Khi đề xuất ý kiến này, Vinh Tuế cảm thấy hơi do dự, chủ yếu lo lắng Bạch Đồ có thể không thoải mái với điều này.
Nhưng Bạch Đồ nghe xong lại rất vui vẻ, thúc giục Vinh Tuế nhanh chóng hỏi ông ấy.
Vinh Tuế đành phải lấy điện thoại ra và gọi cho cha mình - Vinh Phú.
Vừa gọi điện, ngay lập tức đối phương đã bắt máy, giọng nói khàn khàn của Vinh Phú vang lên: "Con trai ngoan, công việc thế nào rồi?"
Vinh Tuế nghe thấy tiếng ồn phía sau điện thoại, có tiếng máy móc hoạt động, anh hỏi: "Rất tốt, cha đang ở công trường à?"
Vinh Phú dập tắt điếu thuốc, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện với con trai: "Ừ, đang kiểm tra công trình.
Công trình này sắp hoàn thành rồi, vài tháng nữa là cha có thể về.
Con có đủ tiền tiêu không? Có ai ức hiếp con trong công việc không?"
Vinh Tuế không kìm được nở nụ cười: "Mọi thứ đều tốt, trường học tốt, đồng nghiệp dễ tính, con không thiếu tiền, cha cứ giữ đi, sớm tìm cho con một người mẹ kế."
Vinh Phú cười qua điện thoại: "Con cứ lo lung tung, cha đang tiết kiệm để tìm vợ cho con đấy."
Hai cha con đã lâu không gặp, Vinh Tuế trò chuyện với cha một lúc lâu mới nhớ ra việc cần làm, hỏi cha có biết đội xây dựng nào đáng tin cậy không, trường mầm non muốn xây dựng tòa giảng dạy mới.
Vinh Phú nghe thế liền muốn tự mình đảm nhận, tính toán giá thành, muốn giúp con trai gây ấn tượng với ngài lãnh đạo, để ngài lãnh đạo chăm sóc con mình hơn.
Nhưng đến khi ông về thì có lẽ mùa hè đã trôi qua một nửa, Vinh Tuế thẳng thừng từ chối: "Không được, chờ cha về thì không kịp đâu."
Ông bố hăng hái đột nhiên cảm thấy hụt hẫng, thở dài qua điện thoại: "Vậy thì để chú Hùng của con làm, dự án của ông ấy vừa kết thúc, đang rảnh rỗi đấy."
Vinh Tuế đồng ý, không quan tâm đến việc cha mình đang buồn vì bị từ chối, liền liên hệ với chú Hùng.
Chú Hùng, tên đầy đủ là Hùng Đại Tráng, là người bạn thân đã từng kéo cha anh vào làm dự án xây dựng, là người từng chứng kiến Vinh Tuế lớn lên.
Nghe nói đơn vị của Vinh Tuế muốn xây dựng tòa nhà dạy học, ông ta lập tức đồng ý: "Được, ngày mai chú sẽ dẫn người tới xem."
...
Hùng Đại Tráng vừa cao vừa to, da ngăm đen, đứng trước mặt như một con gấu.
Vì là đơn vị của cháu trai, ông ta mang theo quà tặng đến, thấy Bạch Đồ thì lập tức nắm chặt tay anh ta, lễ phép vô cùng, cứng rắn đưa cho Bạch Đồ một chai rượu Mao Đài.
Bạch Đồ run rẩy nhìn ông ta: "Ngài, ngài, ngài….vâng, vâng…."
Hùng Đại Tráng nắm chặt tay Bạch Đồ, nhiệt tình nói: "Thầy Bạch đừng khách sáo, xin nhờ thầy chăm sóc Vinh Tuế nhà chúng tôi!"
Nói xong, ông ta vỗ mạnh lên vai Bạch Đồ hai cái, suýt nữa làm Bạch Đồ nhát gan ngã khụyu xuống.
Cuối cùng là Vinh Tuế không nhìn được nữa, giải cứu Bạch Đồ.
Bạch Đồ trốn sau lưng Vinh Tuế, cố gắng điều chỉnh hơi thở mới không ngất xỉu ngay tại chỗ.
Anh ta nghĩ Vinh Tuế quả thật là một đại yêu quái có chỗ dựa, tùy tiện gọi một người chú tới thôi mà đáng sợ như vậy.
Hai chú cháu hiếm khi gặp nhau, vừa trò chuyện vừa đi vào lầu dạy học.
Vinh Tuế dẫn ông ta đi một vòng quanh trường, sau đó nói về ngân sách và kế hoạch, hỏi ý kiến của ông ta.
Hùng Đại Tráng có nhiều năm kinh nghiệm trong ngành xây dựng, biết rõ giá cả của các loại vật liệu, tính toán sơ bộ trong lòng là biết được giá cả ước lượng.
Ngân sách của trường mầm non đủ để xây dựng một tòa dạy học ba tầng.
Sau khi tới trường khảo sát xong, Hùng Đại Tráng và người kỹ sư đi cùng nói chuyện một lúc, sau đó nói với Vinh Tuế rằng ngày mai có thể dẫn đội xây dựng đến bắt đầu công trình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...