Nghiệt Nợ
Edit: Ngộ
Sau này, cái cây kia bỗng nhiên biến mất.
Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.
Đằng Chỉ Thanh nói quả đã chín rồi, nên hái xuống ăn luôn.
Đỗ Vân Sinh: "Quả mọc ở đâu vậy?"
Đằng Chỉ Thanh: "Trên mặt đất, từ một nhánh rễ cây mọc ra quả."
Y lấy quả ra và rửa sạch sẽ. Nó thật sự thật đẹp, tươi ngon mọng nước, trông rất ngon miệng.
____
Đoạn còn lại là H, nhưng tác giả chỉ đăng trên weibo thôi, hiện cũng đã gỡ, nên Ngộ k có để đưa lên đâu huhu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...