Tuy sợ nhưng tiểu động vật lông xù tốt xấu gì cũng là sủng vật của mình cho nên Tra Tra Tạc cũng không e ngại gì đối với Bạch Bạch.Chỉ thấy hắn dùng hai ngón tay xách Bạch Bạch lên, cũng chẳng hề để ý tiểu tử kia đang kêu loạn chút nào,nói với nó: “Nhìn đi,ai bảo mày không cẩn thận,hại bọn tao ướt sũng như thế này.Tại sao lại bị thương,ai băng bó cho mày?” Bạch Bạch không thèm để ý đến hắn, liều mạng vặn vẹo thân thể muốn thoát ra từ trong ma chưởng của Tra Tra Tạc, tiếc là vật nhỏ khí lực cũng nhỏ, không trốn khỏi sự kìm hãm của đại ma vương,may là thiên sứ xuất hiện kịp lúc,yêu thương cứu Bạch Bạch từ tay ma vương.
“Bạch Bạch,mang bọn ta đến người đã băng bó cho mày nào?”Thiên sứ Lăg Vân nâng hắn trong lòng bàn tay,hỏi.
Gật gật đầu, tỏ vẻ biết được.Bạch Bạch liền nhảy xuống sau đó đi trước dẫn đường.Nhưng đi chưa được mấy bước thì dừng lại bởi vì có người đang đi tới hướng bọn họ.
“Hình như có 3 người.” Không biết đối phương là bạn hay thù,Mạc Nhật ám hiệu bảo mọi người phải chú ý đề phòng.Nhưng Bạch Bạch dường như không nhận được ám hiệu của Mạc Nhật,nó vui vẻ hướng về phía người đang đến càng ngày càng gần.
“Xem ra bọn họ là người đã cứu Bạch Bạch,chắc không phải người xấu đâu.”Kăng Vân nói như vậy chứ vẫn không bước theo sau Bạch bạch.
Chỉ chốc lát,ba người đi tới trước mặt Mạc Nhật, thì ra là một nữ nhân,một con khỉ và một tiểu cô nương,Bạch Bạch vui vẻ oa trong lòng nữ nhân,không ngừng dùng đầu cọ cọ ngực nữa nhân, thấy vậy,Tra Tra Tạc thầm mắng trong lòng ‘ con chuột háo sắc ’.
“Em là Tạp La Á sao?”Tra Tra Tạc khom lưng,tự nhận mình cười rất chi là thân thiết với con khỉ nhỏ.
Con khỉ nhỏ thấy người kia cười giống như là đại ca ca buôn người, năm chặt tay của tiểu cô nương,rút vào phía sau nữ nhân.
Thấy đối phương phòng bị như vậy, Tra Tra Tạc không khỏi thấy mình thật thất bại,đứng lên lầm bầm.
“Các ngươi là ai?” Người lớn duy nhất cuối cùng cũng mở miệng,nhưng mở miệng cái lại làm cho người khác nhảy dựng lên,thanh âm của nữ nhân sao trầm thấp như vậy?Nhìn kỹ lạu,nữ nhân kia hình như có —— hầu kết?
“Mạc Nhật. Ngươi là ai?”Mạc Nhật âm thầm đánh giá đối phương rốt cuộc cũng mở miệng.
“Ta gọi là Lăng Vân, đây là Tra Tra Tạc. Chúng ta được Trát Tạp,là cha của đứa nhỏ uy thác đi tìm nó.”
Nghe thấy tên của cha, khỉ nhỏ thò đ6àu ra dò xét,nhìn Lăng Vân.
“Ta là người giám hộ hiện tại của nó,ngươi nói ngươi là người phụ thân nó phái tới,có chứng cớ không?” Nữ nhân, a không,ngươi ta bây giờ là nam nhân,nói.
“Chứng cớ?”Ba người liếc mắt nhìn nhau,tại sao lại không có ai nghĩ đến việc kêu Trát Tạp đưa mấy cái lệnh bài hay linh tinh gì? “Chúng ta không có chứng cớ.”sau khi giao đầu cứng lưỡi,Mạc Nhật đại biểu trả lời.
“Không có?Vậy thì làm sao để biết các ngươi có phải là người tốt không a?” Chỉ thấy nam nhân giống nữ nhân kia nhìn ba người bọn họ như tội phạm đánh giá một phen,Mạc Nhật cùng Tra Tra Tạc nhìn mà muốn nổi lửa.Lăng Vân tuy có chút không thoải mái nhưng nghĩ đối phương thật ra cũng có lý, chẳng qua là tính cảnh giác quá cao nên liền lên tiếng giảm bớt không khí một chút.
“Chúng ta không có cái gì của Trát Tạp để chứng minh thân phận.Nêu ngươi không tin thì có thể vào trong tộc nhìn xem,bây giờ mọi người đều biến trở lại,cha em cũng không tức giận,mọi người đang chờ em về đấy.”
“Thật?” Tạp La Á nãy giờ không nói chuyện nhưng sau khi nghe thấy mọi người đã biến trở lại thì cũng mở miệng.Nó lôi kéo góc áo của người lớn,biểu tình khát cầu.
Nam nhân nghĩ nghĩ, nói: “Được rồi, chúng ta sẽ đi với các ngươi một chuyến, nếu phát giác các ngươi gạt ta,Nhật Hành Thiên Lí ta sẽ không tha cho các ngươi.”
Phốc ~ xích, “Ha ha, đây là cái tên gì a,thật quê mùa a. Coi quá nhiều tiểu thuyết võ hiệp đi.” Tra Tra Tạc nghe thấy danh hào của đối phương lập tức không khách khí mà bật cười.Làm cho sắc mặt đối phương biến thành xanh mét, sau đó một thân ảnh chớp lên, mọi người còn chưa kịp nhìn gì thì người đã trở về chỗ cũ, chẳng qua trên tay có thêm một vật, dĩ nhiên là dây cột tóc của Tra Tra Tạc.
Nhật Hành Thiên Lí đắc ý quơ quơ chiến lợi phẩm trên tay, mà Tra Tra Tạc thì sợ hãi sờ sờ cổ mình, không dám tùy tiện mở miệng. Mạc Nhật nhăn mày lại mà Lăng Vân lại chạy đến bên cạnh hắn,sùng bái nói: “Ngươi thật lợi hại nga,muốn tổ đội với chúng ta không?”
~oOo~
Từ trên vách núi đen ngã xuống rất nhanh,nhưng nếu trở về thì phải đi quanh một vòng lớn.Đội ngũ mở rộng gấp đôi vì có thêm hai tiểu hài tử, tốc độ chậm lại. Núi gập ghềnh,làm cho người vốn xa lạ cũng trở nên có kỹ thuật không ít. Đặc biệt là Lăng Vân với Tra Tra Tạc không phải là người lớn rất nhanh cùng hai tiểu hài tử đánh nhau,mà Mạc Nhật với Nhật Hành Thiên Lí vẫn đề phòng đối phương. Nhưng mặc kệ nói như thế nào, đoàn người vẫn chạy được lên đỉnh núi, còn cố gắng cho người Tạp Mạc tộc đang tìm kiếm chung quanh thấy ân nhân bọn họ sau khi trở về còn mang theo đứa con của thủ lĩnh,vui mừng hoan hô nhưng cũng không quên kêu người quay về báo cho thủ lĩnh. Vì thế, sau khi bọn hắn bước vào sơn động của Tạp Mạc tộc, đã nhận được hoan nghênh vô cùng nhiệt tình, mà khỉ nhỏ Tạp La Á đi phía sau nhìn thấy mọi người đã khôi phục hình người, ánh mắt ươn ướt mà khi ba ba của mình xuất hiện thì lại không thể khống chế,khóc oa lên một tiếng liền chạy ra,nhào vào cái ôm của ba ba.Thấy hai phụ tử ôm nhau thật thương tâm.Sau khi tiểu cô nương thấy cảnh đoàn tụ cảm động này cũng nổi lên tình thân thương của mình,nhào vào lòng Tra Tra Tạc đứng gần nhất ôm hắn khóc mãnh liệt.Làm cho Tra Tra Tạc tay chân loạn xạ an ủi nàng,nhưng đại nam nhân chưa hề gặp qua tình cảnh này bao giờ nên rất bối rối, được hắn an ủi, tiểu cô nương khóc càng hăng. Khiến cho Nhật Hành Thiên Lí nhịn không được xoay người ôm lấy tiểu cô nương nhỏ giọng an ủi.
Sau khi mọi người ổn định cảm xúc lại,Trát Tạp kêu người thoa giải dược cho tiểu nam hài, còn mình thì mời những người khác đến nơi tiếp khách,bên trong đã dọn không ít đồ ăn ngon.
“Thật sự cám ơn các vị, không chỉ giúp chúng ta diệt trừ tà hoa,còn thay ta tìm đứa con về. Ta kính các vị một ly.” Nói xong liền cầm lấy bầu rượu trước mặt uống một hơi.
“Không riêng gì chúng ta, lần này may là có Nhật Hành Thiên Lí giúp đỡ” Lăng Vân vội nói.”Hắn đã tìm được Tạp La Á trước còn chăm sóc cha cả hai tiểu hài tử, hắn còn quen thuộc với những con đường gần đây, nếu không có hắn, chúng ta cũng không thể trở về nhanh như vậy.”
“Phải không? Ta kinh vị huynh đệ này một ly,đa tạ ngươi đã cứu con ta.” Trát Tạp cảm kích nâng chén hướng về phía Nhật Hành Thiên Lí.
“Không cần cảm ơn ta, ta chỉ thuận tay mà thôi.” Nhật Hành Thiên Lí không lạnh không nhạt nói,mình vẫn ngồi ăn.Trát Tạp vẫn còn giơ chén rượu cũng xấu hổ.
“Ngươi có quen tiểu nữ này không?” Mạc Nhật biết Nhật Hành Thiên Lí không hề quan tâm đến Trát Tạp,vì thế hiếm khi có lòng tốt liền chuyển chủ đề.
“Nhìn có chút quen mắt,để ta nhớ lại.”Trát Tạp cũng thuận thế hướng ánh mắt về phía tiểu cô nương dường như có chút sợ người lạ.Sau khi vắt óc suy nghĩ một chút, hắn đập tay thật mạnh: “Đây không phải là cháu gái của trấn trưởng của trấn nhỏ dưới chân núi sao?Hình như gọi là Hà Hoa hay là Quế Hoa ta?”
“Kêu là Hà Vân, ta bức cúc hoa ngươi giờ.”(câu sau QT chỉ dịch ‘ta còn cúc hoa lạc’ tạm dịch: ‘ta còn đè nén cúc hoa’ sau đó ta liền biến câu này thành như vậy,thông cảm)Tra Tra Tạc tức giận.”Vậy thì không sai rồi, nhiệm vụ của chúng ta cuối cùng cũng hoàn thành.”
P/s: ~ Cuối cùng cũng tớí là chỉ còn 11 chương nữa là xong đệ nhất quyển of Ngũ Hành *tung hoa* không ngờ ta cũng đi tới được ngày hôm nay *lăn lộn* (thật ra ta rất là lười,đi tới đây cũng siêu lắm rồi) Nhưng vì sắp thi nên chắc lịch trình cũng giảm *cười hiền* ta sẽ cố gắng sắp xếp sao cho post bình thường mà ma ma ko phát hiện ta trốn học lên chơi vi tính *chấm mồ hôi* & ta còn có time để học bài * cười toe*.
~ HaYu sau khi chỉnh sửa 6 chương đầu của Ngũ Hành giúp El thì cũm chạy biến lun & ta chính thức tuyên bố,Ngũ Hành chỉ còn có mình El này đảm nhiệm việc edit (toàn mấy đứa ko có trách nhiệm).
~ Tuần sau có post hay ko thì fải nhờ vào vận may thôi~ thời gian
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...