Ngoan Vương Kỹ Phi

Edit : Hứa Anh Diệp
Khúc Huyễn Yên bị hắn nói câu kia tuy là chjc giận nhưng nàng biểu hiện ra ngoài vẫn là thản nhiên không nói lời nào.
“ Ngươi…..” Trữ Thi phàm vốn nghĩ sẽ phản bác, nhưng là nhớ tới tỷ tỷ của nàng khuyên nàng bình tĩnh, nàng đành phải đem nỗi nghẹn trở về.
“ Như thế nào?” Trì Ngạo Dịch nhíu mày hỏi.
“ Quay về, Vương gia. Không như thế nào?”
“ Hảo, người tới” Trì Ngạo Dịch vung tay, lớn tiếng phân phó người đến.
Một cái thị vệ lập tức chạy tới, ôm quyền nói: “ Vương gia có gì phân phó?”
“ Vương phi phạm vào điều tối kị trong phủ. Cho nên phạt giam vào đại lao 10 ngày.” Trì Ngạo Dịch phân phó.
“ Vương gia hãy cân nhắc.” Vu Nguyệt Dật đứng ra khuyên. Không biết tại sao nghe được Khúc Huyễn Yên muốn chịu cái loại khổ này tim của hắn hơi đau đớn một chút.

“ Không cần cân nhắc, bổn Vương quyết định.” Trong mắt Trì Ngạo Dịch lộ ra một tia ngoan ý.” Đem Vương phi mang đi!”
Thị vệ lập tức phản ứng, đến gần Khúc Huyễn Yên muốn túm nàng hướng đại lao đi đến.
“ Đừng chạm vào, ta chính mình đi.” Khúc Huyễn Yên lạnh lùng giãy khỏi tay thị vệ. “Đến đại lao phải không? Đến đấy đi, nàng dù sao có võ công, cũng không giống nữ tử yếu ớt bình thường như vậy!
Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nhìn nàng. Hảo! Khúc Huyễn Yên có cốt khí, có quyết đoán! Nhưng là đợi lát nữa xem ngươi được không,
Vu Nguyệt Dật lo lắng nhìn nàng, làm sao bây giờ? Hình phạt nghiêm trọng như vậy, nàng có thể chống đỡ được sao?
Tịch nhi cùng Trà nhi kiêu ngạo nhìn nàng. Hừ Hừ! Chúng ta thật muốn nhìn ngươi tiếp nhận trừng phạt, rồi sau này còn muốn theo chúng ta ngạo khí thế nào?
“ Chờ một chút!” Trữ Thi Phàm gọi thị vệ lại, cùng tỷ tỷ quay đầu nhìn về phía Trì Ngạo Dịch nói: “ Vương gia, chuyện này là do nô tỳ gây ra, cho nên nô tỳ tự gánh vác, xin đừng trách tội tỷ tỷ.”
“ Nga? Hảo, nếu tỷ tỷ ngươi đồng ý, bổn vương sẽ cho ngươi đi.” Trì Ngạo Dịch nghiền ngẫm, khóe môi gợi lên.
“ Thi Phàm đừng loạn, tỷ tỷ hội không có việc gì.” Nàng đến ngăn cản, nàng sao có thể để cho Thi Phàm khứ tựu tính không sợ, nhưng là còn không biết hình phạt là cái gì. Mặc kệ nghiêm trọng hay không nghiêm trọng, bọn ta không thể để cho bất cứ kẻ nào thương tổn Thi Phàm!

“ Tỷ….Ta không thể mất đi ngươi…” Trữ Thi Phàm động tình nói.
“ Đứa ngốc, tỷ tỷ cũng không thể mất đi ngươi, cho nên tỷ tỷ nhất định sẽ an an toàn toàn trở về.” Nàng liền cười, lại hướng về đại lao bước đi.
“ Tỷ…” Trữ Thi Phàm lo lắng đến khóc lên, làm sao bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ? Nàng biết Ngoan vương sẽ không tha tỷ tỷ….
Trì Ngạo Dịch nhìn bóng lưng nàng rời đi, không biết tại sao trong lòng cũng không có cái loại trả thù này! Không, nhất định là sai, Khúc Huyễn Yên là kẻ tù vĩnh viễn của hắn, kẻ thù!
“ Ha ha….Tự làm tự chịu!” Tịch nhi vui sướng khi thấy người gặp họa đứng lên, người kia thật sự là xứng đáng, Vương gia đánh chết nàng mới tốt!
“ Ngươi còn nói thêm nữa!” Trữ Thi Phàm bởi vì lo lắng đã muốn mất đi lý trí.
“ A… Ta nói không đúng sao?” Tịch nhi trừng Trữ Thi Phàm liếc mắt một cái, hiện tại Vương gia ở đây, nàng sợ cái gì!
Ba _______ Trữ Thi Phàm tức giận cho Tịch nhi một cái tát, nữ nhân này thật sự là đáng giận. Nếu không phải các nàng thêm dầu vào lửa, có lẽ tỷ tỷ còn sẽ không bị trừng phạt đâu!
Tịch nhi che hai má bị đánh, ủy khuất nói với Trì Ngạo Dịch: “ Vương gia, ngươi xem, thiếp thân còn chưa nói cái gì.Nàng cứ như vậy một cái nha hoàn cư nhiên đối thiếp thân như vậy. Điều này làm cho thiếp thân như thế nào tại Vương phủ trụ (nán lại) đi xuống!
“ Trữ Thi Phàm, đừng tưởng rằng ngươi có võ công là có thể như vậy.” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng.
“ Vương gia, nô tỳ chính là báo thù!” Trữ Thi Phàm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận