Sau khi tất cả khách mời về nhà đã là chín giờ tối hơn, vừa trở về Diệp Hàm liền thúc giục Cố An đi tắm.
Cố An đi vào phòng tắm, để lại Diệp Hàm ở trong phòng khách một mình ngồi yên.
Tối nay Nguyễn Ánh và Quý Mộng Đình nồng nặc mùi thuốc súng, không biết giữa hai người đó có quan hệ gì?
Diệp Hàm đang mơ hồ suy nghĩ không ra kết quả, đột nhiên nghe thấy trong phòng tắm truyền đến một thanh âm.
Diệp Hàm đi tới gõ cửa, nói: "Làm sao vậy?"
"Vào xoa bóp lưng cho ta." Cố An trong phòng tắm cất tiếng, không có bất kỳ tâm tình gì khác, chỉ đơn giản nói với nàng một câu.
Nhưng một câu cũng đủ khiến khán giả ở trước màn hình bật cười hắc ám.
Diệp Hàm đứng ngoài cửa do dự vài giây, cuối cùng dùng quần áo chặn camera lại, tháo máy thu âm sau đó tắt đài trong phòng.
Khi tất cả xong, khán giả ở trước màn hình chỉ còn nhìn thấy được một mảnh đen, không chút động tĩnh.
Có điều dù vậy nhưng người xem không giảm lại càng ngày càng tăng.
Diệp Hàm bước vào phòng tắm, quả nhiên Cố An đã tắm xong, đứng bao bọc trong khăn đúng như nàng nghĩ.
Cố An đưa tay chỉ cửa, Diệp Hàm gật đầu nhẹ giọng nói: "Giải quyết xong rồi, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?"
Diệp Hàm bây giờ đã khác hoàn toàn so với người nàng gặp mấy ngày trước, thậm chí sáng nay Diệp Hàm càng biến hóa rõ ràng hơn.
Cố An kiềm chế lại, tuy rằng giờ khắc này Diệp Hàm né tránh ánh mắt không dám nhìn nàng, nhưng nàng cũng không có tâm tư trêu đùa Diệp Hàm nữa.
Cố An hạ thấp giọng, nói: "Ngươi quen biết Cận Nhiễm sao?"
Diệp Hàm sửng sốt, lập tức lắc đầu: "Không có, hôm nay là lần thứ nhất nhìn thấy nàng ta."
Cố An cau mày suy nghĩ một chút.
Cận Nhiễm không phải người nhiệt tình, tuy rằng show giải trí lần này Cận Nhiễm hoạt bát không ít, nhưng Cận Nhiễm cũng sẽ không chủ động đi bắt chuyện chào hỏi người ta.
Hôm nay không chỉ có nàng, rất nhiều người đều thấy Cận Nhiễm thân thiết với Diệp Hàm, nếu như hai người này chưa từng gặp nhau, vậy cũng thật kỳ quái.
"không nghĩ đến chuyện này nữa." Cố An cũng chỉ thuận miệng hỏi lại hiếu kỳ hôm nay, Diệp Hàm không thể cho nàng đáp án, nàng cũng sẽ không bám vào không tha, rất nhanh tiến vào đề tài chính, Cố An hỏi: "Hôm nay phát sóng ngươi không thoải mái sao?"
"Ừ" Diệp Hàm không hề né tránh, nhìn thẳng hai mắt Cố An, chậm rãi mở miệng nói: "Ngươi ở trước ống kính trở nên rất khác, đối với ta rất xa lạ."
"Đây là hình tượng công ty tạo ra cho ta, ta phải duy trì tốt hình tượng của mình..." Cố An thở dài, nói tới đây, trong mắt nàng hiện lên nặng nề bất mãn.
Diệp Hàm lắc đầu: "Ngươi thử phá đi xem.
Ngươi là người sống, cho dù là người của công chúng cũng không nên bị hình tượng vây hãm.
Hình tượng tốt thì tất cả mọi người đều có thể diễn, còn ngươi chỉ là ngươi thôi."
Cố An im lặng, không phải nàng chưa từng cân nhắc qua vấn đề này, rất nhiều lúc nàng đều không nhịn được tự hỏi, người hâm mộ yêu thích chính bản thân Cố An hay là hình tượng của Cố An.
Nhưng xuất đạo hơn mười năm, hình tượng này đã ăn sâu đến tận xương tủy, có lẽ mỗi khi đối mặt trước ống kính, nàng cũng thấy xa lạ chính bản thân.
"Ta chỉ gợi ý cho ngươi thôi, không có ý gì khác, ngươi đừng suy nghĩ nhiều." Diệp Hàm thấy sắc mặt Cố An không tốt, đột nhiên nàng cảm thấy bản thân nói quá nhiều, lập tức dừng lại, đổi chủ đề nói: "Còn có chuyện gì muốn nói với ta không?"
Cố An trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng lắc đầu lên tiếng: "Có một số việc đột nhiên phát hiện không cần thiết phải nói ra."
"Ha?" Diệp Hàm nghi hoặc, Cố An nhẹ nhàng giải thích: "Vốn là muốn thảo luận với ngươi cách trình bày câu chuyện của Cố An Diệp Hàm trước mắt khán giả.
Bất quá hiện tại ta muốn thay đổi phương thức, ta với ngươi dùng ba tháng này yêu đương.
Thấy sao?"
Lời của Cố An, Diệp Hàm nghe hiểu.
Cố An vẫn chưa tin tưởng nàng sau diễn biến ngày hôm nay.
Cho nên mới dự định tìm đến nàng, nói chuyện về lần quay tiếp theo, muốn khuyên nàng cố gắng thể hiện những khía cạnh tốt nhất của mình cho khán giả.
Nhưng có lẽ sau khi nghe ý kiến của nàng xong, Cố An đã quyết định bỏ xuống hình tượng, ở show giải trí này tự mình thể hiện bản thân, mối quan hệ của các nàng cũng sẽ không còn là ngụy trang diễn kịch nữa.
Diệp Hàm đè xuống vui mừng trong lòng, bình tĩnh gật đầu đồng ý.
Cố An hạ quyết tâm, nhưng cũng không ngăn được nội tâm khủng hoảng, hơi siết chặt nắm, nàng có cảm giác như đang tự mình dìm thuyền tự mình liều chết.
Show giải trí lần này nếu như không thể tẩy trắng, còn vì thế mà mất luôn hình tượng kinh doanh nhiều năm, tương lai ra sao nàng có thể tưởng tượng được.
Diệp Hàm nhìn ra tâm tình của nàng, tiến lên một bước đứng trước mặt nàng, nàng xin thề ý định của nàng chỉ là đến gần nói cho Cố An biết 'Đừng sợ, từ nay về sau ta sẽ luôn bên cạnh ngươi.
Bất luận có bao nhiêu mưa to gió lớn, ta cũng sẽ ngay lập tức xuất hiện che chở cho ngươi', nhưng mặt đất ở đây quá trơn, nàng mới hơi di chuyển một bước liền đem người ngã xuống đất đè lên.
Bên trong không gian nhỏ hẹp còn có hơi nóng ấm áp lưu lại, nhiệt độ này để Diệp Hàm toàn thân bồn chồn, lúng túng xấu hổ ùn ùn kéo đến kéo bao trùm khắp nơi, đầu ngón tay chống đỡ trên mặt đất cũng trở nên đau nhức ửng hồng.
Người dưới thân bị đè ngã xuống một cái, lưng đau đớn hít sâu một hơi, chưa kịp hoãn lại tinh thần, Diệp Hàm ép trên người nàng không biết là bị dọa hay là xấu hổ quá mức, mà vô thức bắt đầu run lên.
Cố An đỏ mặt muốn mắng người, nhưng nàng còn chưa phát ra tiếng, trên môi đã bị một vật mềm nhũn bao trùm, cảm giác vừa ướt vừa trơn khiến cho toàn bộ đại não nàng lập tức ngưng hoạt động.
Đợi đến khi nàng lấy lại ý thức, nàng dự định muốn hét lên một cái, Diệp Hàm lại đột nhiên cùng nàng kéo dài khoảng cách ra.
Cố An môi đỏ khẽ hé, liên tiếp động tác vừa rồi làm cho nàng thở dốc rất nặng, khăn rũ xuống lộ ra phân nửa phần ngực đang phập phồng, Diệp Hàm liếc mắt một cái, liền sợ hãi dời tầm mắt đi.
Rốt cục chờ nàng lấy lại tinh thần, nhận ra bản thân đã làm những gì, Diệp Hàm ngơ ngác luống cuống bò dậy, vội vàng đứng lên.
Nhìn người nằm trên mặt đất khăn tắm nửa cởi nửa trần, nàng muốn nói xin lỗi, lại phát hiện đầu lưỡi không thể phát âm, muốn cúi xuống nâng người đứng dậy, nhưng khi đối mắt với cảnh tượng trước mặt, nàng bị kích thích sợ hãi đến mức đẩy cửa chạy ra.
Cố An bị bỏ lại một mình nằm trong phòng tắm, tay ôm eo tay khẽ vuốt môi, ngơ ngác nhìn về phía cánh cửa, ngây dại một hồi lâu: "Tiểu khốn kiếp, ngươi có năng lực!"
Cố An thu thập lại bản thân, chậm rãi mở cửa phòng tắm đi ra.
Bởi vì lúc nãy bị tác động quá lớn, cho nên bây giờ nàng chỉ có thể một tay bám tường, một tay chống hông từ từ tiến vào phòng ngủ.
Diệp Hàm ở trong phòng dùng điện thoại di động kiểm tra xem phòng livestream, camera vẫn còn bị quần áo che kín, phòng livestream như cũ chỉ nhìn thấy một màu đen, một số khán giả không biết chuyện cũng đã bất mãn lên tiếng.
"Có chuyện gì vậy? Điện thoại ta hư hay livestream có vấn đề? sao không thấy gì hết?"
"Mặc dù chỉ thấy màn hình đen nhưng ta nhiệt huyết sôi trào a!!!."
"Đã gần mười phút, các ngươi muốn đánh cược xem mất bao lâu bọn họ mới ra ngoài không? Ta trước, ngày mai mười hai giờ trưa!"
"Ha ha ha ha, lầu trên ma quỷ sao? Đây là phát sóng trực tiếp, ta đánh cược nửa giờ a."
"Không thể, An An nhà chúng ta sẽ không yếu đuối như thế, ta cá là ba giờ chiều ngày mai."
.....!
Diệp Hàm ban đầu không hiểu đám người kia đang đánh cược cái gì, cho đến khi Cố An xuất hiện, nàng mới chợt hiểu ra.
Tâm tình phức tạp vất vả lắm mới bình phục đột nhiên lại bắt đầu bùng cháy rừng rực lên, sắc đỏ trên mặt cũng lan tràn đến tận mang tai.
"Được rồi, lấy quần áo xuống đi.
Gắn máy thu âm, mở đài tiếp tục livestream." Cố An đỡ eo chỉ thị Diệp Hàm.
Diệp Hàm để điện thoại di động xuống, lập tức nghe lời đi tháo quần áo trên camera, gắn máy thu âm bật đài lên.
Livestream mở đột ngột khiến cho quần chúng vây xem đều khó mà tin, trong nháy mắt màn hình tràn đầy mưa comment, nội dung tán gẫu càng khiến cho người thấy mơ tưởng viển vông.
Cố An vẫn đang xoa eo, vừa rồi nàng ngã rất nặng, thắt lưng già này đau đớn thật sự ép nàng bất lực yếu ớt.
Diệp Hàm ngồi xổm xuống bên cạnh tìm kiếm quần áo, Triệu Quân đã sắp xếp đóng gói kỹ lưỡng mang tới đây.
Tất cả đều là đồ mới, kích cỡ cũng vừa vặn cực kỳ, chỉ có điều mấy bộ quần áo này phong cách quá gợi cảm, nàng trước giờ chưa từng thử qua.
Cố An thấy Diệp Hàm ngồi bất động hai ba phút, mới tò mò bước tới nhìn thử xem, liếc mắt một cái liền bật cười, nàng không tưởng tượng nổi tiểu khốn kiếp này mặc đồ ren gợi cảm như vậy sẽ ra sao.
Thấy Diệp Hàm cực kỳ lúng túng, nàng cũng không mở miệng giải quyết mà chỉ ngồi trên giường, phì cười liên tục ngắm nhìn đối phương.
Diệp Hàm kéo kéo quần áo, quay đầu lại nhìn Cố An: "Có thể không mặc được không?"
"Ngươi muốn khỏa thân? Như vậy không được nha.
Bình thường ở nhà ngươi muốn thế nào ta cũng không phản đối, nhưng mà tình huống hiện tại thì không thể được a~" Cố An trên mặt bày ra nụ cười dịu dàng thân thiết, trong lòng đã phấn khích thầm mắng: Tiểu khốn kiếp! Xem ta chỉnh chết ngươi.
Diệp Hàm xấu hổ cau mày một lúc, sau đó đứng dậy đi tới vali của Cố An, lục lọi tìm kiếm một lượt, cuối cùng mới thấy được một bộ quần áo hài lòng lấy ra.
"Ngươi đang làm gì? Tại sao lại lấy y phục của ta?"
Cố An mơ hồ đoán được Diệp Hàm nghĩ gì, nhưng nàng vẫn muốn xác nhận, hỏi thêm một câu.
Quả nhiên khẽ cười Diệp Hàm gật đầu nói: "Ta vẫn thích tắm xong được mặc áo của ngươi hơn."
Dứt lời, không tiếp tục để ý Cố An nữa, Diệp Hàm nắm lấy quần áo rời đi.
Cố An không biết nên sinh khí hay nên vui vẻ, nhìn hành lý bị xếp loạn của chính mình, khóe miệng nàng ngậm lấy ý cười, lấy điện thoại di động ra.
Yêu cầu Triệu Quân sắp xếp thêm chút quần áo đưa tới.
Cố An đưa mắt nhìn đồng hồ, thấy sắp đến mười giờ, nàng chậm rãi nhẹ nhõm thở phào một hơi, chờ Diệp Hàm tắm xong thì liền có thể tắt camera.
Nàng tựa nửa đầu vào giường nghịch điện thoại, thỉnh thoảng kiểm tra weibo của chính mình, thỉnh thoảng cùng khán giả tương tác một phen.
Rốt cuộc không ngăn nổi cả ngày mệt mỏi cùng thân eo đau nhức, nàng vứt điện thoại xuống, nằm lỳ trên giường sau đó ngủ quên.
Tới khi Diệp Hàm đi ra đã chín giờ năm mươi phút, còn kém mười phút phải tắt livestream.
Lúc này những khách mời khác đang nói chuyện trước ống kính, tổng kết lại suy nghĩ cảm xúc hôm nay, có người lười biếng còn trực tiếp nói 'Chúng ta muốn đi ngủ, mọi người cũng ngủ sớm một chút.
Ngủ ngon.'
Riêng Diệp Hàm bên này, sau khi bước chân từ phòng tắm ra ngoài, nàng vốn muốn dọn dẹp quần áo bẩn, nhưng khi nhìn thấy Cố An đã ngủ, nàng liền rón rén đi tới đắp chăn kín người cho Cố An.
Đang chuẩn bị rời đi nàng lại nghe thấy Cố An khịt mũi, nhỏ giọng rên.
Diệp Hàm nhíu mày, cuối cùng dừng lại xoa nhẹ vai eo của Cố An, hẳn là kỹ thuật xoa bóp rất tốt, khiến cho Cố An đang ngủ cũng vô ý thức khẽ cười cong môi, nụ cười này làm nội tâm Diệp Hàm ngọt, càng làm khán giả trong phòng livestream hét lớn bắt đầu tin tưởng tình yêu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...