Nghiệt Đồ
Sau hai ngày đi đường cuối cùng Sở Yêu Yêu cùng Bạch Lâu cũng đã thuận lợi đến ven biển Thiên Hà hải.
Mà đến đây không chỉ có nàng cùng Bạch Lâu mà xa xa đang đi đến còn có cả một nữ tử cưỡi lừa.
Thân hình nữ tử yêu kiều cưỡi trên lưng lừa ẩn trong mây trắng mờ ảo còn ngân nga hát một đoạn nhạc cổ quái.
Sở Yêu Yêu cũng không vội, nàng nhìn con lừa đang lắc lư xa xa thầm nghĩ người này có lẽ cùng đường với nàng, chi bằng...
Chỉ là lúc này nữ tử cưỡi lừa kia đã đến gần Sở Yêu Yêu, Sở Yêu Yêu trông thấy mặt nàng ta liền lập tức biến sắc.
Ý định vừa nảy ra trong đầu bay sạch.
Nàng lập tức quay người cắp lấy Bạch Lâu chạy vụt đi.
Nữ tử cưỡi lừa nheo nheo mắt nhìn Sở Yêu Yêu đang bỏ chạy giống như bị ma đuổi khẽ bật cười khanh khách.
- Ây đô tiểu mĩ nhân sao lại chạy nhanh thế~
Nữ tử thúc vào người con lừa, lừa ta hậm hực hiểu ý lao như điên về phía Sở Yêu Yêu đang bỏ chạy.
Chẳng mấy chốc hai người đã kéo gần khoảng cách.
Gương mặt nữ tử cũng trong thoáng chốc phóng đại trước mặt Sở Yêu Yêu.
Nữ tử che miệng cười, mắt như lưỡi liềm cong lên lộ tia thích thú, nàng ta rất xinh đẹp, xinh đẹp theo kiểu đáng yêu nghịch ngợm.
Vốn dĩ tiên giới không có kẻ xấu xí.
Sở Yêu Yêu ôm Bạch Lâu dừng lại.
Nàng biết chạy cũng không thoát.
Vẻ mặt Sở Yêu Yêu ảo não đau khổ cầu xin.
- A Ly, ngươi đừng đuổi theo ta nữa có được không, dính phải ngươi rất xui xẻo, ta không thể chết sớm, ta còn có đồ đệ cần phải nuôi.
Sở Yêu Yêu cả người ủ rũ giống như cà héo đáng thương nhìn A Ly.
Chính nàng còn không ngờ tới bản thân đen đủi như vậy gặp được Khương A Ly - Một tiên nhân nổi tiếng xui xẻo.
Chính nàng ta không phải kẻ xui xẻo, ngược lại còn rất may mắn chỉ là những người bị nàng ta đụng vào sẽ phải nhận vận rủi bám thân không dứt.
A Ly che miệng cười hì hì lại đảo mắt qua nhìn Bạch Lâu: - Vậy mà lại nhận đồ đệ thật à, xem ra tin đồn không phải giả.
Nàng ta cong mắt không che giấu ánh nhìn hứng thú đối với Bạch Lâu.
Bạch Lâu nho nhỏ sợ hãi bám lấy áo Sở Yêu Yêu.
Sở Yêu Yêu hơi liếc A Ly bực bội nói: - Ngươi làm đồ đệ ta sợ.
A Ly bĩu môi, nàng nhìn Bạch Lâu núp sau người Sở Yêu Yêu mắng nhẹ - Quỷ nhát gan.
Sở Yêu Yêu trừng A Ly.
A Ly cười cười vẫy vẫy tay đầu hàng.
- Ngươi đuổi theo ta làm gì, nói đi!
Sở Yêu Yêu chán nản nói, đối với ôn thần này nàng không thể xuống tay được.
Đụng vào nàng ta rất xui xẻo!
- Thôi được rồi, ta đuổi theo ngươi chỉ muốn đi ké đến Thiên Hà u cốc, sẽ không đụng đến ngươi đâu.
Khương A Ly vỗ vỗ đầu con lừa che miệng cười tủm tỉm.
Khương A Ly quả thật muốn nhờ nàng dù sao thì Sở Yêu Yêu chính là đại sư trận pháp hàng thật giá thật, bày một cái trận pháp truyền tống ( dịch chuyển ) đối với nàng chỉ như ăn bánh.
Có người vẽ đường tắt vì sao không nhờ kia chứ?
A Ly nghĩ vậy rồi cười càng thêm rạng rỡ, gương mặt giống như một đóa hoa hướng dương.
Sở Yêu Yêu nhìn nàng ta cười có chút khó chịu vẻ mặt không tình nguyện.
- Thái độ gì đấy hả, ngươi không cho ta đi nhờ ta sẽ bám dính lấy ngươi khiến ngươi xui xẻo cả trăm năm ngươi có tin không? - A Ly hù dọa nói.
Sở Yêu Yêu xanh mặt đành phải bày trận.
A Ly đạt được ý muốn rất đắc ý ngồi trên thân lừa thoải mái rung chân.
Dáng vẻ ấy của nàng ta chẳng hề ăn khớp với gương mặt khả ái kia.
Sở Yêu Yêu bày trận không lâu, rất nhanh liền xong.
A Ly nhảy ra khỏi lưng lừa, ba người chậm rãi đi vào, con lừa đi vào sau cùng dáng đi ưỡn ẹo còn liên tục lắc lắc mông tròn.
Sở Yêu Yêu:...
Bạch Lâu:...
Lừa bị tật?
Hình như ban nãy còn bình thường mà?
A Ly hơi ngượng ngùng cười hì hì nói: - Lừa nhà ta hay ngại ngùng, gặp người lạ nó đều như vậy cả.
Sở Yêu Yêu, Bạch Lâu đồng thời trầm mặc.
Trong chốc lát trận pháp phát sáng một mảng rực rỡ chuẩn bị truyền tống rời đi, thì bỗng nhiên từ trên trời một bàn tay khổng lồ xông ra khí thế dời non lấp biển đâm tay về phía trận pháp.
Theo lúc bàn tay xé mở không gian.
Trận pháp đã bị xao động.
Sở Yêu Yêu biến sắc.
Lĩnh vực phát động, vô số ngọn lửa lao đến bao trùm lấy bàn tay khổng lồ kia ngăn chặn hắn phá hỏng trận pháp truyền tống, lĩnh vực bùng nổ, dưới sự hủy diệt của ngọn lửa, bàn tay kia thoáng chốc bị biến thành tro bụi.
Theo trận pháp rút đi ánh sáng lĩnh vực cũng biến mất.
Trên tầng mây.
Một bóng người đứng đó, một tay hắn đã bị thiêu cháy đã biến mất.
Hắn ta rũ mắt âm trầm nhìn vị trí trận pháp truyền tống biến mất lộ ra một tia hừ lạnh.
- Tiện nhân A Ly, ngươi trốn không thoát đâu!
Theo tiếng mắng chửi bóng dáng trên tầng mây dần tiêu tán chầm chậm hóa thành khói đen bay về hướng nam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...