Thẳng đến khi nằm trong bồn tắm lớn, Tiêu Dật mới hậu tri hậu giác phát hiện, hình như mình bị mắc bẫy? Cậu hơi hơi nheo mắt, cẩn thận suy nghĩ chuyện đêm nay lại một lần, phát hiện hình như lần này là cả nhà lập kế hoạch, đầu tiên là nói về hình người bằng đường, Tiêu Dật gần như dám khẳng định, trong mỗi hình người bằng đường đều có một chiếc nhẫn, hơn nữa kiểu dáng có lẽ là giống nhau như đúc, nếu không sẽ không trùng hợp như vậy! Huống chi lúc cầu hôn cậu chủ thuận miệng nói đến hoa tươi, chớp mắt liền được cầm ra, trong nhà bình thường sẽ không có bó hoa như vậy! Vừa nhìn là biết đã được chuẩn bị trước mà!
Tiêu Dật hừ nhẹ hai tiếng, nâng tay lên, nhìn chiếc nhẫn kia, ánh bạch kim lóe sáng, phía trên có khắc hoa văn, có chút quen mắt, nhìn nhìn, khóe môi Tiêu Dật dần dần cong cong, bên mà là lúm đồng tiền nhợt nhạt, lúm đồng tiền mà chỉ khi nào cậu cực kỳ vui vẻ mới mơ hồ xuất hiện.
Bên kia, Tần Mộc đang ngồi cùng một chỗ với những người khác, ngồi xổm trong một căn phòng tối, bên trong có một màn hình lớn, rõ ràng chính là dáng vẻ khi tắm rửa của Tiêu Dật. Khóe môi Tần Mộc sắp kéo đến bên tai, Tiêu Dật đang rất vui vẻ rất vui vẻ đúng không! Nhìn tới đoạn đó, Tần Mộc đứng dậy, tay chân lanh lẹ tắt máy theo dõi:“Đừng nhìn nửa! Tắt hết, mỗi ngày ngồi xổm ở đây nhìn lén con và tiểu Dật, sao mọi người có thể như vậy!” Nói xong, cong khóe môi chạy lên lầu.
Vừa vào cửa,đúng lúc gặp được Tiêu Dật tắm rửa đi ra, trên người khoác áo choàng tắm, da thịt được nước ấm xông phiếm hồng, khuôn mặt vốn tái nhợt cũng phiếm hồng, Tần Mộc nuốt nuốt nước miếng, cười tủm tỉm sáp qua, ôm Tiêu Dật muốn hôn một cái, điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Tiêu Dật bình tĩnh đẩy Tần Mộc ra, nhận điện thoại, vào lúc này gọi điện thoại đến, mười lần thì hết chín lần đều là Tiêu Thần. Tần Mộc ở một bên nghe được trong loa điện thoại truyền đến giọng Tiêu Thần, âm thầm mắng.
Phất tay ý bảo Tần Mộc đi tắm rửa, lúc này Tiêu Dật mới thấp giọng nói:“Tiểu Thần, tôi vừa mới quyết định cùng Tần Mộc kết hôn.” Vốn nghĩ rằng Tiêu Thần sẽ la to phản đối, cũng không ngờ sau khi hắn nghe xong thế mà lại im lặng. Trong lòng Tiêu Dật mơ hồ có chút áy náy, cũng có chút bất an.
“Thiếu gia, chúc mừng cậu.” Giọng Tiêu Thần trầm ổn mà chân thành tha thiết, hắn thiệt tình vui vẻ chúc mừng Tiêu Dật, nhưng mà, không chờ Tiêu Dật nói chuyện, hắn lại căm giận nói:“Nhưng mà quá lời cho tên kia rồi!”
CUối cùng Tiêu Dật cũng cười khẽ ra tiếng:“Tiểu Thần, thật ra tiểu Mộc cũng không tệ.” Nói xong, nhịn không được kể lại chuyện đêm nay với Tiêu Thần, chuyện hạnh phúc luôn cần phải có người chia sẻ, đương nhiên, lượt bớt phần cậu bị hoảng hốt và bị hôn môi.
Tiêu Thần nghe xong, lập tức nói:“Thiếu gia, trong hình người bằng đất nhất định toàn bộ đều có nhẫn, chốc nữa bảo hắn đưa hết cho cậu, miễn cho hắn đưa cho người khác!”
“Được, tôi biết rồi.”
Cho đến khi Tần Mộc tắm rửa xong đi ra, bọn họ còn đang nói nói cười cười, Tần Mộc oán giận, đêm nay là đêm hắn và Tiêu Dật xác định quan hệ hôn nhân, thế nào cũng phải tiến thêm một bước, cái tên Tiêu Thần kia đang làm loạn gì chứ!
Tiêu Dật đang nói, phát hiện phía sau có người tới gần, lập tức bị ôm vào trong ***g ngực ấm áp, lỗ tai cũng bị nhẹ nhàng ngậm lấy, cơ thể cậu nhẹ nhàng run rẩy, lập tức nhìn thấy Tần Mộc kề sát loa điện thoại, có một chút kiêu ngạo nói:“Tiểu Thần, tiểu Dật và tôi đã xác định quan hệ phu phu, sau này cậu đừng làm bóng đèn nhà tôi nữa, đi tìm Từ đại thiếu nhà cậu đi.” Nói xong, dập điện thoại, hơn nữa tay chân lanh lẹ rút dây điện thoại ra. Sau đó quay đầu, lấy lòng cọ cọ Tiêu Dật, giống như gấu túi:“Tiểu Dật, anh nghĩ rằng em sẽ không đồng ý nhanh như vậy, đến bây giờ đều cảm thấy như là đang nằm mơ.”
Tiêu Dật nhướng mi, nhìn người này một phút trước còn kiêu ngạo ương ngạnh, trong chốc lát lại giống như cún con vậy, thật sự là, làm cho người ta muốn tức giận cũng không được, cậu nghiêng đầu hôn Tần Mộc một chút:“Vậy anh tiếp tục nằm mơ đi, em muốn nghỉ ngơi.”
“Ừ, thời gian không còn sớm, chúng ta lên giường đi?” Tần Mộc toét miệng cố ý nói lời mờ ám, ôm eo cậu cọ đến bên giường, mạnh mẽ đè Tiêu Dật xuống giường.
Cơ thể Tiêu Dật còn chưa hoàn toàn bình phục, bị Tần Mộc đè như vậy, lập tức cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, chờ tỉnh táo lại, đã bị Tần Mộc đặt dưới thân, hai người kề cận quá gần, hô hấp quẩn quanh một chỗ.
Môi Tần Mộc như có như không chạm môi Tiêu Dật, giọng nói mê hoặc:“Tiểu Dật, hôm nay là ngày có ý nghĩa như vậy, chúng ta đến làm chút chuyện có ý nghĩa đi.” Nói xong, cuối người, thân mật cọ Tiêu Dật.
Tiêu Dật nhìn trong đôi mắt sáng người trước mắt phản chiếu ra gương mặt mình, khóe môi cong cong, kéo cổ Tần Mộc, cắn lên môi hắn.
Động tác này giống như châm một mồi lửa trong cơ thể hai người, khác với sự dịu dàng trong quá khứ, nụ hôn lần này điên cuồng mà vội vã, đôi môi quấn quít cùng một chỗ, dùng sức mút vào, giống như muốn ăn đối phương vào trong bụng, Tiêu Dật cảm thấy thần trí của mình có chút bay lên, trong người dần dần xuất hiện một loại cảm giác khó nói thành lời, qua một hồi lâu, bọn họ mới thở hổn hển tách ra, Tần Mộc luyến tiếc rời khỏi, từng chút từng chút chạm nhẹ khóe môi Tiêu Dật, tay cũng không ngừng lại, nhanh nhẹn cởi dây áo choàng tắm, bàn tay dán trên cơ thể nhẵn nhụi phía dưới, ôm lấy vòng eo rõ ràng đã gầy đi rất nhiều kia, trong lòng Tần Mộc tràn đầy đau lòng, đây đều là đói gầy!
Tiêu Dật bị Tần Mộc sờ có chút nóng, bàn tay kia luôn ở chỗ mẫn cảm trên eo cậu mà sờ tới sờ lui, rõ ràng đang cố ý, cậu mím môi, xoay người một cái, đặt Tần Mộc dưới thân, cúi đầu che môi hắn.
Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tăng lên, Tần Mộc cũng không giận, tùy ý Tiêu Dật đốt lửa trên người mình, tay cũng không rảnh rỗi. Cảm thấy đến lúc, Tiêu Dật đột nhiên nâng người, bàn tay đưa lên đầu giường, cầm một chai nhỏ ra, cúi đầu nhìn thấy vẻ mặt giật mình của Tần Mộc, lập tức cong khóe môi:“Anh sẽ không cho rằng em không biết động tác nhỏ này của anh đi?” Vừa nói xong người phía dưới liền có hành động, động tác của Tần Mộc rất nhanh, động tác của Tiêu Dật còn nhanh hơn, nhấc chân đè eo Tần Mộc, mông ngồi trên đùi Tần Mộc, cái tay rảnh rỗi còn không quen đè bả vai Tần Mộc:“Tiểu Mộc, cầu hôn em để anh giành trước, lúc này nên để cho em tới.”
Tiêu Dật không nhanh không chậm đổ ra một ít gel bôi trơn trong tay, một tay nâng cằm Tần Mộc, trêu đùa:“Tiểu Mộc tử, bản thái tử muốn lâm hạnh anh.” Nói xong, đưa gel bôi trơn đến phía dưới của Tần Mộc, sức lực dùng để đè Tần Mộc cũng giảm một chút, nhưng mà, ngay khi cậu nâng chân Tần Mộc lên, đang muốn dò xét phía sau của hắn, Tần Mộc đột nhiên bật dậy, ngón tay còn nhẹ nhàng chạm vào eo Tiêu Dật một chút, Tiêu Dật chỉ cảm thấy tê dại, thầm nghĩ không tốt, muốn dùng sức, lại có chút choáng váng, chỉ trong chớp mắt, lại bị đặt ở phía dưới.
“Thái tử điện hạ của anh, thân thể em còn chưa có tốt, nên để tiểu nhân hầu hạ người đi.” Tần Mộc nói xong, cúi đầu hôn tai Tiêu Dật, một tay đỡ lấy Tiêu Dật yếu ớt, thuần thục bắt đầu □.
Tiêu Dật cắn môi, đáy mắt có chút không cam lòng và ảo não, thế mà lại làm cho Tần Mộc tìm được nhược điểm! Đang trong lúc căm giận, lỗ tai bị Tần Mộc ngậm lấy, giọng nói trầm thấp truyền vào trong tai:“Tiểu Dật, anh yêu em.” Tiêu Dật sửng sờ, quay đầu nhìn vào mắt Tần Mộc, lại chỉ thấy hắn cúi đầu, chỉ lo hôn môi, nhưng mà Tiêu Dật vẫn nhìn thấy lỗ tai hồng đến nỗi muốn chảy máu của Tần Mộc.
Tủi thân cùng không cam lòng trong lòng từng chút từng chút biến mất, dần dần được thay thế bằng sự vui vẻ, Tiêu Dật gắng sức ép lại khóe môi đang cong cong, khẽ hừ một tiếng, lần này tạm thời để cho Tần Mộc được chút ngon ngọt đi. Lúc bên trong cơ thể bị xâm nhập, dù động tác của đối phương rất dịu dàng nhẹ nhàng, Tiêu Dật vẫn cảm thấy rất không khoẻ, cậu nhăn mi, hung tợn uy hiếp:“Tần Mộc, nếu anh dám làm em đau, anh nhất định phải chết!”
Tần Mộc cầm bàn tay đeo nhẫn của Tiêu Dật, nhẹ nhàng hôn:“Sẽ không, anh sẽ thật cẩn thận, sẽ không đau.”
Dù Tần Mộc vạn phần cẩn thận, cố nén dục vọng đang kêu gào, nhưng chỗ kia trời sinh không dùng để làm tình vẫn làm cho Tiêu Dật đau đến mặt nhăn mày nhíu, Tần Mộc đau lòng không ngừng hôn môi Tiêu Dật, thứ chôn ở bên trong cơ thể Tiêu Dật cũng không nhúc nhích.
Tiêu Dật hít sâu mấy hơi, giương mắt trừng Tần Mộc:“Động chậm một chút cho em!”
Ánh mắt Tần Mộc lập tức phát xanh, nhưng vẫn kiềm chế lại, từ từ chuyển động, nhưng mà, sau khi nghe được tiếng rên rỉ không kìm được của Tiêu Dật, vận tốc nhanh chóng nhanh hơn, đến cuối cùng, đã muốn khó có thể tự kiềm chế.
……
Hồi lâu sau, Tần Mộc ôm Tiêu Dật đã sớm ngủ vào trong lòng, ánh mắt dịu dàng mà thâm tình, Tiêu Dật cuối cùng cũng là của hắn! Từ đầu tới chân đều là của hắn, không bao giờ phải lo lắng tên khốn Tiêu Thần cướp đi!
Đêm nay, Tần Mộc gần như cả đêm không ngủ, vẫn luôn nhẹ nhàng mát xa eo Tiêu Dật, thẳng đến khi đôi mày vô thức nhíu lại trong lúc cậu ngủ mơ từ từ giãn ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...