Thẩm Tử Hằng mang thái độ thành khẩn nói một lúc lâu, thêm vào Thẩm Tần năm lần bẩy lượt đòi cưỡng chế hợp phối, cũng biểu thị nếu như không còn cách nào khác, liền tạm thời chọn một trong hai quỷ tộc Không Tê cùng Thủy Lẫm, quỷ tộc Lục Chiến kia lại khe khẽ gật đầu, đồng ý hợp phối lâm thời. Thẩm Hành vui vẻ ra mặt, chuẩn bị ghi lại kết quả, nếu như hai bên đều nguyện ý, như vậy thì không cần cử hành hợp phối chiến, hiện tại hắn chỉ muốn chuyện này nhanh chóng được dàn xếp ổn thỏa rồi lắng xuống, để tránh khỏi có người lợi dụng gây rắc rối, hắn chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ khả năng để trêu trọc nổi tới những đại thiếu gia của Thẩm gia.
“Xin lỗi, Lục Chiến, khiến ngươi chịu ủy khuất, tiểu Tần cùng tiểu Già cũng không có ác ý, bọn họ chỉ là bụng dạ đơn thuần, nhanh miệng nhanh mồm mà thôi, đừng nên lưu ý.” Thẩm Tử Hằng rất có phong độ dẫn quỷ tộc xuống đài, dáng vẻ thản nhiên nghe mọi người chúc mừng.
Có thể hợp phối thành công với một quỷ tộc hợp ý mình, đồng nghĩa với việc thực lực tăng mạnh, đối với Ngự Quỷ sư mà nói, đây là một hình thức bảo mệnh vô cùng chắc chắn, bên ngoài kia hung ma nhiều vô kể, đi đường muộn một chút cũng có thể chết ở đầu đường, nếu như bên người có một quỷ tộc cường đại mỗi giờ mỗi khắc ở bên, hệ số an toàn thực sự tăng cao lên rất nhiều.
“Hỏa Diễm Dung sơn là địa phương nào thế?” Một quỷ tộc tò mò hỏi đồng bạn, chúng nó rất sùng bái ba quỷ tộc đứng đầu, tự nhiên cũng biểu lộ sự quan tâm đối với Lục Chiến.
Không Tê cùng Thủy Lẫm đều lắc lắc đầu, chúng nó cũng không biết, bất quá nghe qua giống như một địa vực không dễ dàng đi qua.
“Các vị yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho nó.” Thẩm Tử Hằng nhạy bén nhận ra được tâm tư của các quỷ tộc khác, lộ ra một nụ cười trong sáng, giọng nói thành thật.
“Xin nhờ ngài.” Không Tê vốn lớn tuổi, vốn coi Lục Chiến như anh em, đi thẳng về phía Thẩm Tử Hằng cùng Lục Chiến, cúi đầu với Thẩm Tử Hằng một cái.
Thủy Lẫm thở phào nhẹ nhõm, nhìn qua, tên Tử Hằng thiếu gia này, cũng là một người tốt.
Các quỷ tộc khác cũng đang rì rầm nói chuyện với nhau, mọi người có mặt trong đại sảnh càng vì thế mà ồn ào, chấp nhất như vậy, khí độ như vậy, mặc dù có hai người bạn cường thế, nhìn qua không thực sự dễ gần, thế nhưng Thẩm Tử Hằng từ đầu đến cuối vẫn giữ được phong thái hào hoa phong nhã, lễ độ nhã nhặn, thuyết phục Thẩm Già lên tiếng xin lỗi, Thẩm Tần cũng đem suy nghĩ cưỡng chế hợp phối lui vào trong họng.
Người tốt a!
Thẩm Vinh tiến lên tỏ vẻ thân thiết mà chúc mừng, cũng chuẩn bị rời đi, không ngờ vừa quay người lại, lại phát hiện Thẩm Tu từ lúc nào đã đi trở về bên này, lúc này lại hướng về điểm đăng kí mà đi,
“Nếu như không ai có ý kiến, hợp phối giữa Thẩm Tử Hằng cùng Lục Chiến liền hoàn thành.” Thẩm Hành dựa theo quy định lớn giọng nói lại một lần, vào lúc này, nếu như có người khác muốn cạnh tranh, liền sẽ lên đài chiến một trận.
Trong dự liệu, không ai lên tiếng.
Hắn cầm bút, chuẩn bị ghi lại vào danh sách.
“Ta phản đối.”
Trong không gian yên tĩnh, một âm thanh đột ngột vang lên.
Mọi người nhìn lại, ánh mắt dồn về phía thanh niên tóc đen đang đứng giữa đại sảnh hợp phối, Thẩm Vinh khẽ nhếch miệng, không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, Thẩm Hành lúc này cũng không cầm nổi cây bút, hắn chỉ là người chịu trách nhiệm ghi chép mà thôi, có cần hay không cứ thay đổi bất ngờ như vậy?!
Chỉ là nếu như người khác đứng ra, cũng có thể hiểu được, quỷ tộc đứng hạng thứ ba, ai mà chả muốn, coi như là chừa mặt mũi cho Tử Hằng thiếu gia, cũng có người tự mình biết mình, mà dù có người ngu ngốc nóng lòng muốn thử, nhưng đến giờ mới lên tiếng, lại là cái tên con ông cháu cha kia? Đùa gì nhau chứ!
“Đây không phải Thẩm Tu sao, hắn còn không thấy ngại hay sao mà lên tiếng?”
“Nghe nói ba năm trước là hắn chủ động gửi trả quỷ tộc này về, hiện tại lại đổi ý là ý tứ gì!”
“Lại dám cùng Tử Hằng thiếu gia lớn tiếng, đầu óc nước vào đi… Hắn có tư cách này?!”
“Cũng không thể nói như vậy, nếu như chủ nhân trước có ý kiến, thì thật sự là có quyền yêu cầu một trận chiến với Tử Hằng thiếu gia.”
“Không phải chứ…”
Thẩm Tử Hằng khẽ cau mày, hắn trầm mặc một lát, rồi nói “Thẩm Tu, lại là ngươi sao.”
“Làm sao không phải ta.” Thẩm Tu không nói hai lời, trực tiếp tiến lên ký tên của mình vào dưới vị trí của người khiêu chiến trên danh sách, nghiêng đầu nói “Ta không đồng ý, đánh một trận? Hoặc là ngươi tự rút lui.”(N/A: Đúng đúng, vợ ta, ta phải mang về.)
“Hừ, Tử Hằng tự rút lui? Mặt ngươi đủ dày!” Thẩm Già khinh thường hừ một tiếng, hiển nhiên không có đem thanh niên trước mặt vào mắt, bất quá là một nhân vật vô danh tiểu tốt, còn thật coi mình là ông trời.
“Tử Hằng, tên này để ta giải quyết, ngươi trước tiên đi hoàn tất thủ tục ghi danh đi.” Thẩm Tần có vẻ thành thục kín đáo hơn rất nhiều, hắn vỗ vỗ vai Thẩm Tử Hằng, trầm giọng nói.
Vào lúc này, Thẩm Hành nhất định phải đứng ra lên tiếng, hắn lau lau mồ hôi chảy ròng ròng trên ót, ho khan vài tiếng, cố gắng chống đỡ ánh mắt của các trưởng lão, mới ngượng ngùng bỏ qua mấy vị thiếu gia mà lên tiếng “Thẩm Tu là chủ nhân trước kia của Lục Chiến, dĩ nhiên có tư cách tham gia trận chiến tranh đoạt, Tử Hằng thiếu gia, hiện tại xin ngài ra quyết định, đồng ý, hay từ bỏ.” Từ bỏ dĩ nhiên là tay không rời đi.
“Còn nghĩ gì nữa, Tử Hằng thiếu gia, cho hắn một trận giáo huấn!”
“Quá tốt rồi, có thể nhìn thấy tư thế oai hùng của Tử Hằng thiếu gia, thật vui a!”
“Tranh đoạt chiến, nghe qua thật sự rất hung hăng, tên Thẩm Tu kia, có phải là đã sớm viết xong di thư?”
“Đừng nói lung tung, không thể giết chết người, bất quá có thể làm cho tàn phế…”
Thẩm Vinh im lặng đứng trong đám người, từ đầu đến cuối không lên tiếng.
Lục Chiến đột ngột ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn thanh niên tóc đen một cái, trước kia rõ ràng đem nó mang trở về, hiện tại vì cái gì lại liên tiếng.
Thẩm Tử Hằng thở dài, nhìn Thẩm Tu “Ta không thích ức hiếp người yếu, kính xin đừng ngáng đường.”
“Đừng nói nhảm, chiến hay không?” Thẩm Tu vốn không có kiên nhẫn với loại người lãng phí thời gian, đặc biệt là sắp đến giờ cơm tối.
“Ta…” Thẩm Tử Hằng vẫn còn muốn nói gì đó.
Thẩm Tu lại không tính cho người khác có cơ hội thao thao bất tuyệt, liền lên tiếng ép buộc “Ngươi sợ ta.”
“Chuyện cười!” Thẩm Già cười to.
Thẩm Tần cũng lắc lắc đầu, người này bị chập mạch sao, không biết là bị cái gì kích thích, khả năng không chấp nhận được ngự quỷ ngày xưa hắn không cần đột nhiên biến thành một ngự quỷ cấp cao, liền bị lòng ghen tị xâm lấn não bộ.
Thẩm Tử Hằng cũng điềm nhiên nở nụ cười “Lời này có ý gì, chẳng qua là ta cảm thấy bắt nạt ngươi cũng chẳng hay ho gì, cũng không phù hợp nguyên tắc sống của ta, Thẩm Vinh ca, ngươi nói đạo lý này có đúng hay không?” Ngược lại quay sang hỏi Thẩm Vinh, vị trí trong gia tộc của Thẩm Vinh cũng rất cao, lúc này càng nhiều người tán thành càng tốt.
Thẩm Vinh nhìn Thẩm Tử Hằng một chút, lại nhìn Thẩm Tu một chút, trầm mặc không nói.
Mọi người hơi kinh ngạc, chuyện gì với Thẩm Vinh vậy, nhìn qua giống như không có ý định dính vào, kể cả Tử Hằng thiếu gia cũng đã lên tiếng rồi…
Thẩm Vinh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhưng vẫn bất động, gã đứng xem cuộc vui này cũng được, gây xích mích với Thẩm Tu cũng được, đối phương kỳ thật luôn phù hợp với bốn chữ tu thân dưỡng tính, cũng không dễ dàng tức giận, thế nhưng nếu như quả thật muốn cứng đối cứng với hắn…. Ha ha, vẫn để cho người khác làm thôi.
Trong hiện trường, có một ít người biết Thẩm Tu, cũng đều ngậm miệng lại, đám đông còn lại không nhận biết, vẫn tiếp tục ồn ào, bọn họ tin tưởng Thẩm Tử Hằng nhất định sẽ ứng chiến, bất quá là tâm địa thiện lương, chỉ là theo thói quen từ chối mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...