Ngọc Nhị Trán


Trên đường trở về nhà Trương Trường Quân kéo lấy Tô Nhị ngồi ở trên chân của mình, lái xe còn kỳ quái hướng đến kính chiếu hậu liếc nhìn bọn hơn một cái, chỗ ngồi còn như vậy sao lại ôm lên rồi, bất quá lái xe có cái gì chưa thấy qua, chỉ liếc nhìn một cái rồi không để trong lòng.

Trương Trường Quân ôm cô lên chân điều chỉnh tư thế hai chân chụm lại mặt hướng ra ngoài cửa kính.

Hắn đem áo khoác vừa mới mặc xong của Tô Nhị kéo xuống, một tay nút thắt trên ngực cởi bỏ cặp vú cứ như vậy bắn ra ngoài.

Tô Nhị thất kinh, vừa sợ lái xe ngoảnh lại nhìn thấy vừa sợ những người đang lướt qua phía ngoài đường kia lỡ may chú ý nội tâm vô cùng sợ hãi.

Bên trong xe tối đen cặp vú đặc biệt tỏa sáng, bầu vú no đủ mượt mà cùng hai núm vú đỏ rực hắn nhìn đến nóng mắt, bàn tay vươn đi lên bao lấy cặp vú vân vê xoa nắn, bầu vú trong tay hắn biến thành các loại hình dạng.


Hơi chút dùng lực bầu ngực mềm mại tràn ra theo từng khe hở của lòng bàn tay hình ảnh dâm mỹ vô cùng.

Cô gái nhỏ sớm mất đi sự phản kháng toàn thân không còn sức lực, khoái cảm tràn đến nhịn không được rên rỉ qua khoé môi, hàm răng cố gắng cắn chặt môi dưới ẩn nhẫn kiềm chế.

Cặp vú cứ như vậy bị xoa nắn suốt dọc đường, tới lúc tới nhà liền đem áo mặc lại cho cô, ôm cô gái nhỏ từ trong xe xuống.

Tô Nhị bị xoa cả người run rẩy đi đứng như nhũn ra, vẫn là Trương Trường Quân ôm lấy chống đỡ mới miễn cưỡng đứng được .

Tới tiểu khu Trương Trường Quân đem bao đồ ăn đưa cho bảo an ở cửa, bảo an cao hứng vô cùng, chủ nhà này rất tốt bụng một nhà ba người vợ đẹp con xinhbộ dạng cũng tốt, cảm tình nhìn cũng đặc biệt tốt.

Trương Trường Quân nếu biết bảo an nghĩ như vậy nhất định cười ra tiếng.

Trở về nhà Tống Nguyệt Trân đã luyện xong Yoga đang ngồi phòng khách xem phim, Tô Nhị mặt đỏ lên tiếng chào hỏi vội vã trở về phòng.

Trở về gian phòng khẩn cấp không chờ được đem váy thay ra, cô xấu hổ nhìn váy trong tay muốn ném nó đi nhưng nghĩ đến Trương Trường Quân một bụng ý nghĩ xấu, nếu ném thật không biết lại đối xử với cô như thế nào, tuy không cam lòng nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn đem váy cất đi.

Ngày tiếp theo là Chủ nhật, Tống Nguyệt Trân hẹn trước bạn đi ra ngoài, sáng sớm liền ra cửa

Tống Nguyệt Trân mới ra khỏi nhà Trương Trường Quân liền đem Tô Nhị ôm vào trong ngực hôn môi, một bên tự tay tự mò tới dưới váy ngón tay đẩy quần lót ra đi vào.


"A.

.

." Đột nhiên bất ngờ xâm nhập làm Tô Nhị rên rỉ thành tiếng.

"Sao lại không mặc chiếc váy chú đem cho em." Người đàn ông âm thanh trầm thấp gắn bó quấn quít bên tai.

Nói xong cũng không đợi cô trả lời lưỡi to cạy hàm răng vói vào trong khoang miệng hút mút càn quấy, trên tay động tác liên tục không ngừng hướng về tiểu âm hạch vừa xoa lại ấn, đến khi đem tiểu hoa hạch làm cho sưng to lên, cô gái nhỏ hai chân hơi hơi run rẩy, dâm thủy róc rách chảy đầy một tay hắn.

Trương Trường Quân ngón tay tìm được miệng huyệt, tính đi vào điện thoại lại vang lên, Trương Trường Quân khẽ nguyền rủa một tiếng mất hứng bất đắc dĩ thả cô ra.

Tiếp điện thoại xong Tô Nhị đã trốn trở về phòng, thời điểm Trương Trường Quân đi vào tiểu cô nương đang ngồi cạnh bàn học phía trước là quyển sách, cũng không biết có nhìn hay không Trương Trường Quân đem cô ôm lên, Tô Nhị kinh hãi hét lên hắn ôm cô đặt trên phía bàn học rồi vùi đầu vào xương quai xanh khéo léo tinh xảo của cô dùng sống mũi chậm rãi cọ.


Tô Nhị bị cọ cả người run lên, Trương Trường Quân ngẩng đầu hôn lên miệng cô lấy từ bên trong túi lấy ra một sợi dây chuyền cho cô đeo lên, rất đơn giản bạc xích vàng tử, là một đóa hoa, hoa tâm là ruby.

Đeo xong vòng cổ cho cô Trương Trường Quân cởi bỏ áo sơ-mi của Tô Nhị, quả nhiên thực thích hợp với cô, ruby diễm lệ như phát sáng trên khe ngực của cô bên cạnh cặp vú càng nhìn càng chói mắt, Trương Trường Quân động tình hôn lên bầu vú, một bàn tay vươn tới nắm trọn bầu vú còn lại vào tay nhẹ nhàng xoa nắn.

Trương Trường Quân đem cô gái nhỏ vào lòng xoa nắn đến khi thấy đủ mới dừng lại, hôn lên khoé miệng cô một cái mới đem người thả mở.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui