Nghịch Thiên Thần Y Phi


Khi Lâm gia chủ bọn họ chạy đến, phát hiện người trên thuyền đều bị đánh ngất đi, người lưu lại Tử Kha hoàng tử và Lâm Huyên đã biến mất.
"Tử Kha hoàng tử và Huyên nhi đây là bị người ám toán rồi, đáng ghét! Nhanh lên đem bọn họ cứu lên."
Hắn cũng cảm thấy kì quái, cho dù Tử Kha hoàng tử phóng đãng thích chơi đùa, cũng rất ít khi quá đáng như vậy, cũng không có để nhiều người như vậy vây xem mà!
Lúc này Tử Kha hoàng tử và Lâm Huyên bị ngâm trong nước quá lâu, trên cánh tay có dấu vết màu đỏ rất sâu, nhưng mà lại không cách nào đem hai người tách ra.
"Gia chủ, hiệu lực của thuốc vẫn chưa giải trừ, làm thế nào? Nếu cố ý tách ra không biết sẽ có hậu quả gì, bọn xấu đó dùng thuốc quá lợi hại đi." Một dược sư đi cùng lau mồ hôi nói.
Hắn nhìn đến thứ không nên nhìn, cũng không biết đến lúc đó có bị Lâm gia chủ giết người diệt khẩu hay không.
Lâm gia chủ nói: "Vậy thì để bọn họ giải độc trước vậy! Đi xử lý những việc khác đi, tuyệt đối không thể để người ta truyền tin tức này ra ngoài."
Thế nhưng người nhìn thấy hôm nay quá nhiều, cho dù Lâm gia là một trong tứ đại gia tộc cũng không thể chặn hết miệng của tất cả mọi người, Lâm Huyên triệt để nổi danh rồi.
Tuy rằng đối phương là Tử Kha hoàng tử, nhưng mà đây cũng quá thương phong bại tục rồi.
Mọi người cảm thấy Lâm Huyên không xứng là đệ nhất mỹ nhân của Xích Linh Quốc nữa, trực tiếp để Sở Cửu Ca ngồi lên vị trí đệ nhất đó.
Sự việc này truyền đến toàn thành đều biết, cho dù Sở Cửu Ca ở trong nhà tu luyện cũng nghe nói đến.
"Ca nhi, may mà con từ chối lời mời của Lâm đại tiểu thư, nếu không không biết sẽ phát sinh chuyện gì nữa? Tử Kha hoàng tử không phải thứ tốt lành gì, không nghĩ đến nha đầu Lâm gia đó lại.."
Sở Cửu Ca ngây ra, việc này có chút cổ quái!
Rốt cuộc là do ai làm? Ra tay quyết đoán như vậy.

Cô nói: "Mẫu thân yên tâm, sau này lời mời của Lâm Huyên, con toàn bộ không tham gia.

Để cho cô ta một mình náo cho đủ vậy!"
Gần đến giờ rồi, Sở Cửu Ca mỗi ngày đều đúng giờ đến Dung vương phủ, nói với bên ngoài là đi xem bệnh cho Dung Vương.
E rằng không ai nghĩ đến Sở Cửu Ca làm một việc vượt xa sự tưởng tượng của họ, đó chính là khiến cho Kiêu Vương đã chết, khởi tử hồi sinh.
Châm cứu, đút thuốc, tổng cộng tốn hết thời gian một canh giờ, Dung Uyên luôn ở một bên yên lặng nhìn.
Đợi Sở Cửu Ca bận xong, Dung Uyên liền đến đòi khen thưởng, "Bổn vương đã giúp Cửu nhi thu thập tên phế vật đó rồi, không biết Cửu nhi có hài lòng hay không?"
Sở Cửu Ca ngây ra, nói: "Quả nhiên do gia hỏa nhà ngươi làm."
"Ừm!" Dung Uyên gật đầu nói.
"Khổng hổ là tác phong của yêu nghiệt đen tối nhà ngươi, đủ độc!" Sở Cửu Ca nói.
"Vậy thì Cửu nhi có phải nên khen thưởng bổn vương một chút hay không, tối nay ở lại, đề phòng một số gia hỏa không có mắt dám giành người với bổn vương." Sự tồn tại của con ruồi chướng mắt đó khiến cho Dung Uyên biết tầm quan trọng của việc tuyên bố tính chủ quyền.
Sở Cửu Ca nói: "Được!"
Phía trên du thuyền đó, Lâm Huyên biết được việc phát sinh tức đến phát khóc.
Rõ ràng quyết định duy trì dáng vẻ cực kỳ ái mộ Tử Kha hoàng tử nhưng lại lúc gần lúc xa, sao ngờ đến sẽ phát sinh sự tình như vậy.
Rất nhiều người của Xích Linh Quốc đều thấy rồi, sau này cô sao có thể gặp người nữa chứ!
Tử Kha nghe đến tiếng khóc của Lâm Huyên, nhu nhu cái đầu đang đau.
Sắc mặt hắn lúc này trở nên đen hơn cả đáy nồi, rốt cuộc phát sinh chuyện gì thế này?
Rốt cuộc là ai dám ám toán hắn như vậy? Khiến hắn mất mặt!
"Phế vật! Một đám phế vật, tại một Xích Linh Quốc nhỏ nhoi này các ngươi lại để người ta có kẻ hở mà lẻn vào, đánh lén bổn cung, bổn cung thật sự uổng công nuôi đám thùng cơm các ngươi."
Tử Kha giận dữ trách cứ thủ hạ của hắn, hắn tuy phong lưu, một đêm cần không chỉ một nữ nhân hầu hạ, nhưng mà trước mặt mọi người bị bỏ thuốc thả vào trong nước kéo đi, bị nhiều người nhìn như vậy cũng là lần đầu.
Bởi vị trúng thuốc ý thức không rõ, nhưng mà..

hắn có thể nhớ được cảm giác lúc đó.
Tử Kha nói: "Còn không đi tra cho ta, đừng để ta biết là do ai làm!"
Lâm gia chủ nói: "Tử Kha hoàng tử, Huyên nhi nhà ta nay đã là người của người rồi, vẫn mong điện hạ thương yêu nhiều chút.


Đợi tìm ra hung thủ ám toán các người, nhất định phải báo thù cho Huyên nhi, đem hắn phanh thây."
Tử Kha đem người ôm vào lòng, Lâm Huyên cảm thấy một cỗ hàn ý ập đến.
Hắn nói: "Yên tâm, nếu như đã là nữ nhân của bổn hoàng tử, bổn hoàng tử đương nhiên sẽ thương tiếc."
"Vậy..

vậy danh phận của Huyên nhi."
"Huyên nhi từ nay liền là cơ thiếp thứ chín mươi tám của ta rồi."
Cơ thiếp!
Phàm là trèo lên giường của Tử Kha hoàng tử đều có được danh phận như vậy, cô chịu ủy khuất lớn đến vậy, vậy mà lại..

lại chỉ có được một danh phận như vậy, không cần bao lâu liền khiến cho Tử Kha hoàng tử chán ghét rồi.
Lâm gia chủ nói: "Huyên nhi là đại tiểu thư của Xích Linh Quốc, Tử Kha hoàng tử hứa hẹn để Sở Cửu Ca làm trắc phi, thân phận Huyên nhi nhà ta cũng không thấp hơn Sở Cửu Ca, tại sao.."
Đáy mắt Tử Kha hoàng tử lóe qua hàn ý nhìn Lâm gia chủ không biết điều, "Huyên nhi có thể so với Sở cửu tiểu thư sao? Càng không cần nói hôm nay Huyên nhi bị nam nhân khác nhìn sạch, bổn cung rất giận, để một nữ nhân như vậy làm trắc phi của ta, đây không phải là để người của thất quốc xem ta là trò cười sao?"
"Lâm gia chủ, chỉ là đại tiểu thư của một tiểu quốc nhỏ nhoi có thể trở thành mỹ thiếp của ta đã là phúc khí trời ban rồi, lòng tham không thể quá lớn, Huyên nhi tạm thời ở bên ta, ngươi có thể trờ về rồi! Tra xem ai có gan như vậy dám ám toán ta." Tử Kha nói.
Đối phương là một chủ nhân mà hắn không thể đắc tội, Lâm gia chủ chỉ có thể không cam tâm rời khỏi, hắn cho nữ nhi một ánh mắt, bảo nữ nhi hắn thức thời chút.
Khí trời đã tối, Lâm Huyên hỏi: "Điện hạ, chúng ta..

chúng ta đi đâu? Lạnh quá!"

Lúc này có người truyền tin tức nói: "Điện hạ, người của chúng ta ở Sở gia không tìm thấy người của Sở Cửu Ca, đêm nay Sở Cửu Ca qua đêm tại Dung vương phủ."
Hôm nay phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy, Tử Kha cực kỳ bất mãn, Sở Cửu Ca không đến, cho nên hắn muốn đem người bắt qua đây chơi thêm một trận, thế nhưng..
"Rắc!" Trong cơn giận dữ Tử Kha trực tiếp đem ghế ngồi bóp nát.
"Cái gì? Đáng chết, nữ nhân đó rõ ràng biết ta nhìn trúng cô ta, cô ta lại dám không biết xấu hổ qua đêm tại chỗ nam nhân khác, đáng ghét!" Tử Kha tức điên rồi.
"Điện hạ yên tâm, tên bệnh hoạn Dung Vương đó, cho dù cửu tiểu thư ngủ chung một giường với hắn có lẽ cũng không thể được, sợ rằng chưa đại hôn đã chết rồi.

Cho nên.."
"Vậy cũng không được, đó là nữ nhân bổn hoàng tử nhìn trúng!" Tử Kha giận dữ hét.
Gương mặt đa tình đó của hắn trở nên cực kỳ khủng bố, hắn trực tiếp nhào lên trên người Lâm Huyên.
"Điện hạ, đừng mà! Đau!" Thế nhưng Tử Kha lại như phát hiện một sự việc, hiệu lực của thuốc hôm nay quá mạnh liệt rồi, hắn..

hắn bây giờ vậy mà lại không được nữa, cho dù muốn phát tiết đến thế.
Từng việc một không thuận lợi, Tử Kha nói: "Người đâu! Các người đem nữ nhân này lôi xuống, việc phát sinh hôm nay, bổn hoàng tử muốn thưởng thức thêm lần nữa.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui