Ngự Mạt Thế

Khoảng chừng hai tiếng sau tang thi hầu như đều bị tiêu diệt, chỉ còn sáu con tang thi tiến hóa, bây giờ một nhóm khoảng bảy người đối phó với một con, người sống sót lúc đầu hơn năm mươi người nay chỉ còn lại chưa tới ba mươi, nhưng không ai khóc than gì cả, việc cần thiết bây giờ là cấp thiết đem tang thi đánh chết, bảo toàn tính mạng.

Do lúc nãy hiện trường lộn xộn nên Ngạo Vũ Băng không kịp quan sát hết mọi thứ, lúc này tang thi đã bị càn quét gần hết mọi việc đều hiện rõ trước mắt cô. Trong đây có tám dị năng giả, ba dị năng giả hệ thổ, một dị năng giả hệ mộc, hai dị năng giả hệ thủy, còn lại là một người hệ tốc độ và một người hệ lực lượng.

Những dị năng giả này không thể tính là mạnh trong mắt của mọi người nhưng vẫn là dị năng giả, đối mặt với họ lại là bốn con tang thi lực lượng, tốc độ, hỏa hệ và đặc biệt là một con tang thi niệm lực hệ. Đừng hỏi vì sao Ngạo Vũ Băng lại biết có tang thi niệm lực, bởi vì đây là lĩnh vực cô am hiểu nhất. Từ cái đêm hai mặt trăng xảy ra, Ngạo Vũ Băng đã dần dần có thể tu luyện tinh thần lực, trong vài ngày ngắn ngủi, tinh lực của Ngạo Vũ Băng đã tăng lên nhanh chóng, không quá cao nhưng đủ để phân biệt tang thi niệm lực hệ.

Cũng may, chỉ mới qua vài ngày thôi tang thi vẫn chưa điều khiển được năng lực một cách thành thục, tang thi hệ niệm lực này cũng không thể phát huy ra khả năng kiểm soát toàn cục của nó. Tang thi hệ niệm lực này ngoại trừ nguyền rủa trên toàn diện thì cũng không biết làm gì, chỉ có thể núp bóng của mấy con tang thi khác.


Vừa phát hiện ra sự tồn tại của tang thi niệm lực hệ, Ngạo Vũ Băng liền huých Ngạo Thiên Khải một cái ánh mắt chăm chú nhìn vào con tang thi niệm lực hệ. Ngạo Thiên Khải theo ánh mắt của Ngạo Vũ Băng nhìn thấy con tang thi niệm lực hệ thì ngạc nhiên rồi mỉm cười gật đầu. Chẳng biết vì sao họ có thể hiểu được ý niệm của nhau như thế, nhưng họ chắc chắn rằng đây không phải là điều xấu.

Ngạo Vũ Băng một tay vung roi hướng về con tang thi niệm lực hệ giữa vòng vây, làm một trong ba con tang thi xung quanh xoay lấy tay chụp lại, nhân cơ hội này, những người sống sót nhanh chóng đập bể đầu nó. Một con tang thi tiến hóa đã tử vong.

Ngạo Vũ Băng nhanh chóng vung thi thể của con tang thi bị tử vong ra, không biết có phải là may mắn của đám người này quá lớn hay không mà con tang thi này lại là con tang thi hệ hỏa, nó bị tiêu diệt làm mọi người không cần phải đề phòng công kích từ xa nữa.

Ánh mắt của những người sống sót đều tràn đầy cảm kích hướng về phía đám người Ngạo Vũ Băng, dù chỉ là thoáng qua. Ngạo Vũ Băng hoàn toàn không để tâm những người đó, lén lút cách không thu viên tinh hạch bé xíu văng ra khỏi đầu của tang thi tiến hóa vừa mới chết. Tinh hạch của tang thi hỏa hệ màu đỏ, chỉ lớn bằng hạt trân châu. Nếu không phải tinh mắt rất khó nhận ra.

Một lần nữa Ngạo Vũ Băng vung roi qua chỗ của tang thi niệm lực hệ, lần này chuẩn xác bắt lấy nó, Ngạo Vũ Băng dùng hết sức kéo con tang thi qua vách tường phía sau lưng. Con tang thi nện vào tường một cái thật oanh động nhưng không hề tổn hại tới đầu, nó vẫn định tiếp tục hướng về phía Ngạo Vũ Băng tấn công.


Nhưng làm sao nó có thể như ý nguyện được? Ngạo Thiên Hoành đã nhanh chóng tiếp cận con tang thi này, một đao bổ thân thể nó ra làm đôi. Một viên tinh hạch ngũ sắc cỡ viên trân châu lại chen lẫn với đám não văng ra. Ngạo Vũ Băng đương nhiên sẽ phối hợp, lén lút đem tinh hạch thu lấy.

Ngạo Thiên Khải và Ngạo Thiên Hoành nhanh chóng kéo Mộ Hàn Vũ và Ngạo Vũ Băng hướng phía cầu thang chạy xuống, hai con tang thi còn lại cứ để đám người kia lo, nếu không giải quyết được hai con tang thi này thì sớm muộn gì họ cũng phải chết. Đây rõ ràng chỉ mới bắt đầu cơn ác mộng mà thôi.

Đám người kia nhìn thấy bốn người Ngạo Vũ Băng đi mất thì trong lòng mỗi người ở đây mỗi khác, trách móc có, ghen tị có, thậm chí là hận ý cũng có nhưng đâu đó trong số những người ở đây len lối lên sự hâm mộ và kính trọng.

- - -


Bốn người nhanh chóng xuống tầng hầm thoát ra ngoài, nhảy vọt lên chiếc xe đậu ở góc khuất lúc nãy, chiếc xe được lên ga và phóng ra khỏi khu vực. Ngạo Vũ Băng ngồi ở ghế phó lái thở phào, vui vẻ lấy ra nước suối và bánh mì, đồng thời cũng lấy ra một “xấp” bản đồ đưa cho Ngạo Thiên Hoành, nói tới bản đồ thì có lẽ sẽ không có ai có bản đồ chi tiết như Ngạo Vũ Băng.

Ngạo Thiên Hoành do sợ có sơ suất gì đó nên đã lên mạng đem tất cả bản đồ in ra, từ bản đồ của nước V cho tới bản đồ của các nước lân cận. Từng cái ngõ nhỏ đều được thể hiện trên bản đồ. Các bản đồ cũng được Ngạo Thiên Hoành đánh số cẩn thận và ghi chú thích.

Lúc này bốn người đang đi trên con đường ra ngoài đường cao tốc, đường cao tốc này không thể đi đến tỉnh D, chỉ có cách đi ngang qua tỉnh A rồi đi ngang qua tỉnh W theo một con đường nhỏ rồi đến tỉnh D mà thôi. Xem ra hành trình tìm nơi cứ trú của họ còn rất dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui