Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay trong nháy mắt này, Thường Tịch đưa tay khoác lên trên vai Lâm Tầm.
Trong lòng Lâm Tầm trấn định hơn, cầm ngược lấy ngón tay của vật kia, cổ tay phát lực, bỗng nhiên nhấc lên thứ đó lên!
— không kéo được.
Lâm Tầm: “…”
Trọng lượng dưới tay phải đến mấy trăm cân, hắn nhìn xuống, thấy một bóng đen cực lớn chậm rãi đến gần mặt nước.
Một giây sau, Thường Tịch bỗng nhiên kéo hắn về sau một cái!
Phật quang màu vàng bỗng nhiên toả ra, tạo thành một kết giới vàng kiên cố trước mặt bọn họ.
Tõm —
Tiếng nước rất lớn vang lên, nước hồ bắn tới, một bóng đen khổng lồ đập mạnh vào k bên trênết giới.
Lâm Tầm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt con quỷ nước nà, phản ứng đầu tiên là — quá xấu.
Giống một con cá biến dị, cả người sưng vù, trên cùng có một khuôn mặt trắng bệch giống của người, cái miệng đỏ ngoác rộng đến hai má.
Tiếp theo, cơ thể giống hình tròn là màu đen, được bao trùm bởi một tầng vảy như áo giáp, âm u, không có một chút bóng loáng nào.
Thứ không hài hòa nhất chính là hai cánh tay dài nhỏ rũ xuống hai bên cơ thể nó.
Nhón tay trắng bệch vừa nhỏ vừa dài, giữa ngón tay là lớp mang xấu xí, trên cánh tay còn quấn mấy cây rong xanh đen rất dài, đang nhỏ nước tong tong.
Một kích không trúng, nó lại điên cuồng đập vào lần nữa, nước hồ sau lưng ập đến, sau đó đều bị kim quang trang nghiêm ngăn cản.
Thường Tịch gấp gáp nói: “Kim Đan hậu kỳ, cẩn thận.”
Lâm Tầm lên tiếng, hắn được Thường Tịch bảo vệ ở sau lưng, hơi nhàn rỗi, thế là dùng hết tất cả đòn tấn công mình có thể dùng.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là kiếm khí của Kỳ Vân — dùng kiếm khí của gã để cứu gã, cũng coi như phát huy được tác dụng của nó.
Bởi vì ma vật quỷ dị quỷ nước này, Lâm Tầm gần như xác định Kỳ Vân mất tích có liên quan đến nó, Kim Đan hậu kỳ, hắn cảm thấy Kỳ Vân dữ nhiều lành ít.
Nghĩ tới đây, hắn cố ý nhìn về phía cơ thể tròn vo như quả bóng và cái bụng to của quỷ nước, gần như nghi ngờ Kỳ Vân đã bị ăn sạch.
Suy nghĩ trong đầu hắn nhanh chóng xoay chuyển, động tác trong tay cũng không ngừng, kiếm khí đánh vèo vèo vèo về hướng quỷ nước, mà lúc đánh vào bộ vảy giáp cứng rắn của nó, kiếm khí đều bị vỡ vụn tiêu tan.
Thường Tịch đi đến mép kết giới, một đóa hoa sen Phật màu vàng hư ảo nâng anh ta lên lơ lửng giữa không trung, trong tay cầm thiền trượng đấu pháp với nó, mỗi một kích đều rất mạnh, giống như có sức nặng vạn cân — vậy mà quỷ nước lại không sợ hãi, nó dựa vào lớp vảy cứng rắn phòng ngự để chống lại đòn tấn công của Thường Tịch, dùng hai tay và đuôi đánh với anh ta.
Đánh nhau quá kịch liệt, lại thêm quỷ nước thao túng sóng lớn trong hồ, trong phút chốc còn khiến người ta hoa mắt.
Nhưng mà Lâm Tầm đứng gần đó, cũng nhìn thấy rõ hơn, bây giờ tình hình chiến đấu của hai người đang giằng co, có vẻ khó phân thắng bại, nhưng thứ này lại có thực lực Kim Đan hậu kỳ, Thường Tịch sư huynh mới vừa tiến vào kỳ Kim Đan, dần dần, khó tránh khỏi quỷ nước sẽ vượt trên anh ta.
Hắn mấp máy môi, hít thở sâu một hơi, gõ mấy lần trên bàn phím, lập lại chiêu cũ, hàng ngàn hàng vạn kiếm khí hiện ra trên không trung, vọt về phía quỷ nước như mưa tên!
Trong phút chốc, kiếm khí tập đến, lúc sắp đâm quỷ nước thành con nhím, quỷ nước lại há to cái miệng đỏ rực, phát ra một tiếng tru vang vọng.
Lâm Tầm nhíu chặt mày, hắn trông thấy giống như có dao động vô hình lan ra từ trên người quỷ nước, cho dù là hàng ngàn hàng vạn kiếm khí cũng không thể đột phá phòng ngự của quỷ nước được, mà còn chậm rãi tiêu tán.
Đây chính là cảnh giới khác biệt sao?
Cho dù có số lượng nhiều, cũng không bằng một kết giới linh lực của quỷ nước.
Nếu đã vậy, nguyên lý trong đó sẽ là cái gì?
Lâm Tầm đang nghĩ ngợi, chợt nghe Thường Tịch nói: “Cẩn thận!”
Một giây sau, thân thể khổng lồ xấu xí của quỷ nước bỗng nhiên nhô lên từ trong nước, trực tiếp phóng qua phòng ngự của Thường Tịch, nhào tới chỗ hắn!
Lâm Tầm tự nhủ không tốt, chắc là cách đấu đâm thành con nhím của mình đã chọc giận thứ xấu xí này.
Hắn nhanh chóng lui lại, Khinh Thân Thuật có hiệu quả, mũi chân chạm lên mặt nước, lui ra ngoài hơn mười mét xa.
Nhưng ngay trong chốc lát, phía sau hắn liền dâng lên từng đợt sóng lớn, buộc hắn không thể lui về sau nữa.
Bàn phím lơ lửng ở trước mặt hắn, hai tay của hắn nhanh chóng gõ lên đó!
Nhưng mà, ngay một giây này, tất cả đột nhiên bình tĩnh.
Sóng nước biến mất, quỷ nước chậm rãi lặn xuống, gương mặt xấu xí dần dần biến mất dưới nước.
Lâm Tầm đứng yên, những tiếng lách cách nhanh chóng giao nhau, hắn gần như phát huy hết tốc độ tay trong đời đến cực hạn, hận không thể mọc ra ba mươi ngón tay, hai mươi sáu chữ cái mỗi chữ một ngón, bốn ngón còn lại chia ra điều khiển phím enter, dấu chấm phẩy và móc nhọn.
Một giây, hai giây, mười giây.
Tiếng sóng nước to lớn vang lên, mặt nước dưới người hắn hiện ra bóng đen đáng sợ, quỷ nước thoát ra lần nữa, cái miệng đỏ rực to đùng táp thẳng về phía hắn!
Ngay vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc!
Lâm Tầm đứng ngay tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía nó.
Ngón tay hắn đang vận hành một nhóm phím!
Không có kiếm khí thanh thế thật lớn đầy trời, cũng không có virus tấn công tầng tầng lớp lớp.
Nhưng ngay một giây này, không khí bên cạnh hắn giống như bị rút thành chân không trong chốc lát — cũng không thể nói là chân không, mà giống như tất cả mọi thứ ở khu vực này đều bị ép về một điểm cực nhỏ, một x giọt nước, một chất, hoặc là thứ gì khác.
Sau đó, bắn về phía quỷ nước.
Một kiếm khí, màu trắng, bình thường không có gì lạ.
Nó hình thành một đường màu trắng như vây lưng cá heo trên biển, chậm chạp nhưng trơn nhẵn mà đâm về phía quỷ nước với khuôn mặt dữ tợn.
Nhưng mà quỷ nước với lớp vảy như sắt khiến kiếm khí đầy trời không thể làm nó bị thương, lại giống như bị cố định ngay tại chỗ, không thể động đậy.
Khi mũi nhọn của kiếm khí chạm vào nó, nó bỗng nhiên phát ra tiếng tru bén nhọn!
Một chiêu này — có thể nói từ rất nhiều nơi.
Ví dụ như Trái Đất.
Trái Đất là một hành tinh, bán kính của nó là hơn 6000 km, khối lượng đại khái là 5,972 x 1021 tấn.
Trong vũ trụ còn có một loại thiên thể gọi sao lùn trắng(*).
Một ngôi sao lùn trắng có bán kính khoảng 3000 km — nói cách khác bán kính của nó bằng một nửa Trái Đất.
Nhưng ngôi sao lùn trắng này lại có trọng lượng gấp 300 nghìn lần Trái Đất.
(*) Sao lùn trắng: Cũng giống như con người, cuộc đời của các hành tinh được giới khoa học chia thành 3 giai đoạn: trẻ, trung niên, già. Sao lùn trắng là một loại sao trong giai đoạn già.
Nếu như đổi sang một loại thiên thể khác, lỗ đen, vậy trọng lượng của nó càng khủng bố hơn, bởi vì trên lý thuyết mật độ của nó là vô cùng lớn.
Điều này nói rõ trọng lượng lớn hay nhỏ không phải do thể tích lớn hay nhỏ, mà là mật độ.
Như thế nào để nâng cao mật độ? Dựa vào suy sụp hấp dẫn (*).
(*) Suy sụp hấp dẫn là hiện tượng co nén cực nhanh của các vật thể có khối lượng lớn dưới tác dụng của lực hấp dẫn.
Suy sụp hấp dẫn thường xuất hiện ở giai đoạn kết thúc của quá trình tiến hóa của thiên thể có khối lượng lớn, khoảng 10 lần khối lượng Mặt Trời.
Trong thiên văn gọi là suy sụp hấp dẫn, trong máy tính gọi là nén dữ liệu.
Ví dụ bạn muốn gửi tin nhắn cho một người, tin nhắn này có từ 1 đến 10000 chữ.
Tuy nói như vậy, nhưng nếu cứ làm từng bước gửi đi mười nghìn chữ thì ngốc quá.
Trên góc độ kỹ thuật sẽ làm thế này, nén mười nghìn chữ cái lại thành một tin nhắn đơn giản “1-10000”.
Tin nhắn đơn giản này sẽ nhẹ nhàng nhanh chóng truyền đến chỗ người nhận, lại giải nén lúc được nhận, chuyển thành số lượng mười nghìn chữ lúc đầu, đây chính là nén dữ liệu, để bảo đảm hiệu suất truyền qua internet.
Khái niệm này cũng là mấu chốt của kỳ Kim Đan, trước đó Lâm Tầm đã áp dụng thuật toán nén vào thực tiễn, đẩy tiến độ kỳ Kim Đan tới 90%, nhưng hắn chỉ sử dụng với mình chứ không dùng với người ngoài, nói cách khác, chỉ là ngưng kết linh khí trong thân thể mình thành một viên kim đan, cũng không nắm giữ công dụng chân chính của kim đan.
Mà lần này, trong ánh sáng vàng lấp loé, hắn đã dùng đến.
Một kiếm vừa rồi nhìn như chỉ là một kiếm khí bình thường không có gì lạ, nhưng trên thực tế lại được tạo ra từ hàng vạn kiếm khí nén lại.
— một kiếm này do vạn kiếm hóa thành, không gì không phá.
Tiếng kêu gào thê lương vang lên, cứ như muốn đâm rách màng nhĩ của người ta.
Ngay sau đó, giống như đã phải chịu đau đớn kịch liệt, cơ thể xấu xí khổng lồ của quỷ nước điên cuồng giãy dụa uốn éo giữa không trung, thân thể của nó bị kiếm khí kia phá vỡ thành một lỗ hổng, giống như một quả bóng bay bị chọc, vô số chất lỏng bẩn thỉu màu đen chảy ra từ cái lỗ đó, thân hình bắt đầu nhanh chóng co lại.
Đang lúc này, Thường Tịch cũng tấn công đến, giữa không trung dường như có một bàn tay khổng lồ vỗ vào đầu nó, sức mạnh trang nghiêm nhu hòa gần như không thể ngăn cản, không hề thương hại đập nó từ giữa không trung xuống, va vào trên cầu, cả cái cầu và đình chấn động mạnh.
Quỷ nước lăn trên mặt đất mấy vòng, giống như bị đập ngu, mềm nhũn nằm trên cái cầu.
Điều khiến người ta kinh ngạc chính là sau khi nó mất nước nhanh chóng, cơ thể ở giữa nước bùn rong đã co lại bằng một người, mái tóc đen dài, không thấy rõ thân thể lắm, hình dạng giống như một nhân ngư, nhưng quanh thân vẫn còn chất lỏng sền sệt màu đen chảy xuôi.
Thường Tịch cau mày lại, ngồi xếp bằng xuống tại chỗ, sen phật khẽ xoay, vầng sáng màu vàng kim bao phủ cái đình, có vẻ đang bắt đầu độ hóa ma vật.
Lâm Tầm cũng ngồi xuống ở bên cạnh, xem một chiêu bút tích như thần kia.
Âm thanh máy móc im lặng đã lâu vang lên.
“Nhiệm vụ chính tuyến: Đạt tới kỳ Kim Đan, tiến độ 100%.
Chúc mừng hoàn thành.”
“Hệ thống tăng tốc tốc độ chữa trị, dự tính thời gian hoàn thành: 24 giờ, xin chờ đợi.”
Lâm Tầm thở phào nhẹ nhõm.
Cảm ơn thuật toán né, một kiếm vừa rồi cũng không tiêu hao nhiều linh lực của hắn lắm.
Hắn đứng dậy đi thăm dò quỷ nước bị sen phật màu vàng vây quanh.
Hắn đẩy cái thứ đen sì không biết là rong hay là dịch nhờn trên đầu quỷ nước ra.
Một khuôn mặt xuất hiện.
Đang nhắm hai mắt, là mặt người.
Cũng là một khuôn mặt có ngũ quan rất đẹp, chỉ là còn sót lại một chút vảy màu xanh đen, làm tăng không ít vẻ yêu tà.
Lâm Tầm ngẩn người.
Một giây sau, hắn cười ra tiếng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...