Ngoài Vùng Kiểm Soát

Nhiệt độ trong phòng dần dần nóng lên, nụ hôn nhẹ nhàng lúc đầu gần như không còn nữa, Doãn Niệm bị nụ hôn quá mức mãnh liệt của anh làm cho choáng váng.

"Ưm.." Doãn Niệm yếu ớt đáp lại nụ hôn của anh, ánh mắt có phần mông lung. Một lát sau, Cố Thịnh Nam hôn xuống chiếc cổ trắng ngần, xương quai xanh gợi cảm rồi dừng lại trước khuôn ngực đang phập phồng của cô.

Yết hầu của người đàn ông khẽ lăn lộn, tiếp theo, anh vươn tay mở khoá kéo của chiếc váy cô đang mặc, chẳng mấy chốc trên người Doãn Niệm chỉ còn lại bộ nội y màu đen.

Thấy biểu cảm e ấp của Doãn Niệm, anh trao cho cô một nụ cười khích lệ: "Đừng căng thẳng, anh sẽ không làm thật."

Doãn Niệm gật đầu như đã hiểu, Cố Thịnh Nam hài lòng đem áo lót của cô cởi ra, hai tay anh lần lượt phủ lên bầu ngực đầy đặn của cô, xoa nắn một cách thật điêu luyện.

"Ah.." Tiếng nỉ non của cô càng rõ nét hơn khi Cố Thịnh Nam bắt đầu dùng lưỡi kích thích lên đầu ngực đặc biệt nhạy cảm của cô. Doãn Niệm được anh chăm sóc rất tận tình, khoái cảm như một cơn sóng lớn triệt để cuốn trôi toàn bộ lý trí của cô.


Môi lưỡi ẩm ướt của người đàn ông dần trượt xuống phía dưới, anh hôn một đường dài từ ngực cho đến phần rốn xinh xắn của cô.

"Đừng.." Doãn Niệm có chút khẩn trương khi thấy anh đang kéo quần lót của mình xuống, vội khép hai chân lại, lắc đầu nói: "Anh đừng làm như vậy!"

Cố Thịnh Nam thuận lợi đem chiếc quần lót của cô cởi ra, sau đó anh trườn người lên ngậm lấy đôi môi anh đào của cô, Doãn Niệm một lần nữa bị sự dịu dàng của người đàn ông này chinh phục.

"Doãn Niệm, anh cũng là đàn ông mà, hãy hiểu cho anh, mấy tháng qua anh thực sự rất khổ sở." Anh áp khuôn mặt góc cạnh của mình vào khuôn mặt tinh tế của cô, hơi thở dồn dập, vừa nói, tay anh vừa mơn trớn trên da thịt ửng hồng của cô.

Doãn Niệm cũng thở gấp theo anh, vào lúc này, cô đột nhiên cảm thấy anh rất đáng thương.

"Nam.." Cô chủ động tác hai chân ra, sau đó nắm lấy tay anh đặt lên nơi tư mật của mình, xấu hổ xoay mặt đi nơi khác.

Cố Thịnh Nam nhận được tín hiệu từ cô thì lập tức hành sự, Doãn Niệm bị bàn tay của anh trêu chọc đến run rẩy, từ lúc đó, cô đã cảm thấy có chút hối hận khi quyết định bật đèn xanh cho anh.

"Doãn Niệm ngoan, anh sẽ không làm em khó chịu.." Người đàn ông chỉ cho một nửa ngón tay vào bên trong cô, kiên nhẫn ra vào đều đặn, một lúc sau, anh thay thế ngón tay bằng chiếc lưỡi linh hoạt của mình, không dưới một lần đưa cơ thể Doãn Niệm đạt tới cao trào.

Sau khi dọn sạch số mật ngọt do cô tiết ra, Cố Thịnh Nam nhìn người con gái đang thở hổn hển dưới thân anh, cất giọng trầm ấm: "Bảo bối, có thoải mái không?"

Doãn Niệm chú ý đến vầng trán đã ướt đẫm mồ hôi của anh, gật đầu một cái. Cố Thịnh Nam mỉm cười nói: "Anh vào toilet một chút."

"Vâng." Lúc ấy, Doãn Niệm thực sự không biết anh vào bên trong để làm gì, cho đến khi cô xuống giường mặc lại váy thì vô tình nghe được tiếng thở dốc của anh từ bên trong vọng ra.


Doãn Niệm nhíu mày khó hiểu, anh đang làm gì ở bên trong vậy?1

Khoảng 15 phút sau, Cố Thịnh Nam mở cửa bước ra, hiện tại anh đã không còn mặc vest trắng, chỉ khoát trên người một chiếc áo choàng ngủ màu xanh đen, mái tóc có chút ướt, khuôn mặt của anh đã khôi phục lại vẻ an tĩnh vốn có.

Thấy anh đang đi về phía mình, Doãn Niệm liền xuống giường kéo anh đến trước bàn trang điểm.

"Để em sấy khô tóc cho anh." Doãn Niệm bật công tắc, chiếc máy sấy phát ra âm thanh ồ ồ xua tan bầu không khí yên tĩnh.

Ánh mắt của Cố Thịnh Nam dõi theo từng động tác dù là nhỏ nhất của cô, trong nháy mắt, Doãn Niệm đã làm xong công việc của mình, cô đặt máy sấy tóc xuống, hai tay áp lên khuôn mặt tuấn tú của anh, tự hào nói: "Chồng sắp cưới của em thật là đẹp trai!"

Cố Thịnh Nam khẽ cười: "Chồng sắp cưới của em chẳng những rất đẹp trai mà còn rất yêu em.."

Doãn Niệm thơm lên má anh một cái: "Em cũng yêu anh!"


"Được rồi, đi ngủ thôi."

Anh cẩn thận ôm cô cùng nằm xuống giường, lúc này Doãn Niệm mới phát hiện hạ thân của anh vẫn còn rất cứng, vừa cứng vừa nóng tiếp xúc với bụng dưới của cô.

Doãn Niệm tự hỏi anh phải đang rất khó chịu, anh có thể đi ngủ trong tình trạng này sao?

"Nam à, anh ổn chứ?" Cô ngẩng đầu lên hỏi anh.

Cố Thịnh Nam điềm tĩnh xoa đầu cô: "Sao vậy? Nó làm em khó chịu sao?"

Dứt lời, anh dịch người ra xa một chút rồi tươi cười nói: "Nghỉ ngơi sớm đi, con của chúng ta cũng cần nghỉ ngơi mà."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui