Đột nhiên thì lúc này Lý Lan Hinh lại đưa mắt nhì về phía của cô, nhưng cô ta chỉ nhìn thấy hai mắt của Hà Mật mở to, cô cũng có nhìn cô ta nhưng cũng chỉ là nhìn một chút rồi thôi. Lúc này thì Lăng Dụ Triết đã thấy sự nguy kịch trong chuyện này rồi nên anh đã lấy điện thoại ra và có ý định sẽ gọi cấp cứu.
Tuy nhiên thì Lý Lan Hinh lại ngăn cản, cô ta nói là mình có quen một bác sĩ rất giỏi, có thể nhờ cậu ta đến để chăm sóc và chữa trị cho Hà Mật, vừa kín tiếng lại còn tránh được việc cô bỏ trốn. Lăng Dụ Triết đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy cô bỏ trốn một lần nữa, neena nh đã tin vào lời của Lý Lan Hinh mà mời người bác sĩ nào đó đến để chuẩn đoán cho cô.
Nhưng Lý Lan Hinh làm gì quen được với bác sĩ nào cơ chứ, cô ta cũng chỉ đi đến bệnh viện để tìm bừa một người, chẳng biết số của cô ta xúi quẩy đến đâu nhưng khi cô ta đến thì các bác sĩ cũng đã có việc riêng hết rồi, ở đó chỉ còn lại Khương Đình Lập với vẻ mặt ngơ ngác, Lý Lan Hinh nhìn thấy cậu ta đần đần như vậy thì cảm thấy có thể lợi dụng được, nên liền đi đến bắt chuyện, tiếp theo đó là nhờ cậu ta giúp mình, khi Khương Đình Lập nghe vậy liền gật đầu đồng ý.
Khương Đình Lập được đưa đến Lăng gia, trước khi cậu ta vào chuẩn đoán cũng như là khám bệnh cho bệnh nhân thì cậu ta cũng có vài nguyên tắc của mình, hay nói chính xác hơn là cậu ta không muốn có người làm phiền khi cậu ta khám bệnh. Nên vì lẽ đó mà Lăng Dụ Triết và Lý Lan Hinh đều ra ngoài.
Lúc này thì Khương Đình Lập mới đỡ cô ngồi dậy rồi đưa cho cô thuốc cầm máu, cậu ta nói:
- Em đó, tại sao lại chấp nhận cái kế hoạch của ông Tô Thước chứ!
Thật ra thì đây chính là kế hoạch của họ, và người mà Khương Đình Lập nhờ vả là một người giúp việc trong Lăng gia, trước kia khi cô còn ở bệnh viện thì Hà Mật đã kể rất nhiều về những người làm trong nhà, tuy cô chỉ là một thiên kim giả nhưng họ cũng rất thương yêu cô, nên khi Khương Đình Lập nhờ vả thì họ đã ngay lập tức đồng ý. Trước tiên thì họ sẽ đưa cho cô một viên thuốc do Khương Đình Lập bào chế, nó sẽ làm cho kinh nguyệt của Hà Mật bất thường, lượng máu nó sẽ ra nhiều hơn bình thường, biểu hiện của nó giống như là băng huyết vậy, nhưng yên tâm là nó vẫn rất an toàn đối với người sử dụng nếu như được khám chữa bệnh kịp thời.
Tiếp theo, chính là vai trò của Tô Thước, anh cả đã lợi dụng những người của tổ chức Mật Thước mà anh đang dẫn dắt để đưa vào bệnh viện, tạo công ăn việc làm cho tất cả các bác sĩ có mặt ở bệnh viện đa khoa Yuu, chỉ chừa lại gương mặt hóa trang đần thộn của Khương Đình Lập. Nhờ như vậy mà cậu ta đã có thể trà trộn vào Lăng gia như hiện tại.
Cuối cùng, điều quan trọng nhất chính là đánh vào Lăng thị, nên theo kế sách của Tô Thước thì Hứa Vãn Túng sẽ gửi một tin đến cho Lý Lan Hinh về việc của Hà Mật và Lăng Dụ Triết, với một người có tâm cơ muốn chiếm vị trí Lăng thiếu phu nhân như cô ta thì cô ta đã cảm thấy sự cản trở từ Hà Mật, nên chắc chắn cô ta sẽ đến đây để gặp Lăng Dụ Triết, và hiển nhiên với tình trạng lúc đó của cô thì không thể không đưa đến bệnh viện. Mà ở bệnh viện cũ thì cô đã trốn đi một lần, nên Lăng Dụ Triết sẽ không đưa cô đến đó nữa, mà ở Giang Thành thì ngoại trừ bệnh viện đa khoa Yuu ra thì còn chỗ nào tốt hơn đâu. Chỉ là việc Lý Lan Hinh đến bệnh viện thì không nằm trong kế hoạch thôi.
Nhưng Hà Mật không nói gì mà cô chỉ nhìn anh trai của mình rồi cười nhẹ, lúc này thì Khương Đình Lập mới lấy từ trong túi của mình ra một chiếc điện thoại, chiếc máy nghe lén và một camera ẩn. Điện thoại thì cậu ta đã bảo Hà Mật giấu đi, còn chiếc máy nghe lén thì cậu ta đã lắp nó ở phía dưới giường của cô, nhưng riêng camera ẩn thì cậu ta lại bâng khuâng không biết nên đặt ở đâu.
Vì Hà Mật biết rõ con người của Lăng Dụ Triết khá thận trọng, nên để quay lại chuyện gì đó cũng khó, mặc dù mục đích của họ cũng chỉ là để bảo cô mà thôi. Đến đây, Hà Mật đã từ chối lấp đặt camera, nói sao thì chỉ cần cô có điện thoại để liên lạc ra ngoài thì cũng đủ rồi. Nghe em gái nói vậy thì Khương Đình Lập cũng gật đầu, ngồi đợi thêm một lúc cho đúng kịch bản, sau đó thì cậu ta cũng mở cửa ra, nhìn sang Lăng Dụ Triết với gương mặt biến sắc, liền nói:
- Tiểu thư bây giờ đã ổn rồi, nhưng tôi khuyến cáo đừng để tiểu thư ở một mình, hiện tại cô ấy đã có giấu hiệu của bệnh trầm cảm.
Nghe đến đây thì Lăng Dụ Triết cũng không đáp gì, tuy nhiên thì Lý Lan Hinh lại giống như mở cờ trong bụng, bây giờ cô ta đã có lý do để ở lại Lăng gia rồi. Vì nói thế nào đi nữa thì anh cũng là đàn ông, còn Hà Mật là thiếu nữ, hai người một nam, một nữ ở cạnh nhau sẽ không hay lắm, nên chỉ có thể để Lý Lan Hinh ở bên cạnh cô mà thôi.
Nhưng hiện tại Lý Lan Hinh cũng không biểu hiện rõ ra mặt là mình muốn ở lại, cô ta chính là muốn Lăng Dụ Triết nói ra điều đó, vì thế nên cô ta cũng chỉ ậm ừ rồi lại thôi, trước khi tiễn Khương Đình Lập về thì cô ta cũng đã xin số điện thoại để liên lạc với anh, vì cô nhìn ra tên bác sĩ "đần" này rất có tiềm năng trong kế hoạch tiến vào Lăng gia của cô ta. Và hiển nhiên với một diễn viên đại tài như Khương Đình Lập thì cậu ta cũng đã cho Lý Lan Hinh số điện thoại liên lạc, dù đây không có trong kế hoạch, tuy nhiên thì nếu như có thể làm thân tín bên cạnh Lý Lan Hinh thì cũng không thiệt thòi lắm.
Tiễn bác sĩ về thì Lăng Dụ Triết đã đi vào phòng, anh bây giờ có lẽ đã bình tĩnh hơn rồi, liền ngồi xuống bên cạnh cô, sau đó nói:
- Tại sao cô lại nói dối?
Hà Mật cũng đưa mắt khó hiểu về phía anh, ngay lúc đó thì Lăng Dụ Triết cũng đã nói về việc mình đã tìm đến và nói chuyện với Đỗ Thái Huy, cuộc trò chuyện này của cô và Lăng Dụ Triết đã bị Lý Lan Hinh nghe thấy, nhưng cô ta cũng chỉ giả vờ như mình vừa mới đi vào thôi.
Nhưng hiện tại Hà Mật chẳng muốn nói gì cả, những gì cô cần nói cũng đã nói rồi, chỉ là do Lăng Dụ Triết không tin cô mà thôi.
Đưa mắt nhìn về phía của Lăng Dụ Triết, rồi lại đưa mắt nhìn về phía của Lý Lan Hinh, cô chỉ thở dài trong lòng rồi lại nằm xuống trùm chăn lại, ý tứ của cô rất rõ ràng là không muốn nói đến chuyện này nữa. Vốn dĩ Lý Lan Hinh còn định giả vờ hiền lành mà khuyên bảo cô, tuy nhiên thì đã bị Lăng Dụ Triết ngăn cản, anh đưa Lý Lan Hinh ra ngoài, rồi nói:
- Hôm nay cảm ơn em, bây giờ thì em về được rồi, còn về Hà Mật thì anh có cách riêng của mình.
Nói xong thì Lăng Dụ Triết cũng nhanh chóng đi về phòng của mình, cũng không quên nhắc Hình Bân tiễn khách, biểu hiện khác lạ của anh đã làm cho Lý Lan Hinh phải nghi ngờ, cô ta sợ rằng nếu để Hà Mật ở quá gần anh thì sẽ bị cô cướp mất anh thôi. Nên lúc này, Lý Lan Hinh lại có suy tính của riêng mình.
[...]
Buổi chiều ngày hôm đó, Hà Mật nhận được điện thoại từ anh trai thì đã nhanh chóng báo tin bình an cho Kiều Tuyết Ly, nói thế nào thì trước kia cô ấy cũng đã giúp đỡ cô rất nhiều nên cho dù thế nào cũng phải báo với cô ấy một tiếng để cô ấy đỡ lo.
Nhưng cô còn chưa kịp soạn xong tin nhắn thì Lăng Dụ Triết đã mở cửa đi vào, trên tay của anh còn cầm theo chiếc máy tính để làm việc, không chờ Hà Mật nói gì thì anh đã trực tiếp ngồi lên giường, còn kê gối để tựa lưng, sau đó thì trong phòng không còn bất cứ tiếng động nào ngoài tiếng gõ máy tính của anh. Sau một lúc, thì anh cũng đã lên tiếng:
- Hà Mật, cô không có gì muốn nói với tôi sao?
- Tôi nên nói gì sao? Cha!
Không biết lý do tại sao nhưng từ khi anh biết tin Hà Mật mang thai con của người khác thì tiếng gọi "cha" này lại làm cho anh cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ thiếu điều là anh xé toạc miệng của cô ra để cô không còn gọi anh là "cha" nữa.
- Hà Mật, đừng thách thức sự nhẫn nại của tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...