Ngộ Không Chuyển Thế
Canh ba...Trời sắp sáng. Hải và Triệu Hàn Tiên vẫn miệt mài nghiên cứu công pháp. Tuy nhiên vẫn không có tiến bộ gì. Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết vẫn là một đám sương mù mờ mịt.•Công pháp này thật sự rất kỳ lạ. Ta hiện tại vẫn không rõ ràng ý tứ cao thâm bên trong. Hải ngã người tựa lưng vào ghế. Vẻ mặt bất đắc dĩ. •Từ trước đến nay đã có vô số bậc tiền nhân bỏ ra bao nhiêu công sức và thời gian để nghiên cứu vẫn không tìm ra điểm mấu chốt. Ngươi chỉ xem qua có một đêm không hiểu là chuyện tất nhiên. Triệu Hàn Tiên liếc mắt nói. •Tiếp tục như vậy cũng không phải là cách. Hay là cô thử tu luyện, sau đó nói ra vấn đề gặp phải. Hai chúng ta sẽ nghĩ cách giải quyết. Hải nói ra suy nghĩ của mình. •Ta trước đây đã thử vô số lần rồi.....Triệu Hàn Tiên phản bác. •Cô cứ thử đi, dù sao hiện tại cũng đâu có làm được gì. Hải thúc giục. Triệu Hàn Tiên nghĩ ngợi một chút cảm thấy hắn nói cũng có lý. Cuối cùng nàng cũng gật đầu, sau đó ngồi lên giường khoanh chân, dựa vào khẩu quyết của Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết mà tiến hành tu luyện. Thoạt đầu nàng vẫn bình thường. Bởi vì tâm lý nàng vẫn cho rằng đây là chuyện phí công vô ích. Tuy nhiên rất nhanh sau đó vẻ mặt nàng đột ngột thay đổi. Đầu tiên là nhíu mày nghi hoặc, sau đó lại như có kinh hỉ cực lớn. •Sao rồi... Hải ngồi phía xa, nhìn thấy biểu hiện của nàng lập tức hỏi. Độ chừng năm lần hít thở, Triệu Hàn Tiên mới ngừng tu luyện. Đoạn nhìn Hải vui mừng nói. •Thật kì lạ, ta vậy mà có thể tu luyện.Trong lời nói còn bao gồm sự không thể tin được. •Vậy sao, như vậy tốt quá... Hải cũng vui mừng không kém. Hồ hởi nói. •Thật sự không hiểu tại sao. Trước đây thử nhiều lần không được vậy mà bây giờ lại thành công. Triệu Hàn Tiên cười tươi. Nàng tuy không thể giải thích vấn đề này. Nhưng có thể tu luyện được đã là một kinh hỷ cực lớn đối với nàng. Hải lần đầu tiên nhìn thấy nàng cười, nhất thời bị nét xinh đẹp của nàng làm ngẩn ngơ. •Chẳng lẽ trước tới giờ ta tu luyện sai.Triệu Hàn Tiên không đến Hải, nàng thắc mắc. •Ta nghĩ không phải như vậy đâu. Hải lắc đầu nói. •Vậy thì tại sao... Triệu Hàn Tiên nhìn hắn hỏi.•Chẳng lẽ... Hải suy nghĩ một chút, sau đó giống như hiểu ra được gì lập tức thốt lên. •Chẳng lẽ chuyện gì... Triệu Hàn Tiên thấy hắn như vậy lập tức hỏi qua. •Ta hỏi cô, từ trước đến này những người tu luyện Ngọc Nữ Tiên Linh Quyết đã từng có ai lập gia đình chưa.Hải chợt hỏi lại nàng. •Không, tất cả những người tu luyện Ngọc Nữ Tiên Linh Quyết đều là những đời thánh nữ, bọn họ cả đời đều phải giữ trinh tiết, không thể phá giới. Chỉ có một mình ta...Triệu Hàn Tiên trả lời. Vẻ mặt có chút thay đổi.•Khụ khụ... Nói vậy thì đúng rồi. Ta cho rằng để có thể tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết điểm mấu chốt chính là cần phải tu luyện Ngọc Nữ Tiên Linh Quyết sau đó phá giới, rồi mới bắt đầu tu luyện được. Hải nói ra lý giải của mình. •Không thể có chuyện đó được. Người sáng tạo ra Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết là Cửu Thiên Huyền Nữ, bà ấy là một đời thánh nữ anh minh cao thượng. Không lý nào lại có thể phá giới. Triệu Hàn Tiên nghe xong lập tức phản bác. •Chuyện đã xảy ra rất lâu. Không ai biết lúc đó xảy ra chuyện gì. Vả lại đó cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi. Hải hờ hững đáp.Triệu Hàn Tiên không có trả lời. Nàng cũng có điều suy nghĩ. •Thôi được rồi. Hiện tại trời cũng đã sắp sáng. Ta phải trở về trước. Cô cứ an tâm tu luyện đi, những chuyện khác không cần nghĩ tới, sẽ ảnh hưởng đạo tâm.Sau đó Hải từ giã một câu rồi rời đi. Triệu Hàn Tiên chỉ gật đầu. Không có tiễn hắn. Khi hắn đi khỏi, nàng lại tiếp tục tu luyện. ......Hải rời phòng Triệu Hàn Tiên sau đó quay về phòng Bạch Linh Nhi. Dịu dàng đánh thức nàng.Bạch Linh Nhi vẫn còn mơ ngủ, cười ngốc gọi tên hắn. Hải đôi mắt nhìn nàng tràn đầy yêu thương. Hắn vuốt ve mái tóc nàng. Gỡ đi vài sợi rối. Bạch Linh Nhi thức giấc ngồi dậy, sau đó vui vẻ câu cổ hải, hôn lên má hắn. .........Bình minh lên. Hải đã sớm lên đường đến hoàng cung. Hôm nay hắn phải đi diện kiến hoàng thượng tất nhiên phải đến sớm. Đi theo hắn là Bạch Linh Nhi với tư cách thê tử. Cả hai xuyên qua hai con đường mới đến trước cổng Hoàng Cung. Cổng thành rất cao, cửa thành rất lớn. Bên trên trang trí xa hoa, đẳng cấp quý tộc. Hai bên cổng có hai tên lính gác, Hoàng Cung là trọng địa, không phải ai muốn tới là tới. Hải ánh mắt thưởng thức đi đến trước hai tên lính gác cổng. Sau đó báo tên mình ra. Một tên lính lập tức chạy vào trong bẩm báo. Độ khoảng thời gian nữa chén trà hắn mới trở ra. Sau đó đồng ý cho Hải đi vào. Hai người bọn họ tiếp tục đi vào, dẫn đường cho họ là một trong hai tên gác cổng. Bên trong Hoàng Cung vô cùng cao sang. Hoa cung ngọc viện, thúy lâu cẩm các. Giả sơn thác nước nhiều vô số kể. Dọc đường lính gác từng đoàn từng đoàn nghiêm trang đi tới đi lui. Nữ hầu, thám dái ý quên thái giám liên tục chạy tới chạy lui. Dọc đường có không ít quan lại đi cùng chiều với hắn. Bọn họ có nhìn nhau nhưng không có nói chuyện. Có không ít người bị Bạch Linh Nhi làm say mê, mải miết ngắm nhìn. Hải có thấy nhưng không quan tâm, vẻ mặt còn có một chút đắc ý. Hắn ra hiệu cho Bạch Linh Nhi câu tay hắn tình tứ. Khiến cho rất nhiều người hậm hực vì tức. Chính điện rất nhanh liền ở trước mặt. Đó là một cung điện bằng vàng, tất cả đều được trang trí bằng vàng và những vật liệu quý hiếm. Phía trước là dãy trăm bậc thang được làm từ cẩm thạch. Có sân lớn chục mẫu, tất cả đều lát đá xanh. Một hàng cột đá đen điêu khắc hung cầm dị thú. Tất cả tạo ra vẻ hoành tráng lệ, nhìn xệ mắt.Đến đây Hải được bàn giao cho một tên thái giám, là thân cận của hoàng thượng. Hắn đi đến yểu điệu mời bọn họ đi theo hắn. Hải xốc lại tinh thần, sau đó dắt tay Bạch Linh Nhi, cùng nhau đi vào chính điện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...