Nghịch Thiên Thần Y Phi


Xích Hồng cũng không nghĩ đến hắn sẽ có một ngày phải lấy lòng người có tiếng xấu đồn xa Sở Tuyền Nguyệt, đây đều là do hiện tại cô ta đã trở thành người chưởng quản của một trong tứ đại gia tộc.
Quả nhiên là phong thủy luân lưu chuyển.
Còn có dung mạo tuyệt sắc của Sở Cửu Ca, thiên phú tu luyện phi phàm của cô, ánh mắt thái tử Xích Hồng khẽ trầm.
Hắn phải chiếm thế thượng phong tận dụng tốt cơ hội này.
Đối với việc thái tử tỏ vẻ thân thiết, Sở Tuyền Nguyệt lạnh nhạt nói: "Thái tử điện hạ khách khí rồi, bổn gia chủ không đảm đương nổi xưng hô như thế, sau này thái tử điện hạ vẫn nên xưng hô ta Sở gia chủ hoặc là Tuyền Nguyệt đại nhân đi!"
Người từng từ đỉnh cao té ngã, bị chúng nhân xa cách.
Vị tỷ muội hoàng quý phi của cô không những vạch rõ ranh giới với cô, hơn nữa lại còn thêm dầu vào lửa khiến sự việc náo càng lúc càng lớn.
Cô không muốn có bất kỳ quan hệ gì với mẫu tử hai người họ.
Thái tử bị đối xử lạnh nhạt vẫn không tức giận, mà còn ân cần nói: "Cửu Ca muội muội chắc hẳn là lần đầu đến hội đấu giá Cửu thiên, ta đối với nơi này rất quen thuộc, có thể giới thiệu giới thiệu với muội!"
Thái tử cũng tự biết thân biết phận, sự việc khi xưa Sở Tuyền Nguyệt tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho mẫu tử họ, nhưng hắn có thể lấy lòng Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca tuổi tác nhỏ, đến cả người như Tần gia cũng có thể để mắt đến, hắn lại là đệ nhị mỹ nam của Xích Linh Quốc, thái tử Xích Linh Quốc, chỉ cần ân cần với cô một chút, tuyệt đối có thể nắm được người trong lòng bàn tay.
Hắn sớm đã điều tra hai người bọn họ rồi, Sở Tuyền Nguyệt trở thành Sở gia gia chủ, tính cách lại cực lạnh nhạt, nhưng lại cực kỳ thương yêu nữ nhi Sở Cửu Ca của cô ta.
Chỉ cần khiến Sở Cửu Ca một lòng vì hắn, hoàn toàn không sợ giải quyết không xong Sở Tuyền Nguyệt.
Trong lòng Xích Hồng toan tính, nhưng lại nghe đến một giọng nói lạnh lùng: "Tránh ra, đừng cản đường!"
Gương mặt mang đầy vết sẹo cực kỳ xấu xí đó, Cửu thúc không có hảo cảm với tất cả nam nhân ân cần với Sở Cửu Ca.
Thân phận thải tử này, hắn căn bản không để vào mắt.

Thái tử bị khí thế khủng bố của Cửu thúc chấn nhiếp, bất giác kéo giãn khoảng cách với Sở Cửu Ca.
Cũng chính lúc đó có người kinh hô: "Là xe ngựa của Dung vương phủ..

Dung Vương..

Dung Vương điện hạ vậy mà lại đến."
Đây quả là vượt ngoài sức tượng tưởng của mọi người, thân thể Dung Vương tệ thế nào mọi người đều rõ, gió thổi một cái cũng có thể ngã xuống, lần này lại đến nơi đông người không khí hỗn tạp như hội đấu giá.
Xe ngựa của Dung Vương vừa đến gần, người xung quanh vội vàng tránh xa.
Ngay cả thái tử cũng không còn tiếp tục níu kéo Sở Cửu Ca nữa, tránh xa đường đi của Dung vương phủ.
Không phải là do Dung Vương quá hung tàn, hễ là người cản đường đều bị chém chết, mà là do Dung Vương nếu như chết trên con đường này, bệ hạ phẫn nộ tuyệt đối kéo theo bọn họ bồi táng.
Họ làm sao có thể không sợ!
Chỉ duy nhất đám người Sở Cửu Ca gặp xe ngựa của Dung Vương không có tránh né.
Nhìn thấy Sở gia to gan như vậy, bọn họ cũng nhỏ giọng nghị luận.
"Hai người Sở gia này lẽ nào không sợ Dung Vương xảy ra chuyện sao?"
"Ngươi không phải là quên rồi chứ, Sở Cửu Ca sớm đã là vị hôn thê của Dung Vương rồi, đến lễ vật đính hôn cũng đưa rồi.

Cho dù Dung Vương chết ở đâu, nếu như Dung Vương có chuyện rồi, Sở Cửu Ca cũng tránh không khỏi, cho nên đâu cần tránh né làm chi!"
Sở Cửu Ca cuối cũng đã có thể chứng kiến lực sát thương của Dung Vương, cứ như em bé bằng sứ dễ vỡ.
Người khác đừng nói chạm vào, đến cả tiếp cận cũng không dám, sợ rằng hắn ngay cả một người thân cận cũng không có, cho nên mới thích lẽo đẽo theo một người có thể trị bệnh lại không sợ bị liên lụy như cô.
Những người này có lẽ không biết, Dung yêu nghiệt thật ra là một chủ nhân cực kỳ hắc tâm bưu hãn!
"Cửu nhi.." Dung Uyên từ tốn đi đến bên Sở Cửu Ca.
Hắn nói thẳng: "Buổi đấu giá này, bồi bổn vương tham gia thế nào?"
"Không được!"
"Ta phải bồi mẫu thân, ngươi tự chơi một mình đi!"
Người từ chối đầu tiên không phải Sở Cửu Ca mà là Cửu thúc.
"Cửu nhi cứ thế từ chối bổn vương, không sợ bổn vương đau lòng sao?" Lới vừa nói xong, sắc mặt Dung Uyên trở nên trắng bệch.
Những người khác nhìn thấy đều run rẩy, không tốt..

không tốt..


Dung Vương điện hạ muốn phát bệnh rồi.
Cửu tiểu thư cho dù không thích Dung Vương, cũng không thể trực tiếp từ chối hắn như vậy chứ!
Nếu khiến Dung Vương tức đến có mệnh hệ gì, vậy thì phiền phức lớn rồi.
"Khục khục khục.."
Bệnh này của Dung Vương đến rất nhanh, thái tử Xích Hồng cũng nôn nóng rồi.
Hắn vội chạy qua nói: "Cửu Ca muội muội, muội là vị hôn thê của Uyên đệ, vừa hay có thể bồi Uyên đệ lại có thể bồi dưỡng tình cảm.

Muội..

muội đừng chọc hắn không vui nữa, sức khỏe Uyên đệ không tốt."
"Cửu Ca muội muội.." Giọng của Dung Uyên rất thấp rất nhẹ, thái tử lại có thể nghe ra sự bất mãn và sát ý trong đó.
"Sở cửu tiểu thư, là ta thất lễ rồi!" Xích Hồng biết điều thay đổi xưng hô.
Tính tình Dung Uyên vẫn luôn cổ quái, lúc nhân từ thì đặc biệt nhân từ, lúc tàn nhẫn lại cực kỳ tàn nhẫn, lục thân không nhận, khẳng định là do mạng không còn dài nên biến thái rồi.
"Cửu nhi.."
Dung Uyên kéo lại Sở Cửu Ca, ngón tay cô đặt trên mạch của hắn, Sở Cửu Ca có thể cảm nhận được mạch của tên gia hỏa này rất ổn định.
Sở Cửu Ca trừng hắn, gia hỏa này là Vương gia kiểu gì! Kỹ năng diễn xuất tốt như vậy, trực tiếp đi hát kịch là được rồi.
Việc giả bệnh này diễn quá thật đi!
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ca nhi, thân thể Dung Vương không tốt, con chăm sóc người trước đi!"
Sở Tuyền Nguyệt cảm thấy biết ơn Dung Vương, nếu không nhờ đan dược của Vương phủ, cô cũng không thể sống được, mà nữ nhi cũng không thể lại lần nữa hồi phục gân mạch.

Dù cho cô đã chứng kiến thực lực khủng bố của Dung Vương khi giao thủ với Cửu thúc, thế nhưng ai bào diễn xuất của Dung Vương quá tốt, vẫn có thể lừa gạt được nhạc mẫu tương lai.
Dung Vương cười nói: "Cửu nhi, nàng xem nhạc mẫu đại nhân cũng nói như vậy rồi, nàng đồng ý đi!"
"Không được!" Cửu thúc lại lần nữa từ chối.
Hắn không thích Dung Uyên và tiểu Cửu đơn độc với nhau, nhìn Dung Uyên như nhìn kẻ thù, cho dù hiểu lầm giữa hai người đã giải trừ, hắn nhìn ngang nhìn dọc đều không thuận mắt.
Nụ cười của Dung Uyên cương cứng, sát ý trong đôi mắt tử thủy tinh dường như không thể khống chế được nữa.
Người này thật sự quá chướng mắt đi.
Nếu không phải Cửu nhi không muốn hắn chết, nếu không phải hắn vẫn có chỗ dùng được, hắn nhất định khiến hắn ngay lập tức biến mất.
Hai bên cương nhau, cứ như vậy thì không cần tham gia buổi đấu giá, có cho người ta xem kịch hay nữa không? Sở Cửu Ca thì thầm trong lòng.
Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, ta bồi hắn tham gia buổi đấu giá, với thân thể này của hắn, ai thiệt thòi hơn cũng nói không chắc! Ngươi đừng lo lắng!"
"Vậy ta bồi ngươi đi!" Cửu thúc nói.
"Người bồi ta, mẫu thân ta sẽ không có người bồi, như vậy thì quá vô vị đi!" Sở Cửu Ca hết cách nói.
Cửu thúc nhìn Sở Tuyền Nguyệt, đôi mắt đen đó khẽ trầm, cuối cũng gật đầu nói: "Ừm! Nghe ngươi vậy."
Dung Uyên kéo Sở Cửu Ca vào trong hội trường đấu giá, địa vị Dung Vương tôn quý, thái tử cũng không có tư cách lên tầng ba của hội đấu giá Cửu thiên này, nhưng mà hắn lại có gian phòng riêng của mình tại lầu ba.
"Bang!" Một tiếng, cửa đóng lại, Sở Cửu Ca bị ép vào cửa.
Gương mặt yêu nghiệt đó ép sát Sở Cửu Ca nói: "Ừm! Cửu nhi rất thích người nam nhân đó?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui