Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết

Hắn cũng không có nghĩ tới, cuối cùng sẽ xảy ra một màn quỷ dị như vậy. Đây thế nhưng là Thiên Giai cấp bậc nha, đâu phải cái loại Phàm Giai bày bán ngoài chợ, nhiều như củ cải trắng? Ấy vậy mà có kẻ lại bại gia đến vậy, mang đi đấu giá, đúng là có đồ tốt mà không biết quý trọng. Minh Duệ nội tâm không khỏi cảm thán một cái, hắn biết một hồi long trời lở đất, long tranh hổ đấu chưa từng có sắp nổ ra rồi.

Không biết đan lô này sẽ quy về ai, tuy nói ai cũng có cơ hội, ai cũng có thể ra giá, chỉ cần người gửi bán vừa lòng sẽ trực tiếp trao đổi. Thế nhưng, người thường như bọn họ, ai có thể nói bảo vật của mình, gia tài của mình hơn Tiêu Gia, Lan Lăng Gia, Hàn Gia? Ai dám bảo mình nhiều bảo vật, công pháp, chân kỹ các loại hơn cự đầu Tinh Vân Kiếm Tông?

Theo Minh Duệ, ở đây kẻ có khả năng thu về đan lô, tám chín phần là Tinh Vân Kiếm Tông không thể nghi ngờ.

Lúc này, không biết kẻ nào ngồi dưới khu ghế bình dân, cất tiếng ra giá đánh vỡ sự an tĩnh này:

- Ta… ta ra 120 vạn Linh Tệ.

Minh Duệ nghe xong, không biết nói gì cho phải. Đến giờ phút này còn dùng Linh Tệ đấu giá, hơn nữa lại còn 120 vạn, số tiền này còn không đủ nhét kẽ răng cho Huyền Giai vật phẩm của Tinh Vân Kiếm Tông gửi đấu giá chứ đừng nói đấu giá đi Thiên Tử Lô.

Minh Duệ suy đoán, hẳn là tên này là một tài chủ nào đó trong thành, 120 vạn hẳn là toàn bộ gia tài của hắn rồi.

Nghe được thanh âm thứ nhất báo giá, mọi người cũng không thèm để ý xem hắn là dùng cái gì báo giá mà nhao nhao báo lên bảo vật của mình.

- Ta ra 2 khỏa ma hạch tứ giai, một gốc thảo dược tứ giai, 3 bộ Phàm Giai Đỉnh Chân Kỹ.

- 1 viên ma hạch tứ giai phi hành ma thú, 10 gốc thảo dược tứ giai, 4 mai Tam Đồng Tôi Thể Đan chưa cải tiến, 7 mai chữa thương đan dược.

Lại có một thanh âm báo giá khác vang lên, bọn họ đây là nhao nhao báo giá, kẻ trước chưa báo xong kẻ sau đã cất tiếng rồi.


- Ta dùng cả gia tài của mình, tất cả sản nghiệp trong thành này bao gồm: Cửa buôn bán dược liệu đan dược, và các vật dụng khác, còn có Linh Tệ.

Minh Duệ: “…”

Ngươi nói vậy ai biết giá trị gia tài của ngươi là bao nhiêu.

- Ta ra Ngũ Giai Thanh La Thanh Diệp Thảo, Hoàng Cấp Đan Lô, đan phương của đan dược tứ phẩm đổ xuống, cung phụng ngươi mười năm Luyện Đan miễn phí.

Lúc này, số mười phòng, một lão giả vẻ mặt ngạo nghễ, cao cao tại thượng, trên ngực đeo một cái huy hiệu, đúng là Nhị Phẩm Luyện Đan Sư. Hắn nhìn vào đan lô vẻ mặt tham lam, thập phần kích động nói ra. Hiển nhiên Thanh La Thanh Diệp Thảo là hắn khi trước đấu giá tới.

Nhưng cũng không có ai đi để ý gã cả chứ đừng nói đến người gửi bán đan lô.

Lúc này, Độc Cô Gia Chủ quát:

- Độc Cô Gia ta dùng Độc Cô Thập Bát Chưởng, Hoàng Giai Thượng Phẩm chưởng pháp đối đan lô kia.

Độc Cô Thập Bát Chưởng, đây cũng là một bộ chưởng pháp khó lường của Độc Cô Gia, đến cả Tiêu Gia, Lan Lăng Gia cũng từng có ý nhòm ngó đến. Nhưng, vật này vừa hô ra cũng không làm kẻ gửi bán đan lô mở lời.

Độc Cô Gia Chủ vô cùng chán nản, hắn cũng không có ý định báo giá tiếp.

Vô số thanh âm báo giá, cả phòng đấu giá ầm ầm dậy sóng, bên cạnh Minh Duệ, Dương Anh Nhi từ đầu tới giờ không nói câu nào, lúc này cũng đối Minh Duệ, Lưu Tinh nói ra:


- Chúng ta cũng báo giá góp vui a. Khi trước Minh Duệ ca nhưng là có cơ hội báo giá, còn mua xuống một vật rồi, tuy có chút cạnh tranh với tên Tiêu Sơn kia nhưng cũng không đến mức ngươi sống ta chết đi. Ta báo giá góp vui trước nha:

- Ta ra 8 vạn Linh Tệ, một bộ Mãnh Hộ Quyền, một mai giới chỉ.

Nói xong, nàng cười tinh quái hướng hai người Minh Duệ.

Hai người bọn hắn nghe xong, nhìn nhìn nhau rồi giơ ngón cái lên cam bái hạ phong với Dương Anh Nhi.

Lúc này, Lưu Tinh cũng trầm giọng quát:

- Hai khỏa Tam Đồng Tôi Thể Đan cải tiến, Bát Cực Kiếm Quyết, Bát Cực Kiếm Kỹ, một viên Lục phẩm chữa thương đan dược, bốn khỏa Nhị Giai Hạng Nhất đan dược giúp Chân Đồ, Chân Sĩ tăng nhanh tốc độ tu luyện, ba thành nắm chắc phá vỡ bình cảnh, một tàn phá đan lô Huyền Giai Hạ Phẩm, nếu chữa trị sẽ có khả năng khôi phục đến Huyền Giai Đỉnh.

Sau khi nói xong, Lưu Tinh quay ra đối Minh Duệ, lộ khuôn mặt áy náy:

- Xin lỗi sư huynh, ta dùng mấy khỏa đan dược kia…

Không đợi hắn nói hết, Minh Duệ khoát khoát tay ý bảo hắn không cần để ý, hắn cũng không định báo giá năm viên Ngưng Hồn Đan còn lại, hắn muốn lưu lại cho Anh Nhi.

Dương Anh Nhi ánh mắt chớp chớp nhìn hai người, nhưng cũng không ai giải thích với nàng gì cả.

Nghe được Lưu Tinh báo giá, vô số người trong phòng hít ngụm khí lạnh, Hàn Gia, Tiêu Gia, Lan Lăng Gia đều nhìn hướng Lưu Tinh, ánh mắt tham lam không chút che dấu. Ba gia tộc họ biết, bọn họ nhưng là không có cửa báo giá rồi, hai vật Huyền Giai mà Tiêu Gia đấu giá thì Lưu Tinh cũng có, không những vậy, hắn còn có hai khỏa đan dược Tam Đồng Tôi Thể Đan cải tiến, cho dù là kẻ ngu đến đâu cũng biết, hắn và Tinh Vân Kiếm Tông có quan hệ, còn cả vị luyện dược sư thần bí luyện ra đan dược kia nữa.


Lúc này, trong phòng số một, lão giả cao tầng Tinh Vân Kiếm Tông há hốc mồm, không dám tin, hắn lẩm bẩm:

- Thiếu Tông Chủ sao lại có nhiều bảo vật vậy? Lại còn Tam Đồng Tôi Thể Đan cải tiến… thì ra người gửi bán là Thiếu Tông Chủ, ắt hẳn người là đệ tử của vị Luyện Đan Sư thần bí kia. Xem ra, khi trước ta là uổng phí tâm tư… Nếu Thiếu Tông Chủ đấu giá không xuống vật này, ta đành phải hao tốn tâm tư một phen nữa rồi.

Bỗng nhiên, một thanh âm khó nghe vang lên:

- Ngươi bảo vật tuy nhiều, nhưng còn chưa đủ làm ta động tâm.

Toàn trường nhìn lên nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy một kẻ toàn thân hắc bào, không nhìn rõ diện mục, ngồi tại phòng đấu giá số bảy nhàn nhạt lên tiếng.

Đây là lần thứ nhất hắn mở lời từ khi hắn bước vào phòng đấu giá, tất cả ánh mắt đổ dồn vào hắn, soi mói đánh giá tên hắc bào này… Thấy vậy, tên hắc bào hừ lạnh một tiếng, toàn thân tản mát ra một cỗ uy áp khiến cơ hồ tất cả mọi người choáng váng đầu óc, gần như muốn ngất đi tại chỗ. Tên hắc bào đột nhiên thu khí thế lại, lạnh lùng nói:

- Đây là cảnh cáo.

Trên phòng số một, sắc mặt cao tầng Tinh Vân Kiếm Tông cũng hơi chút biến hóa, trầm giọng nói:

- Người này, thực lực ít nhất là Chân Tôn Cảnh.

Sau đó, hắn đối tên hắc bào ôm quyền nói:

- Tại hạ Lưu Chương, Tứ Trưởng Lão Tinh Vân Kiếm Tông. Như vậy ngươi xem được không: Tinh Vân Kiếm Tông ta nguyện ý dùng một kiện bảo vật Địa Giai hoặc Chân Kỹ Công Pháp tùy các hạ chọn, cùng với chức vị khách khanh trưởng lão để đổi đan lô kia của ngươi. Ngươi cảm thấy thế nào?

Hắc bào kia nhìn hắn thoáng cái, nhàn nhạt đáp:


- Trừ khi là thanh Thần Kiếm kia của các ngươi. Còn về cái gì trưởng lão, ta không hứng thú.

Lưu Chương sắc mặt trầm xuống, nhưng cũng không nói gì.

Hắc bào nhân kia tiếp tục nói:

- Nếu không còn ai khiến ta vừa lòng thì đấu giá hội kết thúc được rồi.

Mọi người im lặng không dám lên tiếng. Kẻ này vừa thi triển khí thế, không ít người tại đây ăn thiệt thòi, hơn nữa hắn còn là Chân Tôn cường giả, ai dám có ý bất mãn với hắn? Phải biết Tinh Vân Kiếm Tông báo giá mê người vậy, hắn còn không thèm để ý, huống chi là bọn hắn những cái bất nhập lưu này.

Nhưng vào lúc này, một thanh âm thản nhiên phát ra:

- Đan Phương Hóa Hình Đan, Đan Phương Trú Nhan Đan, Đan Phương Tụ Khí Đan, Đan Phương Liễm Tức Đan.

Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên đang lười biếng ngồi đó, nhìn xem hắc bào nhân, người này đúng là Minh Duệ.

Khi trước, hắn nghe được có kẻ dùng đan phương mang ra đấu giá, hắn liền thăm dò đan đạo trong pháp quyết, rồi cân nhắc lựa chọn một vài đan phương hắn thấy có hữu hiệu mang ra đấu giá.

Dương Anh Nhi bên cạnh hắn, nhìn hắn như xem một quái vật. Từ khi nào mà Minh Duệ hắn có nhiều đan phương luyện đan vậy? Không chỉ nàng, Lưu Tinh thần sắc cũng có chút ngưng tụ, nhìn qua Minh Duệ.

Những người khác nghe Minh Duệ nói, ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không hiểu Minh Duệ nói là ý gì. Mấy đan phương kia nghĩa là sao? Công dụng là gì?

Nhưng hắc bào nhân bất đồng, hắn nghe xong lời Minh Duệ nói, thần sắc cả kinh, ánh mắt quỷ dị nhìn Minh Duệ. Hồi lâu sau, hắn chậm dãi mở miệng:

- Thành giao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui