Khi người kia đi khu rừng tìm kiếm, chuông cảnh báo trong lòng Trình Khả Hạ không ngừng vang lên, cô vội vàng kéo cánh tay đang thăm dò trong quần lót kia ra, xấu hổ nói: "Học trưởng, không thể.
"
Nói xong, cô không dám nhìn thẳng vào anh, cúi đầu sửa sang lại quần áo của mình.
Đang tiến hành được một nửa thì đột nhiên bị dừng lại, trong ánh mắt nhuốm tình dục của Lăng Hàn Khai mang theo một chút mê mang, nhìn cô gái vô tình rút tay anh kia ra, trong lòng anh dâng lên một tia ấm ức.
Hơi nóng trên người không thể tiếp tục được nữa, cơn gió thổi qua, men say trong người anh tăng lên, bắt đầu trở nên choáng váng.
Trình Khả Hạ vừa mới mặc xong quần áo thì bả vai đột nhiên nặng trĩu, cô vô thức ôm lấy người đang đè lên người mình, cả người không thể kiềm chế được lảo đảo lui về phía sau, cũng may phía sau là thân cây, có thể chống đỡ được hai người bọn họ.
“Học trưởng?"
Hơi thở của người đàn ông đang vùi vào hõm vai cô đều đặn, kéo dài.
Lúc này Trình Khả Hạ mới xác định anh đã ngủ rồi.
“Hoá ra hai người ở đây, làm tôi tìm mãi!" Người đàn ông vừa nói vừa đỡ lấy Lăng Hàn Khai.
Khi sức nặng trên người vừa mới được dỡ xuống, Trình Khả Hạ chỉ cúi đầu nói một câu tôi đi trước đây rồi chạy mất.
Chàng trai kia thậm chí còn chưa kịp nói lời cảm ơn, cậu ta gãi gãi đầu, mỹ nữ này rất dễ xấu hổ.
Trình Khả Hạ chạy về ký túc xá, các bạn cùng phòng đều không ở trong phòng, hai người là người bản địa nên cuối tuần sẽ về nhà, hôm nay Lạc Tiểu Thời ra ngoài chơi với bạn, ngay mai mới trở về.
Cô đóng cửa lại, cả người dính chặt trên ván cửa, cả khuôn mặt vẫn đang đỏ bừng.
Sao cô có thể cùng với học trưởng Lăng !
Rõ ràng cô không uống rượu, tại sao cũng có vẻ say giống như học trưởng Lăng vậy?
Khoan đã, anh biết là cô không?
Hay là, lúc anh uống say, ai cũng được?
Chờ đến khi anh tỉnh rượu, liệu anh còn nhớ ngày hôm nay không?
Toàn bộ đầu óc của Trình Khả Hạ đang hỗn loạn nên dứt khoát cầm áo ngủ đi tắm rửa.
Khi cô cởi áo ngực ra, bầu ngực vốn dĩ trắng như tuyết đã đầy dấu tay màu hồng, có thể thấy được anh đã dùng sức mạnh như thế nào.
Cô mím môi, đưa tay lên phủ lên dấu tay kia, đầu ngón tay của cô chỉ bằng một nửa ngón tay của anh, bàn tay anh thật lớn, chỉ cần một bàn tay là có thể bao trọn toàn bộ ngực cô, vô cùng ấm áp.
Suy nghĩ này chợt loé lên, giữa hai chân cô lại ướt át.
Cô ảo não, tại sao chỉ cần nghĩ đến học trưởng Lăng thôi là cô lại giống như không còn là chính mình nữa vậy?
Vòi hoa sen phun nước ra, từ trên đầu chảy xuống.
Cô rửa sạch hơi thở mà học trưởng Lăng lưu lại trên người mình, nhưng làm thế nào cũng không thể quên được cảm giác mình đã trả qua.
Đến tối đi ngủ, cô lại nằm mơ.
Trong giấc mơ, cô quay trở lại rừng cây nhỏ ấy một lần nữa, anh vẫn bá đạo quấn quýt hôn hít không cho cô cơ hội thở dốc, đầu ngón tay lướt dọc theo bụng nhỏ chạm vào quần lót cô.
Anh nhỏ giọng mỉm cười: "Đã ướt như vậy sao?"
Trình Khả Hạ lập tức tỉnh lại, cảm giác dính nhớp ướt lạnh giữa hai chân nhắc nhở cô rằng, cô lại si mê một cách đáng xấu hổ.
Lúc này, chuông đồng hồ báo thức vang lên, khi cô tắt đi thì nhìn thấy một bài viết được đăng tải trên diễn đàn trường học.
[Hoa khôi khoa nhân văn Triệu Tinh Tinh dũng cảm bày tỏ tình yêu với nam thần Lăng Hàn Khai ngành Khao học máy tính, đoá hoa cao lãnh bước xuống thần đàn, những người có tình cuối cùng cũng đã ở bên nhau.
]
Trình Khả Hạ click vào bài post với sắc mặt trắng bệch.
Đập vào mắt là bức ảnh Triệu Tinh Tinh và Lăng Hàn Khai đang nâng ly chạm cốc với nhau, trai tài gái sắc, trời đất tạo thành một cặp.
Tất cả bình luận đều là hâm mộ và chúc phúc.
Cô cắn chặt môi.
Cho nên tối hôm qua, anh coi cô là Triệu Tinh Tinh sao?
Cô đã trở thành kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác?
Trình Khả Hạ chưa bao giờ cảm thấy mình chật vật và xấu hổ giống như lúc này.
Cô vứt điện thoại di động xuống, vùi mình vào trong chăn bông, nhưng cảm giác ướt át giữa hai chân vẫn đang nhắc nhở cô rằng trước đó cô đã mơ tưởng hảo huyền đến mức nào.
Tiếng nức nở nho nhỏ vang lên trên giường.
Cô không hề hay biết rằng, năm phút sau, bài post kia đã biến mất trên diễn đàn.
Chắng bao lâu sau, một bài đăng khác đã được lan truyền.
[Bác bỏ tin đồn: Triệu Tinh Tinh và Lăng Hàn Khai không ở bên nhau, ngoại trừ tấm hình ra thì còn lại đều là bịa đặt.
]
Bài đăng đã giải thích nguyên hai người chạm cốc với nhau một cách vô cảm, đồng thời còn công khai ID của người đăng tải bài viết bịa đặt, chính xác đến nói rõ là căn phòng nào đó trong toà nhà nào đó của một trường đại học nào đó, chỉ thiếu bước nói rõ ra rằng nó được đăng tải từ trong ký túc xá của Triệu Tinh Tinh, hoàn toàn không cho nhà gái chút mặt mũi nào.
Diễn đàn lập tức trở nên náo nhiệt.
Đáng tiếc, Trình Khả Hạ hoàn toàn không hay biết gì cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...