Ngọn Lửa Dục Cháy FULL


Nhà trường bắt đầu tổ chức học thêm, vậy là mỗi đêm Tống Lai Yên đều có lý do chính đáng để về nhà muộn.
Sau mỗi giờ tan học, Mạc Nhiên đều tới đón cô.

Thỉnh thoảng chờ cô lâu thì hắn sẽ hút thuốc, nhưng mỗi lần thấy cô thì sẽ dập đi.
Hai người nắm tay nhau, cảm giác ấm áp và thân mật.

Mỗi cái nắm tay, mỗi cái ôm đều khiến cô cảm giác được sự ám chỉ tình dục.
Hắn khẽ xoa đầu ngón tay của cô, lại phát hiện ra đầu ngón tay cô hơi dinh dính.
Cô nhìn theo ánh mắt của hắn, chủ động giải thích: “Vừa rồi em đói quá nên ăn mấy viên socola, đường dính vào tay.”
Mạc Nhiên ngẩng đầu lên, mặt không chút cảm xúc: “Ai tặng cho em?”

Hắn hỏi câu này thì bầu không khí lập tức thay đổi.
Tống Lai Yên ấp úng: “Là...!Một người bạn học.”
Mạc Nhiên lại hỏi tiếp: “Anh đã từng gặp người đó chứ?”
“Hả? Sao anh lại hỏi thế làm gì?” Cô cảm thấy hơi bất an, sau đó nghiêm túc nhìn hắn: “Anh, em và cậu ta chỉ là bạn học bình thường thôi.”
“Xem ra là anh đã từng gặp rồi.” Mạc Nhiên dừng lại một chút rồi hỏi tiếp: “Em không sợ anh nổi giận à?”
Cô lập tức trở nên căng thẳng, lẩm bẩm: “Em...!Em cảm thấy cũng không phải chuyện gì to tát cả...!Nếu...!Nếu anh không thích thì sau này em không nhận nữa...”
Vẻ mặt hắn trở nên hơi hòa hoãn một chút: “Em không hiểu tâm tư của nam sinh, có đôi khi em nhận đồ của người ta thì người ta sẽ hiểu là em ngầm đồng ý tình cảm của mình, như vậy có phải là rất phiền phức không?”
Tống Lai Yên “Ừm” một cái, sợ hắn tức giận, nhưng hắn chỉ nói một câu: “Em xử lý cho tốt, không được có lần thứ hai.”
Hắn nắm tay cô, đi tới bồn rửa tay trong nhà để xe.
Mạc Nhiên vừa rửa tay vừa nhìn cô, đường nét gương mặt vẫn luôn tinh xảo như vậy.

Tống Lai Yên nghĩ đến cuộc nói chuyện ban nãy, đột nhiên cảm thấy tâm trạng của Mạc Nhiên không được tốt.
Cô mím môi, do dự một chút rồi nói: “Anh à, sao anh cứ nhìn em chằm chằm như thế? Cứ như thế...!Đúng là có chút dọa người.”
Hắn lên tiếng: “Dọa em sợ à?”
Cô cẩn thận từng li từng tí mà gật đầu.
“Xin lỗi.”
“Anh nghĩ mà xem, có rất nhiều nữ sinh thích anh, em có ghen cũng chẳng ghen hết được, chỉ cần anh không để ý đến bọn họ là được rồi.


Thế nên chuyện của em cũng thế, em sẽ không có bất cứ tiếp xúc quá phận nào với người khác giới đâu, anh hoàn toàn có thể yên tâm.”
“Anh yên tâm.” Mạc Nhiên tắt vòi nước: “Chỉ là anh không thích cậu ta cứ lởn vởn xung quanh em.”
“Người đó là Chung Hành đúng không?” Khóe miệng Mạc Nhiên hơi nhếch lên.
Tống Lai Yên vội vàng nói: “Sao cậu ta có thể so với anh được? Anh tặng Mao Cầu cho em, còn ở chung nhà với em, không ai so được.”
Cô tiến lên ôm lấy hắn: “Em chỉ thích anh thôi.”
Sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Chỉ thích một mình anh.”
Mạc Nhiên vuốt ve lưng cô, sau đó cúi đầu hôn lên môi cô.
Bầu không khí đột nhiên trở nên vi diệu, có thể nghe được tiếng hít thở của cả hai người, tình sắc bắt đầu lan tràn.
Lúc đó đầu óc Tống Lai Yên chẳng còn nghĩ gì được nữa, hoàn toàn bị hắn chiếm giữ.
Cô vươn đầu lưỡi ra, khẽ liếm lên môi hắn, sau đó lại nhanh chóng thu hồi.
Thấy hắn không có phản ứng, cô lại cả gan hơn, tiếp tục vươn đầu lưỡi len lỏi vào hàm răng của hắn.
Một giây, hai giây, ba giây...!Cô đỏ bừng mặt mũi, nhanh chóng rút lưỡi về.


Nhưng ngay giây phút đó, Mạc Nhiên lại không chút báo trước mà bóp cằm cô, đầu lưỡi linh hoạt tiến vào trong miệng cô.
Đầu lưỡi của hắn quấn lấy lưỡi cô, hút hết nước bọt của cô.

Thân thể Tống Lai Yên lập tức mềm nhũn ra, hạ thể cũng bắt đầu sinh ra cảm giác.
Mỗi lần hôn môi với hắn, cô đều có ảo giác mình sẽ bị ăn sạch.
Tống Lai Yên bị hôn đến chóng mặt, cô không nhịn được mà kẹp chặt hai chân lại.
Vừa nghĩ đến vị trí này thì bàn tay của hắn đã tiến tới rồi.
Cô lập tức nắm chặt lấy cổ tay hắn, không cho hắn làm càn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận