Ở đâu đó nơi mật thất bên trong Thiên Không Thành. Triệu Hàn Tiên bị phong ấn tu vi nằm bất động trên một giường đá, xung quanh có năm lão già đang tọa thiền. Nàng tuy tri giác vẫn còn nhưng toàn thân không thể nhúc nhích, chỉ biết nhìn trân trân lên trần nhà, chờ đợi điều sắp xảy đến với mình. Bọn họ muốn luyện hóa nhi tử trong bụng nàng, sử dụng ngoại lực tách rời cả hai. Điều này thật kinh khủng, sau khi thực hiện nàng tám phần sẽ đánh mất khả năng sinh con, hơn nữa để lại trong lòng nàng vết thương không bao giờ lành. Không để ý đến cảm thụ của nàng bọn họ vẫn cứ nhẫn tâm thực hiện chỉ vì cái gọi là lợi ích của Tiên Giới. Bọn họ không để cho nàng cơ hội để từ chối, trực tiếp mang phụ thân của nàng ra ép buộc. Ông ấy đáng lẽ phải bị xử tử vì tội phản nghịch, tuy nhiên nếu nàng đồng ý phá đi đứa con trong bụng, tiếp tục đảm đương danh phận Thánh Nữ thì ông sẽ được miễn tội chết. Đứng trước sự lựa chọn khó khăn nàng gần như vô lực, chỉ đành buông xuôi như chiếc lá úa trên dòng sông biên biếc, mặc cho con sóng vô tình cuốn tới đâu thì tới. Lòng của nàng chết lặng, đôi mắt trừng trừng không ngừng chảy xuống hai dòng lệ. Nàng đáng thương như vậy nhưng năm lão già kia không một chút động tâm. Khi thời khắc đã đến bọn họ liền mở đôi mắt ra, vẻ mặt lãnh đạm, tay ấn pháp thủ, chuẩn bị luyện hóa tiểu hài còn chưa ra đời. .........Bên ngoài pháp trường cũng đã bắt đầu hành hình. Từng loạt đao phủ tay vung đao lên trời. Động tác chậm rãi, chỉnh chu như được luyện tập rất nhiều lần. Chỉ cần một tiếng hô nữa của chấp sự, đầu của những phạm nhân bên dưới sẽ tách lìa khỏi cổ. • Chém....Và rồi sau thời gian ngắn chờ đợi, âm thanh quyết định cũng vang lên. Đao phủ không chần chừ hạ đao xuống, tiếng sắc bén rít lên trong không khí nghe mà lạnh người. Đám người Bạch Linh Nhi nhắm chặt đôi mắt, chờ đợi giây phút cuối cùng của cuộc đời. ... Liệu bọn họ có như vậy chết đi, liệu rằng Hải thật sự bỏ mặc người mà hắn yêu thương.... Câu trả lời chính là không, bởi vì khi lưỡi đao còn chưa kịp chạm vào cổ mọi người thì toàn bộ Tiên Giới đã vang lên một âm thanh to lớn. .... Uỳnh... Uỳnh.... Uỳnh....Dường như là đang có người oanh tạc vào Tiên Giới, kèm theo những tiếng vang là sự rung động nhè nhẹ của toàn bộ Tiên Giới. Điều này thật kinh khủng, cái gì có thể tạo ra động thái cỡ này chứ. Tim của những tiên nhân kia suýt thì nhảy ra khỏi lồng ngực, đã bao lâu rồi bọn họ chưa từng gặp chuyện như thế này, tức thì họ trở nên hoang mang, như thủy thủ non nớt đối đầu với sóng to gió lớn . Thậm chí những đao phủ bình thường thị huyết như không cũng giật nảy cả mình, đao run rẩy khựng lại giữa không trung, ngơ ngác nhìn lên vòm trời. Mấy người Bạch Linh Nhi thoát chết trong gang tấc, bọn họ đều ngẩn đầu nhìn về phương xa, trong lòng cảm ứng được chuyện gì đang xảy ra. Bọn họ vẻ mặt phút chốc hiện lên sự vui mừng, nhưng liền đó hóa thành nỗi lo âu...........Âm thanh chấn động đó vang đi gần như khắp ngóc ngách của Tiên Giới, ngay cả mật thất dưới Thiên Không Thành cũng có thể nghe được. Năm lão già vừa chuẩn bị kết thành trận pháp lập tức ngừng lại, vẻ mặt biến động. Trong chớp mắt bọn họ đứng dậy, không thấy động tác như thế nào đã biến mất dạng, căn phòng chỉ còn lại Triệu Hàn Tiên một mình nằm đó. Nàng tuy không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết trái tim của mình vậy mà tự nhiên đập mạnh. .......Thiên Môn. Hơn năm trăm binh sĩ cùng một viên tướng mới vừa được bổ nhiệm đang đứng trước cánh cổng lớn dẫn xuống nhân gian này. Mặt của bọn họ đều rất khó coi, đa số là sự hoảng loạn bao trùm. Phía bên ngoài không biết đang tồn tại thế lực gì vậy mà điên cuồng đánh lên Thiên Môn khiến toàn bộ cánh cổng rung lắc dữ dội. • Tướng quân, Thiên Môn sẽ chịu nổi chứ. Có binh sĩ không kìm được run rẩy ngước nhìn viên tướng cao to dò hỏi. • Ngu ngốc, Thiên Môn làm sao có thể công phá được. Viên tướng quân mặc dù trong lòng cũng rất lo sợ nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra to mồm, lập tức tát cho gã binh sĩ kia một bạt tay, đánh gã bay xa mấy trượng. Tuy nhiên khi hắn vừa dứt tiếng, Thiên Môn mà gã phách lối bất ngờ bật tung. Cánh cửa khổng lồ nặng nề đập thẳng lên hắn, hắn còn chưa kịp nói gì làm gì đã chết ngoẹo ra rồi. Mấy trăm binh sĩ may mắn thoát chết, thấy cảnh này thì hoảng cmn hồn. Binh khí cầm chặt đến run run, bọn họ vừa thủ vừa lùi, sợ hãi nhìn vào mấy thân ảnh ngoài Thiên Môn kia.....• Lợi hại... Ngay cả Thiên Môn cũng công phá được... Đi theo Hải là một đám lão già, bọn họ đều thuộc liên minh phi thăng giả ngày trước. Bây giờ ai nấy già nua, bộ dạng gần đất xa trời. Vốn dĩ họ đang ẩn cư bên trong gia tộc nhưng hôm qua được Hải thuyết phục, cùng hắn một lần nữa xông phá Tiên Giới. Từng bị thua thiệt, nhục nhã. Trong lòng họ ai không khao khát được phục thù rửa hận. Nay tuổi đã xế chiều, có cơ hội nếu không xông pha e rằng sẽ hối hận đến chết. Vì vậy sau khi được thuyết phục, cả đám liền nâng lên hùng tâm tráng trí ngày nào, hiên ngang cầm lại binh khí, theo hắn chạy vào Tiên Giới. Trong bọn họ có cả lão tổ Long Tộc. Ông ta thấy Hải có thể đánh sập Thiên Môn thì không nén nổi cảm thán hô. Ban đầu ông đi không ôm theo quá nhiều hi vọng, giờ thấy cảnh này lại một lần nữa lấy lại tự tin. Cho dù liều mạng già cũng quyết cho đám giả tiên kia gà bay chó chạy, sống không yên ổn. • Xông lên, giết.... Lão vừa dứt lời, những người khác cũng đã kéo lên khí thế, xách binh đao bảo pháp, hung hăng lao về phía trước. Chớp mắt điên cuồng chém giết. Chẳng chút nào giống mấy lão già sắp chết, nhìn cứ như những đầu mãnh hổ đang nhe nanh múa vuốt, chực chờ uống lấy máu tươi. Đám binh sĩ tội nghiệp, tựa dê trong bầy sói, không kiên trì được mấy hơi thở đã bị làm thịt sạch sẽ. • Tiến tới các huynh đệ. Trực chỉ Thiên Không Thành. Dường như giết còn chưa đã tay, bọn họ lập tức hô hào, nhao nhác bay về phía Thiên Không Thành. .......• Mọi người, ta đến cứu các nàng đây...Hải nhìn về phía xa, lông vũ trên người không ngừng rung động. Hắn bây giờ không còn bộ dạng của thường ngày mà đã trở thành một đầu huyền hầu. Hắn khe khẽ thì thào một câu, bảo giáp đang mặc kêu lên lách cách. Chỉ nghe " Uỳnh " một tiếng, mặt đất dưới chân hắn liền vỡ vụn, hõm xuống sâu húm. Bản thân hắn sau cú bật người cũng hóa thành một đạo linh quang, cực nhanh lao qua bầu trời. ........Tiên Giới mấy chốc lâm vào chiến loạn, đội của mấy lão già kia đi đến đâu nơi đó lập tức có người chết, vô số tiên nhân, binh sĩ ngã gục dưới bước chân của họ. Họ đã giết đến đỏ mắt nhưng vẫn cực kỳ hăng say, vẻ mặt thống khoái khi máu của kẻ thù không ngừng nhỏ xuống từ trên mũi kiếm. Bọn họ chẳng khác nào ngọn lửa lan ngoài thảo nguyên, không có gì có thể ngăn cản. Tin tức này như bão táp truyền đi khắp Thiên Không Thành, tất cả quan thần võ tướng, thương giả phàm gia đều hoảng loạn cả lên. Các nhân vật thượng tầng gấp rút họp mặt, bàn tính Kế Sách. Phái ra một vạn tiên binh cùng hơn trăm viên tướng tiến hành thảo phạt. Tuy nhiên số lượng này vẫn chưa làm họ hết lo lắng, Thiên Môn còn bị công phá, chuyện này không thể lơ là, bằng không sẽ gặp họa diệt vong. Vì vậy bọn họ một bên sắp xếp phòng thủ, một bên thông tri cho Tiên Đế, báo động khẩn cấp khắp Thiên Không Thành. Một nơi cao cao tại thượng vậy lâm vào tình trạng này thật là nực cười. ........Cách xa vạn dặm, Hải vừa thả ra một đạo thần niệm liền xác định được vị trí của các nàng Bạch Linh Nhi. Hắn lập tức một mạch bay về phía đó, thời gian chưa được mười tức hắn đã tới nơi. Từ trên cao hắn nhìn thấy bọn họ vẫn còn đang bị trói, quỳ dưới trảm môn. Toàn bộ pháp trường giờ loạn thành một bầy, vô số người lao xao, rối rít chạy qua chạy lại. Ấy vậy mà gã chấp sự pháp trường vẫn kiên quyết đòi trảm chúng nữ xong rồi tính tiếp. Dưới hung lệnh của gã những đao phủ lại phải một lần nữa vung đao lên hoàn thành nhiệm vụ của mình. • Hừ....Hải đáy lòng dấy lên lửa giận, đến nước này vẫn muốn giết nữ nhân của hắn. Cơn tức này không biết làm sao trút hết. Vậy là hắn như chim ưng lao thẳng xuống, mạnh mẽ đạp lên trảm môn. Pháp lực của hắn tuôn ra, không gian bắt đầu trở nên quến đặc. Tất cả chuyện động trong pháp trường phút chốc chậm chạp gấp mười lần. Ngay cả những viên đá vừa bị hắn dẫm tung lên cũng rề rà lướt đi, cảnh tượng quỷ dị vô cùng. ..... Phốc, phốc, phốc.. Tiếng nổ liên tiếp vang lên, những gã đao phủ còn chưa có phản ứng gì đã vội hóa thành huyết vụ tản mát trong không khí. Ngay cả gã chấp sự vừa mới phán quyết kia cũng trong chớp mắt tan xác. Từ đầu đến cuối không kịp tỏ ra cái gì, chưa cảm thấy sợ hãi thì đã chết rồi. Lần này Hải thật sự đông sát tâm, ra tay cực kỳ vô tình. Tất cả tiên nhân trong phạm vi pháp lực của hắn bao trùm không ngừng tử vong, bị tà lực của hắn nghiền nát không còn xương cốt. Sương mù huyết sắc tức thì che phủ khắp không gian.• To gan....Hành động đồ sát của hắn tất nhiên chọc giận Tiên Đế, người chưa xuất hiện giọng nói đã vang vọng. Cũng như lần trước, âm thanh của y mang theo lực lượng mạnh mẽ, chỉ là Hải không mảy may bị tác động. Hắn ngẩn đầu hừ lạnh, dùng chính thủ đoạn của y đả kích lại y. Hai làn sóng âm thanh va chạm vào nhau khiến không gian ba động kịch liệt. • Thiên Hải ca.... Là huynh sao...Sau khi không gian quến đặc biến mất, mấy người Bạch Linh Nhi có thể hoạt động bình thường, thấy Hải lạ thường sừng sững đứng trước mặt mà khó tin thốt lên. Không ai trong bọn họ dám tưởng tượng ra cảnh này, nhìn thấy sự tan hoang của pháp trường họ mãi không thể lấy lại bình tĩnh. Chuyện gì vừa xảy ra, mới nãy thôi nơi này có vô số người, bọn họ lẽ ra sẽ bị xử tử. Chớp mắt một cái tất cả biến mất, cứ như một giấc mơ vừa diễn ra. Còn cả Hải nữa, bộ dạng hắn hoàn toàn thay đổi, không giống như trước kia chút nào. Nếu không phải vẫn còn cảm nhận được khí tức quen thuộc e rằng họ còn nhận lầm hắn là một người khác.• Mọi người chịu khổ rồi... Hải quay lại áy náy nói với họ. Không cần động tác gì đã tháo gỡ tiên thằng trói buộc họ. Pháp lực dịu dàng như nước nâng bọn họ đứng dậy. • Huynh tại sao lại trở thành bộ dạng này... Bạch Linh Nhi là người đầu tiên truy vấn hắn. Nàng thật sự muốn biết hắn đã xảy ra chuyện gì mà lại trở nên như vậy, giống như hiền thê lo lắng cho trượng phu. Sợ hắn vì liều lĩnh mà làm chuyện dại dột. • Chuyện dài lắm, hiện tại không có thời gian giải thích. Mọi người mau tập hợp với liên minh phi thăng giả ngoài kia, cùng họ tìm cứu Hàn Tiên và phụ thân nàng. Ta phải đấu với Tiên Đế một trận. Hải không giải thích quá nhiều, liền giao phó nhiệm vụ cho họ. Họ cũng hiểu thời điểm bây giờ cực kỳ phi thường, không phải lúc tâm tình tán gẫu. Sau khi phân phó xong đều chia ra hành động. Những khúc mắc trong lòng về sau sẽ từ từ nói chuyện. Vừa lúc bọn họ rời đi, vân vụ trên bầu trời lập tức xuất hiện biến động, cuồn cuộn tụ tập thành một bàn tay khổng lồ đập xuống. Lực lượng mạnh mẽ như muốn nghiền áp tất cả. • Muốn lần nữa trấn áp ta sao, đừng hòng.... Hải xưa đâu bằng nay, mắt nhìn thủ chưởng rơi xuống liền cuồn ngạo quát lên. Tay cầm Kim Cô Bổng một đập thổi tan. Sau đó hắn đạp không nhảy lên bầu trời, tiến đến chỗ Tiên Đế đang ẩn thân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...