Ngọn Lửa Dục Cháy FULL


Sau khi vào thu, thời tiết trở nên mát mẻ hơn, vì thế cũng bắt đầu mặc cả bộ đồng phục.

Vào những lúc ít người, Tống Lai Yên thích đút tay vào túi áo của Mạc Nhiên.

Không biết an phận chút nào, cho dù trong túi cũng có chút động đậy, khiến hắn cảm nhận được trong túi áo có giấu một con chuột hamster nhỏ.
Mạc Nhiên lại cảm thấy ngọt như đường, từ trước đến nay chưa từng kiên nhẫn với một ai như vậy.

Cho dù cô có dính người thế nào, làm loạn ra sao.

Cho dù có ngang ngược, cố chấp thì hắn cũng sẽ không tức giận.

Bây giờ cùng cô tan học, cùng cô đọc sách, còn cùng cô nói chuyện, hắn vốn dĩ là một người ít nói.
Tống Lai Yên là một người thông minh.

Mỗi lần không muốn học, không muốn đọc sách thì sẽ nghĩ ra đủ mọi cách để trốn tránh.

Hôm nay là chạy vào trong chỗ tủ đó.


Tiện tay lật một quyển sách tiếng nước ngoài, lại ôm vào trong lòng cô: “Anh, anh đọc cho em nghe đi.”
“Những thứ này rất khó đối với em.

Em nghe không hiểu đâu.”
“Vậy anh dịch thành tiếng trung đi.”
“Vậy còn có ý nghĩa gì nữa?”
Không được đồng ý, cô lại bắt đầu làm nũng, dùng tay đẩy vào ngực hắn: “Em muốn xem, muốn hiểu nhiều hơn một chút.

Dù sao đây đều là những sách mà anh thích.”
“Em biết sách mà anh thích là cái gì sao?”
Mạc Nhiên mỉm cười, dường như tạo cho người ta cảm giác khó có thể thăm dò được.
“Anh… Anh…”
Ánh mắt của cô trở nên tội nghiệp.

Cô biết rằng như vậy rất có hiệu quả với Mạc Nhiên.
Hắn liền gật đầu, nhận lấy từ tay cô.

Cô vừa mới mỉm cười, kết quả lại nghe thấy hắn nói rằng: “Quyển sách này là tiểu thuyết khiêu dâm.”
Cô ngơ ngác một lúc, sau đó lập tức hưng phấn: “Vậy anh mau đọc cho em nghe đi.

Em rất muốn biết khiêu dâm của nước ngoài là như thế nào ạ!”
“Thì chính là giống như anh với em.”
Giọng nói của hắn vô cùng bình tĩnh, cách nhả chữ chậm rãi mà rõ ràng, dường như không có chút hơi thở của tình dục nào cả, nhưng mặt của Tống Lai Yên lại có chút ửng đỏ.
Cô cụp mắt, ánh mắt nhìn vào ngón tay thon dài của hắn, khớp xương nhô lên rất thoải mái, nhưng lại có lực.

Tay của hắn rất sạch sẽ, không có vết sẹo hay vết bẩn nào cả.

Chẳng giống với nam sinh chút nào, nhưng rõ ràng lại có sức mạnh và khí chất của nam sinh.
Cô cảm thấy tay của hắn rất quyến rũ.


Mạc Nhiên dùng năm ngón tay thon dài này của mình lật quyển sách đó, không cần xem phần mục lục, thong dong lật đến trang nào đó.
Hắn đọc trước một lần bằng tiếng anh, sau đó lại dùng tiếng trung để nói cho cô nghe.

Đó là giọng NewYork tiêu chuẩn, nhưng từ miệng hắn đọc ra lại vô cùng tự nhiên, không có bất cứ chút ngắc ngứ nào cả.
“Anh đẩy cô xuống sofa, tay phải mò vào trong váy của cô.

Lúc chạm vào phần dưới của cô, hơi thở của cô có chút dồn dập, ‘không…không…’.

Đôi môi đỏ của cô khẽ run lên, nước mắt cũng rơi xuống, phần thân dưới cũng…”
Khó có thể tưởng tượng được, có một ngày Mạc Nhiên đọc cho bản thân nghe tiểu thuyết khiêu dâm như này.

Tống Lai Yên nghe xong liền cảm thấy xấu hổ, đặc biệt lúc anh đọc ra chữ ‘phần thân dưới’, cô lại có cảm giác không thoải mái.

Giống như cảm xúc đang ghen vậy, dường như Mạc Nhiên đang đọc đến là ‘phần thân dưới’ của nữ sinh khác.
Cô không nhịn được mà ngắt lời: “Hai người này có quan hệ gì vậy ạ? Sao có cảm giác là người một nhà, dường như đều là cùng họ…”
Mạc Nhiên nói: “Không sai, là anh em cùng cha khác mẹ.”
Tống Lai Yên há hốc mồm kinh ngạc: “Còn có quan hệ máu mủ? Thật sự loạn luân sao?”
Mặt của hắn không có biểu cảm gì cả, bình tĩnh chỉ vào bìa ngoài cho cô xem: “Quyển sách này tên là ‘Cấm kỵ’.

Em cho rằng có thể là nội dung gì?”
“Nữ chính tên là Virgin—na ạ?”

Tống Lai Yên hỏi, dù sao từ này cũng xuất hiện thường xuyên.
“Không phải, là Vagina.”
Mạc Nhiên chậm rãi chỉ vào dòng chữ: “ m đạo đã được anh dịch thành ‘phần thân dưới’.”
Hắn nói thẳng ra như vậy, còn xòe tay cô ra, vẽ vào trong lòng bàn tay của cô: “V, A, G…”
“Sao lại có người phụ nữ tên là như vậy… Quả nhiên là tiểu thuyết khiêu dâm?”
Mặt của Tống Lai Yên có chút nóng, bị hắn nắm chặt lấy lòng bàn tay miệng của cô liền mấp máy một chút.

Hắn đương nhiên phát hiện được điều này, vì vậy dừng lại động tác của mình, ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Còn muốn tiếp tục nghe không?”
“Sao cô ấy lại phải khóc vậy ạ?”
“Bởi vì cô ấy không đồng ý.

Đây là đang bị cưỡng hiếp.”
“Trời ơi…”
Cô bị sốc, nhận thức cũng bị biến đổi theo.
Mạc Nhiên ném sách sang một bên, dường như cảm thấy vô vị: “Mua về xong mới phát hiện không có ích với anh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận