Ngũ Hành Thiên

Dịch giả: gaygioxuong
Biên: Đậu bắp

Nụ cười hiện rõ trên mặt Hách Liên Thiên Hiểu. Sau lưng gã, các tướng sĩ không kìm chế được phấn chấn ra mặt, kích động đến mức vung mạnh nắm đấm liên tục. Rõ ràng chiếm ưu thế về thực lực, nhưng lại liên tục thất bại, trong lòng tất cả đều vô cùng uất ức. Cho tới giờ, bệ hạ vẫn chưa đưa ra bất cứ chỉ thị nào, điều đó khiến cho từ trên xuống dưới Thần Lang thấp thỏm không yên, nỗi sợ hãi trong lòng mỗi ngày một gia tăng. Giống hệt như trên đỉnh đầu có một thanh đao của đao phủ có thể chém xuống bất cứ lúc nào, khó mà tránh khỏi số mệnh đầu lìa khỏi cổ.

Uất ức trộn lẫn với sợ hãi, toàn bộ Thần Lang ngày nào cũng như bị tra tấn. Đến giờ, đội quân viện trợ hùng mạnh đã đến, đột nhiên thoát khỏi áp lực đè nén trong một thời gian dài khiến bọn họ kích động như phát rồ.

Thú Doanh là quân dự bị của Huyết Bộ, biên chế mỗi doanh là một vạn người, Huyết Thú được trang bị là Khoan Bối Bức Ngư. Khoan Bối Bức Ngư được phối giống từ Hắc Huyết Biên Bức (dơi máu đen) và Ma Quỷ Ngư (cá quỷ), nhìn bề ngoài trông nó giống hệt như một con Ma Quỷ Ngư có thể bay lượn. Toàn thân nó đen kịt, hai bên mình có hai đường vân đỏ tươi kéo dài từ mắt đến tận đuôi, sải cánh vượt quá bốn mươi mét, là một quái vật khổng lồ theo đúng nghĩa.

Cơ bắp ở phần lưng Khoan Bối Bức Ngư cực kỳ phát triển, khiến nó có phần lưng rất rộng, rất thích thích để chuyên chở người.

Khoan Bối Bức Ngư hiền hòa dễ điều khiển, chỉ số thông minh không cao, tốc độ bay không quá nhanh, nhưng lại có sức chuyên chở đáng kinh ngạc, hơn nữa còn bay tuyệt đối ổn định.

Nếu như việc nuôi dưỡng Khoan Bối Bức Ngư không phải quá tốn kém, nó sẽ trở thành làm một loại Huyết Thú vận chuyển hàng hóa vô cùng tiện lợi. Mỗi ngày Khoan Bối Bức cần ăn một lượng lớn quả ngọc hoặc những vật phẩm tương đương, bởi vậy chỉ mỗi Thú Doanh được phân phối loại Huyết Thú này.

Vị tướng lĩnh cầm đầu đội ngũ trên lưng Khoan Bối Bức Ngư, nhìn thấy Hách Liên Thiên Hiểu đang đứng ở cửa vào doanh trại, vội vàng điều khiển Khoan Bối Bức Ngư đáp xuống dưới.

Đám mây đen che khuất bầu trời, giống như một cơn lũ quét, ào ào đổ xuống.

Khi tất cả tất cả Khoan Bối Bức Ngư đã đáp xuống, toàn bộ nơi đóng quân dường như được phủ một lớp thảm đen kịt, vô cùng bắt mắt.

Bốn bộ thủ của Thú Doanh đồng thời đi tới trước mặt Hách Liên Thiên Hiểu, cung kính hành lễ: "Ra mắt đại nhân, chúng ta đã đến chậm!"

Hách Liên Thiên Hiểu nhẹ nhàng nói: "Đến là tốt rồi, nghỉ ngơi chỉnh đốn hai ngày, chuẩn bị công thành!"


"Vâng!"

Bốn người cùng khom người, tuân mệnh.

Trong số bọn họ, có người tỏ vẻ nghiêm trọng, có người xoa tay kích động, nhưng không có ai chùn bước. Trước khi đến đây, bọn họ đã biết trước tình hình sơ lược, đã chuẩn bị sẵn tư tưởng đối mặt với bất cứ gian nguy nào.

Từ khi làm quân dự bị, có bao giờ nhìn thấy thái độ đại nhân Hách Liên ôn hòa như thế? Lại còn ra tận cửa vào doanh trại đón chào, khiến cho bọn họ càng giật mình hơn.

Địa vị của Thú Doanh thấp, nhiệm vụ quan trọng nhất là bồi dưỡng quân dự bị cho Huyết Bộ. Nhưng vài năm vừa qua, Huyết Bộ không cần bổ sung nhiều. Hàng năm, số lượng binh sĩ Thú Doanh được gia nhập vào Huyết Bộ ít đến mức không đáng kể. Đại đa số bọn họ chỉ có mỗi một việc là dài cổ chờ đợi vài năm, sau đó được điều về nhà.

Thần Chi Huyết coi trọng quân công nhất, chỉ có lập chiến công thì mới có thể được lên chức, mới có thể để giành được đãi ngộ cao cho gia đình. Trong Thần Chi Huyết, quân nhân có địa vị rất cao, cao hơn tất cả các loại nghề nghiệp khác. Người nhà của quân nhân sẽ được ưu đãi nhiều trên rất nhiều phương diện. Thú Doanh mặc dù chỉ là quân dự bị, nhưng đãi ngộ của binh sĩ doanh này vẫn đủ khiến cho Huyết Tu của các nghề nghiệp khác phải đỏ mắt.

Nếu như không thể gia nhập Huyết Bộ, bị điều về nhà, vậy thì có nghĩa là toàn bộ đãi ngộ sẽ mất hết.

Nhưng, nếu chết trận sa trường, gia đình và con cái của binh sĩ đó vẫn được hưởng đãi ngộ dành cho gia đình của người đang tham gia quân ngũ. Đây chính là nguyên nhân tại sao binh sĩ Thần Chi Huyết thường hung hãn không sợ chết mỗi khi lên chiến trường.

Trong Thần Chi Huyết, không phải là không có người có ý kiến đối với chế độ đãi ngộ đó của quân nhân, nhưng ý chỉ do chính miệng Đế Thánh tuyên bố chưa từng bị sửa đổi.

Cho nên, khi Thú Doanh nhận được mệnh lệnh trợ giúp cho tiền tuyến, bọn họ không những không sợ hãi, mà còn vui mừng như mở hội. Bọn họ chỉ mang theo trang bị gọn nhẹ nhất, xuất phát ngay trong đêm, hành quân với tốc độ nhanh nhất suốt cả ngày lẫn đêm.

Trên đường hành quân, bốn bộ thủ của Thú Doanh đã họp bàn với nhau, cuối cùng đưa ra một kết luận,

Khả năng lớn nhất là công thành chiến.


Từ xưa đến nay, công thành chiến luôn là trận chiến gian khổ.

Thông thường, phe phòng thủ sẽ dựa vào hệ thống phòng thủ kiên cố, làm nản lòng phe tấn công thậm chí có quân số đông gấp mấy chục lần. Cho dù là vây hãm thành trì, phe tấn công cũng thường phải trả giá bằng thương vọng nghiêm trọng.

Bốn bộ thủ Thú Doanh cho quân hạ trại nghỉ ngơi. Nhưng họ lại không dám nghỉ ngơi một phút nào, bất chấp mệt mỏi, lập tức chạy tới phòng tuyến phong kiều Trân Châu để quan sát.

Ngay khi nhìn thấy phòng tuyến, bọn họ không hẹn mà cùng giật mình hoảng sợ, thậm chí ngay cả viên bộ thủ Thú Doanh xoa tay hưng phấn lúc trước cũng phải co rúm mặt mày.

Tình hình khó khăn hơn so với bọn họ đã dự đoán rất nhiều!

Người dẫn đường cho bọn họ là phó bộ thủ Ngân Sương Bộ Phan Phượng Linh. Dù là nữ nhưng Phan Phượng Linh lại có vóc dáng của một người đàn ông, hình thể còn khôi ngô khỏe mạnh hơn cả một người đàn ông bình thường, giọng nói ồm ồm. Vũ khí của ả cũng thiên về sức mạnh, là một thanh Lang Nha Bổng xanh biếc một màu, cao xấp xỉ với ả, tỏa sương trắng mờ ảo, tràn đầy hơi thở chết chóc.

Chiến bộ Thần Chi Huyết phân chia cấp bậc nghiêm ngặt, quy định về ứng xử giữa cấp trên và cấp dưới cực kỳ nghiêm khắc.

Thú Doanh là quân dự bị, cho nên địa vị bộ thủ của nó tương đương với tướng lĩnh tầm trung của Huyết Bộ. Phái phó bộ thủ Huyết bộ Ngân Sương đi tháp tùng như hiện giờ chỉ xảy ra trong trường hợp đặc biệt.

Mặc dù trong lúc nói, Phan Phượng Linh không có biểu cảm gì, giọng thì ngạo mạn, nhưng lại miêu tả tình hình chiến đẫu hết sức gãy gọn chi tiết, "Mặt đất rõ ràng là không thể tấn công được, có thể thấy ở bên cạnh có một vành đai cát chảy. Liệt hoa Huyết Bộ chính vì bị cát chảy kìm hãm tốc độ, cho nên mới rơi vào cảnh ngộ không còn đường sống. Hơn nữa, đối phương còn có một vị đại sư thiết kế chiến trường phối hợp, có thể thiết lập địa hình chiến đấu thuận lợi cho phe mình trên vành đai cát chảy bất cứ lúc nào, qua đó có thể phát huy được ưu thế của Binh Nhân Bộ. Bên trong cát chảy còn có cạm bẫy, khó mà phát hiện ra. Còn trên không trung thì lại nằm trong tầm bắn của Địa Hỏa Tháp Pháo."

Ả nói tiếp: "Khu trung tâm thì lại càng không thích hợp để tấn công. Trước đây, chúng ta đã do thám kỹ càng, khu vực trung tâm là nơi không thích hợp cho tấn công nhất. Trấn Thần Phong ở khu vực này do Thiên Phong Bộ trấn thủ, nhìn thì có vẻ yếu kém nhất, nhưng trên thực tế lại hoàn toàn trái lại, đó sẽ là khu vực quân địch công kích mạnh nhất. Trong khi quân của Binh Nhân ở bên dưới lại có thể nhờ đại sư Vương Tiểu Sơn nâng cao địa hình chiến đấu lên để trợ giúp. Thêm vào đó, khu vực này cũng nằm trong tầm bắn của Địa Hỏa Tháp Pháo của Trọng Vân Chi Thương."

"Căn cứ vào những gì chúng ta do thám được mấy ngày vừa qua, hướng tấn công thuận lợi duy nhất là từ trên bầu trời. Đầu tiên, chúng ta phải giải quyết Trấn Thần Phong trên bầu trời, chính là Trấn Thần Phong do Trọng Vân Chi Thương đang trấn giữ. Nếu lao từ trên không xuống tấn công, chúng ta sẽ chỉ phải vượt qua sự công kích của Địa Hỏa Tháp Pháo. Tuy loại tháp pháo này có sức công phá mạnh mẽ, nhưng mật độ công kích lại khá thưa. Nếu như không phải là có một đại sư tháp pháo, chúng ta đã hạ xong phòng tuyến này rồi."


Phan Phượng Linh lạnh lùng hừ một tiếng, tỏ rõ thái độ bất mãn vì Thú Doanh đã xen tay vào. Ả chẳng thèm che dấu sự bất mãn của mình, bởi vì nếu như công phá được phòng tuyến Trân Châu, phía sau sẽ không còn gì cản trở nữa, công lao sẽ rất lớn. Ả nói bằng giọng hòa hoãn lại, mang hơi hướng khích lệ: "Tuy nhiên, giờ cũng là cơ hội của các ngươi. Chỉ cần có đủ quân số, cường độ tấn công đủ mạnh là có thể đột phá phòng tuyến Địa Hỏa Tháp Pháo. Tiếp đó, chỉ cần hạ gục Trấn Thần Phong do Trọng Vân Chi Thương trấn giữ, hai ngọn Trấn Thần Phong còn lại hoàn toàn không đáng lo. Khi đó, Phòng tuyến Trân Châu sẽ bị công phá bằng chỉ trong một trận."

Bốn bộ thủ Thú Doanh quan sát kỹ lưỡng phòng tuyến Trân Châu đến từng chi tiết nhỏ nhất. Không thể không thừa nhận, hướng tấn công mà Phan Phượng Linh đã nói là hướng duy nhất có thể thành công.

Tên bộ thủ Thú Doanh có vẻ ngoài thận trọng nhất trong bốn người, cung kính nói: "Đại nhân nói rất đúng, chúng tôi trở về bàn bạc một chút."

Phan Phượng Linh lạnh lùng hừ một tiếng: "Đừng làm chậm trễ thời gian tấn công."

Dứt lời, ả quay người đi về trước.

Xà Dư nhìn không rời mắt khỏi giọt Thần Chi Huyết được bao bọc thủy tinh một lúc lâu. Nàng ta thật sự kinh ngạc vì bệ hạ đã ban cho mình một giọt Thần Huyết.

Bệ hạ chưa từng ban Thần Huyết cho bất cứ một ai, cho dù là đại nhân Hồng Ma Quỷ cũng chưa từng được phần thưởng hậu hĩnh như vậy. Mình chẳng qua chỉ là một hạt giống, vậy mà lại có thể lọt vào mắt xanh của bệ hạ, được người ban cho Thánh Vật thần thánh như vậy. Xà Dư cảm thấy mình như đang nằm mơ.

Thần Huyết là máu của thần, là thánh vật thần thánh nhất của Thần Chi Huyết.

Có rất nhiều truyền thuyết về xuất xứ của Thần Huyết. Có truyền thuyết nói, vị Đế Thánh đầu tiên là hậu duệ của thần. Bởi thần dự đoán trước thời đại Tu Chân sắp chấm dứt, còn bản thân nhất định sẽ ngã xuống, nên ngài đã để lại mười giọt Thần Huyết để ban phước cho đời sau. Lại có truyền thuyết nói, Thần Huyết là chất tinh hoa nhất trong máu của ác quỷ đã sống cả vạn năm, nếu không thì làm sao có thể bảo tồn đến tận ngày nay? Huyết Linh lực chính là minh chứng cho quan điểm này.

Nhưng, vấn đề Thần Huyết có xuất xứ từ thần linh hay ác quỷ, đến giờ đã không còn quan trọng nữa.

Xà Dư thừa biết, mỗi một giọt Thần Huyết đều chứa một nguồn lực lượng vô cùng vô tận. Sở dĩ bệ hạ có thể tấn chức Tông Sư, xưng bá thiên hạ, nguyên nhân chính là bởi ngài đã tìm ra bí mật của Thần Huyết, đã hấp thụ được lực lượng thần thánh của nó.

Không ngờ bệ hạ lại ban thưởng Thần Huyết, chẳng lẽ bệ hạ đã đột phá được rào cản của Thần Huyết hay sao?

Ý nghĩ đó chợt lóe lên trong đầu Xà Dư. Ngay sau đó, nàng ta đã gạt phắt những suy nghĩ rối rắm đó ra khỏi đầu. Việc của bệ hạ, nàng ta là ai mà dám đoán già đoán non?

Nàng ta lại dồn hết chú ý vào giọt Thần Huyết, trong lòng tràn ngập niềm cảm kích đối với đại nhân Thủy Sinh. Nếu như phải đặt câu hỏi vật gì có thể khắc chế Sinh Diệt Tế Hoa Thuật, Thần Huyết không phải là câu trả lời duy nhất, nhưng nhất định là tốt nhất. Trước đây, nàng ta gửi gắm hi vọng vào trái tim Thiên Thần, bởi vì không dám có hy vọng xa vời với Thần Huyết, bởi nó chính là Thánh Vật, được xếp hạng cao nhất trong hệ thống Huyết Linh lực. Sinh Diệt Tế Hoa Thuật cho dù huyền bí đến mấy, cũng không thể nào sánh bằng Thần Huyết.


Điều lo lắng duy nhất là mình có thể thừa nhận được lực lượng của Thần Huyết hay không.

Lực lượng trong Thần Huyết cuồng bạo và mênh mông, nếu người bình thường hấp thụ sẽ lập tức nổ tan xác chết ngay tại chỗ. Trong số các đời Đế Thánh, không một vị nào có thể tìm hiểu được sự huyền bí ẩn dấu bên trong, ngoại trừ vị Đế Thánh đương nhiệm!

Xà Dư không không mong sẽ phá giải được sự huyền bí của Thần Huyết, chỉ mong mình có thể chống chọi lại được sự tàn phá của Thần Huyết.

Ban thưởng kèm theo Thần Huyết là bản ghi một vài tâm đắc khi hấp thụ Thần Huyết. Xét theo nét bút, bản tâm đắc đó do chính tay bệ hạ viết. Mỗi một câu một chữ trong bản tâm đắc đã khắc sâu trong đầu Xà Dư, ả đã thuộc làu làu, cẩn thận nghiền ngẫm rất nhiều lần.

Nàng ta thừa hiểu, mình chỉ có duy nhất một cơ hội, một lần thử vận may duy nhất. Nếu như mình không thể thành công, vậy thì ước vọng đó coi như đã tan thành mây khói.

Hít sâu một hơi.

Ánh mắt nàng ta trở nên kiên định. Nàng hiểu rất rõ và dám khẳng định, vận mệnh của mình đã đến lúc thay đổi.

Thần Huyết niêm phong trong thủy tinh, bị nàng ta ném thẳng vào miệng.

Răng rắc.

Thủy tinh không hề cứng rắn như đã tưởng, mà lại giòn như nước đá, bị răng cắn vỡ dễ dàng.

Một luồng khí tức chui xuống cổ, đi vào trong cơ thể.

Mặt Xà Dư chợt trắng bệch, méo xẹo vì đau đớn.

Một khí tức kỳ lạ, tỏa ra xung quanh cơ thể nàng ta. Mặt đất dưới chân im hơi lặng tiếng biến thành bột mịn. Nhưng khí tức đó lại chẳng lan ra, mà chỉ khe khẽ dập dờn tại chỗ giống như mặt nước đang gợn sóng.

Một luồng chấn động vô hình lan ra khắp gian phòng, chầm chậm xoáy tròn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui