Trì Yên hiếm khi mới được lên đầu đề vài lần, kết quả mỗi lần đều là nhờ người khác mới lên được.
Cô thật sự sắp khóc ngốc đến nơi rồi, nhẹ đè lại huyệt thái dương vẫn không ngừng nảy lên, xoa đuôi maqts hỏi Bạch Lộ: “Lộ Lộ…… Làm sao bây giờ a?”
Trước nay ở trên mạng cô tuy rằng không phải xây dựng hình tượng thanh thuần đáng yêu gì, nhưng mà cũng chưa tới mức hào phóng như thế.
Bạch Lộ: “Yên Nhi, lúc chơi game mà xem phim không hề có vấn đề..... Quan trọng phim cậu xem hình như hơi ……”
“……”
“Dù sao trước hết vẫn phải nghĩ cách giải thích với fan của cậu đã.”
“……”
Chính là vì không nghĩ ra được mới hỏi cậu đó.
Trước kia Bạch Lộ cũng chưa từng gặp phải loại chuyện như thế này, nhưng cũng biết hiện tại không thể kích động Trì Yên được, cố gắng trấn tĩnh mà đưa ra kiến nghị: “Câu trả lời lần này sẽ liên quan trực tiếp tới con đường sau này cậu phải đi, hay là chúng ta dứt khoát đáp lại, dù sao cậu cũng chả hợp với hình tượng ngọc nữ thanh thuần.”
“Tớ không hợp chỗ nào chứ?”
“Cậu đi hỏi Khương tổng xem, cậu hợp sao?”
Trì Yên lắc lắc đầu.
Tối hôm qua lúc làm chuyện nào đó đó, Khương Dịch hình như có nói cô đừng câu dẫn anh nữa.
Bên kia đã có người gọi Bạch Lộ đi đưa tin, cô nói với Trì Yên một câu: “Yên Nhi cậu xem làm sao thù làm, nếu thật sự không được nữa thì đi tìm Khương tổng dùng quan hệ xã hội giúp cậu đi.”
Trì Yên lên tiếng, “Tớ tự mình nghĩ cách.”
Cô không muốn kéo Khương Dịch vào chuyện này, còn lộ ra quan hệ hai người.
Ít nhất bây giờ vẫn chưa được.
Cắt điện thoại, Trì Yên lại lăn trên giường thêm vài phút, toàn thân cô đều không còn tí sức nào để nhấc người dậy nũa rồi, đặc biệt là hai bên đùi, vừa đau vừa nhức.
Trì Yên cảm thấy bản thân lớn như vậy rồi, ngoài trừ mấy ngoài dì cả đến thăm hỏi, cũng chưa bao giờ khó chịu đến như vậy, khó chịu đến mức rời khỏi giường đều không muốn.
9h 10", Trì Yên đăng nhập Weibo.
Đại khái trước đây cũng chưa từng có kiểu chuyện như thế này, sự tò mò của dân mạng như muốn bùng nổ, vì thế nhiệt độ của Trì Yên và vị nam chính kia vẫn không hề giảm sút, cứ luôn quẩn quanh ở top 3 trong 10 mục.
Trì Yên bị đèn nháy báo đống tin màu đỏ kia làm nhức óc, nhưng lại chẳng thể trì hoãn thêm được nữa. Cô ngồi nhìn giao diện Weibo nửa ngày, cứ gõ rồi lại xóa, gõ rồi lại xóa, một lúc sau vẫn trống không chẳng được chữ nào.
Không biết phải làm sao đây.
Chính lúc đang sứt đầu mẻ trán như thế, lại có tiếng báo tin nhắn đến.
Trì Yên rời khỏi mục đăng tin, sau đó thấy được tin nhắn của Lục Cận Thanh ——
【 chị dâu, em quả thực sùng bái chị! 】
Trì Yên đáp lại một chuỗi dấu ba chấm.
【 chị thật sự vừa xem Tiểu Trí vừa chơi game sao? 】
“Tiểu Trí” này, hẳn là cách gọi yêu của Lục Cận Thanh đối với Trung Thôn Dã Trí rồi?
Trì Yên lại lần nữa gõ dấu ba chấm.
Lục Cận Thanh:【 hôm qua anh tư không ở nhà sao? 】
【 Có. 】
【 sao chị không thử hỏi anh ấy một chút đi? 】
【……Anh ấy cũng biết? 】
【 không chỉ biết, bọn em còn cùng nhau xem vài lần rồi đấy 】
Lúc này, Trì Yên đến dấu ba chấm cũng không gõ được nữa, cô tắt tin nhắn, vừa muốn tìm đến baidu tra nhân vật lợi hại này này một chút, Khương Dịch đã gọi điện đến.
Bởi vì sợ quấy rầy công việc của Khương Dịch, từ nãy đến giờ Trì Yên vẫn luôn không dám gọi điện cho anh, lần nay ngược lại, chính anh lại gọi cho cô trước.
Cô khẽ thở nhẹ một hơi, tay nhanh chóng bắt điện thoại.
“Đã dậy chưa?”
Giọng Khương Dịch không lớn, giống như đang cố tình đè thấp xuống một chút, Trì Yên nằm trên giường, “Vẫn chưa.”
Đầu dây bên kia tạm dừng vài giây, Trì Yên nghe được tiếng bước chân rất nhẹ của anh, “Còn khó chịu không?”
“…… Có chút.”
Nhưng mà, hiện tại tạm bỏ qua vấn đề có khó chịu hay không đã, Trì Yên vươn người dậy dựa đầu vài thành giường, tay không cầm điện thoại ấn lên đùi mát xa vài cái, "Anh nhìn thấy hot search rồi?"
Khương Dịch không phủ nhận.
“Vậy đêm qua anh…… có phải cũng đã thấy em tin đáp lại fan rồi phải không?”
Hôm qua lúc cô rep bình luận còn dựa vào trong lòng Khương Dịch, chỉ cần anh cúi đầu một chút, khẳng định có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đầu dây bên kia chẳng chút do dự, rất nhanh đáp lại: "Có thấy"
Trì Yên hít vào một hơi, giọng nói không tự giác mà cao lên một ít: “Có phải anh đã sớm biết Trung Thôn Dã Trí là ai không? ”
“Ừ.”
Người này…… Đáp cũng thật là dứt khoát lưu loát đấy, đều chẳng cần nghĩ ngợi gì luôn cơ.
“Vậy tại sao anh không nói cho em biết?”
“Em đâu có hỏi anh đâu.”
“Khương Dịch ——”
“Làm sao thế?”
Trì Yên nóng giận đến mức tóc đã muốn dựng ngược, "Hiện tại phải làm sao đây?"
Đầu dây bên kia không lập tức đáp lại, có tiếng đóng cửa vang lên, theo sau là giọng nói từ tính, giọng nói so với lúc này đã lớn hơn mấy phần: "Trì Yên, em cũng thành niên lâu rồi"
Trì Yên không hiểu ý của anh lắm.
“Có nhu cầu cũng là rất bình thường.”
Trì Yên phản bác: “Em không nhu cầu.”
“Không có nhu cầu sao,” Khương Dịch hình như hơi cười thì phải, thâos giọng đáp nhẹ một tiếng, “Vậy tối qua em kêu lớn tiếng thế làm gì?”
Tuy là Trì Yên không muốn thừa nhận một chút nào, nhưng bây giờ cái họng vẫn đang đau lại không cho phép cô lớn tiếng phủ nhận.
Trì Yên chỉ có thể chuyển đề tài: “Lúc này anh làm gì vậy?”
Lại phải nói nhỏ như thế.
“ Đang họp.”
Trì Yên chớp chớp mắt, “Vậy sao lại gọi điện cho em?”
“Sợ em nghẹn đến hỏng luôn.”
Khương Dịch dừng một chút, “Có thể xử lý được không?”
Đầu bên kia lại có tiếng gõ cửa vang lên, Trì Yên loáng thoáng nghe thấy có người nhắc anh đi họp.
Trì Yên thúc giục anh vài câu: “Anh cứ đi họp đi trước đi, tự em có thể xử lý được mà.”
Cúp điện thoại, trên màn hình lại hiện ra giao diện Weibo như cũ
Cô thật sự đã lớn lắm rồi…… tay Trì Yên gõ nhẹ mấy cái lên bàn phím, rốt cục cũng đánh ra được mấy chữ.
【 Thứ nhất, lúc chơi game mình vẫn có thể tập trung lực chú ý.
Thứ hai, mình đã thành niên lâu rồi, dù sao tất cả mọi người đều đã là người trưởng thành, không cần nói rõ chắc cũng hiểu.
Thứ ba, vẫn thật sự xin lỗi, đáng lẽ mình nên làm con mèo nhỏ rúc trong chăn xem trộm thôi mà.
Thứ tư, lần sau mình không dám nữa
Thứ năm, cầu tha thứ. 】
Sau khi gõ xong, Trì Yên liền lập tức đăng lên, nháy mắt cảm thấy nhẹ nhàng không ít.
Lúc này Trì Yên mới có dũng khí đi xóa tin nhắn.
Cô có thói quen định kì phải xóa sạch tin nhắn. Chỉ có hai ngày đã có mấy nghìn tin, mọi tin đều như một sùng bái định lực của cô mà thôi.
Đại khái đều là bội phục cô có thể xem loại phim này lại còn có thể chuyện tâm chơi game thật tốt nữa chứ.
Trì Yên nhanh chóng lướt qua, lúc qua được một nửa lại thấy được một cái tin nhắn có chứng thực V*
(*đánh dấu tài khoản người nổi tiếng trên weibo)
Weibo chính thức của Ái Luyến Châu Báu!
Trì Yên rất ấn tượng đối với nhãn hiệu này.
Nhãn hiệu nổi tiếng số một trong nước, còn có chuyên gia thiết kế độc quyền.
Trì Yên gõ vào xem, nhận được tin đối phương nhắn đến.
Đại khái chính là xem hai lần livestream của cô, họ lại phát hiện ra tay cửa cô rất đẹp.
Có vẻ sợ nàng không tin, đối phương đã phải dùng phần lớn tin để thao thao bất tuyệt mà khen cô. Trì Yên đã lớn như vậy rồi, các từ ngữ hoa mỹ từng nghe dường như đều bị cái vị này kéo ra.
Ba hoa chích choè, hoa hết cả mắt.
Trì Yên kéo đến tận cuối cùng, sau đó thấy được một tin mới nhất ——
【 Trì tiểu thư, xin hỏi cô có muốn hợp tác với nhãn hàng của chúng tôi không? 】
Trì Yên còn tưởng gặp phải kẻ lừa đảo, xem lại weibo của đối phương mơi thấy, đây quả thực là thật, không có nhầm chút nào cả.
【 xin hỏi…… tài khoản ngài bị trộm sao? 】
Bên kia nhanh chóng đáp lai, ha ha một trận rồi mới trả lời vấn đề chính, 【 yên tâm đi, tài khoản của chúng tôi không hề bị trộm đâu. 】
Đối phương lại tiếp tục gửi qua 2 bức ảnh, là lần trước cô livestream vẽ tranh cùng bức ảnh chụp tay ngoài ý muốn ngày hôm qua.
Một bức ngón trỏ có đeo nhẫn, một bức lại không mang cái gì.
Ái Luyến:【 lần đầu tiên thấy có người đeo nhẫn ở trên ngón trỏ như vậy, lại còn rất đẹp nữa. 】
【 hơn nữa thói quen mang nhẫn của Trì tiểu thư cũng rất độc đáo. 】
Ý ông ta, đại khái là chỉ thói quen đeo nhẫn ở khớp thứ hai trên ngón trỏ của Trì Yên.
…… Rõ ràng cô chỉ là sợ lúc sau không lấy ra được mới tùy tiện đeo như thế thôi mà.
Trì Yên vẫn còn chưa biết trả lời sao cho ổn.
Mà cùng lúc này, trong phòng họp công ty Ái Luyến, mọi người đều đang đợi câu trả lời của Trì Yên
Trên mà hình máy chiếu vẫn còn chiếu hình ảnh của một vài người mẫu, mà mấy vị trên cao kia vẫn chưa hài lòng, mọi người mặt mày đèu u ê, tất cả đều đem mắt dán lên người đang cầm chiếc di động kia.
Tổng giám hỏi anh ta một câu: “Đồng ý rồi sao?”
“Vẫn chưa trả lời ạ.”
Rõ ràng đánh dấu đã đọc, lại vẫn chậm chạo chưa chịu trả lời là sao.
“Tổng giám, cô ấy sẽ không cho rằng chúng ta là kẻ lừa đảo chứ?”
Câu vừa mới dứt, trên màn hình đã xuất hiện một tin nhắn mới
Trì Yên:【 gặp mặt nói chuyện được không? 】
Ánh mắt người nọ từ màn hình di động nâng lên, giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Trì tiểu thư nói muốn gặp mặt nói chuyện ạ.”
·
Thời gian Trì Yên cùng Ái Luyến Châu Báu hẹn là bốn ngày sau, cũng là vào chủ nhật cuối tuần.
Hơn mười một giờ, cô đến phim trường, trước khi đi đã phải giải quyết bữa trưa ở nhà trước rồi.
Buổi trưa, thời tiết cũng ấm hơn, ánh mặt trời dường như có chút làm lóa mắt người ta.
Trì Yên tìm một vị trí đỗ xe lại, lúc xuống xe theo bản năng giơ tay che mắt, phải một lúc sau mới thích ứng được, vừa đóng sầm cửa xe lại một cái toan đi đã bị người phía sau gọi lại.
“Trì Yên?”
Giọng nói này cô có quen.
Dù sao cũng đã xem vô số tác phẩm của anh rồi.
Trì Yên quay đầu nhìn anh, môi nở nụ cười: “Hi.”
Ánh mắt Lục Chi Nhiên giống như ngày thường, vô cùng dịu dàng ôn hòa, chẳng có bất kì công kích nào, hai người nhìn nhau vài giây, Trì Yêb nhanh chóng đưa mắt rời đi: "Có chuyện gì sao?"
Lục Chi Nhiên cười cười, “Xem em không có chuyện gì, anh an tâm rồi.”
Ban đầu, Trì Yên còn không hiểu nguyên nhân, mãi cho đến khi Tống Vũ không biết từ chỗ nào đột nhiên chạy ra. Cô so với Tống Vũ có cao hơn một chút, lúc Tống Vũ khoác tay lên vai cô liền vô thức phải hơi cúi xuống, “Yên Yên, cuối cùng chị cũng tới rồi!”
Cô giống như đã coi Lục Chi Nhiên như không khí rồi.
“Hôm nay nghe đạo diễn nói chị xin nghỉ nửa ngày, làm em lo chết đi được!”
Trì Yên cười một chút: “Chị không sao cả a.”
Chỉ là lên hot search thôi mà, cô không đến mức giữ lo lắng trong lòng đâu.
Tuy rằng lần này lên hot search chẳng hay ho gì, chưa biết chừng, nếu sau này cô có danh tiếng một chút còn bị người ta lôi ra trêu ghẹo ấy.
Nhưng mà đây đều là chuyện sau này thôi.
“Đúng rồi, có tin bát quái chị có muốn nghe không?”
Trì Yên theo bản năng quay đầu nhìn Lục Chi Nhiên, kết quả quay loạn đầu lên cũng chẳng thấy bóng anh đâu nữa.
“Lục tiền bối vừa đi rồi rồi, chắc là diễn rồi,” Tống Vũ vỗ vỗ gáy, “Đúng rồi nói bát quái, Yên Yên chị chắc cũng biết Khương Dịch phải không?”
Trì Yên hô hấp chậm một nhịp: “Có nghe nói qua.”
Không chỉ có nghe nói qua, ngày hôm qua còn ngủ qua rồi kìa.
“Vừa rồi có một người bạn làm việc bên tòa soạn nói cho em biết, anh ta thế mà lại kết hôn rồi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...