Khuôn mặt Bạch Nhược Hi đang tái xanh, lập tức đỏ bừng, nở một nụ cười ngượng ngùng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt cảm động và trìu mến của Kiều Huyền Thạc, trong lòng cô lúc này cũng tràn ngập cảm xúc, ngượng ngùng nói.
“Em cũng yêu anh, anh ba.
Trên thế giới này, anh là người đàn ông em yêu thương và trân trọng nhất.”
“Anh mong em sẽ mãi nhớ những gì đã nói hôm nay, anh là người đàn ông em yêu thương nhất trên thế giới này, và hiện tại là ba đứa con trai của chúng ta đã đến thế giới này, anh hy vọng em nhớ kỹ, anh là chồng của em, và ba đứa con là ngoài ý muốn.
”Kiều Huyền Thạc nói một cách nghiêm túc.
Nghe xong, Bạch Nhược Hi cười bất lực, “Em phải làm sao đây? Nhanh như vậy anh đã ghen tị với ba đứa con trai của mình, sau này em sẽ sống thế nào đây?”
“Anh không biết, nếu cuộc sống sau này của em chỉ có ba con trai.
Anh sẽ phát điên mất.” Kiều Huyền Thạc nắm tay cô, tỏ vẻ căng thẳng và nghiêm túc đòi công đạo: “Sau này con cái của chúng ta hãy để cho quân đội dạy dỗ, ngay từ khi còn nhỏ để chúng học cách tự lập, không được phụ thuộc vào gia đình cũng không được ỷ lại vào bố mẹ.
“
“Được thôi, nghe lời anh.
”Bạch Nhược Hi gật đầu.
Tâm trạng của Kiều Huyền Thạc liền thoải mái một chút, cúi người về phía trước hôn lên môi cô, tuy là chạm nhẹ nhưng cũng đủ lưu luyến.
Sau nụ hôn, Bạch Nhược Hi nhìn Kiều Huyền Thạc một lúc, rồi hỏi: “Anh ba, em sinh xong rồi, anh sẽ lại tiếp tục công tác sao?”
“Hả?” Kiều Huyền Thạc nheo mắt nghi ngờ.
“Em biết anh không chỉ cần quản chuyện quốc gia, mà còn có một tập đoàn sản xuất vũ khí cần phải lo liệu.
Anh…”
Kiều Huyền Thạc cau mày: “Làm sao em biết?”
Bạch Nhược Hi mỉm cười, “Nếu không có anh, em không thể điều hành Tập đoàn Vĩnh Hằng tốt như vậy bằng chính năng lực của mình.
Em không chỉ biết anh có tập đoàn sản xuất vũ khí xuyên quôc gia, mà em còn biết những người quản lý rất tài năng trong công ty của em đều là người của anh.”
“Càng ngày càng thông minh a.”
Kiều Huyền Thạc vuốt tóc mái cô, nhỏ nhẹ nói: ‘Không hẳn là người vợ ngốc nghếch của Kiều Huyền Thạc’ “Trên thực tế, nếu là một người phụ nữ có chút ngốc nghếch, sẽ giúp cho em hạnh phúc.
“
“Sau đó em có thể thoải mái an tâm dưỡng sức, không cần lo lắng mọi chuyện ở tập đoàn Vĩnh Hằng, Tập đoàn sản xuất vũ khí tuy rằng là của anh, nhưng anh không hề nhúng tay quan tâm, hoàn toàn giao cho trợ lý tin tưởng phụ trách, bởi vì bây giờ chính sách của đất nước đang thay đổi, chậm trễ sẽ phải từ từ rút khỏi thế giới, chỉ sản xuất và cung cấp vũ khí cho đất nước chúng ta, thì doanh nghiệp sẽ bị coi là doanh nghiệp nhà nước … “
Bạch Nhược Hi có vẻ hiểu nhưng cũng không hẳn là hiểu, nhìn biểu cảm nghiêm túc và đẹp trai của anh, si mê đến ngây người.
Dù anh đang nói về những sự kiện trọng đại của quốc gia, công việc kinh doanh của công ty hay thậm chí là những chuyện vặt vãnh của gia đình, chỉ cần anh đang nói, cô sẽ không thể không tập trung lắng nghe, chỉ có thể quan sát và cảm nhận sự quyến rũ bất tận của anh.
Anh đang nói …
Cô đang nghe ….
Truyện Cổ Đại
Anh nhìn cô…
Cô cũng nhìn anh chằm chằm, như thể nhìn thấy một bầu trời riêng thuộc về mình, một mảnh trời cao xanh che mưa gió cho cô.
Kiều Huyền Thạc là thiên đường Bạch Nhược Hi.
Anh bảo vệ đất nước, bảo vệ gia đình, bảo vệ cô.
Có lẽ, nhiều năm sau.
Những đứa trẻ lớn lên và sẽ có gia đình riêng của chúng.
Có thể, nhiều năm sau Cả hai đều đã già, anh có thể rút khỏi công việc của đất nước, dành hết thời gian cho cô, cô vẫn sẽ như cô gái thuở mới yêu, nhìn anh kể về những vinh quang ngày xưa.
Nắm tay nhau, đi dạo ngắm hoàng hôn.
Sẽ luôn có một ngày như vậy.
Nhưng vào lúc này, Bạch Nhược Hi không dám quá mong đợi.
Để chăm sóc cô và những đứa con, anh đã gác lại những công việc trọng đại của quốc gia và nghỉ phép gần mười tháng, khả năng còn có thể sẽ tiếp tục chăm sóc cô khi ở cữ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...