•Hây a, hây b, hây c, hây d....Hải liên tục sử dụng các thuật biến hình, hóa thành vô số hình dạng. Từ cỏ cây, gạch đá, cho đến các loài vật. Thử xuyên tường độn thổ. Hô mưa gọi gió. Đằng vân giá vụ. Vô cùng ảo diệu thần kỳ. Ngay cả Bạch Linh Nhi đứng một bên nhìn cũng hoa cả mắt. Sau khi thực hiện một lượt toàn bộ các thức, Hải mới vui vẻ dừng lại. Đoạn đi đến trước mặt Bạch Linh Nhi. •Thấy sao hả... Hải cười hỏi. •Quả thật rất tuyệt vời. Quá thần kỳ. Bạch Linh Nhi mắt hóa ngôi sao. Nói với Hải tràn ngập ngưỡng mộ. •Có muốn đi dạo không. Hải nhướng mày nhìn nàng hỏi.•Đi đâu. Bạch Linh Nhi hơi ngạc nhiên hỏi. •Đi rồi sẽ biết... Hải cười tinh tường. Đoạn bước qua bế nàng lên. •Sao hả ! Đối với ta mà còn ngại ngùng sao..Thấy Bạch Linh Nhi vẻ mặt hơi đổi, hắn lập tức cười ghẹo. •Không ! Chỉ là vẫn cảm thấy kỳ kỳ... Bạch Linh Nhi lắc đầu đỏ mặt đáp. Hải không nói nữa, chỉ cười mỉm một cái. Hai chân chùn xuống, rồi bật mạnh một cái. Bùm....Hai người đột nhiên như đạn bắn vọt thẳng lên trời. •Aaaaaaaa...Bạch Linh Nhi bị bất ngờ làm giật mình. Co rúm trong ngực Hải mà hét lớn. •Được rồi, đừng la nữa... Hải liếc nàng rồi nói. Phản ứng thái quá rồi thím hai ơi. Bạch Linh Nhi lúc này mới hết la. Chớp chớp mắt nhìn Hải. Nàng cảm thấy xung quanh có rất nhiều gió, còn có mây trắng lượn lờ. •Đây là... Bạch Linh Nhi ngơ ngác hỏi. •Trên không trung...Hải hờ hững trả lời. •Oa... Cao thật, chúng ta đang bay sao.Bạch Linh Nhi ngó đầu nhìn xuống sau đó trầm trồ nói. Bên dưới cảnh vật bị thu nhỏ vô số lần và đang lướt qua rất nhanh. •Thế nào, có thích không... Hải đột nhiên cười hỏi nàng. •Thích, nhưng ta sợ...Bạch Linh Nhi trả lời, ánh mắt tròn xoe giống như mèo nhỏ đang lo sợ.•Không phải ta đang bế cô sao.Hải đơ mặt hỏi lại. •Nhưng ta vẫn sợ... Bạch Linh Nhi vẫn trả lời như vậy. Vẻ mặt càng đáng thương hơn. Giống như rất sợ vậy. •Vậy cô muốn thế nào. Hải bó tay hỏi. Đột nhiên Bạch Linh Nhi lấy tay quàng lên cổ hắn. •Như vậy ổn hơn rồi... Bạch Linh Nhi nhìn hắn cười đáp. Hải nhất thời ngớ ra. Không biết phản ứng thế nào. Bạch Linh Nhi nhìn vẻ mặt của hắn thì cười tươi như hoa. Rồi chợt kê đầu hôn lên má hắn một cái. •Cô....Hải bong mắt thốt lên. Cmn đây là tấn công bất ngờ sao. •Ta thích ngươi... Bạch Linh Nhi mỉm cười đáp. •Thích ta...Hải nghi ngờ hỏi.•Đúng vậy ! không biết tại sao, nhưng ta cảm giác ngươi không giống những người khác. Làm cho ta có cảm giác đặc biệt về ngươi. Bạch Linh Nhi điềm nhiên đáp. •Ồ ! Vậy là cô say nắng ta rồi...Hải ồ lên. Mặt không đỏ tay không run. Đối với nữ nhân tỏ tình chúng ta nhất định phải bình tĩnh. Quan trọng vẫn là thần cmn thái. •Say nắng là gì. Bạch Linh Nhi không hiểu hỏi. •À không có gì... Hải lười giải thích lập tức cho qua. Hai người lượn một vòng lớn sau đó trở lại chỗ cũ.Lúc thả Bạch Linh Nhi xuống nàng còn loạng choạng mấy lần mới đứng vững. •Tuyệt quá ! Lại lần nữa đi...Bạch Linh Nhi sau khi ổn định lập tức hào hứng kêu lên. •Dẹp ! Trở về thôi...Hải lãnh đạm nói. Đoạn nhéo mũi Bạch Linh Nhi một cái rồi bỏ về. •Khoan đã, chờ ta với... Bạch Linh Nhi đau đớn xoa xoa mũi. Vội vàng đuổi theo hắn. •Sao ngươi không bế ta bay về cho nhanh...Bạch Linh Nhi đi theo Hải vòi vĩnh. •Ta mệt... Hải nhàn nhạt đáp. •Tại sao lại mệt.. •Cô thử bay một mạch mười vạn tám ngàn dặm rồi trở về thử xem có mệt không... •Ta thì tất nhiên không được rồi. Nhưng không phải ngươi rất lợi hại sao. •Ta nói mình lợi hại bao giờ.... •.....Cứ thế hai người vừa đi vừa tranh luận đến tận nhà. Thời gian trôi qua một tháng.Ngày ngày Hải vẫn kiên trì tập luyện thần thông. Tối về thì thì cùng Bạch Linh Nhi song tu. Không hề bỏ dở một phút thời gian. Bởi vậy mà trong một tháng này tu vi của hắn tăng lên thần tốc. So với trước kia mạnh hơn không ít. Thạch tượng cùng đều thờ của hắn cũng đã hoàn thành khâu cuối cùng. Chuẩn bị nghênh đón hương hỏa.+Buổi sáng. Ngày hôm nay đền thờ của hắn sẽ làm lễ khánh thành. Tuy nhiên hiện tại hắn vẫn chưa lết đích ra khỏi giường. •Aaaa... Aaaa...Trên giường, Bạch Linh Nhi cùng hắn đang trần như nhộng quấn lấy ngau. Hạ bộ thì không ngừng nhúc nhích. •Kiểu này cảm giác thật sự rất tuyệt.... Thiên Hải ca tiếp đi... Trong phòng vang lên tiếng rên rỉ của Bạch Linh Nhi. Nàng hiện tại đang rất vật vã, tóc tai rồi bời, mồ hôi ướt đầm đìa. Tuy nhiên vẻ mặt thì lại cực kỳ hưởng thụ. Thi thoảng lại kêu lên khe khẽ vì “ sướng “.Hải phía trên cũng không tốn gì chán. Cả người cơ bắp nổi lục cục. Mồ hôi nhải nhệ.•Aaaa... Ta, sắp, sắp... Sắp.... Bằng chíu.Hải bỗng dưng la lên, gân xanh nổi đầy cổ, sau đó thì ầm ầm bắn ra bên trong Bạch Linh Nhi. Cả hai lập tức mệt mỏi nằm vật ra giường. Trận chiến kéo dài cả đêm rốt cuộc kết thúc. Mười phút sau Hải mới bò dậy nổi. Mệt mỏi rời khỏi giường. Tìm y phục mặc vào. •Thiên Hải ca, huynh định đi đâu a...Bạch Linh Nhi vẫn còn khỏa thân. Nằm trên giường yểu điệu hỏi Hải. Đường cong tự nhiên uốn lượn, nhìn rất mát mắt. •Hôm nay là ngày khai trương đền thờ của ta. Ta phải đến đó. Hải ôn tồn đáp. Vẫn loay hoay mặc y phục. •Oa ! Huynh coi. Muội quả thật là đãng trí mà. Bạch Linh Nhi nghe vậy nằm trên giường kêu oa oa. Đoạn trở người bước xuống giường. Đi đến giúp Hải chỉnh sửa y phục. Hải thấy vậy mỉm cười, đoạn cúi đầu hôn lên môi Bạch Linh Nhi một cái. Thời gian qua, tình cảm giữa hai người đã mặn mòi à mặn nồng hơn rất nhiều. •Muội đi cùng huynh nha.Bạch Linh Nhi ngọt ngào nói. •Tùy muội thôi.Hải nhún vai, không có ý kiến. Ở trước đền thờ dân chúng đã tập trung rất đông. Phàm là những người không bận rộn quá nhiều đều sẽ đến. Đối với dân chúng ở đây. Hải chính là vị thần, vị thần tiên cứu thế. Từ lúc hắn có được pháp thuật địa sát thất thập nhị biến, hắn càng có năng lực giúp đỡ người dân. Bốc thuốc ,trị bệnh. Chiêm tinh, bói toán. Xua tai, giải ách. Không gì không làm được. Bởi vì thế mà việc khánh thành đền thờ đã trở thành một sự kiện trọng đại mà ai ai cũng chờ mong..Rốt cuộc nữa canh giờ sau. Hải cùng Bạch Linh Nhi cũng xuất hiện. Bạch Linh Nhi vận một trường y trang màu trắng. Đứng giữa đám người như hạc giữa bầy gà, vô cùng nổi bật. Đám nam đinh trong làng bị vẻ đẹp của nàng làm mê mẩn. Tuy nhiên không ai dám nhìn thẳng, hoặc quá trớn. Bởi vì ai cũng biết nàng là nữ nhân của Hải.*Đại lễ khách đền diễn ra rất nhanh. Cũng không có gì rườm rà quá mức. Sau khi khai quang thần tượng. Mỗi người dân sẽ lần lượt thắp một nén hương vào hương đỉnh. Cuối cùng là Hải sẽ tiến hành khai động. Nói nôm na là mở ra một cái động phủ bên trong thần tượng. Từ nay tạo thành một loại liên kết. Có thể hưởng thụ hương hỏa của dân chúng để tu hành. *Hải bước đến trước thần tượng. Sau đó đem một giọt máu nhỏ vào, đó là bản mệnh tinh huyết. Từ nay thần tượng sẽ thuộc một phần của hắn. Đoạn hắn đặt tay lên ngực thần tượng, dùng pháp lực cưỡng ép khai thông ra một vùng khoảng không. Khoảng không gian này bởi vì dùng pháp lực khai mở nên rộng lớn hơn bề ngoài rất nhiều, ít nhất cũng hơn hai mươi mét vuông. Điều này cũng bởi vì pháp lực của Hải vô cùng hùng hậu. Nên động phủ mới lớn như vậy. Kế tiếp là tạo hình. Cũng chính là biến hóa ra khung cảnh bên trong. kiến trúc bên trong động phủ tùy thuộc vào ý muốn của người tạo ra. Có thể là thế ngoại đào nguyên. Đình phùng, trạch viện. Bất cứ thứ gì chỉ cần một ý niệm liền xong.Hải suy nghĩ một chút, trong đầu diễn ra vô số cảnh tượng. Hàng loạt ý tưởng xuất hiện. Phân vân một hồi hắn cũng đưa ra quyết định. Lập tức mỉm cười truyền ý niệm vào động phủ. Tự khắc khung cảnh bên trong bắt đầu thay đổi.•Xong rồi... Mấy phút sau Hải mới nhất tay khỏi thần tượng. Hài lòng nói. •Xong rồi sao..Bạch Linh Nhi đến bên cạnh hắn tò mò hỏi. Nàng chưa từng kiến tạo động phủ. Bình thường vẫn sử dụng động phủ do mẫu thân để lại. Nên việc kiến tạo động phủ đối với nàng rất mới lạ. •Ừm... Hải gật đầu với nàng. Đoạn quay sang nói với người dân.•Được rồi, xong rồi. Mọi người giải tán đi.Mọi người nghe hắn nói vậy cũng không dám náng lại lâu. Lập tức mỗi người một ngã, trở về nhà mình. •Chúng ta vào xem thử đi...Sau khi mọi người đi hết, Bạch Linh Nhi mới nhìn Hải háo hức nói. •Ừm... Hải vui vẻ gật đầu, đoạn nắm tay Bạch Linh Nhi, biến vào trong thần tượng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...