Ngọc Nhị Trán


Ba người đi dạo một vòng xong ở bên ngoài ăn cơm rồi mới về nhà.

Tô Nhị ở trong phòng làm bài tập, Trương Trường Quân cùng Tống Nguyệt Trân ở phòng khách xem phim, xem xong phim Tống Nguyệt Trân đi phòng vũ đạo tập Yoga, Trương Trường Quân hồi tưởng lúc chiều thấy đám nam sinh vây quanh Tô Nhị tâm lý có chút khó chịu, trở về phòng cầm chiếc váy ngủ thêu hình hoa đến phòng Tô Nhị, gọi cô đi ăn bữa khuya cùng hắn, Tống Nguyệt Trân đang giảm cân nên không ăn.

Chiếc váy nhỏ trừ bỏ chỗ hai bên bông hoa kỳ quái còn những chỗ khác nhìn rất bình thường, chất liệu tơ tằm mềm mại, nếu không có điểm đặc biệt kia bình thường mặc ra ngoài cũng không có vấn đề gì.

"Đừng mặc đồ lót." Tô Nhị vừa nghe không vui, nếu cô còn biết chiếc váy có điểm kì lạ có thể lại càng không vui lòng.

Căn cứ vào kinh nghiệm nhiều lần trước đối đầu với cha dượng cô vốn không có cửa thắng, lần cá cược lúc trước cô bị thua và mặc bộ đồ này là yêu cầu của hắn.


Hoàn toàn không cho cô cơ hội cự tuyệt "Ở nơi này thay đi." Cô gái nhỏ mặt đỏ lên.

"Nhanh chút, một hồi mẹ em tới thì đừng trách chú."

Tô Nhị không có biện pháp chỉ có thể quay lưng lại, rất nhanh đem quần áo trên người cởi ra thay đổi váy hắn đưa.

Mặc váy lên người cô liền phát hiện điểm không thích hợp, ngực liền cảm thấy lạnh, cô cúi đầu vừa nhìn hai đầu vú đỏ au lộ ở bên ngoài.

Tô Nhị kinh hô ra tiếng, hai tay ôm lấy ngực.

Trương Trường Quân đi tới đem hai tay cô kéo xuống nhìn chằm chằm vào núm vú của cô trong lòng thật là vừa lòng, so với hắn tưởng tượng còn dễ nhìn hơn, hai núm vú nhọn nhọn đứng thẳng giữa đóa hoa, giống như hai nụ hoa kiều diễm.

"Thật đẹp." Người đàn ông hô hấp dồn dập cúi đầu hôn một cái lên núm vú nhỏ.

Chiếc váy còn có một tuyệt diệu, hai núm vú nhỏ ở giữa chính là điểm nhấn ở phía trên có một nút thắt hình nơ , nút thắt cởi bỏ hai bầu ngực liền hoàn toàn lộ ra, hiển nhiên thay đổi hình dáng trang phục.

Trương Trường Quân mở ra tủ quần áo tìm được chiếc áo khoác đem cho Tô Nhị mặc lên, kéo lấy thiếu nữ ra ngoài chào hỏi qua cùng Tống Nguyệt Trân rồi ra cửa.

Ra cửa cô gái nhỏ nơm nớp lo sợ cảm thấy cả người cũng không được tự nhiên, trên người giống cái gì cũng không mặc quá xấu hổ , cô đem bàn tay che chắn trước ngực lại đem mái tóc đen nhánh đẩy về phía trước ngực mới thoáng an lòng.


Địa điểm ăn khuya có chút xa Trương Trường Quân nghĩ có thể uống rượu nên không có tự mình lái xe mà gọi xe taxi.

Xe rất nhanh đến hắn xác nhận biển số xe kéo lấy Tô Nhị ngồi lên ghế sau.

Lên xe, thấy Tô Nhị vẫn cẩn thận che ngực, hắn dựa sát vào cô một tay vụng trộm từ phía dưới áo khoác vói vào, đụng đến bầu vú mềm mại hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vân vê.

Tô Nhị đỏ mặt vụng trộm ngẩng đầu nhìn về phía trước lái xe sợ hãi bị nhìn thấy.

Đầu vú nho nhỏ cứ như vậy bị se se một đường, đến chỗ cần đến thì đã cứng rắn như hòn đá, nhô lên qua tấm áo mỏng nếu không phải là có mái tóc che chắn, người khác chỉ cần nhìn lên liền có thể phát hiện cô gái không mặc đồ lót, đầu vú nhọn nhọn chống lên tấm áo nhìn thật sống động.

Điểm ăn khuya là một quán đồ nướng, trong tiệm các xiên nướng thịt dê , thịt bò..rất là có tiếng.

Vừa vào quán đã thấy rất động người, tiếng người ồn áo cùng mùi đồ ăn thơm lừng trong không khí, Trương Trường Quân tìm thấy một chỗ phía trong góc, vị trí khuất không gây chú ý hắn rất hài lòng.


Tới bànTrương Trường Quân không có ngồi đối diện mà chọn ngồi sát bên cạnh Tô Nhị.

Một dĩa xâu nướng cùng bia được đem lên lại đem cho cô chai nước lọc, nhân viên quán thời điểm viết món nhịn không được liếc trộm thiếu nữ một cái, ngũ quan tinh xảo môi hồng căng mọng, tóc đen như mực, một đôi mắt long lanh to tròn, lông mi vừa dài vừa dày như cánh quạt vậy, nói thật ra cô gái xinh đẹp như vậy thật ít khi nhìn thấy.

Nhân viên quán viết xong món lúc đi còn suy nghĩ cân nhắc mối quan hệ giữa hai người, người đàn ông trông đã lớn tuổi, cha và con gái ?.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận