Ngọc Minh tỉnh dậy, cô đưa tay lên dụi dui mắt, định ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh nhưng ngay eo cô có một vật cản lại. Cô quên mất là lúc qua ngủ quên nên ôm Quốc Minh ngủ luôn.
Cô trở người qua nhìn anh, anh còn đang ngủ. Lúc anh ngủ thì cô không nhìn ra được đây là người lạnh lùng, kiêu ngạo của ngày thường, trông anh rất đáng yêu. Cô đưa tay lên vén những sợi tóc phủ ngay mắt anh. Cô nở nụ cười hạnh phúc, người cô yêu sẽ mãi là anh...duy nhất chỉ anh thôi.
Người ta hay nói tình đầu sẽ kết thúc không có hậu nhưng cô chẳng tin đâu. Đôi tay này cô sẽ không buông...mối tình đầu của cô...
Ngọc Minh đang nhìn anh thì tự dưng anh mở mắt làm cô giật mình.
-Bộ anh đẹp lắm à?
-Ơ...thôi em xuống trước- Mặt cô đỏ bừng lên.
Ngọc Minh vội chạy vào nhà vệ sinh để Quốc Minh ở lại với nụ cười đầy ma mị.
Vừa vscn xong cô vội đi xuống phòng khách.
-Hi bé yêu- Ngọc Anh/ Khả Liên đồng thanh.
-Chào em- Nghi/Nhân/Huy đồng thanh.
-Chào mọi người- Ngọc Minh cười tươi.
Ngọc Anh kéo Ngọc Minh ngồi xuống, đưa cho Ngọc Minh ly trà.
-Cậu ở đây có quen không?
-Ừ cũng quen dần rồi- Ngọc Minh nhận lấy.
-Em với thằng Minh có gì chưa?- Nhân tò mò hỏi.
-Gì...gì là gì...chứ- Ngọc Minh lấp bấp.
-Thì em với nó có tiến triển gì chưa- Huy hùa theo.
-Có gì đâu- Mặt cô tự dưng đỏ bừng lên.
-Ai nói không có- Quốc Minh không biết từ đâu đứng ngay sau lưng cô.
Ngọc Minh quay ra sau, vừa thấy anh cô hoảng hồn.
-Vậy anh với Ngọc Minh có gì chứ?- Khả Liên cau mày.
-Người yêu- Anh cúi xuống ôm cổ Ngọc Minh từ phía sau.
-Thật hả?- Cả nhóm đồng thanh.
Anh gật đầu chắc nịch còn cô thì cứ cúi mặt xuống đất chẳng dám nhìn lên.
-Thôi đi học đi! Ngọc Minh em lên thay đồng phục đi- Nhân gọi cô
-Vâng- Cô nói rồi chạy lên phòng.
Quốc Minh ngồi xuống sofa, anh không nói gì chỉ ngồi nhâm nhi ly trà và lướt web. Cả nhóm ngồi nhìn anh rồi nhìn lên phòng của Ngọc Minh gần cầu thang "Tiến triển nhanh thật"
Không lâu sau Ngọc Minh bước xuống, cô đã sẵn sàng cùng mọi người đến trường.
-Đi học thôi- Ngọc Minh rất hào hứng, cô đã nghĩ học biết bao lâu rồi giờ phải đi học lại thôi.
-Ừ- Cả nhóm cùng nhau đi ra.
*Reeng...Reeng*
Điện thoại của Quốc Minh reo liên tục, anh lấy điện thoại ra và nghe máy.
"Chuyện gì"
"..."
"Được rồi"
Anh cúp máy xong thì quay sang nói với Ngọc Minh.
-Em đi chung với mọi người đi anh có việc rồi- Anh cũng không quên tặng cho cô nụ hôn nhẹ ở trán.
-Gato quá đi- Khả Liên vờ khóc lóc.
-Thôi mà...mấy ngày nữa là Ngọc Ký về rồi ha- Nghi vỗ vỗ lưng của Khả Liên.
-Thôi đi đi- Huy nói rồi cùng Quốc Minh và Nhân đi lấy xe.
Ngọc Minh nhìn ra cổng thấy bóng ai quen quen, cô nở nụ cười rồi chạy ra.
-Chào cậu Sĩ Thành.
-Chào cậu- Sĩ Thành cười lại.
-Cậu đến đây có gì không?- Cô chu miệng hỏi.
-À mình muốn rủ cậu đi học chung- Sĩ Thành gãi đầu.
-Ừ cũng được.
-Vậy mời cậu- Sĩ Thành đưa tay về chiếc Lamborghini.
Cô cười rồi cùng cậu đi lại xe. Sĩ Thành rất ga lăng, cậu mở cửa cho cô lên rồi đóng lại một cách nhẹ nhàng.
"Chết rồi" Cô quên gọi ọi người rồi. Cô vội lấy điện thoại gọi cho Ngọc Anh.
"Tút...Tút..."
"Alo"
"Mình đi chung với một người bạn sẽ tới trường sau cậu và mọi người cứ đến trước đi"
"Ừ"
Cô tắt máy rồi cùng với Sĩ Thành đi tới trường. Chiếc Lamborghini vừa chạy vào đã làm tấm điểm của trường. Sĩ Thành xuống xe và đi vòng qua mở cửa cho cô. Ngọc Minh vừa bước xuống thì những tiếng xì xầm to nhỏ cũng nổi lên.
-Ôi trời Hot Girl đi chung với Play Boy sao?- Girl 1
-Hot Girl đi học lại kìa- Girl 2
-Đẹp đôi ghê- Girl 3
-Ủa còn anh gì của trường List...Hot Girl đang quen anh đó mà- Girl 4
-Thôi đi người ta đẹp quen ai mà chẳng được- Girl 5
-......
Dù mọi người có bàn tán, khen hay chê gì đó cô cũng chẳng quan tâm tới đâu, chuyện này quá thường xuyên rồi. Cô cùng Sĩ Thành rất vui vẻ đi về lớp.
-Chào cậu nha mình vào đây- Ngọc Minh đưa tay lên chào.
-Ừ chào cậu- Sĩ Thành chào cô rồi đi về lớp kế bên, lớp 10A2.
Ngọc Minh vào lớp thì thấy Ngọc Anh và Khả Liên vào trước rồi.
-Vui quá ha- Ngọc Anh nói có chút không vui.
-Cậu biết lúc sáng anh Minh giận lắm không?- Khả Liên kéo cô ngồi xuống.
-Cậu đó...Hoa đã có chủ rồi thì giữ ý một chút với lại mình không tin cái thằng lúc nảy là cao thủ mà giết chủ cướp cây đâu- Ngọc Anh trách cứ.
-Nói khùng điên gì vậy? Mình với cậu ấy có gì với nhau đâu- Ngọc Minh cau mày.
-Thôi vào học rồi đừng nói đến chuyện này nữa- Khả Liên ngăn lại.
Ngọc Anh hậm hực ngồi xuống, tại sao Ngọc Minh lại thân mật với người con trai khác như vậy? Mọi người có thể hiểu lầm đấy.
...
-Lúc sáng tao thấy thằng Minh giận lắm- Nhân thở dài
-Biết sao giờ...cầu cho Ngọc Minh không phải chịu trận lôi đình của nó- Huy chấp tay lại.
-Tao nghĩ em ấy không sao đâu- Nghi nói.
-Thôi đi vào học rồi mà cũng chẳng biết thằng đo chạy đi đâu rồi.- Nhân lắc đầu ngao ngán.
....
*Reeng...Reeng...*
Chuông ra chơi vang lên, tất cả học sinh lớp của Ngọc Minh ùa ra như nấm chỉ còn lại cô, Ngọc Anh, Khả Liên và số ít học sinh khác. Ngọc Minh chả có hứng thú gì với lại cô đang làm biếng đi ra ngoài nên chọn ngồi trong lớp Ngọc Anh định lại nói gì đó với cô nhưng lại bị Khả Liên lôi đi.
Ngọc Minh đang ngồi nghịch điện thoại thì bỗng có ly ca cao nóng đặt trước mặt cô. Cô ngước mặt lên thì ra là Sĩ Thành.
-Cảm ơn cậu.
-Không có gì. Mình đi trước nha- Sĩ Thành nói xong liền đi ra ngoài.
Ngọc Minh nhìn ly ca ỉm cười một cái rồi vươn tay lấy. Hương ca cao nhẹ nhàng tỏa ra, hương thơm thật nhẹ. Cô đưa lên miệng hớp 1 ngụm. Từ cửa bỗng dưng có ba đứa con gái bước vào, ba đứa đó cứ vậy mà tiến xuống chổ của Ngọc Minh, học sinh của những lớp khác hiếu kỳ cũng kéo qua xem.
Nhỏ tóc vàng đứng giữa bước lại gần cô.
-Nè mày dám đụng đến anh Sĩ Thành của tao hả?
-Tôi không quen mấy người- Mặt cô đanh lại giọng nói cũng cực lạnh (Không lẽ nhiễm của Q.Minh?)
-Mày tốt nhất nên tránh xa anh Thành ra...Rõ chưa- Nhỏ đó cúi xuống, tay cô ta vỗ vỗ vào mặt của cô.
-Biến- Ngọc Minh hất tay cô ta ra sẵn tiện liếc ngang phù hiệu- Lớp 12 mà kêu lớp 10 là anh sao? Chị có nhục không?
-Mày...
*Bốp*
Tiếng "bốp" vang lên tất cả như ngừng thở, một bên má của Ngọc Minh bắt đầu đỏ ửng lên. Còn cô kia thì vênh vênh mặt tỏ ra "ta là đàn chị".
-Mấy người làm cái quái gì vậy hả?
Từ phía đám đông có một thân ảnh cao cao bước ra, phong thái ung dung tự tại, khuôn mặt lạnh hơn tiền làm ọi người không rét mà run.
-Anh Thành- Ba nhỏ đó cúi đầu.
-Ba người vừa mới làm gì?- Sĩ Thành không biểu lộ một cảm xúc nào ngoài bộ mặt lạnh băng.
-Nó bám lấy anh thì em chỉ giải quyết nó thôi- Nhỏ tóc vàng chỉ tay vào Ngọc Minh.
-Ai cho cô cái quyền đó?- Sĩ Thành nhìn Ngọc Minh, nhìn bên má bị sưng lên cậu thấy nhói trong tin lắm.
-Em...
*Bốp*
Lại thêm một tiếng "bốp" thứ hai, bây giờ ai cũng há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt. Sĩ...Sĩ Thành tác nhỏ tóc vàng sao? Không thể tin nổi.
Ngọc Minh đứng dậy chạy vụt ra ngoài, Sĩ Thành thấy vậy cũng chạy theo cậu không quên nói với nhỏ đó.
-Đừng bao giờ đụng đến cô ấy.
Ngọc Minh chạy ra hoa viên trường. Cô ngồi xuống chiếc ghế đá ở kế bên cây bàng lớn, cô khóc nấc lên. Từ trước tới giờ chưa ai đánh cô mà giờ thì bị đánh vì một chuyện chẳng đâu ra đâu, có bị đánh thì cũng vì chuyện xứng đáng chứ (Bà này bệnh)
Sĩ Thành vừa chạy ra thì thấy cô nên chạy lại ngay. Cậu ngồi xuống kế cô, khẽ lau đi hai hàng nước mắt của cô, cô như vậy cậu đau lòng lắm chứ.
-Đừng khóc nữa mà, cho cậu mượn này xong thì trả cho tớ- Cậu kéo đầu cô tự vào vai mình.
Cô không nói gì, tự vào vai cậu khóc thút thích.
*Tách...Tách...Tách*
-Vui nhỉ! Là mày tạo cơ hội cho tao đó nha Ngọc Minh.
Tiếng máy ảnh vang lên và kèm theo đó là câu nói đầy ẩn ý. Người này là ai?
...
Quốc Minh đang ở trụ sở của Black Wolf, lúc sáng Chist nóicó một số trục trặc nên anh đã đến đây. Đang ngồi trên bàn xem lại một số hoạt động gần đây của bang qua laptop thì bỗng điện thoại anh có tin nhắn.
Anh với lấy rồi mở ra xem.
"Em vừa tình cờ gặp một cảnh tượng này! Anh nghĩ sao về tấm ảnh này?"_Nôi dung tin nhắn kiêm luôn hình ảnh Ngọc Minh đang tựa vào vai của Sĩ Thành.
Anh vừa xem xong thì tức giận vô cùng. Cô đang suy nghĩ gì vậy? Có biết mình đã có bạn trai rồi không?
*Bốp*
Chiếc điện thoại bị anh ném mạnh vào tường vỡ vụng, anh với lấy chìa khóa rồi ra ngoài.
...
-Vào học rồi đi về thôi- Sĩ Thành lay tay Ngọc Minh.
-Ừ- Cô nói rồi đứng dậy nhưng không may bị vấp cục đá ngay dưới chân.
Cô cứ tưởng là sẽ về với đất mẹ nhưng không ngờ Sĩ Thành đã nhanh tay kéo cô lại làm cô té lên người của cậu luôn.
Cô vội đứng dậy nhưng chân cô đang rất rát có cả máu nữa. Sĩ Thành thấy vậy thì bảo cô lên phòng y tế nhưng cô nhất quyết không chịu nên cậu phải xin cho hai người nghỉ đi về.
Ngọc Minh sợ về biệt thự của Quốc Minh thì anh sẽ biết nên cô bảo Sĩ Thành đưa về biệt thự Nost.
Sĩ Thành lái xe vào rồi đưa Ngọc Minh vào trong.
...
Quốc Minh đến trường thì giám thị nói cô đã về, anh chạy về biệt thự cũng không thấy, anh vội lấy xe chạy kiếm vòng vòng mong là sẽ gặp cô. Chist cũng gọi thêm lực lượng để giúp anh một tay. Anh chạy hết cả thành phố cũng chẳng thấy, anh chợt nhớ còn một nơi chưa tới nên anh cấp tốc chạy đến đó.
Anh dừng xe trước cửa biệt thự Nost, thấy cửa mở toan thì anh cho xe vào trong. Anh nhanh chân đi vào trong nhà, phòng khách chẳng có ai mà ngay sân lại có thêm một chiếc Lamborghini nữa chứ, anh vội đi lên phòng của cô.
Vừa tới anh định đưa tay lên gõ cửa nhưng những câu nói ở trong khiến anh dừng lại.
"Sĩ Thành...cậu làm nhẹ nhẹ thôi đau đấy"
"Mình sẽ làm từ từ nha"
"Ừ nhẹ thôi mình sợ lắm"
"Ừ ráng đi sắp xong rồi"
"Um...a đau..."
"Nhẹ tay thêm chút nữa nha"
"Ừ nhẹ nhẹ thôi...aaaa...Máu"
Ngọc Minh vừa hét lên thì Quốc Minh mở ngay cửa.
-Hai người đáng làm cái gì vậy...
----GTNV mới----
*Lục Sĩ Thành (16t): Đẹp trai, là một playboy chính hiệu, sát gái vô cùng. Con trai của chủ tịch tập đoàn YL.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...