Ngọt Ngào Trọn Vẹn

Cô muốn nói lại thôi, nhưng sau đó vẫn nói: “Dù sao, cậu cũng quá qua loa rồi.”

Sau khi Hà Hú Dĩ nghe xong thì chỉ lẳng lặng nhìn cô: “Không qua loa cho lắm, đây là kết quả mà tôi đã suy nghĩ cặn kẽ.”

Anh muốn luôn luôn ở bên cạnh cô trong quãng thời gian sau này.

Bỏ qua hết thảy sự tự cao tự đại, không chín chắn của mình trước đây, anh muốn dùng cách của mình để từ từ thẩm thấu vào trong cuộc sống của cô.

“Tùy cậu.” Nguyễn Tương Nghi nghẹn họng một lúc lâu, sau đó thốt ra hai chữ.

“Nhất Nhất, vậy thì chúng ta được coi như đã làm lành rồi, đúng không?” Khóe miệng của thiếu niên hơi cong lên.

“… Cậu đừng gọi tôi như vậy, trong công ty, tôi và cậu chính là trạng thái không thân, cậu nhớ cho kĩ vào.” Nguyễn Tương Nghi xua xua tay với anh.

Nói đến cũng lạ, cô không còn luôn luôn cười rất ngọt ở trước mặt anh, không còn dè dặt cẩn thận, không hề quay xung quanh anh, nhưng vẫn khiến Hà Hú Dĩ thấy thích cảm giác như nghiện như ham mê này.

Nguyễn Tương Nghi như vậy lại càng chân thật hơn

Trong khi đó, tim anh cũng đang thắt lại, cũng rất cảm ơn ông trời, vì vẫn có thể mang cô đến trước mặt anh.

Hà Hú Dĩ ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục nói: “Tôi đến vào vào ngày lễ Quốc Khánh, thật ra, tôi không chỉ muốn đến thăm em, mà tôi còn muốn biết em sống ở đây thế nào. Sau đó, tôi cũng gọi một cuộc điện thoại cho cậu, nhưng sợ cậu dập máy nên tôi không nói gì.”

Bởi vì anh cứ mãi không thông nên suy cho cùng, anh đã bỏ lỡ rất nhiều.

“Nghỉ hè mà hai đứa mình cũng không tụ tập được mấy ngày tử tế với nhau.” Hà Hú Dĩ lại bổ sung thêm một câu.

Anh suy nghĩ rất nhiều, cũng cảm thấy là bản thân mình tự cho là đúng quá mức.

Đáng lẽ, anh phải đi hỏi thăm ý kiến của cô một chút, cũng phải đi tìm hiểu xem sở thích của cô là gì.

Anh có thể làm ngược lại, trở thành một người đuổi theo cô.

Ánh mắt của Hà Hú Dĩ sâu thẳm, lộ ra thần thái hoàn toàn khác với ngày xưa.

Nguyễn Tương Nghi hơi hơi cảm nhận được sự thay đổi này của anh, cô bỗng có chút lúng túng.


“Vậy thì nể mặt cậu đã cực khổ chạy tới đây, tôi cho phép mối quan hệ giữa cậu và tôi từ kẻ địch trở thành người xa lạ.”

Sau khi cô nói xong thì vỗ tay chuẩn bị chạy lấy người.

Trước khi đi, cô nhìn anh một cái với vẻ hơi hơi kỳ lạ: “Cậu chạy đến đây, chắc là bận lắm nhỉ, người yêu cậu không trách à?”

Hà Hú Dĩ không hiểu ra sao, nhưng lại cảm thấy vui vì Nguyễn Tương Nghi chủ động hỏi anh về vấn đề như vậy. Anh nhướng mày: “Em đang quan tâm tới tôi à?”

Nguyễn Tương Nghi mặc kệ anh, đẩy cửa thoát hiểm ra với vẻ mặt vô cảm. Sau đó, giọng nói du dương của thiếu niên lại chợt vang lên một lần nữa.

“Tôi không có người yêu, lớn từng này, mà tôi còn chưa yêu ai bao giờ đâu.”

Sau khi Hà Hú Dĩ nói câu cuối cùng đó xong, nó vẫn luôn quanh quẩn bên tai của Nguyễn Tương Nghi.

Cũng không biết có phải cô nghĩ nhiều hay không.

Giọng điệu trong câu nói kia của Hà Hú Dĩ, thế nhưng còn… có vẻ hơi tủi thân à?

Thời gian thấm thoát trôi qua, Nguyễn Tương Nghi mất mấy ngày để tiêu hóa, nhưng vẫn không thể tiếp thu sự thật Hà Hú Dĩ thật sự sắp sửa ra mắt.

Hai người vòng đi vòng lại, thế nhưng lại gặp lại ở ngay chỗ này.

Cô vừa xúc động lại vừa cảm thấy số phận đưa đẩy, tạo hóa trêu người, thế giới này thật sự là quá kỳ diệu.

Xét thấy lần trước, hai người “phân tích” một số chuyện gần như là có chiều sâu, Nguyễn Tương Nghi cũng hiểu được rất nhiều từ trong sự thay đổi thái độ của Hà Hú Dĩ.

Ngày Quốc Khánh, anh cố ý chạy từ thủ đô tới thành phố Z bên này để gặp cô, cũng không biết anh lấy được số máy bàn của phòng ngủ ở đâu, trực tiếp gọi cho cô.

Anh nói hai người bọn họ cũng coi như là đã làm lành rồi.

Anh còn nói, anh không có người yêu.

Sau đó, chính là anh xuất hiện ở công ty giải trí Nhất Thiên, nói với giọng sẽ không bỏ cả hai thứ, chắc chắn sẽ không bỏ.

Ôi chao…


Nếu như anh là người xuất sắc như vậy, chắc hẳn sẽ không có chuyện gì mà anh không làm được tốt.

Tối hôm đó, Nguyễn Tương Nghi tự mình suy nghĩ cả đêm, sau đó cô lại mơ thấy một giấc mơ.

Trong mơ, Hà Hú Dĩ khóc lóc thảm thiết, nói mình hối hận không thôi, chọc giận nữ vương bản tôn nên anh bằng lòng làm trâu làm ngựa cho cô, cứ khăng khăng phải ở rể.

Nguyễn Tương Nghi ra sức từ chối, nhưng không thể thay đổi được quyết tâm của anh.

Cô gần như là bừng tỉnh khỏi cơn mơ, không khỏi cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Nhớ tới việc sau này phải ở nhà chung của công ty, Nguyễn Tương Nghi cảm thấy có hơi hơi đau đầu.

Thật là, bảo vệ mạng sống bảo vệ trái tim, sau này, cô quyết định áp dụng chiến thuật đánh vu hồi*, hoàn toàn trở thành người xa lạ với anh.

*chiến thuật vu hồi: đưa lực lượng vào bên sườn hoặc bên hông đối phương để phối hợp với lực lượng tiến công chính diện cùng tiêu diệt đối phương.

Trước đây thì cứ xí xóa toàn bộ, hai người chẳng ai nợ ai.

Nhưng mà chuyện không ai nợ ai cũng không phải là việc cô có thể quyết định được.

Sau khi hai người làm hòa ngoài miệng, Nguyễn Tương Nghi có thể cảm nhận được mấy suy nghĩ nho nhỏ của Hà Hú Dĩ.

Tuy rằng biểu hiện bên ngoài khác với Trình Liệt, còn mang theo sự trúc trắc, nhưng giác quan thứ sáu trời sinh của con gái nói cho cô biết, rất có thể Hà Hú Dĩ có hơi hơi thích cô.

Đương nhiên, cũng có khả năng là không phải.

Có lẽ là trước đây, hai người cãi nhau quá khó coi nên đã phá vỡ tâm hôn cậu ấm trẻ con của anh, thậm chí anh còn bị ám ảnh nên mới định dùng cái này để mua vui, đền bù một chút sự tiếc nuối lúc trước sao?

Cho dù Nguyễn Tương Nghi có bày mưu lập kế, bình tĩnh không đổi như thế nào thì cũng không thể đoán được suy nghĩ của người khác.

Nhưng vì không đoán được nên thái độ của Nguyễn Tương Nghi đối với Hà Hú Dĩ chính là lạnh nhạt đến vô cùng.

Công ty giải trí Nhất Thiên quản lý nghiêm khắc như vậy, thế mà Hà Hú Dĩ vẫn còn có thể tìm được những lúc mà không có ai ở đây, tận dụng mọi kẽ hở để nói chuyện tán gẫu với cô.


Dạo này, anh còn xin WeChat của cô, cô không thêm bạn thì quấn lấu càng chặt hơn. Nguyễn Tương Nghi tức đến mức hôm đó, cô ăn thêm mấy bát cơm.

Có lẽ là thái độ từ chối của cô quá rõ ràng, sau khi Hà Hú Dĩ chính thức ra mắt ở nhóm ACE thì không còn tiếp tục làm phiền cô giống như lúc trước nữa.

Nhưng cũng chứng tỏ suy đoán của Nguyễn Tương Nghi là đúng, sau khi ACE ra mắt thì lập tức trở nên nổi tiếng, một năm sau đó thì càng lên tới đỉnh cao hơn, nổi tiếng vô biên vô tận. Bởi vì anh còn phải tiếp tục đi học nên lại càng ngày càng bận hơn.

Giới giải trí cũng không có nhiều sinh viên giỏi làm nghiên cứu giống như anh, nó cũng trở thành chủ đề bàn tán về tổ hợp sáng tạo trong một thời gian ngắn. Khác với hai thành viên khác đều được đào tạo chính quy, mặc dù Hà Hú Dĩ là lính nhảy dù nhưng dựa vào khuôn mặt xuất sắc, năng lực siêu mạnh, dần dần anh đã san bằng các tin đồn nhảm nhí, cũng có được một chỗ đứng vững chắc trong nhóm.

Nguyễn Tương Nghi cũng đã quen anh nhiều năm như vậy, cho dù một năm này, sau khi hai người làm lành, cô vẫn luôn đối xử với anh bằng thái độ uyển chuyển, nhưng điều này cũng không gây trở ngại đến việc cô cảm thấy vui mừng và kiêu ngạo vì anh.

Người con trai này, trời sinh ưu tú, cuộc đời may mắn.

Nhưng bất kể trước đây như thế nào, anh của hiện tại, chắc hẳn đã hoàn toàn yêu thích sân khấu, cũng tỏa sáng ở trên sân khấu.

Cô chưa bao giờ trông thấy Hà Hú Dĩ như vậy, mặc dù có trùng khớp với người thiếu niên lạnh nhạt kiêu ngạo trong trí nhớ, nhưng lại có chút khác biệt.

Có lẽ, có rất nhiều lúc, cô đều chưa từng hiểu rõ anh.

Gần hai năm sau khi ACE ra mắt, nhóm Gemini của Nguyễn Tương Nghi cũng được ra mắt công chúng.

Hai nhóm tách biệt, không hề có bất kì một giao thoa nào.

Lúc cô mới ra mắt, Hà Hú Dĩ cũng chúc mừng cô ở WeChat, sau đó, lúc cô rảnh thì anh lại bắt đầu giống như lúc trước, dính lấy cô cứ như thuốc cao bôi trên da chó vậy.

Chỉ có điều, khác với trước đây, cho dù Nguyễn Tương Nghi có lạnh nhạt như thế nào thì anh đều sẽ không biết dừng lại đúng lúc, ngược lại, còn trở nên tệ hơn.

Cho dù là ai thì cũng đều không ngờ nổi, Hà lạnh lùng luôn cộc cằn độc mồm độc miệng ở trước mặt người khác lại giống như đứa bé vòi kẹo ở trước mặt cô.

Nguyễn Tương Nghi bị làm phiền đến bó tay, trực tiếp cho anh vào sổ đen, từ đó về sau, thế giới yên tĩnh.

Khi Gemini ra mắt công chúng được hơn một năm, công ty đổi ký túc xá mới.

Một năm nay, cô và hai thành viên khác sống chung vô cùng hòa hợp, đều là các cô gái có tính tình tốt, bởi vì cô lớn tuổi hơn, thời gian làm thực tập sinh cũng lâu nhất nên được bổ nhiệm làm đội trưởng của nhóm.

Cô làm hết bổn phận, trong ngoài đoàn đội đều phối hợp với nhau rất khá, công ty vô cùng hài lòng với cô.

Bởi vì có thêm vầng hào quang của nhóm nhạc nữ ở dưới trướng của công ty giải trí Nhất Thiên nên từ khi Gemini ra mắt tới nay, tuy không thể nói là nổi tiếng trong một lần nhưng quả thật cũng đã lấy được sự chú ý rất rộng rãi, lại có cái danh đàn em của ACE nên một năm nay cũng thuận buồm xuôi gió.

Tổng tiền lương năm đầu tiên của Nguyễn Tương Nghi cũng là một con số không nhỏ, cô trực tiếp đặt mua một căn nhà nhỏ, đón bố Nguyễn đến thành phố Z. Bố Nguyễn nghỉ công việc trước đây, đến thành phố Z mở một cửa hàng hoa nhỏ, cuộc sống tự do tự tại.

Rất nhiều fans của Gemini đến quẹt thẻ, cũng coi như là có công kéo khách.


Hôm nay, Nguyễn Tương Nghi không có lịch trình, sau khi đến cửa hàng bán hoa của bố nhìn một lát thì quay về ký túc xá mới.

Mới chuyển tới đây không bao lâu, bởi vì quan hệ của Biên Lê nên cô biết người ở phía đối diện chính là ACE. Nhưng vẫn tuân theo nguyên tắc không quấy rầy lẫn nhau, Nguyễn Tương Nghi cố tình né tránh, không giao tiếp quá nhiều với người ta.

Khi cô đi vào thang máy, cánh cửa mở ra sau tiếng tinh, sau đó, lại từ từ vang lên tiếng đóng cửa lại.

Vốn dĩ cửa thang máy đang từ từ khép lại, nhưng giây tiếp theo, lại bị bấm mở ra.

Nguyễn Tương Nghi ngước mắt lên, lập tức nhìn thấy một đôi mắt quen thuộc.

Hà Hú Dĩ khẽ gật đầu với cô, tực tiếp đi thẳng vào trong: “Đã lâu không gặp.”

Nguyễn Tương Nghi mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, chính là không để ý đến anh

Thang máy chậm rãi đi xuống, giọng nói của Hà Hú Dĩ cũng sâu kín truyền tới.

“Bao giờ em mới có thể thả tôi ra khỏi danh sách đen?”

Cuối cùng, Nguyễn Tương Nghi đã đáp lại, nói bằng giọng không hề tức giận: “Mơ đi, cậu đúng là vào rừng mơ bắt con tưởng bở.”

“Tôi tưởng bở á?” Khi thang máy đi xuống tầng một, Hà Hú Dĩ lặp lại một câu này.

“Không thả ra cũng được thôi.” Hà Hú Dĩ nhìn cô một cái, sau đó đi thẳng lên, trực tiếp ấn nút đóng cửa thang máy lại.

Cửa thang máy vừa mới mở ra, sau đó đã từ từ đóng lại luôn.

Nguyễn Tương Nghi bị động tác cợt nhả của anh dọa cho sợ ngây người: “Cậu đóng cửa thang máy làm gì?”

Hà Hú Dĩ nheo mắt, khóe miệng hơi cong lên: “Muốn đi ra à?”

Nguyễn Tương Nghi: “…”

“Gọi một tiếng anh Hú Dĩ cho tôi nghe đi.”

Nguyễn Tương Nghi sững sờ ngay tại chỗ, chỉ kém không dùng sức xoa hai mắt của mình.

Cô cảm thấy Hà Hú Dĩ thật sự đã thay đổi rồi.

Da mặt càng ngày càng dày hơn.:)

Những lời thế này! Sao có thể!! Nói ra!!! Từ cái miệng ngứa đòn kia của anh chứ!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui