Ngoại Trừ Tôi Ra Tất Cả Đều Là Người Công Cụ
Cô ấy biết ngay mà, đạo diễn Lâm Tử Minh này nhất định không giống như biểu hiện mấy ngày trước.
Dù sao, trong trí nhớ của cô ấy, đạo diễn Lâm vừa debut đã lập tức lên tới đỉnh cao sự nghiệp, là thiên tài chưa bao giờ thất bại, sao có thể không ép được một người mới mà nhà đầu tư nhét vào chứ!
…
Lâm Tử Minh quay suốt cả một ngày, cô trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Bữa tối là cơm hộp thư ký đưa tới, trên bàn toàn là kịch bản và phân cảnh nên cô dứt khoát bưng cơm hộp sang góc khác ngồi ăn.
Mà ngay lúc này, trong đầu cô chợt có một âm thanh vang lên: “Vị diện C-137, hoàn tất ràng buộc linh hồn với nhân viên Lâm Tử Minh.
”
“Xin chào, đạo diễn Lâm Tử Minh, tôi là hệ thống livestream tới từ B tinh hệ Mặc Phi Tinh Vân, ngài có thể lựa chọn ký kết hợp đồng mở livestream với chúng tôi, hoặc coi đây chỉ là một giấc mộng.
Nhưng nếu không ký hợp đồng thì chúng tôi sẽ thu hồi lại cơ thể đã chuẩn bị cho ngài, linh hồn của ngài cũng không còn tồn tại nữa.
”
Lâm Tử Minh vừa cắn nhầm miếng gừng thành miếng gà: “! ”
Từ từ, cô phải tiêu hóa đã…
Đây không chỉ là thế giới của “Trở về năm 17 tuổi” mà còn là “Buổi diễn của Truman” sao?
“Nếu không đồng ý thì tôi sẽ không tồn tại nữa, đúng không?”
“Vâng, mong ngài hiểu cho.
”
“Ha ha, hiểu hay không hiểu thì cũng khác gì…” Lâm Tử Minh cố gắng nén xuống mấy từ thô tục sắp vọt ra khỏi miệng, khẽ lẩm bẩm: “Mở ra đi.
”
Không mở thì còn làm gì nữa, trực tiếp biến mất trong vũ trụ à?
Cũng không biết vì sao hệ thống livestream này lại khóa với cô, người ngoài hành tinh muốn nhìn người Trái Đất làm phim hay gì?
Thế thì khác nào búp bê Matryoshka?
Có lẽ, vì Trái Đất quá xa xôi với các tinh hệ kia, cũng có lẽ là vì người mới như Lâm Tử Minh mới không bị ai chú ý.
Tóm lại, sau khi phòng livestream tên “C-137” mở ra, số người xem là 0, Lâm Tử Minh liếc nhìn giao diện xong thì chọn ẩn đi, không để ý đến nữa.
Là một người già có sức khỏe không tốt lắm, cô sợ trái tim trẻ tuổi của mình không chịu nổi kiểu giày vò liên tục như thế này.
Dường như cảm thấy cô chịu chưa đủ kích thích, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Lâm Tử Minh nhìn theo mắt mèo ra ngoài, Là Tiêu Tiểu Tiêu, cô lập tức ra mở cửa.
Tiêu Tiểu Tiêu xách một cái túi, mỉm cười đưa tới: “Đạo diễn Lâm, đây là món kho tôi vừa mua, cô không chê thì nếm thử chút đi.
”
“Khách sáo quá rồi, cảm ơn nhé.
” Lâm Tử Minh cũng không lấn cấn việc diễn viên chính trong đoàn cầm đồ ăn tới báo ơn, ngược lại, cô còn thấy vui mừng là đằng khác, dù sao cô cũng không phải bỏ tiền, chuyện ăn uống khi đi quay phim còn được nâng lên tầm cao mới, thật tốt biết bao…
Chỉ là…
“Ding! Phát hiện người trùng sinh ở thế giới này!”
Lâm Tử Minh: “! ”
Lại trò gì nữa đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...