Nghiện Nhẫn - Mộ Chi
Edit: Dâu
Lục Tương Tư vĩnh viễn cũng không thể quên được cảnh tượng lần đầu tiên gặp mặt Lương Dụ Bạch.
Rèm trong phòng bao kéo kín, xua đuổi từng luồng ánh sáng ở bên ngoài, không cho chúng lọt vào, trên trần chỉ có loáng thoáng từ ánh đèn mờ nhạt. Người đàn ông ngồi đối diện với cô, anh chậm rãi ngẩng đầu, dáng vẻ lạnh nhạt xa cách, trong mắt là sự bạc tình và âm u.
Anh đi về phía cô, duỗi tay nâng cằm cô. Đầu ngón tay lạnh lẽo, giọng nói cũng lành lạnh dán bên tai cô, thong thả cất lời:
"Em trốn không thoát đâu."
Tôi là số phận mà em có muốn cũng không thể trốn được.
[Yêu là ngàn chuyển trăm hồi, cũng là phấn đấu quên mình. Yêu là dục vọng bất diệt, cũng là đến chết mới thôi.]
Tối tăm cố chấp x cam tâm tình nguyện.
160 words
14/12/2021
Văn án dùng để đặt gạch - chương đầu tiên sẽ được up vào 01/01/2022
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...