Nghiện Vợ: Tổng Tài Cao Lãnh, Xin Tiết Chế


Đạo diễn Tôn không những không chỉ trích cô mà còn cho cô thêm cơ hội.

Sau khi rời phòng hợp, Tần Hạ cảm giác mình giống như đang mơ, theo kích động mà đến, không biết lần này là họa hay là phúc a.

Có đạo diễn Tôn miệng vàng lời ngọc, buổi chiều cô liền tìm cơ hội cùng phó đạo diễn Lý nói lên quan điểm của mình đối với phim Khuynh Thành Thiên Hạ, lúc còn ở đại học cô có nghiên cứu qua phim truyền hình, kịch Mary Sue chỉ cần không có những chi tiết dư thừa liền không có vấn đề gì lớn.

Phó đạo diễn Lý đối với đề cử của đạo diễn Tôn rất tôn trọng, ông cũng rất thích Tần Hạ một cô gái nhỏ đầy tính kiên nhẫn.

Nhưng người khác thấy vậy lại không cao hứng.

Vốn dĩ cho rằng đạo diễn Tôn sẽ theo ý của cô ta đem Tần Hạ đuổi ra khỏi đoàn phim, không nghĩ tới người không những không đi mà còn cùng phó đạo diễn lý cười cười nói nói, làm cho biên kịch Triệu mặt tức khắc đen.


Trần Lị Lị thấy thế cũng không dám mở miệng, sợ trở thành nơi biên kịch Triệu trút giận, trong lòng lại oán hận không thôi, Tần Hạ tại sao lại may mắn như vậy, trước tốt nghiệp ở học viện có người che chở, ở đoàn phim lại được đạo diễn thích.

Nuốt không trôi cục tức này Trần Lị Lị liền gấp gáp gọi điện thoại cho Tần Tư Điềm.

"Lại có chuyện gì" thnh âm của Tần Tư Điềm vang lên có chút không kiên nhẫn.

Trần Lị Lị làm như không nghe, đem chuyện này nói cho Tần Tư Điềm: "Tần Hạ cùng đạo diễn Tôn chẳng lẻ có quan hệ gì sao?"

"Bọn họ sao có thể.." Tần Tư Điềm nói một nữa đột nhiên dừng lại, mắt nheo lại không có ý tốt, "Cô nói đạo diễn Tôn biết rõ biên kịch Triệu không thích Tần Hạ, nhưng vẫn giữ Tần Hạ lại, còn để cho cô ta theo phó đạo diễn Lý học tập phải không?"

"Đúng vậy"

Tần Tư Điềm âm hiểm cười rộ lên "Rất tốt, tôi đã biết đối phó cô ta như thế nào rồi, hiện tại tôi cho cô một nhiệm vụ, Tần Hạ có thể lăn lộn trong đoàn phim Khuynh Thành Thiên Hạ hay thân bại danh liệt còn phải xem lúc này đây."

Phó đạo diễn Lý không hổ là người có kinh nghiệm lâu năm, đối với phim truyền hình đang lưu hành và kịch bản giả thuyết hiểu rât rõ ràng, Tần Hạ cùng ông thảo luận một hồi đã được lợi không ít.

Kết thúc một ngày công tác, Tần Hạ kéo thân thể mệt mỏi về chung cư, tắm xong đi ra, điện thoại trên bàn thông báo có tin nhắn, hỏi cô đã ăn cơm chưa, nhìn tên thì phát hiện là Phó Thiên, thiếu chút nữa làm cô sặc nước miếng luôn rồi.

"Điện thoại di động từ khi nào có tính năng cao như vậy? Số không lưu cũng có thể hiện tên luôn rồi." Tần Hạ nói thầm rồi click mở mục người liên hệ, dãy số của Phó Thiên thình lình xuất hiện trong danh bạ, còn là vị trí đầu tiên nữa.


Dựa, dãy số này tồn tại khi nào?

Tám phần là lúc ở khách sạn đi, tin nhắn gửi cho cô là một giờ trước, Tần Hạ do dự một chút rồi gọi điện trả lời "Chưa ăn, tôi tính ra ngoài kêu cơm hộp."

Bên kia giây sau liền hồi âm "Sao lại về nhà trễ như thế, cơm hộp không dinh dưỡng."

Tần Hạ trả lời "Công việc ở đoàn phim kết thúc trễ, tôi cũng không biết, nên đêm nay không xuống bếp"

"Không cần kêu cơm hộp, tôi để người mang qua cho em."

Tần Hạ vội vàng ngăn cản "Không cần, tôi chỉ cần ăn đơn giản qua đêm là được, không cần làm phiền anh đâu..
Ủa, người đâu rồi?"

Tần Hạ gọi hắn vài tiếng, bên kia lại không ai trả lời.


Một lát sau, Phó Thiên lại gọi lại, nói với cô, mười phút sau cơm sẽ đến.

Mười phút sau, một giây không thiếu, không thừa, chuông cửa chung cư vang lên, Tần Hạ chạy ra mở cửa, nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang đứng bên ngoài, trong tay cầm hộp giữ nhiệt rất lớn.

"Xin hỏi có phải Tần tiểu thư, tôi theo lệnh của tổng tài mang đồ ăn đến cho ngài."

Quả nhiên là người của Phó Thiên, không phải người xấu thì tốt rồi, Tần Hạ mở khóa chống trộm rồi nhận đồ ăn từ tay đối phương, xong việc người đàn ông xoay người đi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui