Ngôi Nhà Hoa Cúc

Nguồn: Tàng Thư Viện

Buổi tối trời đầy trăng, ánh trăng xuyên qua bóng lá rọi xuống thân hình Thất phu nhân. Nàng đang đứng một mình ở đó, bên cây hoa nhài. Cây hoa nhài về đêm càng tỏa hương thơm quyến rũ đến lạ kì, như người thiếu nữ trong đêm xuân gọi tình lang.
Chen lá lục những búp nhài mới nở.
Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh.
Vì gió im và đêm cứ làm thinh,
Đoàn giây phút cũng lần khân nghĩ đã.
Trăng ở đó, đất vườn thêu bóng lá
Trời trên kia vàng mạ sáng như băng.
Lá lim dim trên những ngọn bằng bằng
Cành lả lả tưởng chờ ai đón đẩy
Ôi vắng lặng !
Trong hương mơ ngủ ấy,
Bỗng hoa nhài thức dậy sáng từng đôi
Hoa nhài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời,
Ánh nguyệt trắng trên hoa nhài đúc sữa.
Sao họ khéo nõn nà mà bỡ ngỡ.
Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu…
( * trích bài thơ Hoa Đêm của Ông Hoàng Thơ Tình Xuân Diệu )
Bất ngờ có tiếng bước chân vang lên đằng sau lưng, dĩ nhiên Thất phu nhân nghe thấy nhưng nàng ta chả coi đó là một điều gì bất ngờ. Giống như lẽ dĩ nhiên nó phải vậy , lẽ dĩ nhiên đó là tình lang của nàng.
Bóng người vòng tay ôm chầm lấy thân hình của nàng ta, ôm thật chặt và rất lâu.
Thất phu nhân thấy lạ hỏi:
- Hôm nay chàng sao thế.
Chàng trai âu sầu nói:
- Ta chỉ thấy nhớ nàng quá thôi, không biết nếu sau này bên ta không còn nàng nữa thì … biết phải làm sao?
Thất phu nhân quay lưng lại nhìn chàng trai, ánh trăng giờ đã muốn chiếu rõ gương mặt hắn. một gương mặt điểm trai trẻ trung không phải Lê Mạnh Hải thì còn có thể là ai.

Nàng lại hỏi:
- Sao vậy, thiếp chưa bao giờ thấy chàng như thế này ?
- Không sao, tại hôm nay nàng đẹp quá nên ta hơi bị xúc động đó mà.
- Nỡm ạ
Thất phu nhân dụi đầu vào ngực Lê mạnh Hải thủ thỉ:
- Nếu mọi chuyện không tốt chúng ta sẽ cao chạy xa bay, tìm một nơi hoang vắng, xây một cái nhà nhỏ và.. thiếp sẽ hầu hạ chàng trọn đời.
Lê mạnh Hải gương mặt đột nhiên trở nên méo mó, đáng ra hắn phải vui mừng vì điều đó chứ ? ngược lại hình như hắn đang rất đau khổ thì phải.
- Nàng cam tâm từ bỏ vinh hoa phú quí để được ở bên ta ư?
Thất phu nhân trả lời :
- Chỉ cần được bên chàng như vậy đã là đủ rồi.
Khuôn mặt Lê mạnh Hải lại càng thêm khó coi, hắn cố lắm mới nói ra được:
- Ta xin lỗi, thật sự xin lỗi nàng .
Thất phu nhân thấy vô cùng khó hiểu, đang muốn ngước đầu lên nhìn tình lang bỗng dưng chân nàng muốn khịu xuống. kiếm là kiếm, một mũi kiếm lạnh băng đã chạm vào lưng nàng.
- Ai có thể đâm ra kiếm đó, chỉ có thể là Lê mạnh Hải, tình lang yêu dấu.
Đau đớn, một nỗi đau đớn tràn ngập trong tim Thất phu nhân , nước mắt nàng đang rơi như mưa, muốn thấm đẫm cả ngực Lê mạnh Hải. Nhưng hắn vẫn đứng im lặng, bất động như một tượng đá không một lời nói năng, không một lời giải thích.
Thất phu nhân ngẹn ngào muốn nói cũng không nói được , mãi mới hỏi được một câu
- Tại sao, là tại sao?
- Vì hắn đã biết tất cả. Hắn ở đây dĩ nhiên là họ Lý
Một nỗi tức giận trào lên trong ngực thất phu nhân, nỗi tức giận gê gớm đánh tan tất cả sự đau đớn lẫn sợ hãi, nàng vung tay tát mạnh vào mặt Lê mạnh Hải.
Bốp , Lê mạnh Hải ăn trọn cái tát như trời giáng, hắn không hề tránh né, khuôn mặt đơ ra vô hồn.
Bốp lại một cái tát nữa, tiếp theo là liên miên những cái tát của Thất phu nhân. Lê mạnh Hải vẫn không hề tránh cứ đứng im chịu đựng. bất ngờ hắn nói:
- Đàn ông trên đời phải luôn lấy sự nghiệp làm trọng, nàng luôn nói với ta điều đó mà.
- Đồ khốn kiếp, khốn nạn thay. hu hu. Thất phu nhân khóc lên nức nở
Lê mạnh Hải lại nói:
- Ta xin lỗi, thực sự không còn cách nào khác.
Lê manh Hải nói lời đó dĩ nhiên là đã muốn giết người bịt miệng. bất ngờ phía sau lưng hắn một luồng sát khí nổi lên mạnh mẽ và tàn bạo. Một thanh đao, đúng một thanh đao mang theo cái khí thế như thiên lôi chém xả xuống.

Lê manh Hải biết chắc nếu mình muốn sống thì không thể còn đứng đó, hắn xoay người tránh né. Thanh đao biến chiêu quyết truy đuổi không ngừng.
Keng, keng keng từng tiếng chạm nhau liên miên bất tuyệt của Đao và Kiếm. kiếm là của Lê mạnh Hải vậy đao là của ai?
Đao đích thị là của Vương Bình, hôm qua hắn đã tìm đến gặp Lý Vân Long, chẳng nói nhiều lời mà chỉ một câu cụt lủn:
- Ta nợ ngươi một mạng vì vậy ngươi có gì cần nhờ cứ nói.
Lý Vân Long nhìn hắn thấy sắc mặt đã khá lên nhiều, cánh tay phải trong lần giao đấu với Diêm Minh Tài hóa ra chưa có gãy mà chỉ bị trật khớp xương vai, bây giờ hình như đã có thể cầm đao lại được. Vết thương ở bụng thật ra không phải đâm vào chổ quá hiểm, được Lý Vân Long sơ cứu kịp thời cùng với bàn tay thần y Họ Dương có lẽ bây giờ đã khá ổn. Chỉ cần không gặp phải hạng cao thủ đáng sợ hắn thừa sức bảo vệ được mạng mình.
Ngẫm nghĩ thêm một lát chàng biết rõ hạng người như hắn không muốn nợ ai điều gì, chàng đành nhờ hắn đến bảo vệ Thất phu nhân. Một mạng đổi một mạng thế là hòa.
Vương bình hôm nay có vẻ khác hơn mọi khi, khuôn mặt dài ngoẳng vô hồn hôm nay chẳng hiểu sao biểu lộ một sự dận dữ gê gớm. Hắn đã xuất toàn lực từng đao từng đao đánh tới liên hồi, không chừa một đường lùi. Chẳng mấy chốc đã dồn được Lê mạnh Hải đến thế thảm bại.
Lê mạnh Hải cũng không vừa, chống chọi được Đao của Vương Bình tới giờ cũng là một điều bất ngờ với những người quen biết hắn. Hắn sử kiếm rất tài tình, thân pháp nhanh nhẹn khoáng hoạt. Đôi lúc tưởng như hắn sắp bại tới nơi thì lập tức hắn đã chuyển nguy thành an, thoát chết trong gang tấc.
Vương bình đâm tới xéo qua mặt Lê mạnh Hải, hắn nghiêng đầu tránh thì đao lập tức đã xoay chém ngang. Lê mạnh hải huy kiếm sử chiêu “ Thiếu nữ tán hoa” trong ba mươi sáu đường hồi phong liễu kiếm đỡ lấy đao . tiếp theo hắn lại xoay người đánh ra chiêu “ liễu như mây ” mũi kiếm đang đâm vào thẳng vào bụng Vương bình bất ngờ ngóc đầu lên đâm vào ngực . Vương bình hừ lạnh sử đao gạt kiếm sang ngang đồng thời tay trái biến thành “ Phiên vân chưởng “

Lê mạnh hải xoài người tránh. Vương bình đang muốn biến chiêu chộp vào cổ đối thủ thì bất ngờ hắn biến sắc. thoắt cái hắn đã lộn người lên không. Vừa kịp tránh hàng loạt mũi ám khí bay xẹt qua mặt.
“ Hắc tinh thiết cốt châm “ ngươi có cả loại châm tàn độc này Vương Bình hét lên đầy tức giân. Lê manh Hải không trả lời hắn nhìn Vương Bình với một con mắt oán độc, sau đó hắn phi thân chạy về hướng ngược lại , thoáng chốc đã biến mất dạng.
Vương Bình không truy đuổi bởi vì đó không phải là việc của hắn. việc của hắn là ở đây bảo vệ Thất phu nhân.
Thất phu nhân chưa chết nhưng không có nghĩa là số phận của nàng lúc này khá hơn cái chết. khuôn mặt nàng , ánh mắt nàng , một biểu hiện vô hồn. Một con người với trái tim đã chết !
**&*
Lê mạnh Hải đang chạy, hắn đang chạy hết sức mình, chạy tới “Đấu phá bang”. Hắn chạy trong nỗi dận dữ vô biên , mọi chuyện dày công sắp đặt, mọi ước mong về một tương lai nghạo nghễ giữa thiên hạ phút chốc đã tan biến. Bây giờ có muốn giữ mạng cũng còn khó.
Con đường này là một con đường tắt, nếu đi theo con đường này , với tốc độ này chỉ lát nữa thôi hắn sẽ tới.
Bất ngờ hắn đứng khựng lại, bởi vì hắn thấy một người quen quen , người đó ngồi vắt vẻo trên mái nhà ngắm trăng.
Ai dám nói Lý Vân Long không lãng mạn?
Lý Vân Long không quay đầu lại nhưng nghe tiếng chàng hỏi:
- Ngươi thấy trăng hôm nay đẹp không?
Lê mạnh Hải cười lên điên cuồng:
- Đến lúc này rồi ngươi còn hỏi ta có thú để thưởng trăng không ư?
Lý Vân Long không trả lời câu hỏi của hăn chàng nói:

- Ta chờ ngươi lâu lắm rồi, ngồi đây giữa một khung cảnh toàn trăng thế này không khỏi có chút xúc động, ngươi thông cảm.
Nếu ai đó không biết hoàn cảnh của hai người vào lúc này có lẽ lại nghĩ họ là những người bạn đang tâm sự với nhau về chủ đề “ Trăng”
Lê mạnh Hải đã lấy lại bình tỉnh hắn hỏi:
- Ngươi bắt đầu nghi ngờ ta từ lúc nào.
Lý Vân Long quay đầu lại đáp:
- Từ lúc mặt ngươi tái đi khi bị vợ nhéo vào vai, ngươi vốn không phải là cái loại sợ vợ. Tại sao lại có biểu hiện như thế nếu không phải là ngươi bị trúng một trảo trước khi chết của Thiết Ưng.
Không hổ danh là Lý Vân Long, quan sát rất tinh tế Lê mạnh Hải thốt lên.
- Không dám, Lý Vân Long đáp.
Lê manh hải lại hỏi:
- Sao ngươi không ngi ngờ cho Diễm Mi?
- Đàn bà muốn giết đàn ông trên giường vốn không cần đến kiếm. Chỉ một chiếc châm tẩm độc chích vào mông thôi là đủ rồi.
- Giỏi.
Lê mạnh Hải hỏi tiếp:
- Từ lúc nào ngươi đã nghĩ người đàn bà đi giầy hồng thêu hoa là Thất phu nhân.
Lý Vân Long đáp:
- Từ mùi hương hoa nhài trên người nàng ta, Diễm mi vốn không dùng loại hương thơm đó. Loại hương đó chỉ xuất hiện trong trường hợp người ta đứng ngắm hoa, hương hoa vô tình lẫn vào quần áo.
- Hay lắm! chính ta cũng không nhận ra điều đó.
Đến lượt Lý Vân Long hỏi:
- Sao ngươi không có giết luôn Tôm Càng?
Lê mạnh hải đáp :
- Vì hắn chạy rất nhanh và là một người rất tinh khôn, với lại giết hắn tất sẽ kinh động tới lão “ Tôm cụt đuôi ”, mọi chuyện ầm ỉ lên đến lúc đó muốn giết Thiết Ưng là một điều không thể.
Lý Vân Long hỏi:
- Vì thế mà ngươi đành tương kế tựu kế sai Thất phu nhân cải trang và cố tình để lộ ra đôi giày hồng thêu hoa.
- Chính xác.
Lê manh Hải lại hỏi:
- Chính ngươi đã cố tình dọa sâu đối với nàng ấy, ngươi làm thế với mục đích gì ta chưa rõ lắm?
Lý Vân Long cười đáp:
- Có hai lý do thứ nhất ta muốn kiểm tra xem nàng ta có biết võ công không, để thực sự chắc chắn không phải chính nàng ta giết Thiết ưng.
- Thứ hai ta cố tình để cho người của ngươi thấy, nghe được điều đó ngươi sẽ sợ, sợ sẽ sinh ra loạn , loạn sẽ đi làm những điều sai lầm.
Lý Vân Long lại nói:

- Thật ra nếu ngươi không hành động, ta có bắt được nàng thì nàng ấy cũng chưa chắc sẽ khai ra ngươi. Lúc đó ta cũng không còn bằng chứng gì để bắt tội ngươi.
Lê manh hải hỏi:
- Vì thế ngươi sai Vương Bình tới.
Lý Vân Long đáp:
- Chỉ có Vương Bình mới đủ khả năng tiềm ẩn ở đó mà không bị ngươi phát hiện với lại hắn vốn là người ngươi không bao giờ ngờ đến. Lúc người của ngươi thấy ta đang uống rượu say mềm chắc là ngươi đã không còn chút nghi kị rồi đúng không?
Lê mạnh Hải nghe xong những lời của họ Lý nói, khuôn mặt hắn trở nên vặt vẹo rồi hắn bật cười lên một cách cay đắng:
- Vậy mà ta đã giết nàng, giết người con gái mà ta yêu thật lòng.
Lý Vân Long nghe vậy có phần hoảng hốt nói:
- Sao ngươi đã giết được nàng ta ư?
Chính lúc đó, cái lúc mà tâm tình Lý Vân Long trở nên hoảng hốt. Lê mạnh Hải đã xuất kiếm, đâm thẳng vào cổ họng của Lý Vân Long. Một kiếm hội tụ tinh hoa võ học của mấy mươi năm tu kiếm .
Chỉ thấy Lý Vân Long nhấc nhẹ tay lên, hai ngón tay kẹp cứng vào mũi kiếm. chỉ một chiêu duy nhất đã khóa chặt mũi kiếm lại.
Lê mạnh Hải nói như hét lên một cách kinh sợ.
- Ngươi, ngươi đã luyện thành môn thần công “linh tê thần chỉ”
Lý Vân Long cười không nói, không nói mặc nhiên là đã thừa nhận.
Lê mạnh Hải dĩ nhiên không chịu đầu hàng dễ như vậy hắn còn một cánh tay trái lập tức khoăm thành trảo sử môn công phu của cha vợ” Thiết ưng thất thần trảo”. Lý Vân Long cũng còn cánh tay trái lập tức biến chỉ hóa giải hoàn toàn thế công.
Lê mạnh Hải đột nhiên buông kiếm , hắn dùng luôn hai tay tấn công dồn dập, chiêu thức nào cũng hiểm độc, đánh liều mạng không giữ lại đường lùi. Hắn đấu còn gì để mất.
Lý Vân Long nhếch mép lên cười, chàng chỉ dùng một cánh tay trái, chiết chiêu đỡ chiêu.
Lê mạnh Hải sử chiêu “ Thiết ưng vồ mồi” cánh tay phải đang muốn chộp vào cổ Lý Vân Long bất ngờ biến thành chiêu “ Đại bằng vung cánh” hai cánh tay vung lên hệt như cánh của chim bằng vỗ mạnh vào thái dương họ Lý.
Tưởng như sắp chạm được vào đầu Lý Vân Long thì lại hắn đột nhiên xoay người tránh né vì cước của Lý Vân Long đã tới trước mặt. Đây là chiêu” Vây ngụy cứu triệu” chiêu thứ sáu trong Vô ảnh mị cước.
Vụt ,cước đá sượt qua mặt Lê mạnh Hải rạch một đường tóe máu. Tiếp theo đó đầu gối họ Lý co lại chuyển sang đá ngang . bốp một tiếng trúng vào vai Lê mạnh Hải làm hắn phải chúi cả người xuống.
Lý Vân Long cười, đang muốn tung thêm một đòn nữa hạ gục đối thủ thì khuôn mặt chàng thoáng biến sắc. Bảy mũi châm lao vút tới phút chốc đã muốn đâm cho người họ Lý thủng bảy chổ. Nhưng Lý Vân Long đâu có dễ bại như thế, hai cánh tay chàng múa lên như chớp. búng, vỗ, gạt, đập đánh bật cả bảy chiếc châm ra ngoài.
Cơ hội ngàn năm có một Lê mạnh Hải thoáng cái đã áp sát được thân mình Lý Vân Long. Bàn tay khoăm thành trảo móc vào tim. Tưởng như đã chộp thành công thì thân hình Lý Vân Long ngửa hẳn ra sau tránh né đồng thời chàng vung chân đá tới , chân phải vừa cất lên chân trái đã thành hình. Đây chính là chiêu Song long cước trong mười ba chiêu “vô ảnh mị cước”
Không ai có thể tưởng tượng nổi cú đá này nhanh tới mức nào, đã thế không chỉ có một cú mà tận hai cú liền. Lê mạnh Hải tránh được một đá nhưng bị đá thứ hai trúng vào mặt. Bốp một tiếng cả thân hình hắn bay ra ngoài, ngất lịm.
Xách cổ Lê mạnh Hải lên Lý Vân Long thầm thì:
- Quên không nói cho ngươi biết, Đấu phá bang bây giờ chắc số phận cũng không khác gì ngươi.
Đúng giờ tí tối hôm đó “Bang tôm hùng” đã bất ngờ đánh úp tổng đàn “ Đấu Phá Bang”. Với lợi thế bất ngờ cùng với năm cao nhân bí ẩn được Lão Tôm tung tiền mời tới, đến gần sáng cuộc chiến đã kết thúc. Trầm Hùng tử mạng tại đường trường, mười hai nắm đấm của Đấu phá bang cũng theo đó vùi chôn vào dĩ vãng.
- Từ nay trên đời không còn tên Đấu phá bang. Tôm hùm bang một lần nữa trở lại là bang phái đứng đầu xứ Bắc Ninh.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui