Nhìn thấy Diệp Hàm trở về, đạo diễn liền gạt bỏ hết thảy những câu hỏi trước, vốn là phân đoạn không hề có, vì muốn phòng ngừa nhàm chán nên hắn đã đặc biệt thiết kế từ chuyên môn.
Cố An đứng trước ống kính giới thiệu Diệp Hàm, tuy rằng ngữ khí không sánh được với những khách mời khác, không hề tràn đầy yêu thương.
Thế nhưng các nàng nhạt nhẽo như thế mới càng chân thực hơn nhiều.
Đạo diễn khụ khụ hai tiếng hỏi các nàng: "Có thể xuất phát chưa?"
Cố An gật đầu đồng ý, vì để phòng ngừa tổ chương trình bất ngờ đột kích, hành lý của nàng từ sáng sớm đã được giải quyết xong, hiện tại liền có thể trực tiếp xách giỏ rời đi.
Bất quá, nàng gật đầu xong lại nhìn sang Diệp Hàm, Diệp Hàm hình như không có chuẩn bị gì hết.
Ánh mắt nàng chợt lóe lên một tia hoảng loạn bắt đầu lo lắng, Diệp Hàm nhìn thấy bình tĩnh đi tới trước mặt nàng, kéo tạp dề trên người nàng xuống cởi ra.
"Đi thôi." Diệp Hàm biết nàng đang lo lắng cái gì, nắm lấy tay nàng, dùng đầu ngón tay vẽ vẽ trong lòng bàn tay.
Lông mày cùng ánh mắt ngậm lấy nhu tình ý cười, ra hiệu Cố An không cần lo lắng.
Mạc danh kỳ diệu, Cố An liền cảm thấy thực an tâm.
Dù cho hiện tại nàng đang trong tình cảnh lúng túng, trong phòng tràn đầy ống kính máy quay, thì trái tim bất an này của nàng cũng chầm chậm đập vững vàng trở lại.
(*Mạc danh kỳ diệu = không hiểu tại sao, không rõ tại sao, không thể tả được, quái lạ, không rõ ràng...)
"Đi lấy hành lý đi, ta làm cho ngươi chút đồ ăn" Diệp Hàm sáng sớm vội vàng rời đi, cơm ở đoàn phim cũng đã sớm ăn hết, nhưng khi về nhà nhìn thấy Cố An, nàng chắc hẳn Cố An vẫn còn đói bụng chưa có gì ăn.
Diệp Hàm tiến vào nhà bếp, tâm tư trong đầu rất loạn.
Nàng vẫn luôn cho rằng bản thân chỉ là người bình thường, nếu bắt buộc phải nói nàng có điểm nào khác người đặc biệt, thì đó chính là so với những người khác nàng đều xui xẻo hơn, từ nhỏ đến lớn nàng luôn là người may mắn được thần bất hạnh đặc biệt yêu thương chiếu cố.
Nhưng hôm nay từ lúc ở đoàn phim rời đi, ngồi trên xe một khắc đó, nàng không biết mình phải làm gì, chỉ đơn thuần là muốn trở về trợ giúp Cố An quay show giải trí, nhưng cụ thể phải quay làm sao, nàng một chút cũng không rõ ràng.
Thời điểm ở trên xe nàng một mực lo lắng, lấy điện thoại di động mở ra xem, những tin tức bát quái cứ lướt lần lượt xuất hiện, tuy rằng những tin đồn kia đều là thật giả bất định, nhưng nàng nhìn thoáng qua hai cái liền biết cái nào có thể tin cái nào không thể tin.
Sau khi đọc xong mấy bài viết, nàng rất nhanh có được một hướng chung, lại xem thêm mấy tin tức trên weibo Quý Mộng Đình.
Nàng đột nhiên hiểu rõ tại sao Cố An lại cần gấp một cái 'người yêu', ba phần tức giận bảy phần đau lòng.
Tức giận đại khái là tiếc rèn sắt không thành thép, nàng không biết Cố An ngu xuẩn tới mức nào mới có thể đem chính mình từng bước đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Đau lòng là do Cố An thân bất do kỷ, nổi danh quá sớm, chưa kịp vươn cánh liền bị công ty bắt lấy siết chặt trong tay.
Vốn là minh châu tươi sáng lại trở thành đá lót ven đường, lu mờ ảm đạm bị người khác đạp chân lên.
Hiện tại Diệp Hàm trên mặt vẫn giữ ý cười ôn nhu, trong lòng sớm đã có sóng to gió lớn.
Nàng không biết xuống bếp, chưa bao giờ xuống bếp nấu ăn!
Thứ duy nhất nàng làm có thể nuốt chính là mì ăn liền nấu với nồi nước sôi, thế nhưng lúc này hai tay nàng lại phảng phất như có ma pháp, nắm lấy dao làm bếp, theo bản năng thi triển kỹ thuật tinh xảo đao công
Một bữa sáng, liền bị nàng vô thức biến thành màn trình diễn trù nghệ 'nấu ăn'.
Hết thảy chuẩn bị xong, Diệp Hàm còn phấn khích cầm thêm một quả táo điêu khắc thành hình bông hoa.
Từ lúc nàng vào bếp cho đến khi chuẩn bị tốt bữa sáng của cả hai, đại ca nhiếp ảnh vẫn luôn đứng đó, đứng yên một chỗ cùng với chiếc máy ảnh được vác trên vai.
Trước đây không lâu hắn có quay một show ẩm thực, hắn là người ngoài nghề không biết chút gì về phức tạp nấu ăn.
Nhưng hắn mạc danh kỳ diệu cảm thấy, Diệp Hàm cầm dao nhỏ so với những đầu bếp kia còn lợi hại hơn, nguyên liệu đơn giản va chạm nhau biến thành một khối, trong mũi hắn tràn ngập mùi hương thu hút dụ dỗ những kẻ háu ăn.
Yết hầu ngứa ngáy, hắn nuốt nước miếng xuống, trước khi bản thân kịp phản ứng, Diệp Hàm đã quay đầu lại nhìn hắn mỉm cười "Đói bụng không?"
Nhiếp ảnh gia làm trái lương tâm, đau lòng lắc camera biểu thị từ chối, mà ở trong phòng livestream khán giả đều gật đầu, đều muốn bởi vì mỹ thực kia mà chảy nước mắt.
"Đừng hỏi tại sao ta khóc, đói."
"Nhìn thôi đã muốn ăn, 5 5 5..."
(*5 5 5= woo woo woo= hu hu hu)
"Không tin được, trước nay chưa từng nghĩ tới chút thức ăn lại có thể khiến ta chảy nước miếng."
"Bụng ta căng, miệng ta đói 5 5 5"
"Vốn cho rằng Cố phu nhân trưởng thành thực mỹ, không ngờ tới thức ăn nàng làm nhìn cũng thực mỹ a!"
.....
Trước màn hình có vô số bình xịt không ngừng dùng ngón tay gõ phím, gõ xong cuối cùng đều không hẹn mà cùng xóa đi.
Liên tục loay hoay tìm kiếm xương trong trứng, viết một hồi lại tiếp tục xóa đi.
Mạc dang kỳ diệu tất cả đều không muốn phát biểu ý kiến, màn trù nghệ này căn bản không tìm được chỗ nào có thể phun.
Cố An thu xếp hành lý xong, rảnh rỗi liền phóng như bay nhắn tin cho người đại diện, nhờ nàng sắp xếp đưa trang phục của Diệp Hàm tới.
"Oa, thơm quá" Cố An vừa ra khỏi phòng đã ngửi thấy hương thơm nồng nặc trong không khí.
Lúc Diệp Hàm bưng cháo ra, Cố An thổi hơi cho bớt nóng, cầm muỗng nhỏ húp một miếng, còn không kịp đánh giá, nàng liền gấp không chờ được mà dùng muỗng húp thêm một hơi.
Diệp Hàm buồn cười, thấy tổ chương trình vừa quay vừa bày ra bộ dáng đói bụng thèm ăn, nàng liền vào bếp làm thêm chút thức ăn đưa cho các nhân viên có mặt.
"trước khi đi ăn chút cháo đi"
Tổ chương trình trao đổi ý kiến, giãy dụa một hồi cuối cùng gật đầu đồng ý, những người khác lúc này mới chuyển sang ăn cháo trước khi đi.
Bữa sáng ấm bụng này xem ra chính là khoản hối lộ nhỏ đối với các nhân viên, quả nhiên cảnh quay tiếp theo của Cố An cùng Diệp Hàm càng lúc càng rõ ràng càng lúc càng đẹp mắt hơn.
Sau khi tất cả mọi người ăn xong, Diệp Hàm nhanh chóng thu dọn phòng bếp rồi cùng Cố An và tổ chương trình rời đi.
Ngồi trên xe gắn camera, Cố An tò mò hỏi đạo diễn: "Đây là đi đâu?"
"Đi gia nhập các đội" Đạo diễn lên tiếng, Diệp Hàm tiếp câu "Có nghĩa là chúng ta sẽ cùng quay với những gia đình khác?"
"Đúng rồi" Nhận được câu trả lời khẳng định, Diệp Hàm không nói nữa, âm thầm nắm lấy bàn tay Cố An, im lặng suy nghĩ về các ý nghĩa đằng sau show giải trí.
Xét theo tài liệu nàng tra ra trước khi đến, chương trình này có lão bản mới của Quý Mộng Đình là nhà đầu tư.
Dựa trên những chuyện trước kia của Cố An cùng Quý Mộng Đình, tổ chương trình nhất định sẽ ở giai đoạn đầu tập trung vào những mâu thuẫn của Quý Mộng Đình và Cố An.
Nhưng mấu chốt là, Quý Mộng Đình lại có thể có tổ chương trình lẫn nhà đầu tư hậu thuẫn, cứ như thế Cố An lại yếu thế hơn vài phần.
Đã đến nơi, đạo diễn dẫn các nàng đi xem nhà mới.
"Trong vòng ba tháng tới, tất cả khách mời đều sẽ sống ở đây.
Tổ chương trình sẽ cung cấp cho các ngươi một quỹ ân ái cùng với một danh sách nhiệm vụ." Đạo diễn nói xong chỉ tay vào camera "Ngoại trừ phòng tắm cùng nhà vệ sinh, những nơi khác đều có camera không góc khuất.
Thời gian livestream là từ tám giờ sáng đến mười giờ tối hàng ngày."
"Nếu như có việc gấp phải ra ngoài, nhớ tới liên hệ tổ chương trình là được" Đạo diễn chỉ cái hộp nhỏ trên bàn: "Trong đó có quỹ ân ái cùng với danh sách nhiệm vụ của các ngươi, còn có một phần quà bí ẩn."
Đạo diễn nói xong những lời muốn nói, cuối cùng dừng lại một chút, sau khi xác nhận Cố An và Diệp Hàm đã hiểu ý, hắn liền phất tay dẫn theo đoàn quay tổ chương trình rời đi.
Tuy rằng trong phòng tràn đầy ống kính, nhưng Diệp Hàm vẫn là thở phào nhẹ nhõm, nàng không thích bị quá nhiều người xa lạ vây quanh.
Hiện tại nhân viên tổ chương trình đã đi, nàng mới có thể nhìn kỹ gian phòng này một chút.
Đây là một căn phòng trống, ngoại trừ một chiếc giường được dọn sẵn để có thể ngủ, không còn thứ gì khác bên trong.
Cố An mở hộp ra, bên trong là 10000 tệ cùng với một tấm danh sách nhiệm vụ cần làm được viết đến dày đặc.
"Nhiệm vụ thứ nhất, cùng nửa kia trang trí nhà mới.
Mặt sau còn có gợi ý, ta xem một chút a." Cố An xếp bằng ngồi xuống sàn đất, thì thầm nói: "Sau khi trang trí nhà mới xong, người chơi sẽ được khán giả chấm điểm và cho nhận xét, gia đình nào có số điểm cao nhất sẽ được tổ chương trình tặng cho một phần quà bí ẩn."
Diệp Hàm đem toàn bộ hành lý của Cố An cất vào phòng, còn đồ của nàng, Cố An trước khi đến đã nói với nàng người đại diện đã chuẩn bị xong, đoán chừng lát nữa sẽ giao tới.
Diệp Hàm từ trong phòng đi ra, Cố An vẫn ngồi dưới sàn nghiên cứu danh sách nhiệm vụ.
"Làm sao bây giờ a? Số tiền ít ỏi này cái gì cũng không mua nổi, sao có thể trang trí nhà đây?" Cố An buồn bã, cắn môi nhíu mày đáy mắt tràn đầy hoang mang.
Diệp Hàm tiến tới kéo tay nàng, đỡ nàng từ sàn nhà đứng lên: "Đứng dậy trước đi, cơ thể ngươi không tốt thể hàn nghiêm trọng, sao có thể ngồi dưới đất."
Cố An sửng sốt một lúc, nàng cũng không có nói cho Diệp Hàm biết nàng thể hàn, người này làm sao mà biết?
Ánh mắt Diệp Hàm khẽ chớp, nàng không rõ phải giải thích thế nào, cảm thấy gần đây bản thân bị mắc chứng rối loạn hoang tưởng.
Nàng phảng phất là đầu bếp, là thần y, là thương nhân khôn ngoan gian xảo, là thiên tài diễn xuất, là tiên nhân bất tử, là phản diện hung hăng tàn ác, là người ngoài hành tinh, ngay cả một cái xác chết biết đi cũng chính là nàng.
Thở dài một hơi, những thứ này đều vượt xa phạm vi có bệnh giai đoạn hai rồi.
"Ta đi phòng bếp nhìn xem, nếu như ngươi đứng mệt mỏi thì có thể vào trong lên giường ngồi" Cố An nhìn bóng lưng Diệp Hàm, vuốt cằm biểu hiện suy tư.
Mới có mấy ngày ngắn ngủi nha đầu này đã biến hóa thực lớn, nội tâm phong phú khí tràng trưởng thành, còn mơ hồ khiến cho nàng cảm thấy thần bí.
Cố An đang chuẩn bị đi vào phòng ngồi, vừa nhấc chân lên đã nghe thấy tiếng chuông.
Cố An tò mò đi ra mở cửa, mà Diệp Hàm cũng từ phòng bếp đi ra.
Đột nhiên, lượt xem trong phòng livestream của hai người ầm ầm tăng vọt mãnh liệt.
Mở cửa ra, Cố An nhìn thấy Quý Mộng Đình đang đứng ở ngoài mang theo ý cười liên tục.
Cố An hối hận đã mở cửa, hối hận không thể đem cửa đập vào mặt đối phương.
Phòng livestream ——
"Tu La tràng a!l"
"Nhà sắp nổ rồi, Cố phu nhân tại sao không nói gì a?"
"Đình Đình nhà ta đẹp quá, chụp màn hình làm kỷ niệm~"
"Đình Đình vẫn không buông xuống được cặn bã Cố An sao? Ta cảm thấy đau lòng, nàng cười đến quá gượng ép."
"Lầu trên ngươi bị điên, Đình Đình chúng ta sao có thể còn thích cặn bã."
.....!
Phần lớn fan của Cố An đều ôn hòa, bọn họ vừa mới lên tiếng liền bị fan của Quý Mộng Đình đánh xuống.
Đến cuối cùng fan của Quý Mộng Đình chiếm thế thượng phong, bọn họ có muốn phản kích cũng không thể nào đánh trả.
Cố An cứng ngắc tại chỗ, cố gắng hết sức áp chế cơn tức giận của bản thân, nàng rất phẫn nộ, nếu không phải đang phát sóng còn có camera, nàng nhất định sẽ nhào tới hung hăng giáo huấn 'tiền nhiệm' này một trận.
(*tiền nhiệm = người trước, người cũ, tình cũ, người yêu cũ....)
Diệp Hàm chú ý thấy Cố An không đúng, nàng chậm rãi đi tới bên cạnh Cố An, cực kỳ thoải mái nắm lấy cổ tay nàng.
Lúc Cố An nghĩ cách giới thiệu Diệp Hàm cùng với Quý Mộng Đình, Diệp Hàm không đợi liền đưa tay ra, mãnh liệt dùng sức đóng cửa một cái 'Đùng!'.
Cố An bị hành động bất ngờ này làm sợ đến giật mình, khán giả livestream cũng bị dọa đến trực tiếp nhất thời im lặng.
Về phần Quý Mộng Đình, ở ngoài cửa nghiến răng nghiến lợi sau đó tiếp tục bấm chuông.
Nàng vốn muốn dùng show giải trí này để đẩy Cố An rơi xuống vực sâu vĩnh viễn, không nghĩ tới Cố An đã tạm thời tìm được một đối tượng kết hôn.
Nàng nghĩ tìm được thế thân tạm thời thì có thể có bao nhiêu chỗ tốt, kết quả nàng không ngờ đối phương lại là thịnh thế mỹ nhân, vừa xuất hiện liền đoạt lấy top đầu hot search.
Nhưng có nhiều người chính là rất ăn ảnh, huống chi thiết bị quay của chương trình đều rất tốt, mỗi người đều sẽ mỹ lên tầm cao, cho nên nàng mới quyết định đi tới, tận mắt chứng kiến tức phụ của Cố An đến cùng là ra sao.
Một khắc đó khi thấy Diệp Hàm, nàng xác thực bản thân đã bị kinh diễm, nhưng khi nàng lấy lại tinh thần, chuẩn bị nói ra lời thoại đã sắp xếp từ lâu, không nghĩ tới Diệp Hàm đột nhiên đóng sầm cửa lại, tát thẳng một cái vào mặt nàng.
Bực mình hơn nữa là phía sau nàng còn có nhiếp ảnh gia đang không ngừng livestream, Quý Mộng Đình phải cắn răng giữ nguyên biểu tình trên mặt để đáp trả.
Tiếng chuông cửa liên tục vang lên, Cố An nhìn Diệp Hàm, đáy mắt tràn ra nghi hoặc như đang phảng phất muốn hỏi, hiện tại nên làm gì đây.
"Cứ đem người nhốt ở ngoài như vậy cũng không tốt lắm." Diệp Hàm nói một câu khiến nội tâm Cố An muốn cười, nàng cảm thấy như vậy rất tốt.
Thế nhưng trên mặt vẫn duy trì bình tĩnh.
Rất nhanh Diệp Hàm lại mở cửa ra, liếc mắt nhìn Quý Mộng Đình một cái, ngay lúc Quý Mộng Đình chuẩn bị mở miệng nói chuyện, Diệp Hàm lần thứ hai xuất lực, mạnh mẽ đóng cửa cái 'Đùng!'.
Một tiếng nổ vang, phòng livestream lần thứ hai trực tiếp trở nên yên tĩnh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...