Sau khi chọn nhà xong, liền vội vàng trang trí, Nguyệt Vi cùng mẹ Tô là chủ chốt, hai người mỗi ngày đều gặp nhau bàn xem nên sửa chữa chỗ nào, nên dùng chất liệu gì, trang trí cái gì, sau đó hai người chia nhau về nhà nói lại với ông chồng mình.
Thường thì hai vị đàn ông nọ chỉ ráng chịu đựng nghe một chút rồi phất tay, đồng ý.
Quá trì trang hoàng nhà cửa kéo dài suốt nửa năm, thẳng đến khi Thẩm Mặc Trần, tốt nghiệp tiểu học xong nghỉ hè, thành tích tốt nghiệp không ngoài dự đoán đã đậu vào sơ trung.
Vì chúc mừng Thẩm Mặc Trần thuận lợi thi đậu, trong cuộc thi quan trọng thứ nhất trong đời, hai nhà quyết định cùng nahu chuyển nhà.
Chỉ là, thân là nhân vật chính được người chúc mừng nhưng Thẩm Mặc Trần một chút vui sướng cũng không có.
Làm ơn đi, cái chuyện chuyển nhà này, sớm hay muộn gì mà không được, một hai cứ nhè lúc cậu thi đậu, thật sự làm Thẩm Mặc Trần khó chịu một thời gian.
Trang hoàng nhà cửa gần như đều là mẹ Tô cùng Nguyệt Vi làm, còn những người khác, ai cần đi làm thì đi làm, ai nên đi học thì đi học, chạy qua chạy lại nhìn ngó một chút nhìn nó cũng không được.
Chờ đến khi tân gia, Đào Tử mới phát hiện, các mẹ vậy mà lại đem hai căn phòng trong phòng khách, làm một cánh cửa, như vậy bên trong hai căn nhà liền thông nhau, mà trên lầu, ban công lại thẳng tay tháo bỏ mấy thanh chắn cùng bờ tường, nối thẳng hai ban công lại với nhau.
nói ngắn gọn: bên ngoài là hai căn nhà khác nhau, đi vòa trong thì chỉ là một căn.
“Sao nào?” Mẹ Tô đắc ý vô cùng nhìn ba Tô, chờ đợi anh khen ngợi mình.
không nghĩ được ba Tô lại nhíu mày, chạy đến ban công qua lại một vòng, trở lại với vẻ mặt nghiêm túc hỏi vợ “Em đem ban công nối thẳng với nhau, thằng bé Trần Trần không phải liền có thể trực tiệp chạy đến nhà mình?”
“Đúng vậy.” Mẹ Tô tủm tỉm cười gật đầu trả lời “ Đào Tử cũng có thể bất cứ lúc nào đi tìm Trần Trần được.”
“Đào Tử đã là thiếu nữ, lỡ như thằng nhóc kia có ý đồ xấu với con gái mình thì phải làm sao hả?” Ba Tô trong lòng rất nôn nóng, sớm biết thiết kế căn phòng sẽ bị đổi thành ra thế này, liền tự trách lúc trước bản thân mình không nên lười biếng, đem việc trang hoàng nhà cửa toàn bộ giao cho vợ làm.“Thôi đi.” Mẹ Tô trắng mắt liếc chồng một cái, tức giận nói “Đào Tử nhà anh mới mười tuổi, thân thể còn chưa phát triễn hết đâu, mưu đồ gay rối cái rắm! Thẩm Mặc Trần nếu mà muốn gây rối con gái chúng ta, tôi cũng đồng ý, anh không thấy mỗi lần đều là Đào Tử nhà chúng ta chủ động cưỡng hôn thằng bé à, có khi nào nó chủ động không?”
“Ai nha, em chỉ nghĩ bây giờ, chờ đến khi con gái chúng ta dậy thì, thì những chuyện này liền có thể.” Ba Tô ai oán liên lục, lắc đầu mãi không ngừng.
“Vậy tự anh đi mà mua gạch, mua xi măng, tự mà xây tường ngăn ban công lại đi.” Mẹ Tô tức giận không thèm cãi nữa, lời nói ngoài miệng thì nói vậy, chứ muốn anh đi làm chuyện này thì đây, thật sự là chuyện anh không làm được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...