Ngự Quỷ Hữu Thuật

“Một khi đã như vậy, ta đây cũng không ép buộc.” Thiên Chiếu nhún vai một cái, một nhân tộc vừa mắt mà thôi, tùy ý cũng có thể gặp được, chỉ có điều nhân tộc trước mắt này đặc biệt hợp khẩu vị của nó, đặc biệt tính cách khá được, bộ dạng không để ý thắng thua rất hợp mắt của quỷ tộc, nó khoát tay áo một cái, nói “Các ngươi đi xuống đi.”

Thẩm Tu hơi hơi nheo mắt, cảm giác gọi đến thì đến đuổi đi thì đi, kỳ thực cũng chỉ có như vậy, bất quá hắn đến đây không phải là để thấy người sang bắt quàng làm họ, cũng không phải đến để trả lời câu hỏi, nói “Ngươi là một thành viên của tổ chức Thánh Minh.”

Hỏi vấn đề, có đôi khi có thể trực tiếp càng tốt.

Đỡ phải hỏi bóng gió lãng phí thời gian, lúc Thẩm Tu lên tiếng, tầm mắt hắn đảo qua phía sau lưng Thiên Chiếu, đám người đeo mặt nạ kia thờ ơ không để ý, tựa hồ hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện của bọn họ… Thế nhưng hai chữ “Thánh Minh” được khắc rõ ràng trên nền mặt nạ trắng tinh đã bán mất thân phận của bọn họ a…

“Đương nhiên.” Thiên Chiếu cười cười, cũng không bực mình vì nhân tộc này không lễ phép, ngoài ý liệu của mọi người, thẳng thắn trả lời “Không có quy định Quỷ Vương phải thoát ly khỏi bất kỳ một tổ chức nào, mặc dù ta là thành viên của Thánh Minh, cũng chỉ có thể chứng minh rằng thực lực của ta khá tốt, chứ không phải là do có chỗ dựa?”

Người đeo mặt nạ hoa văn xanh luôn cảm thấy sự tình không đúng lắm, tên nhân tộc tên gọi Thẩm Tu kia, hình như không hòa hợp với tổ chức Thánh Minh cho lắm, vừa rồi, ý tứ của người cấp bậc nguyên lão đứng phía sau là sai gã lập tức hấp dẫn người này sang chỗ khác, để tránh việc hắn phá hủy bầu không khí trong khu vực này. Người đeo mặt nạ hoa văn hồng nhìn thấy đồng bạn động tác cứng ngắc, bộ dạng tựa hồ có chút không yên lòng, liền nghiêm túc nhắc nhở “Mặt nạ xanh, ngươi chú ý hình tượng, Quỷ Vương đại nhân còn đang đứng ở phía trước nói chuyện đâu, chúng ta phải giữ gìn trật tự khu vực này thật tốt mới được!”

Người đeo mặt nạ hoa văn xanh hoàn toàn không biết nói như thế nào với người đeo mặt nạ hoa văn hồng cho đúng, cần phải cố ý lại đây nhắc nhở sao? Không nhìn thấy Quỷ Vương bệ hạ lập tức liếc mắt nhìn sao… Gã còn đang không nghĩ ra được phương pháp gì, mới có thể đưa tên nhân tộc kia ra chỗ khác a!

“Thiên Chiếu bệ hạ.” Người đeo mặt nạ hoa văn xanh một mực cung kính nói “Kính xin ngài dành thời gian, điển lễ đăng cơ tốt nhất là tiến hành vào giờ lành, bước kế tiếp chính là đến giai đoạn bầy quỷ xưng thần, hi vọng ngài đem cơ hội giao lưu ban tặng cho các đại biểu đến từ các thôn xóm khác nhiều hơn một chút.”

Gã dừng lại một chút, hơi hơi trắng trợn liếc mắt nhìn Thẩm Tu một cái, ý tứ của gã đã hiểu chưa a? Mau chóng rời đi nhường chỗ cho người khác, phiền toái ngươi có chút tinh thần nhường nhịn được không a!


“Cũng đúng, còn có những thôn xóm nào không tán thành bản vương thượng vị?” Thiên Chiếu sờ sờ cằm, ngắm nhìn bốn phía, vừa vặn đám người Viêm Lam đứng ở vị trí tương đối gần, nó liền tùy ý chỉ tay “Đứng bên kia, là thôn xóm nào?”

Người đeo mặt nạ hoa văn hồng lật lật nhìn xem tư liệu trong tay, trả lời “Hồi bẩm bệ hạ, là người của quỷ thôn mười ba, xin bổ sung một chút, một vị đang đứng trước mắt ngài, cũng là người của quỷ thôn mười ba.”

Thiên Chiếu nhìn Lục Chiến một cái, cái con quỷ tộc cao đẳng này thấy thế nào cũng đặc biệt chướng mắt, đặc biệt là lúc nào cũng nhích nhích tới gần tên nhân tộc kia, một bộ hận không thể dán lên làm bộ bảo vệ người kia, nó rất không ưa!

“Nếu ngươi đứng trước mặt của ta, liền coi như là người đại diện cho quỷ thôn mười ba đi.” Thiên Chiếu vung tay lên, lập tức xác nhận thân phận của Lục Chiến, nói xong mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua đám quỷ, tựa hồ đang quan sát gì đó, cứ lấy con quỷ này làm vật khai đao đầu tiên, nói không chừng rất nhanh có thể đạt được hiệu quả “Quỳ xuống, tỏ rõ lòng trung tâm với ta, liền có thể nhận được che chở.”

Thẩm Tu nhìn Quỷ Vương đang ngồi một chỗ, vân đạm phong khinh nói chuyện với tên quỷ tộc cao đẳng kia, qua nửa ngày, lại lặp lại một lần, âm thanh không quá thoải mái, hiển nhiên là không có quá nhiều kiên nhẫn. Thế nhưng Lục Chiến… Tương đối không cho nó mặt mũi, đến một ánh mắt cũng không thèm tặng cho nó, chỉ biết nhìn về phía hắn.

“…” Tại sao lại cứ nhìn vào hắn làm gì? Thẩm Tu không rõ, mà cũng để cho bầu không khí không đến mức quá lúng túng, hắn đành phải nhìn lại.

Lúc này, dưới tán cây Ngân Hoa, Quỷ Vương bệ hạ cao ngạo ngồi ở phía trên, một mảng lớn quỷ tộc đang quỳ ở phía dưới tỏ rõ sự trung tâm, còn đám quỷ tộc còn lại thì sắc mặt nghiêm túc đứng ở một bên, bầu không khí thật sự khá khẩn trương, An Nghĩa dụi dụi đôi mắt, chẳng biết vì sao, cảnh vật xung quanh nhất thời giống như bị lau chùi trở nên sạch sẽ, chỉ còn lại bầu trời với sắc màu đỏ ửng, lá cây Ngân Hoa rơi xào xạc ánh sáng nhu hòa chiếu rọi lên trên cơ thể của một người một quỷ, ánh mắt bọn họ nhìn nhau thấp thoáng tình cảm, cách một đoạn khoảng cách, phút chốc, lập tức trở nên giống như vĩnh hằng…

Tên kia quỷ tộc cao đẳng tại sao vẫn nhìn ta?


Nhìn lâu như vậy cũng không dời mắt!

Chẳng lẽ xảy ra vấn đề gì, muốn ám chỉ cái gì…

Vẫn là thân thể không thoải mái, nói không ra lời?

Người của tổ chức Thánh Minh có rất nhiều thủ đoạn, không cẩn thận trúng chiêu cũng là chuyện thường!

Thẩm Tu suy đi tính lại trong đầu mấy nghìn lần, ánh mắt vẫn tỉ mỉ quan sát từ trên xuống dưới tên quỷ tộc kia một lần.

Lục Chiến nhận ra tầm mắt của chỉ nhân có chút thay đổi, nó quả thật là cố ý không để ý tới tên Quỷ Vương kia, mà lại càng muốn dùng toàn bộ sự chú ý của mình đặt trên người chủ nhân, đôi mắt nhìn thấy chủ nhân chẳng nói thêm gì, thế nhưng tầm mắt của nam nhân đối diện dời xuống, tựa hồ lướt qua lồng ngực của nó, bụng nó, đùi nó… Cộng với việc hơi nghiêng người nhìn thấy một phần mông của nó.

Lục Chiến mặt hơi đỏ lên, trong giây lát xẹt qua một tia mờ ám khiến toàn bộ quỷ tộc đều nhìn qua…

Xuân tâm dập dờn? Trong đầu Thẩm Tu lập tức xẹt qua một từ để hình dung, lập tức nghĩ nó đang câu dẫn hắn có phải quá rồi.


“Thiên Chiếu bệ hạ, có lẽ là do phương thức thượng vị của ngươi, ít nhất là có chúng ta không thừa nhận vị trí của ngươi.” Thẩm Tu nói với Quỷ Vương đang mất hết sức nhẫn nại, đối phương nhìn qua hình như sinh khí… Hẳn là vô cùng tức giận.

Không có ai để ý bản thân, tất cả đều đi vây xem một quỷ một người hỗ động lẫn nhau! Ban ngày ban mặt, trước ánh mắt của mọi người, lại dám mắt qua mày lại! Bọn họ thật sự ăn gan hùm mật gấu, hoặc là tối hôm qua ngươi nông ta nông làm việc đến khuya hiện tại vẫn chưa đã thèm? Dù như thế nào, Thiên Chiếu cũng cảm thấy quyền uy của mình đang bị khiêu khích… Còn là bị một tên tiểu nhân vật bé nhỏ không đáng kể.

“Nếu có dị nghị, có thể lựa chọn giao thủ với Quỷ Vương, xác thực nghi vấn.” Người đeo mặt nạ hoa văn hồng đáy mắt mang theo vài phần xem thường, vừa vặn cho một số người có thể chứng kiến các thành viên cấp bậc nguyên lão ra tay kích động, lớn giọng nói.

Người đeo mặt nạ hoa văn xanh muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi… Có thể đừng quá mức nhanh chóng nói ra chuyện có thể khiêu chiến a, trước tiên phải làm một bài thi khảo sát trí lực trước mới đúng? Đột nhiên giao thủ sẽ tạo ảnh hưởng đột ngột! Hơn nữa đối phương vẫn là tên nhân tộc Thẩm Tu kia…

Lục Chiến bị gã trực tiếp bỏ qua, dù sao thành viên của tổ chức Thánh Minh giao nhiệm vụ là phải chú ý nam nhân, mà không phải là bạn lữ của nam nhân.

“Ý các ngươi như thế nào?” Người đeo mặt nạ hoa văn hồng hoàn toàn không cảm giác được đồng bạn đang rối rắm vò đầu bứt tai, tiếp tục hỏi Lục Chiến với Thẩm Tu.

“Chờ đã, nếu như muốn đánh, tính thêm cả ta nữa.” An Nghĩa vội vã đứng dậy, tác dụng của Đấu Linh chính là đứng ở vị trí phía trước, không thể da mặt dày mà cứ để một tên Ngự Quỷ sư cấp thấp đi bảo vệ tôn nghiêm của nhân tộc, y cũng không chấp nhận chuyện Quỷ Vương đột nhiên cứ như vậy mà thượng vị.

Đám người Viêm Lam liếc mắt nhìn nhau, cũng dồn dập đứng lên phía trước “Toàn bộ thành viên của quỷ thôn mười ba, đối với năng lực cùng phẩm hạnh của Quỷ Vương bệ hạ cũng không rõ ràng, hy vọng có thể hiểu biết hơn một chút để suy nghĩ, nếu như cần thiết phải động thủ mới có thể xác định tư cách, vậy cứ tính cả chúng ta.”

Một thôn xóm đứng ra, lập tức có ngàn ngàn vạn vạn thôn xóm khác đứng ra!

Mọi người căn cứ vào nguyên tắc nếu đánh nhau thì xếp hàng, từng người lên một, người này thua thì người khác lên tiếp tục dùng vũ lực xác nhận tư cách của Quỷ Vương, cũng sẽ không động thủ với đồng tộc, chỉ cần đối chiến với những người đeo mặt nạ kia cùng với bản thân Quỷ Vương ra trận là được.


“… Chúng nó bị điên rồi a?” Người đeo mặt nạ hoa văn hồng ngón tay khẽ run rẩy, tựa hồ đang lâm vào một giấc mộng ở một không gian khác, không phải là hiện thực đang xảy ra, “Những quỷ tộc kia làm sao dám trực tiếp khiêu chiến ngay trước mặt Quỷ Vương, không phải đã có rất nhiều quỷ tộc bị thuyết phục rồi hay sao, đám quỷ tộc còn lại bất quá là nhìn nhìn rồi lại quyết định, không phải trong chớp mắt liền bị kích động a!”

Người đeo mặt nạ hoa văn xanh đỡ trán, chuyện mà những thành viên cấp bậc nguyên lão kia đã nhắc nhở trước, thật sự đã xảy ra! Bọn họ nói không thể coi thường cái tên nhân tộc tên gọi Thảm Tu kia, tuy rằng ngày bình thường hắn không gây náo động, cũng rất ít khi chủ động xuất kích, thế nhưng thường xuyên âm thầm làm một số chuẩn bị kỹ lưỡng, đặc biệt hắn thích làm những động tác đáng ghét khiến người ta không kịp dự phòng! Người đeo mặt nạ hoa văn xanh nhớ lại những tình huống có khả năng sẽ xảy ra mà các thành viên cấp bậc nguyên lão đã dự đoán trước, tên nhân tộc Thẩm Tu kia, từ thế giới loài người chạy đến khu vực trung tâm của quỷ giới, đương nhiên là sẽ đi qua rất nhiều thôn xóm của quỷ tộc, mặc dù hắn chỉ đi ngang qua, nhưng cũng không thể tránh khỏi việc vô tình xuất hiện những cuộc trao đổi.

Mà cũng giống như bọn họ đến từng nhà quỷ tộc một làm công tác tư tưởng về đại điển đăng cơ của Quỷ Vương, Thẩm Tu cũng có thể lợi dụng cơ hội tiếp xúc với quỷ tộc, dùng sức mạnh của lời nói, mai phục phục bút (N/A: đại khái là kiểu cũng kêu gọi ngầm ý), tạm thời không bàn đến việc hắn cụ thể đã nói những gì, thế nhưng cũng có thể tạo nên hoàn cảnh quần chúng bị kích động như thế này.

“Bị âm…” Người đeo mặt nạ hoa văn xanh tự lẩm bẩm, ánh mắt lập tức nhìn về phía một hàng người đeo mặt nạ trắng đứng phía sau lưng Thiên Chiếu, nhưng đáng tiếc, các nguyên lão lại vẫn thờ ơ không hành động.

Thiên Chiếu nhìn xuống một đám quỷ tộc mặt đầy chiến ý, chỉ cảm thấy dạ dày có chút đau, vốn dĩ chỉ cần tùy tiện ứng phó mấy tên tự đâm đầu vào rọ là có thể giải quyết được chuyện tình, làm sao lại biến thành như thế này? Tên nhân tộc kia chẳng qua là tỏ ý kiến lựa chọn đối chiến, lập tức có một đống quỷ tộc đứng ra duy trì? Không nên a! Nó mới là Quỷ Vương, mặc dù nhân tộc này nó xem vừa mặt, cũng không thể cứ thế mà đoạt đi quyền lợi cùng vinh quang của nó.

Tình huống lúc này rất không lạc quan, một ít quỷ tộc vốn đã quỳ xuống, lập tức đứng lên, chúng nó cũng muốn đánh một trận, tuy rằng chúng nó tin Quỷ Vương tài giỏi như thần, thế nhưng đánh một trận cũng không quá đáng, ở quỷ giới, cường giả vốn là kẻ thích hợp sống sót, hơn nữa một hàng người đeo mặt nạ kia tỏa ra một loại khí tức thật sự không tầm thường.

“Xem ra rất nhiều người hưởng ứng.” Thẩm Tu nhìn quanh bốn phía, biết được việc làm lúc trước có tác dụng, có lúc tốn nhiều nước bọt vẫn có thể tạo nên tác dụng, hắn thản nhiên nói “Không biết Quỷ Vương muốn đối chiến bằng phương thức nào? Phương thức rút thăm chọn đối thủ, phương thức dựa vào xếp hạng lựa chọn đối thủ, phương thức đối chiến có thể là lần lượt từng người, hoặc hai người một, hoặc từng nhóm một, nếu có cách khác, mời ngài đưa ra.”

Người đeo mặt nạ hoa văn xanh “…” Gã chống đỡ không được, vẫn là lui khỏi vị trí thứ hai, để các nguyên lão ra tay là được.

Người đeo mặt nạ hoa văn hồng “…” Tên nhân tộc này thật sự là hiểu biết sâu rộng.

Thiên Chiếu khắc sâu cảm nhận được cái trạng thái muốn nghiến răng nghiến lợi nó như thế nào, nó thu hồi biểu tình vân đạm phong khinh, ngón tay siết chặt đến mức gần như một tạo ra một dấu ấn trên thân cây Ngân Hoa, nó làm sao lại không nghĩ tới, tên nhân tộc này không dễ chọc? Đối phương đến tột cùng là ai!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận