Phiên ngoại
Phúc lợi lễ tình nhân
☆ ☆ ☆
Hi ca: Nội dung phiên ngoại này phát sinh trong chương 20, sau đoạn 'Náo loạn một trận, hai người cũng chẳng còn tâm tư đi dạo phố gì nữa, trực tiếp thuê phòng khách sạn lên giường thân thiết'.
Cỏ: Khụ, chương này có H nha.
Mặc dù H này đọc méo nhịn được cười =)))))
Cầm lấy thẻ phòng tại quầy đăng ký dưới tầm mắt ý vị sâu xa của nhân viên lễ tân, Vương Mân ôm Tiếu Lang lên lầu.
"Thấy ánh mắt kia của cô ấy không?" Tiếu Lang cười đẩy tóc giả che mặt ra.
Vương Mân yên lặng nhìn cậu, sau đó chồm qua hôn một cái.
—— Không có lần nào giống như hôm nay, có thể trước mặt công chúng ôm lấy người yêu, làm động tác thân mật...!
Tiếu Lang bật cười, đẩy cái đầu đang chồm qua của Vương Mân ra nói, "Ây da, hỏi anh đó!"
Vương Mân: "Thấy thì sao?"
Tiếu Lang: "Cô ấy khẳng định hiểu lầm."
Vương Mân: "Hiểu lầm thì hiểu đi, ra khỏi khách sạn, ai quen biết ai chứ ~"
Tiếu Lang: "Quen biết anh đó, dù sao cũng không quen biết em, hì hì..."
Vương Mân: "Sau đó thì sao? Nói cho người khác biết, sinh viên Kinh Đại dẫn theo mỹ nữ chân dài ban ngày ban mặt đến khách sạn thuê phòng làm việc cẩu thả sao?"
Tiếu Lang: "Ha ha, cái gì việc cẩu thả chứ? Anh quên em hiện giờ là hợp pháp sao?"
"Ừ, bất quá em ăn diện thành như vậy, ngược lại như là đang cùng anh yêu đương vụng trộm vậy."
Vương Mân vươn tay sờ sờ ngực Tiếu Lang nói, "Muốn trong thang máy làm luôn em ~!" Tiếu Lang: "..."
Ra khỏi thang máy, Tiếu Lang cẩn thận nhìn chung quanh, sợ lại đụng phải người quen.
Vương Mân tìm được phòng, quét thẻ phòng, một phen kéo Tiếu Lang vào —— 'Răng rắc!' (tiếng đóng cửa phòng)
Tiếu Lang còn chưa kịp phản ứng, đã bị kéo cổ tay, đặt dựa vào tường, thân thể cũng bị ngăn chặn, ngay sau đó, một nụ hôn nóng bỏng liền áp lên...!
"Ư..."
Vương Mân một chân chen vào giữa hai gối Tiếu Lang, một tay lại đan vào tay Tiếu Lang.
Khí vị quen thuộc, nhiệt độ cơ thể quen thuộc, đầu lưỡi quen thuộc, cảm giác quen thuộc...!
Tiếu Lang bị hôn đến bật cười thành tiếng, cảm thấy tóc giả quấn vào người thật nhột, một phen tháo ra vứt cuống đất, sau đó dang rộng tay, đảo khách thành chủ mà ôm lấy cổ Vương Mân, càng kề sát vào.
Vương Mân vì động tác vứt tóc giả vừa rồi của Tiếu Lang mà không nhịn được cười, vừa không lưu ý liền bị đối phương cắn vào đầu lưỡi.
Gặm cắn, mút mát, xoay tròn, liếm lộng...!Tiểu Tiểu nhiệt tình, khiến cho chẳng ai có thể cự tuyệt.
Hai tay sờ lên sống lưng Tiếu Lang, dọc theo sống lưng một đường chạy xuống, vuốt ve mông cậu.
Tiếu Lang càng thêm kịch liệt hôn lại Vương Mân, tựa như là muốn kéo luôn đầu lưỡi đối phương vào miệng mình.
Chính là thích như vậy, chính là thích đến muốn ăn luôn vào trong bụng...!
Cho dù trong ngày thường có bình thản lãnh tĩnh như thế nào, thiên tài cơ trí như thế nào, đến giờ khắc này, cũng toàn bộ biến thành động vật dùng nửa người dưới để suy nghĩ, da thịt kêu gào muốn dán vào nhau ma xát, hạ thân nhảy lên suy nghĩ muốn được an ủi...!Hóa ra Vương Mân cũng sẽ có lúc dùng phương thức xé rách quần áo đối phương, áo trong áo khoác đều bị vứt trên mặt đất.
Vương Mân vòng tay ôm lấy thắt lưng Tiếu Lang kéo cậu về phía giường, miệng lưỡi tạm thời chia lìa, Tiếu Lang đầy mắt mê loạn nhìn chăm chú vào người yêu, biểu tình có chút lo lắng khiến Vương Mân quả thật muốn lập tức đẩy cậu lên trên giường hôn đến chết.
Bị đặt ở trên giường không thể cử động, Tiếu Lang lắc mông muốn xoay người đảo khách thành chủ, lại bị người ta một tay nhéo nhẹ vào thắt lưng, hú lên quái dị một tiếng toàn thân mềm nhũn, a a hừ kêu, "Xấu..."
Vương Mân nói: "Anh xấu như vậy, em có thể làm gì chứ?"
Tiếu Lang trong đầu suy nghĩ xoay chuyển, nghĩ nên thoát thân như thế nào.
Cậu tương đối thích khóa ngồi trên người Vương Mân, từ trên cao nhìn xuống, nhìn anh trai ưu tú bị mình đặt dưới thân, đối phương lại vẻ mặt sủng nịch mà nhìn mình...!Mỗi khi làm như thế, Tiếu Lang đều sẽ đặc biệt hưng phấn.
Vương Mân lột quần lót Tiếu Lang ra, Tiếu Lang phối hợp mà hơi nâng mông mình lên, thân trên của cậu còn mặt áo len bó sát người, phía dưới là cặp chân dài được bao trong đôi tất màu đen...!Thừa dịp Vương Mân không chú ý, Tiếu Lang chen chân vào đá cậu một cái, lại bị Vương Mân kéo cổ chân, một chân khác cũng bị bắt lấy, mắt cá chân bị song song chế trụ.
"A..." Tiếu Lang kêu một tiếng, chân bị Vương Mân cường thế nhấc cao lên, sau đó từng chút một áp về hai bên.
Tuy rằng phát ra tiếng rên rỉ vì bị đau, biểu tình cũng hiện lên vẻ không quá thoải mái, thân thể lại dị thường mềm mại mà tiếp nhận chà đạp như vậy, cũng phơi bày ra bộ vị yếu ớt nhất thân thể.
Ánh mắt Vương Mân sáng quắc mà toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm giữa khố Tiếu Lang, đột nhiên nói:
"Anh cư nhiên sẽ yêu một tên có JJ."
Trên mặt Tiếu lang đỏ bừng, không biết phản bác thế nào...!
Vương Mân một tay đè chặt chân Tiếu Lang, một tay kia sờ sờ tính khí giữa hai chân cậu, chỉ cảm thấy vật nhỏ kia giật giật trong tay mình, lại càng thêm tinh thần vài phần.
"Ha ha..." Vương Mân mê luyến sờ sờ đùi Tiếu Lang, nói: "Anh muốn làm em." Tiếu Lang: "..."
Này này, cái người trước kia mỗi khi nhắc tới 'làm tình' đều đỏ mặt nửa ngày đi đâu rồi? Câu dẫn giật giây không ít lần anh đều hàm hồ cho qua, hôm nay sao lại đột nhiên toát ra một câu kình bạo như vậy chứ! Ngại ngùng hàm xúc của anh bị ai ăn hết rồi? Ách ~~ Chẳng lẽ anh thích quả nhiên là nữ sinh sao? Lão tử vừa mang vớ chân anh đã muốn làm lão tử! Đậu xanh rau má...!
Vương Mân vuốt ve thân thể Tiếu Lang, Tiếu Lang cũng không chút nào yếu thế mà cọ cọ lung tung, nhiệt độ cơ thể hai người không ngừng cao lên.
Tiếu Lang đã bị Vương Mân cởi sạch sẽ quần áo, chỉ còn lại một đôi tất chân một thấp một cao mang tới trên đùi, thoạt nhìn lại có một phen gợi cảm khác.
Vương Mân gặm cổ Tiếu Lang, một tay khác cũng không nhàn rỗi vuốt ve chân Tiếu Lang, từng chút một kéo tất chân xuống, cảm nhận xúc cảm làn da trong tay.
Tiếu Lang hưởng thụ Vương Mân ve vuốt, trong yết hầu phát ra tiếng ngâm khẽ ư a, "Mau một chút nữa...!Ư...!Mạnh một chút..."
Vương Mân nhìn biểu tình của Tiếu Lang, thấy người nào đó vẻ mặt say mê, híp mắt lộ ra vẻ hưởng lạc, mặc chính mình muốn làm gì thì làm.
"A~~~~!" Kích thích thật kịch liệt khiến Tiếu Lang kêu càng thêm lớn tiếng, cảm giác vừa đau vừa thích khiến người nào đó nhíu mày, trên mặt vẫn là biểu tình sung sướng đắm chìm trong dục vọng như trước.
Vương Mân đột nhiên muốn hung hăng khi dễ cậu, khiến cậu bật khóc, khiến cậu không đạt được thỏa mãn, khiến cậu mở miệng van cầu mình...!
"Tiểu Tiểu."
"Ư, ư...!Anh, nhanh một chút..."
"Anh muốn làm em."
"..."
"...!A~!" Tiếu Lang bắn rồi...!
Người nào đó thở dốc khóc không ra nước mắt: "Anh làm gì vậy chứ, em còn đang thoải mái mà..." Vương Mân không còn gì để nói: Ai biết em nhanh như vậy liền ra chứ...!
Tiếu Lang: "Sao lại đi nói loại lời nói này làm chi!"
Vương Mân hiểu ra: "À, anh nói như thế em hưng phấn sao?"
Tiếu Lang: "...!Ai hưng phấn chứ!"
Tiếu Lang giúp Vương Mân sờ soạng trong chốc lát, thấy vật gì đó một bộ nghị lực kim cương không ngã, có chút mỏi tay, liền hỏi: "Nếu không thử xem sao?"
Vương Mân: "?"
Tiếu Lang: "Anh đâm vào phía sau em thử xem?"
Vương Mân: "..."
Tiếu Lang ngồi dậy, tò mò mà đo chiều dài vật phía dưới của Vương Mân, nói: "Cái này của anh cắm vào trong hậu môn của em được sao? Lớn như vậy, có chết người không đây?"
Vương Mân: "..."
Tiếu Lang: "Em đi đại tiện cục bự nhất cũng nhỏ hơn JJ của anh."
Cỏ: Tiểu Tiểu ơi, sao cưng thô bỉ vậy TT^TT
Vương Mân: "..." Này, nói như vậy sẽ làm người ta mất hết hưng trí đó có biết không!
Tiếu Lang có chút lo lắng nói: "Em cảm thấy hẳn là sẽ rất đau."
Vương Mân nói: "Làm tốt công tác chuẩn bị sẽ không đau."
"Thật sao?" Tiếu Lang kinh ngạc ngẩng đầu, "Anh biết làm như thế nào sao?"
Vương Mân: "Biết."
Tiếu Lang: "Làm sao anh biết?!"
Vương Mân: "Lên mạng tra thử..." Cái tên đại ngu ngốc này, cái gì cũng không biết lại còn muốn thử!
Thật không biết nói em khờ khạo hay là không biết sợ nữa đây!
Tiếu Lang thật cao hứng, banh hai chân ra, "Vậy đến đây, anh lên trước đi, chốc lát tới phiên em làm anh!"
Cỏ: Tiểu Tiểu, thật sự là không còn gì để nói với cưng rồi *che mặt*
Vương Mân: "..."
Vương Mân: "Đi tắm rửa trước."
Vừa tắm rửa, Vương Mân vừa bổ túc tri thức 'giang giao' (quan hệ bằng hậu môn) cho Tiếu Lang...!
Tiếu Lang nghe xong nói: "Hóa ra còn phải dùng dịch bôi trơn nữa ha! Ách ~ Em nhớ tới lúc mới lên lớp 10 anh mát xa cho em á! Oa a! Anh nói đi có phải lúc đó anh đã biết rồi hay không vậy?"
Lúc ấy Tiếu Lang té bị thương xương cụt, Vương Mân cùng cậu đi khám bác sĩ, sau khi trở về dựa theo lời bác dĩ dặn giúp Tiếu Lang mát xa bên trong...!Vương Mân nhớ lại tình cảnh lúc đó, không khỏi đỏ mặt lên.
Trước kia bởi vì tò mò, hiện tại quả thực là phải làm loại chuyện này thật rồi...!
"Lần này không có chuẩn bị gì." Vương Mân tìm thử trong phòng tắm một phen, duy nhất có thể đảm đương vai trò dịch bôi trơn phỏng chừng chỉ có lọ sữa rửa mặt Đại Bảo kia, "Không biết cái này có được không."
Tắm rửa xong, Tiếu Lang nằm trên giường, hoàn toàn tín nhiệm mà giao bản thân cho Vương Mân.
Trong lòng Vương Mân thực cảm động, đối đãi với Tiếu Lang càng thêm cẩn thận.
Vương Mân học theo GV xem trước đó mát xa cho Tiếu Lang, cậu cười nói, "Sữa rửa mặt này thơm quá, giống như đang đi spa~~"
Vương Mân nói: "Xúc cảm cũng vô cùng tốt."
Tiếu Lang: "..."
Vương Mân lại lấy thêm chút nhũ dịch thoa vào giữa mông của cậu, Tiếu Lang co rúm lại hừ một tiếng.
Sau đó, cậu cảm giác có một ngón tay lành lạnh đang từ từ tiến vào trong thân thể mình...!Một loại cảm giác kì dị tán loạn khắp toàn thân, vô luận là trước đây bác sĩ dùng ngón tay kiểm tra cho mình, hay là hồi lớp 10 Vương Mân mát xa cho mình, cũng chưa từng có cảm giác như thế này.
Loại cảm giác kiều diễm này chỉ có Vương Mân mới có thể mang đến cho cậu...!
Tiếu Lang có chút khẩn trương, Vương Mân bảo cậu thả lỏng một chút.
Vương Mân vừa tìm kiếm vị trí tuyến tiền liệt bên trong hậu huyệt, vừa quan sát biểu tình của Tiếu Lang.
Tiếu Lang vừa nghĩ tới ngón của Vương Mân đang thăm dò bên trong thân thể mình, liền không tự giác mà mặt đỏ tim đập, hạ thân cũng có phản ứng.
Ngón tay nhẹ nhàng đẩy vào rút ra, Tiếu Lang dần dần phát ra tiếng rầm rì, trên mặt cũng nổi lên một mạt đỏ ứng.
...!Đây là có cảm giác sao? Dễ dàng có cảm giác như vậy sao? Trên mạng không phải nói ngay từ đầu sẽ không có cảm giác gì sao? Còn có người sẽ cảm thấy thực phản cảm nữa mà.
Vương Mân hỏi: "Có thấy không thoải mái hay không?"
Tiếu Lang khẽ lắc đầu: "Không có, thực thoải mái ~~"
Vương Mân: "..."
Một ngón tay rút ra, lấy thêm một ít sữa rửa mặt, lúc này là hay ngón đưa vào bên trong.
Tiếu Lang cau mày nói: "Có chút đau."
Động tác Vương Mân chậm lại một chút, ngón tay ra ra vào vào, chờ Tiếu Lang thoáng thích ứng, hỏi: "Có muốn thử ba ngón một chút hay không?"
Ba ngón tay so ra vẫn kém phía dưới của mình, nhưng nếu như có thể đi vào, trên cơ bản cũng không kém nhiều lắm...!
Tiếu Lang không muốn bỏ dỡ nửa chừng, ngoài miệng tự nhiên đáp ứng, nhưng hiện tại đã có chút không quá thoải mái, đối với những việc sắp đến, cậu vẫn có chút sợ hãi.
"Ai ai ai...!Chậm một chút, có chút đau..." Tiếu Lang cắn răng nói.
Tốc độ của Vương Mân đã giảm xuống rất chậm, lúc ngón tay đi vào trong thân thể Tiếu Lang cũng cảm thấy siết chặt hơn rất nhiều.
Vương Mân chờ cậu thích ứng, nhưng không ngờ Tiếu Lang mang theo thanh âm khóc nức nở nói: "Anh, em cảm thấy rất không thải mái."
Vương Mân nhanh chóng rút ra, sờ sờ huyệt khẩu của cậu, hỏi: "Làm sao vậy?"
Tiếu Lang: "Bên trong mông nóng bừng hà."
Vương Mân: "A? Xảy ra chuyện gì?"
Tiếu Lang: "Có phải vì lọ Đại Bảo này hay không? Đại Bảo không phải sữa rửa mặt sao, hiện tại đều ở bên trong mông em, em thấy cay lắm."
"..." Vương Mân khẩn trương kéo cậu dậy, "Anh giúp em đi rửa."
Tiếu Lang bĩu môi, thảm thương đi cùng Vương Mân đến phòng tắm, Vương Mân vừa mở nước, vừa dùng ngón tay đưa đẩy vào bên trong cơ thể Tiếu Lang, để nước theo ngón tay rửa sạch sữa rửa mặt bên trong.
Làm một lúc, Tiếu Lang nói: "Tốt hơn nhiều rồi, anh có muốn cắm vào thử xem sao hay không?"
"Thôi đi." Một phen gây sức ép như thế, Vương Mân cũng không dám làm xằng bậy, cậu ôm lấy Tiếu Lang từ phía sau, hôn hôn cổ Tiếu Lang.
Tiếu Lang sờ sờ nửa người dưới đã cứng lên của Vương Mân, nói: "Em giúp anh ra nhé."
Vương Mân: "Ừ."
Trở lại trên giường, Tiếu Lang để Vương Mân nằm xuống, Vương Mân có chút áy náy nhìn cậu.
Tiếu Lang cúi đầu hôn cậu, cổ vũ nói: "Vừa rồi lúc anh giúp em tẩy rửa đặc biệt thoải mái luôn."
Vương Mân: "Là anh không tốt, anh chuẩn bị không được đầy đủ."
Tiếu Lang: "Lần sau đưa mấy tư liệu anh đọc qua cho em, em cũng học tập một chút."
Vương Mân: "Ừ."
Tiếu Lang: "Cưng ngoan ngoãn nằm đi, hiện tại để vi phu hầu hạ cưng ~"
Vương Mân cười nhìn cậu, chỉ thấy Tiếu Lang hơi lui về phía sau, dùng tay đỡ lấy vật kia của mình, sau đó cúi đầu xuống...!Cho dù cậu bình thường rất bình tĩnh, cũng không khỏi vì hành động của Tiếu Lang mà kinh hô ra tiếng.
Tiếu Lang liếm liếm lên hạ thân Vương Mân, giương mắt cười cười, vẻ mặt mị hoặc.
Sau đó, cậu hé miệng, nuốt vào côn thịt dựng đứng kia của Vương Mân...!
Vương Mân thở dốc, cả người nóng lên cảm thụ Tiếu Lang khẩu giao cho mình, kích thích song song của thị giác và thân thể khiến phản ứng của cậu đặc biệt mãnh liệt.
Đầu lưỡi hồng nhuận của thiếu niên liếm liếm bộ vị mẫn cảm nhất của mình, vẻ mặt hưởng thụ như đang ăn món ăn mỹ vị nhất trên thế giới...!
Cậu từng chút từng chút một mà phun ra nuốt vào côn thịt, khi thì đánh vòng đầu lưỡi liếm lộng, Vương Mân cũng không biết cậu học từ chỗ nào thủ pháp yêu nghiệt như thế này, quả thực khiến Vương Mân không thể kiềm chế được!
...!Cánh tay đặt xuôi bên người, ngón tay gắt gao túm lấy drap giường, sợ bản thân xúc động một cái liền sẽ đè lại đầu Tiếu Lang mà chẳng chút tiết chế đưa đẩy trong miệng cậu.
Tiếu Lang hết sức chuyên chú phục vụ cho Vương Mân, nghe cậu phát ra tiếng rên rỉ cùng thở dốc từ trong miệng, loại cảm giác khống chế này khiến Vương Mân cảm thấy thực kiêu ngạo.
Rất nhanh, tinh thần cùng thân thể Vương Mân đều lần lượt thất thủ, dưới sự mút mát của Tiếu Lang mà bắn ra.
Cũng không kịp đẩy cậu ra, mắt mở trừng trừng nhìn Tiếu Lang nuốt tinh dịch của mình, còn liếm liếm môi nói: "Thật nhanh."
"..." Vương Mân lập tức buông hết mọi suy nghĩ, ôm người vào lòng, vừa ôm vào liền hôn, trong lòng nghĩ, lần sau nhất định phải làm tên này mới được.
Tiếu Lang kêu lên một tiếng, nằm trên người Vương Mân, cùng cậu triền miên hôn môi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...