Đan Tuyết ở cùng một chỗ, hai người hàn huyên không ít, trong lúc đó ít nhiều cũng biết nhiều việc của đối phương.
"Ân! Ta biết." Hoàng Hải gật đầu nói. Sau đó Lệ Mỹ liền đi gọi Đan Tuyết đến!
Rất nhanh hai người đi tới."Hoàng Hải, ta giới thiệu với ngươi, nàng tên là Đan Tuyết! Đan Tuyết, hắn là đội trưởng của chúng ta, Hoàng Hải."
"Xin chào!" "Xin chào!" Hai người bắt chuyện chào nhau.
"Đan Tuyết tiểu thư, ngày đó cảm ơn ngươi nhắc nhở, nếu không chúng ta những người này có khả năng cũng không có thể đứng tại đây!" Hoàng Hải nói lời cảm tạ.
"Kỳ thực ta cũng không có làm cái gì! Các ngươi không phải đã thấy đó sao?" Đan Tuyết lắc đầu nói.
"Nói như vậy cũng không được, chúng ta cũng không phải không biết lí lẽ, huống chi lúc trước chúng ta thái độ đối với ngươi đích xác có chút quá đáng!" Hoàng Hải xin lỗi nói.
"Được rồi! Không nói nữa! Các ngươi không phải rất muốn biết nó là ma thú gì sao?" Hoàng Hải nói xong nhìn mọi người; quả nhiên tất cả mọi người nhìn hắn chờ đợi.
"Ân! Kỳ thực nó gọi là vượn ma, thất giai đỉnh cấp ma thú, thực lực có thể nói gần bát giai!" Hoàng Hải nói không khỏi làm người ta sợ hãi.
"Cái gì?" Nhất thời tất cả mọi người kinh ngạc. Ngay cả Đan Tuyết sắc mặt cũng tái nhợt, Hoàng Hải vẫn quan sát đến nàng, phát hiện biến hóa của nàng, hắn không khỏi nhíu mày.
Vượn ma, một loại ma thú rất ít xuất hiện, có thể nói nó là một loại ma thú toàn năng; bởi vì tốc độ, phòng ngự cùng công kích đều là cực mạnh! Có thể nói không có nhược điểm. Chưa thấy qua người ta căn bản không biết nó có bộ dáng gì nữa, mọi người tối đa cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi.
"Thế nhưng ta không biết vì nguyên nhân gì, chúng ta gặp vượn ma này, thực lực tựa hồ có chút không đúng! Căn bản nó không có phát huy ra thực lực vốn có, hơn nữa lại tiến nhập trạng thái cuồng bạo, tuy rằng chiến lực có gia tăng, thế nhưng sau này di chứng cũng không nhỏ. Ta đang suy nghĩ rốt cuộc là cái nguyên nhân gì khiến nó như vậy chứ?" Hoàng Hải tự hỏi nói.
Nhất thời mọi người đều an tĩnh, thất giai ma thú cũng không thể như lục giai! Tuy rằng chỉ kém nhất cấp, nhưng lại là cải biến về chất! Chung quy bọn họ cùng nhau họp lại cũng mới thực lực lục giai làm sao có khả năng làm nó thụ thương?
"Không rõ thì không nghĩ nữa! Hiện tại nó đã chết, mọi người cũng không phải lo lắng! Ngày mai đi về giao nhiệm vụ, có thất giai ma thú ma hạch, hẳn là coi như quá quan a! Nếu như không được, trên đường trở về chúng ta tìm vài con tứ giai ma thú." Thấy tất cả mọi người suy nghĩ, Hoàng Hải nói.
"Ân! Hoàng Hải nói rất đúng, thời gian cũng đã không còn sớm, mọi người ăn một chút gì đi, rồi chúng ta sẽ đi, dọc theo đường đi mọi người cẩn thận một chút, để an toàn, chúng ta bốn người phân làm hai tổ, Hoàng Hải hắn tạm thời không nên đi dò đường! Để hắn nghỉ ngơi, hơn nữa khôi phục lại thực lực." Lệ Mỹ gật đầu, quay sang Bạch Vân ba người nói.
"Vụ ma thú kia, ta có thể biết là nguyên nhân gì!" Thanh âm Đan Tuyết có chút không xác định đột nhiên vang lên.
"Cái gì?" Hoàng Hải cùng tất cả mọi người kinh ngạc."Thật ngại! Chúng ta có chút thất lễ! Không biết là nguyên nhân gì?" Hoàng Hải ngại ngùng nói.
"Không quan hệ! Có thể là bởi vì có quan hệ tới ‘ Nguyệt chi thạch ’!" Đan Tuyết lắc đầu nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...