"Dược thảo dùng trong thuốc tắm lão phu ngửi ra được mấy loại, chỉ là một số linh dược bình thường mà thôi, còn không thể xem là linh dược trân quý, đây có thể cứu mạng sao?"
Mặc Nhất biểu thị, thân thể chủ tử bọn họ không dám nhìn, cho nên vẫn mong Vương phi đem Vương gia ôm vào tắm thuốc vậy!
"Cút ra ngoài đi!" Sở Cửu Ca nói.
"Thuộc hạ tuân lệnh!"
Thân hình của Dung yêu nghiệt rất tốt, nhưng mà thân thể quả thật rất kém, Sở Cửu Ca khiêng hắn chẳng tốn chút sức nào.
Nhưng mà đối vơi thân thể tàn tạ này, Sở Cửu Ca vẫn là rất dịu dàng.
"Phụt!" Đem người để vào trong thùng tắm, Sở Cửu Ca tiến hành châm cứu lần hai.
Độc tố tràn ra bên ngoài đã bị Sở Cửu Ca khống chế gần hết, tiếp đến cô tiếp tục mát xa.
Hắn lúc nào có thể chuyển tốt, vậy chỉ có thể xem bản lĩnh bản thân Dung yêu nghiệt rồi.
"Ưm.." một tiếng kêu trầm thấp thoải mái truyền ra, âm thanh khàn khàn truyền đến, "Cửu nhi, có thể mạnh thêm một chút!"
"Hướng xuống một chút!"
Tay Sở Cửu Ca cương cứng, sau đó liền nhìn đến một đôi tử thủy tinh mang đầy hơi nước, quyến rũ câu hồn.
"Cửu nhi sao lại mặc y phục ngâm trong nước, vậy rất không thoải mái, ta đến giúp nàng."
Sau đó Sở Cửu Ca liền phát hiện y phục trên người cô không cánh mà bay, Sở Cửu Ca nắm chặt cổ tay hắn nói: "Rất tốt à! Dáng vẻ sinh long hoạt hổ như vậy, xem ra ngươi hồi phục không tồi! Xoay người qua bên kia cho ta, bổn thần y có thể tan làm rồi."
Thế nhưng Dung Vương điện hạ sao có thể như vậy thả người, hắn đến gần Sở Cửu Ca, trực tiếp ép sát muốn hôn lên đó, kết quả bị Sở Cửu Ca đẩy ra.
"Tránh ta xa một chút, đừng nghĩ là ta trị xong cho ngươi, liền đại biểu ta không tức giận nữa."
"Bổn vương bây giờ có thể để cho Cửu nhi muốn làm gì thì làm, Cửu nhi đừng giận!" Bị đẩy ra Dung Uyên càng được nước lấn tới, đem Cửu Ca ôm vào lòng.
"Cửu nhi là vị hôn thê của bổn vương, để cho vị hôn thê của mình bị thương, vậy thì ta quá vô năng rồi, ta tuyệt đối không cho phép việc như vậy xảy ra, cho dù phải trả giá đắt." Dung Uyên trầm thấp nói bên tai Sở Cửu Ca.
"Vậy ngươi có vấn đề sao không nói sớm?"
"Cửu nhi đang vì chuyện của nhạc mẫu đại nhân và tên nam nhân đó lo lắng, ta không muốn Cửu nhi có thêm một chuyện phiền lòng.
Dù sao tình huống như vậy ta quen rồi, vẫn không đến nỗi lấy đi mạng ta."
"Ngươi tự đại xem nhẹ như vậy, ngày nào đó thật sự hơi thở không còn cũng nói không chừng." Sở Cửu Ca lạnh lùng liếc nhìn hắn nói.
"Lúc trước có lẽ có rủi ro như vậy, nhưng mà bây giờ không phải có Cửu nhi rồi sao? Cửu nhi không chỉ y thuật rất lợi hại, còn sở hữu bất tử sinh mệnh chi đồng, Ta đem thân thể của mình giao cho nàng, rất yên tâm!" Dung Uyên trầm thấp nói.
"Ta vẫn chưa hoàn toàn nắm rõ tình trạng thân thể của ngươi, sợ rằng phải tu luyện đến tầng thứ hai mới biết được, ngươi yên tâm như vậy cũng quá cẩu thả đi!"
"Một chút cũng không!"
Dung Uyên cuối cùng cũng tìm thấy cơ hội, hắn chính là rất muốn hôn hôn Cửu nhi.
Tình trạng thân thể hắn càng ngày càng không tốt, hắn cứ nghĩ lần này không biết phải mất bao lâu áp chế độc tính đó để có thể lần nữa gặp Cửu nhi.
Không nghĩ đến vị hôn thê nhỏ này của hắn lợi hại như vậy, giúp hắn nhanh như vậy đã có thể tỉnh lại.
"Ưm..
ngươi..
đánh lén!"
Nụ hôn này đặc biệt dài, đợi đến khi được thả ra, Sở Cửu Ca nói: "Ngươi ngâm thêm nửa canh giờ, ta rút đây!"
"Cửu nhi bồi ta, ta một mình rất vô vị!" Dung Uyên đem người cố định chặt trong lòng.
"Dù sao không gian ở đây cũng đủ lớn, Cửu nhi nói với ta dự định của nàng đi, nhạc mẫu đại nhân có tin tức rồi chứ?" Dung Uyên hỏi.
Thân thể hắn đã không có gì rồi, nếu như đối tượng nghi ngờ là tên phế vật hoàng tử đó, vậy thì có thể trước đem người bắt lại sau đó nghĩ biện pháp bức cung, thế nào cũng có thể tìm được người.
Sở Cửu Ca nói: "Ta từ chỗ Mai Cơ hỏi ra được một sự việc, mẫu thân tạm thời an toàn."
Sở Cửu Ca đem những gì Mai Cơ nói nói với Dung Uyên, từ ngày ấn định hôn ước, đến lúc sau hắn đem an nguy của bản thân giao cho cô, cô đương nhiên cũng hoàn toàn tin tưởng hắn.
"Nếu đã biết là phế vật hoàng tử đó làm, vậy thì bắt lại hắn, hỏi ra tung tích của nhạc mẫu đại nhân."
"Ngươi vẫn là nên tiết kiệm chút sức lực đi! Thân thể ngươi vẫn cần dưỡng một thời gian, không thể đánh nhau nữa." Sở Cửu Ca trừng hắn.
"Hoàng đế của Tử Linh Quốc? Cửu nhi dự tính thế nào?" Dung Uyên hỏi.
"Trước điều tra xem hắn là người như thế nào, nhân phẩm không tốt thì không quản hắn với ta có quan hệ máu mủ hay không, phế đi rồi nói! Ăn xong bỏ chạy khiến cho mẫu thân chịu nhiều ủy khuất như vậy, để mẫu thân một mình nuôi ta lớn khôn, ta sao có thể để cho hắn dễ chịu." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
"Vô luận Cửu nhi làm gì? Ta đều ủng hộ." Dung Uyên cười nói.
"Tiếp theo, ngươi tiếp tục giả bệnh!" Sở Cửu Ca trong lòng đã có tính toán.
"Tuân lệnh!"
Sở Cửu Ca bị Dung Uyên lưu lại trong phòng ngủ một đêm, mà mấy ngự y đó ở bên ngoài quỳ cả đêm.
Vốn đã một bó tuổi, nay lại càng thêm tiều tụy.
Lúc này cửa được mở ra, Sở Cửu Ca đi ra ngoài.
Bọn họ kích động nói: "Sở Cửu Ca, Dung Vương điện hạ rốt cuộc làm sao rồi?"
Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi vào xem là sẽ biết."
Chúng ngự y đi vào bên trong, kiểm tra xong tình huống của Dung Vương, tâm tình đặc biệt trầm trọng.
Dung Vương không chết, cái mạng này là bảo trụ rồi, nhưng mà lại trở thành một người thực vật.
Người thực vật, không có hoàn toàn đứt hơi, nhưng lại rất có khả năng vĩnh viễn không tỉnh lại được.
Mọi người thở phào, không chết là được.
Bọn họ chí ít không bị ép đi bồi táng, Sở Cửu Ca quả nhiên có chút bản lĩnh.
Sở Cửu Ca thành công lui thân, được biết lần này Xích Hoàng rất thương tâm, ông không có làm khó những ngự y này, bọn họ đã cố hết sức rồi.
"Quả là tin tức tốt! Người thực vật so với người chết chẳng khác là bao, hắn cũng không cách nào cưới vị hôn thê của hắn, vậy hôn ước đó cũng nên giải trừ rồi, Sở Cửu Ca cũng nên toàn tâm toàn ý trở thành trắc phi của ta rồi." Tử Kha hoàng tử biết được tin tức này rất vui.
Lâm gia chủ hỏi: "Điện hạ, chúng ta khi nào sẽ động thủ đối phó Sở gia, cứu nữ nhi ta ra."
"Dù sao là một con cờ vô dụng, cứu ra cũng không tác dụng gì, để cho cô ta trong địa lao thêm một thời gian vậy, đợi Sở gia loạn rồi hãy động thủ.
Từng bước ép Sở Cửu Ca không còn đường lui, vị hôn phu đó của cô ta đã thành người thực vật rồi, đến lúc đó chỉ có bổn hoàng tử giúp được cô ta." Tử Kha hoàng tử tự tin nói.
"Điện hạ nói phải." Đối với nữ nhi danh tiếng đã bại hoại, chỉ biết gây chuyện đó, Lâm gia chủ nay đã không còn để tâm nữa, một lòng muốn nuốt chửng Sở gia.
Bám chặt cây đại thụ Tử Kha hoàng tử này, để Lâm gia hắn có thể vươn lên trên thất quốc.
Sở Tuyền Nguyệt không ở đây, Sở gia đây thật sự là muốn loạn rồi.
Sở tam gia không chờ đợi được triêu tập người của Sở gia, nói rằng muốn chọn gia chủ mới.
Sở tam gia nói: "Ngũ muội vốn dĩ phi thường không thích hợp làm gia chủ, đây không phải là vừa mới làm gia chủ không bao lâu, muội ấy đã gặp chuyện rồi sao.
Nữ nhân vẫn là nên an phận một chút, nuôi dạy con cái sẽ tốt hơn.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...