Hôm chuyển nhà, Cố Tử Ninh và Tiền Niệm Đồng quyến luyến không thôi, ai không biết còn tưởng là sinh ly tử biệt chứ! Lý Ninh Ngọc lái xe chở Cố Tử Ninh và Cố Hiểu Mộng đến nhà mới, dọc đường đường đi Cố Tử Ninh rầu rĩ không vui, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc không biết làm sao an ủi nó, chỉ có thể để tự nó điều chỉnh cảm xúc của mình.
Đối với việc chuyển nhà này Cố Tử Ninh ủ rũ suốt ba ngày, trong ba ngày ngày tâm trạng lúc nào cũng chùng xuống.
Cố Hiểu Mộng cũng sắp ra ngoài quay phim, lần này cô quyết định đưa Cố Tử Ninh đi cùng, có lẽ thay đổi hoàn cảnh mới Cố Tử Ninh sẽ nhanh chóng khôi phục lại tâm trạng.
Đây là lần đầu tiên Cố Tử Ninh đi máy bay, nhưng nó không tỏ ra tò mò mà ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Cố Hiểu Mộng, ở trên xe, Cố Hiểu Mộng đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, quấn kín nó lại, dù sao sân bay là nơi tập trung của chó săn.
- Mama, tại sao mỗi lần ra ngoài với mẹ con đều phải đội mũ và đeo khẩu trang, có phải vì con không thể gặp người khác không?
Ngồi trong phòng chờ VIP, Cố Tử Ninh hỏi Cố Hiểu Mộng, nó không hiểu tại sao mỗi lần Cố Hiểu Mộng dẫn nó ra ngoài đều phải quấn kín người, còn bảo nó phải cúi đầu.
- Sau con lại nghĩ như vậy?
Cố Hiểu Mộng rất ngạc nhiên khi Cố Tử Ninh lại có suy nghĩ như vậy, đồng thời Cố Hiểu Mộng cũng nghĩ lại có phải là mình đã bảo vệ Cố Tử Ninh quá mức không?
- Chưa bao giờ mẹ nhắc đến sự tồn tại của con trước mặt người ngoài.
Cố Tử Ninh cúi đầu chau mày, vẻ mặt không vui.
- Mẹ...
Ngay lúc Cố Hiểu Mộng phải giải thích, trên loa phát lời nhắc lên mấy bay.
Cố Hiểu Mọng chỉ có thể sờ sờ mặt Cố Tử Ninh vỗ về nó trước, sau đó kéo Cố Tử Ninh theo đoàn đội của mình lên máy bay.
- Tử Ninh, Mama không công khai con trước công chúng là muốn tốt cho con, bởi vì bây giờ con còn quá nhỏ, mẹ và Mommy con không muốn con lọt vào tầm ngắm của công chúng sớm, chúng ta hi vọng con có thể có một tuổi thơ vô tư vô lo, một tuổi thơ không bị nhân tố bên ngoài quấy rầy.
Sau khi máy bay cất cánh Cố Hiểu Mộng giải thích với Cố Tử Ninh, cho đến nay Cố Hiểu Mộng không nghĩ đến sự bảo vệ của mình lại khiến Cố Tử Ninh hiểu lầm như vậy.
- Mama, tại sao người khác đều có cha, mà con lại không có?
Cố Tử Ninh do dự một lúc mới hỏi ra vấn đề khiến nó đau đầu bấy lâu nay, ở trường có rất nhiều người đều nói nó là một đứa trẻ đáng thương không có cha, nó cũng không biết tại sao gia đình mình và gia đình người khác không giống nhau, người ta có cha mẹ, mà nó thì ít hơn người ta một người cha nhưng nhiều hơn người ta một người mẹ.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc cũng đã nói với nhau về đề tài này, các cô đã nghĩ đến sẽ có một ngày Cố Tử Ninh sẽ hỏi như vậy, nhưng mà không nghĩ là sớm như vậy.
- Bởi vì...!mẹ và Mommy con rất yêu nhau cho nên quyết định bên nhau, cũng giống như cha mẹ của các bạn khác, bởi vì yêu nhau mà ở bên nhau, sau đó tạo ra một sinh mệnh mới.
Chúng ta và bọn họ không có gì khác nhau, mẹ và Mommy con đều rất yêu con, cho nên, tình yêu con có được không ít hơn các bạn khác.
- Vậy, con là con ruột của hai mẹ sao? Trong sách nói, nam và nữ mới có thể sinh em bé, nhưng mà mẹ và Mommy đều là phụ nữ.
Bạn nhỏ Cố Tử Ninh giống như có mười vạn câu hỏi vì sao, trong đầu nó có rất nhiều câu hỏi cần Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc giải đáp.
- Đương nhiên rồi! Có cần Mama và Mommy đưa con đi xét nghiệm DNA không?
Cố Hiểu Mộng cười bất lực, Cố Tử Ninh nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu, không tiếp tục hỏi vấn đề này nữa.
Sau đó nhanh chóng ngủ, vẻ mặt Cố Hiểu Mộng có chút phức tạp nhìn Cố Tử Ninh, thấm thoát đó mà đứa nhỏ này đã trưởng thành rồi.
Cố Tử Ninh đến phim trường giống như đến khu trò chơi, chạy nhảy khắp nơi, nhưng mà đáng thương là cô trợ lý mới Chu Miểu, cùng Cố Tử Ninh chạy khắp nơi.
Lần này Cố Hiểu Mộng tham gia một bộ phim truyền hình, đề tại phụ nữ thành thị nổ lực, đây là một bộ phim nữ chủ, kể về hành trình lột xác của một cô gái, tuy rằng không có tuyến tình cảm rõ ràng, nhưng ẩn trong đó cũng có một tuyến tình cảm, sở dĩ mờ nhạt là bởi vì đây lại là một bộ phim truyền hình song nữ chủ, sợ quay rõ ràng thì không thể qua kiểm duyệt.
Cố Hiểu Mộng thích kịch bản này, ít nhất nhất không sáo rỗng cẩu huyết.
Nghe nói biên kịch đã đến thăm hỏi những người bán hàng ưu tú, căn cứ vào câu chuyện thật của họ mà viết kịch bản.
Bạn diễn của Cố Hiểu Mộng là một nữ diễn viên trung niên lớn hơn Cố Hiểu Mộng mười lăm tuổi, đạt rất nhiều giải thưởng nhưng mà không nổi tiếng lắm, điển hình cho kiểu phim nổi người không nổi.
Trong phim cô ấy diễn vai sư phụ của Cố Hiểu Mộng, cô ấy từng bước dẫn dắt nữ chính từ một tân binh bán hàng đến khi sự nghiệp lên đến đỉnh cao.
Người nữ diễn viên này tên là Chu Sở, tính tình hiền lành không tranh với đời, đối xử với ai đều mang ba phần lễ nghĩa, cho nên từ đạo diễn đến nhân viên đều vô cùng thích cô ấy, Cố Hiểu Mộng cũng không ngoại lệ, cô thích diễn cùng với người như vậy.
Chu Sở thật sự là một người tốt không phải giả vờ, danh tiếng tích lũy từ lời nói và việc làm của cô ấy mà ra.
Lúc diễn cùng Cố Hiểu Mộng cũng sẽ không vì Cố Hiểu Mộng nổi hơn mà dốc sức lấy lòng, cũng sẽ không bởi vì Cố Hiểu Mộng NG mà nóng nảy.
Chu Sở vô cùng thích Cố Tử Ninh, luôn cho Cố Tử Ninh đồ ăn ngon.
Còn Cố Tử Ninh thì một tiếng dì xinh đẹp hai tiếng dì xinh đẹp, gọi đến Chu Sở mở cờ trong bụng, dù sao cũng là phụ nữ, có người phụ nữ nào không thích nghe người khác khen mình xinh đẹp?
Thành tựu lớn nhất của Chu Sở không phải ở giới giải trí mà lại con gái của cô ấy, Chu Sở là một bà mẹ đơn thân, không biết cha đứa nhỏ là ai, cô ấy một mình sinh một mình nuôi lớn, đặt tên nó là Chu Hâm Hy.
Mới mười lăm tuổi, lẽ ra là học sinh năm nhất trung học, nhưng đã trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm.
Mỗi lần Chu Sở nhắc đến con gái mình đều tỏ ra rất tự hào và hạnh phúc, người khác hâm mộ cô ấy nhưng Cố Hiểu Mộng không hâm mộ một chút nào, cô không hề hi vọng Cố Tử Ninh làm thiên tài gì đó, làm một người bình thường là tốt rồi, vui vẻ lớn lên.
Tập đoàn Thượng Ngọc lên sàn, Lý Ninh Ngọc ngồi ở văn phòng xem tin tức, trên môi hiện lên một nụ cười lạnh.
Lên sàn, ông trời cũng giúp cô! (Là sàn chứng khoán á.
Thành công ty niêm yết)
Lý Ninh Ngọc lấy danh nghĩa của người khác mở một công ty ma, mỗi lần YM lợi nhuận được một trăm vạn, Lý Ninh Ngọc sẽ chuyển từng đợt mười vạn, sau đó tất cả chuyển vào công ty này.
Nhìn bề ngoài đây là một công ty thương mại điện tử, nhưng mà văn phòng chỉ có hai người làm việc, hai người đó cũng không làm gì chỉ nhìn chằm chằm vào thị trường chứng khoán.
Lý Ninh Ngọc tự cho mình nghỉ phép, giao lại công ty cho Phó tổng, một mình đi đến đoàn phim thăm Cố Hiểu Mộng.
Lý Ninh Ngọc ngồi trên máy bay nhìn ra cửa sổ, các cô bên nhau nhiều năm như vậy, tình cảm ngày càng tốt đẹp, ngày càng sâu đậm, xa nhau một chút đã nhớ vô cùng, bây giờ hai người không còn rầm rầm rộ rộ, nhưng lại ngày càng ăn ý, ngày càng hiểu nhau hơn.
Lý Ninh Ngọc không nói cho Cố Hiểu Mộng biết mình sẽ đến thăm, sau khi xuống máy bay đi thẳng đến đoàn phim, lúc Lý Ninh Ngọc đến Cố Hiểu Mộng đang quay, Cố Tử Ninh ngồi trên ghế nhàn nhã uống nước trái cây, xem Tam Quốc Diễn Nghĩa, đây là một tác phẩm cổ điển nổi tiếng đến cả Lý Ninh Ngọc cũng đau đầu mà Cố Tử Ninh lại đọc một cách thích thú, đôi khi Lý Ninh Ngọc nghĩ, sau này Cố Tử Ninh lớn lên sẽ là một doanh nhân đầy mưu trí, hoặc là một nhà văn xuất sắc.
Lý Ninh Ngọc đi đến phía sau lưng Cố Tử Ninh, giơ tay che mắt Cố Tử Ninh lại, Cố Tử Ninh không la hét cũng không quá kích động, thật bĩnh tĩnh để sách xuống, nó ngửi được mùi trên người Lý Ninh Ngọc, đó là mùi nước hoa cao cấp định chế riêng mà Lý Ninh Ngọc vẫn hay dùng.
- Mommy.
Cố Tử Ninh rất bình tĩnh gọi Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc buông tay ra, Cố Tử Ninh nhảy xuống ghế, xoay người nhào vào lòng Lý Ninh Ngọc, không còn lạnh lùng như vừa rồi.
- Mommy, con rất nhớ mẹ!
Lý Ninh Ngọc bế Cố Tử Ninh lên, Cố Tử Ninh nhân cơ hội hôn lên mặt Lý Ninh Ngọc một cái, âm thanh đặc biệt lớn.
- Lý tổng.
Chu Miểu đi đến chào hỏi Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc gật đầu, lại nói mấy câu với Cố Tử Ninh sau đó nhìn về phía Cố Hiểu Mộng, hiện giờ Cố Hiểu Mộng đang quay cảnh dưới mưa, vòi nước không ngừng phun ra, liên tục phun lên mặt Cố Hiểu Mộng.
Xung quanh diễn viên quần chúng không ngừng chạy tìm chỗ trú mưa, chỉ có Cố Hiểu Mộng thất hồn lạc phách thản nhiên bước đi trên đường, nước mắt và mồ hôi trộn lẫn.
Đạo diễn hô cắt, Lý Ninh Ngọc thả Cố Tử Ninh xuống, lấy khăn tắm trong tay Chu Miểu đi vào phim trường, nhẹ nhàng choàng lên người Cố Hiểu Mộng, bây giờ đã là cuối thu, nhiệt độ bên ngoài bất quá chỉ hơn mười độ, dầm trong nước lâu như vậy, Lý Ninh Ngọc sợ Cố Hiểu Mộng bị cảm.
Cố Hiểu Mộng nghĩ phía sau là Chu Miểu, nhưng cảm giác không đúng! Xoay người thấy Lý Ninh Ngọc đứng phía sau đang cười với mình, Cố Hiểu Mộng không quan tâm cả người mình ướt sũng, vòng tay qua cổ ôm chằm Lý Ninh Ngọc.
---------------
Tác giả có lời muốn nói:
Mẹ vợ của bạn nhỏ Cố Tử Ninh lên sàn, Cố Tử Ninh dỗ mẹ vợ rất vui vẻ nha nha.
---------------
Tui: Tử Ninh của chúng ta cũng có truyện riêng á, hình như tác giả vẫn đang viết, nhưng mà tui quên tên rồi.
hehe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...