Hoàng Yến Chi ánh mắt mê ly, cảm thấy cả người vô cùng khô nóng.
Quân Hạo Kiện nhả ngực cô ra, tay anh tiến xuống dưới, một ngón tay nhẹ nhàng đâm vào huyệt động của cô.
"ưmm...." Hoàng Yến Chi vô thức rướn người lên để ngón tay anh có thể vào sâu hơn.
Quân Hạo Kiện bị hành động của Hoàng Yến Chi làm cho cả người càng thêm phấn khích, anh khàn giọng
“Tiểu yêu tinh.” ngón tay anh càng ra vào nhanh hơn.
“Ư...ữm..Hạo..Kiện...” Hoàng Yến Chi thoải mái nương theo động tác của anh.
Ngay lúc Hoàng Yến Chi sắp chịu không nổi nữa thì anh lại rút ra, đi theo đó là một dòng nước ấm màu trắng chảy ra ngoài: “Bà xã, nói muốn anh đi.”
Hoàng Yến Chi gật đầu: “Ông xã...em muốn..”
Quân Hạo Kiện nhìn cô hai bên má ửng hồng nhiễm sắc tình dục thì cơ thể anh cũng căng cứng đến phát đau: “Được..
chiều em..”
Quân Hạo Kiện nhấc mông lên, gậy th*t để ngay miệng huyệt 'phập' một tiếng đâm thẳng vào trong cô.
“Ưm..a~..” Hoàng Yến Chi cảm giác thỏa mãn không nhịn được kêu lên.
Quân Hạo Kiện bị tiếng rên của cô làm cho căng cứng hơn, anh ra sức đẩy hông, gậy th*t kéo ra rồi hung hăng đẩy vào.
'phạch..phạch' âm thanh ái muội vang lên khắp phòng.
“Hạo..
Kiện..ư..nhanh..
quá...”
“Ưm..a..ưm..”
'phạch..
phạch...!phạch.' Tiếng va chạm càng lúc càng nhanh hơn.
Quân Hạo Kiện lại đổi tư thế, anh xoay người cô lại, tay anh nhấc mông cô lên, vật nam tính đặc trước miệng huyệt của cô, đẩy mạnh một cái.
“Ưm..” Cả người Hoàng Yến Chi run lên, rên một tiếng.
Quân Hạo Kiện ra sức đẩy hông, anh có thể nhìn rõ vật cứng của mình bị miệng nhỏ của cô phun ra nuốt vào.
Anh thấy thế thì lại càng thêm sung sức, động tác cũng càng hung hăng hơn.
“Aaa..
Hạo..
Kiện..chậm..
lại.”
“Ưm..em..
không.....ư..
chịu..
nổi nữa.”
“A~...ưm..
sắp..
em..
sắp ra..
rồi..ư..”
Quân Hạo Kiện càng ra vào dồn dập hơn.
“Ư..a..ưm..” Hoàng Yến Chi rên mạnh một tiếng, cảm nhận được một dòng nước tuôn trào làm đầu óc cô trống rỗng.
Quân Hạo Kiện nắm chặt eo cô, thúc mạnh thêm mấy cái nữa rồi gầm nhẹ lên, phóng hết tinh hoa của mình vào sâu trong cô.
Quân Hạo Kiện cảm thấy thỏa mãn rồi điều chỉnh lại hơi thở, nhìn Hoàng Yến Chi sung sướng nằm dưới thân mình, trên thân thể lại toàn là dấu hoan ái mà anh để lại.
gậy th*t bên trong cô lại bắt đầu căng cứng trở lại.
Trong căn phòng êm ắn được năm phút thì bắt đầu phát ra những âm thanh rên rỉ ân ái..
****************
Sáng sớm hôm sau, Hoàng Yến Chi và Quân Hạo Kiện bắt đầu đi thẳng đến quân khu ở thủ đô.
“Cảm ơn vì có anh ở bên em.” Trước khi xuất phát, Hoàng Yến Chi đăng một trạng thái lên weibo, đính kèm một hình ảnh chụp cảnh bàn tay của một nam và một nữ đan chặt vào nhau.
Dạo đầu năm, Hoàng Yến Chi đã tạo một tài khoản trên weibo theo yêu cầu của Daniel.
Chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, số lượng fan hâm mộ của cô đã lên đến năm triệu người.
Vừa đăng xong dòng trạng thái vào sáng nay, mục bình luận bên dưới liền sôi trào, tất cả đều là lời chúc phúc đến Hoàng Yến Chi.
Cũng trong ngày hôm đó, các tờ báo và tạp chí ở thủ đô đều đăng tin về lễ đính hôn của hai người.
Hoàng Yến Chi trở thành hotsearch đứng đầu được tìm kiếm trên mạng xã hội.
Nhờ tin đính hôn, số lượng người hâm mộ trên weibo tăng vọt lên tám triệu người, tốc độ thu hút fan thật khiến người khác kinh ngạc.
“A a a, không ngờ Yến Chi nhà ta lại tình như cái bình trên weibo thế này.” Đang ngồi trên bàn ăn bữa sáng, Trương Linh vừa ăn vừa lướt weibo.
Nhìn thấy dòng trạng thái của Hoàng Yến Chi, cô nhịn không được hét ầm lên.
Tiếng hét của cô làm Vệ Huy giật nảy người, vội đáp: “Chúng ta cũng có thể tình cảm như cô ấy mà.”
Nói rồi, anh lấy điện thoại di động ra định tự sướng.
Trương Linh đẩy đầu anh ra.
“Ai muốn tình tình cảm cảm với anh, nếu muốn làm thế thì em sẽ làm với Yến Chi nhà em.”
Trương Linh ở chung nhà với Vệ Huy nhưng hai người không ngủ chung phòng.
Trương Linh gõ vài cái, bình luận trên weibo của Hoàng Yến Chi hiện lên một dòng chữ: “Người tớ yêu nhất, nhất định phải hạnh phúc đấy.”
Bùi Ninh Bình vừa đọc trạng thái trên weibo vừa cười dịu dàng.
Vừa đến quân khu, Hoàng Yến Chi và Quân Hạo Kiện đã nhận được hàng loạt lời chúc phúc.
Tối qua, khi đám Huân Thiên Hàn vừa trở về, Tư Truy đã nhanh chóng loan tin Quân Hạo Kiện cầu hôn thành công với tất cả mọi người.
“Em gái, chúc mừng em.” Thấy Hoàng Yến Chi, chị Chương cười híp mắt.
Mặc dù sớm biết hai người đã kết hôn nhưng dù sao chuyện này vẫn là một tin vui lớn: “Tối nay tới nhà chị ăn cơm nhé, chị nấu một bữa thật ngon để ăn mừng.”
Ánh mắt Hoàng Yến Chi tràn ngập niềm hạnh phúc, tâm trạng cũng vui vẻ lây, cho nên nỗi ám ảnh do James mang đến cũng theo đó mà biến mất tăm.
“Chị dâu, không cần đâu, tối nay cả nhà chị qua nhà em ăn cơm, Hạo Kiện sẽ đích thân xuống bếp.”
Tự biết tay nghề bản thân không ổn, Hoàng Yến Chi đẩy thẳng nhiệm vụ nấu cơm cho anh.
Dù sao quen nhau cũng đã được một thời gian, chị Chương cũng đã hiểu cô không biết nấu ăn.
Quân Hạo Kiện cưng chiều nhìn cô: “Đúng vậy, chị dâu, tối nay qua nhà em ăn cơm đi.”
“Chắc chắn sẽ đến, chị không khách sáo với mấy đứa đâu.
Tối nay chị sẽ qua nhà hai đứa ăn cơm, nên chị không mua đồ ăn đâu đấy.
Lát nữa chị sẽ gọi điện thoại cho anh Chương luôn.” Chị Chương thoải mái đồng ý.
Thẩm Thanh Lan mỉm cười gật đầu.
- ---------------
Hôm sau, Hoàng Yến Chi chạy bộ vào buổi sáng sớm theo thường lệ.
Trên đường về nhà gặp Thẩm Hưng, cô bèn dừng bước, đi đến gần anh ta: “Anh đang chờ tôi phải không?”
Thấy Hoàng Yến Chi, gương mặt Thẩm Hưng sáng bừng lên: “Tôi muốn khiêu chiến với cô một lần nữa.”
“Bây giờ anh tự tin có thể đánh lại tôi?”
Ai ngờ, anh ta lại lắc đầu: “Không hề.
Tôi không đánh lại cô.
Nhưng tôi muốn biết sự chênh lệch giữa tôi và cô.
Tôi biết lần trước cô đã nhẹ tay rồi, nên lần này tôi hy vọng rằng cô có thể sử dụng toàn bộ khả năng của mình.”
“Nếu thế thì e là anh còn không chịu nổi mười chiêu.”
“Tôi vẫn hy vọng cô có thể dùng hết sức.”
“Được, tôi cho anh một cơ hội, lên đi.”
Thẩm Hưng bắt đầu tấn công.
Quả thật kỹ năng của anh ta đã tiến bộ hơn trước rất nhiều.
Mặc dù muốn vượt qua Hoàng Yến Chi trong thời gian ngắn là hoàn toàn không thể, nhưng so với những người lính bình thường khác thì kỹ năng của anh ta có thể xem là rất vượt trội.
Sau một đòn quật vai, Thẩm Hưng lại ngã xuống đất., nhưng anh ta không đứng dậy nữa mà chỉ nằm dưới đất thở hổn hển.
Hoàng Yến Chi vươn tay đến trước mặt anh ta.
Nhìn tay cô một lúc, Thẩm Hưng mới nâng tay mình lên.
Ánh mắt Hoàng Yến Chi dừng lại trên cổ tay của Thẩm Hưng một chút, sau đó liền kéo anh ta dậy.
“Ăn sáng chưa?” Hoàng Yến Chi hỏi.
Thẩm Hưng lắc đầu.
Anh ta vừa kết thúc thời gian huấn luyện buổi sáng, thời gian đâu mà ăn cơm, lát nữa anh ta còn phải chạy về khu huấn luyện nữa.
Hoàng Yến Chi nhìn đồng hồ trên tay, nói: “Còn 10 phút nữa là đến thời gian huấn luyện buổi sáng, tôi mời anh ăn cơm.”
Thẩm Hưng do dự một lúc, nhưng vẫn đồng ý.
Anh ta đi theo Hoàng Yến Chi lên lầu, đây là lần đầu tiên anh đến tòa nhà ở dành cho người thân.
“Anh là người ở đâu?” Lúc ăn cơm, Hoàng Yến Chi hỏi.
“Thành phố G, tỉnh F.”
Mắt Hoàng Yến Chi vụt sáng, hỏi tiếp: “Anh sinh ra ở đó?”
Thẩm Hưng lắc đầu trả lời: “Không phải, tôi được nhận nuôi, tôi không biết mình sinh ra ở đâu.”
“Vậy anh còn nhớ chuyện hồi bé không?”
Thẩm Hưng ngờ vực nhìn Hoàng Yến Chi, không hiểu tại sao cô lại hỏi những điều này.
“Chỉ tiện thể hỏi chút thôi.” Hoàng Yến Chi nói, sau đó không hỏi nữa.
Chờ Thẩm Hưng đi rồi, Hoàng Yến Chi nghĩ ngợi một lúc rồi gọi điện cho Hely.
“Được, tớ biết rồi.”
Trong quán cà phê, James nhìn người vừa xuất hiện, cười khe khẽ: “Tiểu Thất, em vẫn đúng giờ như vậy.”
Chỉ có một mình James, không thấy Vu Băng đâu.
Hoàng Yến Chi ngồi xuống vị trí đối diện, vẻ mặt vô cảm: “James, không ngờ anh còn chưa chết.”
James tham lam nhìn gương mặt trước mắt: “Tiểu Thất, em còn chưa chết, sao tôi dám chết chứ.
Tiểu Thất của tôi đã lớn, càng ngày càng đẹp, nhưng không đáng yêu như lúc bé nữa.”
“James, anh muốn chết.” Hoàng Yến Chi gằn giọng thấp xuống, nhưng sự lạnh lẽo trong giọng nói thì không che giấu chút nào.
Nhưng James lại chỉ cười thoải mái: “Tiểu Thất, em biết mà, từ trước đến nay tôi không sợ chết.”
Hoàng Yến Chi tất nhiên biết hắn không sợ chết, người của tổ chức đó đều không sợ chết: “Trước đó Hely bị người đuổi giết, là anh ra lệnh?”
“Là tôi, bọn họ phản bội tôi nhưng vẫn sống bình yên nhiều năm như thế, trong khi tôi lại biến thành một bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ, tất nhiên tôi phải gây chút khó dễ đối với bọn họ.
Tiểu Thất, em biết mà, người phản bội tôi chưa bao giờ là có kết cục tốt đẹp cả.”
Hoàng Yến Chi khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào ghế: “Vậy anh định xử lý tôi như thế nào, giết tôi?”
James lắc đầu: “Tiểu Thất, em biết là tôi không nỡ giết em mà.” Dù em phản bội tôi thì tôi vẫn không nỡ.
“Nói đi, điều kiện của anh.”
“Ha ha.
Tiểu Thất của tôi luôn luôn thông minh như vậy.
Nhưng với sự thông minh đó, lẽ ra em cũng biết rõ tôi muốn điều gì chứ.
Em biết rồi đấy Tiểu Thất, chỉ cần em đồng ý quay về với tôi thì tôi sẽ buông tha cho tất cả bọn họ, bao gồm cả người đàn ông của em, tôi cũng sẽ không đụng đến anh ta.
Sao nào, giao dịch này có phải rất hời đúng không? À, đúng rồi, tôi có thể giúp em giải quyết triệt để người phụ nữ kia, bảo đảm sẽ làm cô ta sống không bằng chết, em thấy thế nào?”
Sắc mặt của Hoàng Yến Chi vẫn không thay đổ: “James, bây giờ không như trước đây, tôi đã từng phá hủy tất cả những thứ của anh, bao gồm cả anh, thì bây giờ tôi vẫn có thể làm như vậy một lần nữa.”
“Tiểu Thất, em cho rằng năm đó nếu không có lệnh của tôi, chỉ bằng năng lực của em và mấy tên kia mà có thể phá hủy được tâm huyết của tôi hay sao?
Hoàng Yến Chi im lặng nhìn James: “Anh có ý gì?”
“Tiểu Thất, em thông minh như thế, chắc chắn hiểu được ý của tôi.
Em hãy suy xét thật kỹ đề nghị của tôi, tôi không có nhiều kiên nhẫn lắm đâu.
Nếu để tôi chờ lâu...”
Hoàng Yến Chi im lặng một lúc rồi mới mở miệng: “James, tính cách của tôi anh cũng hiểu rõ, nếu như anh động đến người nhà và bạn bè thân thiết của tôi, giữa chúng ta sẽ chỉ có một chết một sống.
Dĩ nhiên, anh có thể không tin.”
“Không, tôi tin, Tiểu Thất của tôi nói được làm được.
Nhưng Tiểu Thất, đừng có chọc giận tôi, nếu tôi nổi điên thì hậu quả rất đáng sợ.
Suy nghĩ thật kỹ đề nghị của tôi đi, cô bé đáng yêu của tôi.”
James đứng lên, Hoàng Yến Chi chú ý thấy cơ thể hắn cứng đờ một chút.
Cô vờ vô tình liếc nhìn đùi hắn, chợt nghe hắn nói tiếp: “Đúng rồi, Tiểu Thất, tôi không ngại báo cho em một tin, người đàn ông của em đắc tội KING rồi.
Sắp tới, KING chắc chắn sẽ ra tay với anh ta, nghe nói lần này KING tốn nhiều vốn liếng lắm đấy.
Chúc anh ta gặp may mắn.”
Vẻ mặt của Hoàng Yến Chi cuối cùng cũng thay đổi.
Nhìn theo bóng lưng dần dần mất dạng của James, sắc mặt cô u ám.
Hoàng Yến Chi có thể đoán được một vài ân oán giữa Quân Hạo Kiện và KING.
Trước đây, Hely từng nói KING đang mời chào vài tên lính đánh thuê, nhưng lâu như vậy mà vẫn không có hành động gì.
Cô tưởng rằng chuyện này đã qua đi theo thời gian, không ngờ là hôm nay James lại nhắc đến nó.
Nhưng mục đích của James khi nói cho cô biết là gì? Thật sự chỉ là một câu nhắc nhở thôi sao?
Rời khỏi quán cà phê, Hoàng Yến Chi không vội trở về quân khu mà lái xe đến biệt thự.
Nhóm Hely đều ở đó, ngay cả Helen bận rộn với việc quay phim cũng có mặt: “Tris, sao cậu lại tới đây?”
Hely mở cửa, vừa nhìn thấy Hoàng Yến Chi thì rất kinh ngạc.
Dù sao hôm nay cô ấy cũng đã gọi cho mình, nói rằng cô đang ở quân khu.
“Tra được nơi ẩn náu của James không?” Hoàng Yến Chi đi thẳng vào vấn đề.
“Không, từ bữa tiệc hôm đó, hắn và người phụ nữ tên Vu Băng kia lại biến mất không thấy tăm hơi đâu.” Cô ấy vốn dĩ muốn bắt người phụ nữ chết tiệt đó lại, nhưng không ngờ cô thậm chí còn không tìm được ả ta nữa.
Hoàng Yến Chi sớm đã biết được điều này nên không bất ngờ gì cả.
Cô kể lại toàn bộ cuộc trò chuyện với James hôm nay, vẻ mặt của mọi người đều rất khó coi.
“Tris, em nghĩ ý của James là gì? Cái gì mà nếu không nhờ hắn cho phép thì chúng ta sẽ không có cơ hội phá hủy được căn cứ có chứ?” Ánh mắt của Wenny trở nên lo lắng.
“Có lẽ đây là một chiêu tấn công tinh thần.” Irene suy đoán.
“Được rồi, mặc kệ hắn.
Cùng lắm thì đánh một trận, bà đây sợ gì đâu.” Wenny bực bội xoa mặt.
Hoàng Yến Chi nhìn mọi người, nhắc nhở: “Thời gian này mọi người cẩn thận một chút.”
“Hely, dạo này BK đang làm gì?”
Hely lập tức gọi một cuộc điện thoại, rồi nói: “Không làm gì đặc biệt cả, gần đây KING bị cảnh sát hình sự quốc tế đuổi bắt nên đang bị thương, bây giờ có lẽ là đang nằm dưỡng thương rồi.”
Không nghe được tin tức có ích nào, cộng với việc thời gian không còn nhiều, Hoàng Yến Chi nhanh chóng rời khỏi đây..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...