Nghịch Thiên Thần Y Phi


Dung Uyên lạnh giọng nói: "Bổn vương không biết rằng hội đấu giá Cửu thiên với Tang Hải Các quan hệ tốt như vậy, vì một Tang Hải Các bị diệt mà ngươi tính tự tìm đường chết mà chống đối với Bổn vương."
Tang Hải Các, Nhất Nặc bình tĩnh lại, hắn nói không phải là tộc trưởng.
Chẳng lẽ Tang Hải Các giành đi hộp bất tử trong tay tộc trưởng, sau đó Tang Hải Các bị diệt, hộp bất tử mới rơi vào trong tay Quỷ Vương.
Nhất Nặc thu liễm lại sát khí, hắn ôn hòa nói: "Vừa rồi ta thất lễ rồi."
Sát khí thu phóng tuỳ ý, trước mắt là một mỹ thiếu niên tôn quý, khiến cho người ta không cảm thấy có tính nguy hiểm nào.
Nhất Nặc nói: "Không biết Sở Cửu tiểu thư muốn đề ra ba yêu cầu gì?"
"Ta nghĩ đầu óc ngươi tốt như vậy, có lẽ đã biết ta vì sao lại đến tìm ngươi, muốn đề ra yêu cầu gì?" Sở Cửu Ca nói.
"Tử Linh Quốc, Tử Linh Quốc phái người đến rồi, Nếu như bọn họ muốn báo thù cho Tử Kha, vô luận là Sở gia hay Xích Linh Quốc đều nguy hiểm, ngươi muốn mượn thế lực trong tay ta bảo vệ Sở gia và Xích Linh Quốc, đúng không?" Nhất Nặc hỏi.
"Đúng!"
"Một việc nhỏ mà thôi, ta đáp ứng!" Nhất Nặc rất sảng khoái mà đáp ứng, một Tử Linh Quốc nhỏ nhoi hắn vốn không để vào mắt.
Hắn hỏi: "Vậy việc thứ hai là gì?"
"Hộp bất tử xuất hiện ở một nơi nhỏ như Xích Linh Quốc ngươi cũng có thể tra ra, vậy đại biểu rằng ngươi nắm giữ một hệ thống tình báo cường đại.

Ta muốn ngươi nói cho ta biết tung tích của tám cái hộp bất tử còn lại." Sở Cửu Ca nói.

"Cửu tiểu thư có chút tham lam rồi đó, một điều kiện ta chỉ có thể nói cho ngươi biết tung tích của một cái hộp bất tử, nhiều hơn thì không có đâu." Khoé miệng Nhất Nặc nhếch lên.
Điều kiện này cũng nằm trong dự liệu của hắn.
"Không nói!" Ánh mắt Dung Uyên trầm đi, uy áp khủng bố tản mát ra.
Nếu như hắn đã biết, vậy thì hắn không ngại dùng vũ lực ép hắn nói ra tung tích của tất cả hộp bất tử.
"Ta nghĩ với tình trạng hiện tại của Quỷ Vương ngươi, cũng không muốn không chết không thôi với hội đấu giá Cửu thiên ta đâu?" Nhất Nặc nhàn nhạt nói.
Nếu không phải Quỷ Vương gặp phải phiền phức, Sở Cửu Ca cũng không đến nỗi bàn bạc làm ăn với hắn, cho nên Nhất nặc mới không chút sợ hãi như vậy.
"Ta không ngại không chết không thôi với hội đấu giá Cửu thiên!" Dung Uyên muốn động thủ.
Sở Cửu Ca đem Dung Uyên cản lại, cô nói: "Một điều kiện ngươi nói với ta tung tích của một cái hộp bất tử, ngươi chắc chắn chứ?"
Nhất Nặc nói: "Không sai!"
"Vậy thì ngươi nói cho ta một cái tung tích của hộp bất tử mà với tình trạng hiện tại của ta dễ dàng đạt được nhất." Cho dù Nhất Nặc nắm giữ tin tức của những hộp bất tử còn lại, cũng không phải năng lực hiện tại của cô có thể giải quyết được.
"Thật biết tính toán chi li, đợi ta hoàn thành điều kiện đầu tiên của ngươi, sau khi nguy cơ của ngươi được giải trừ, ta sẽ nói cho ngươi biết tung tích của hộp bất tử tiếp theo." Nhất Nặc trả lời.
"Ngươi bây giờ không nói?" Dung Uyên lạnh giọng nói.
"Cho dù bây giờ ta có nói, các ngươi cũng không có thuật phân thân không phải sao?" Nhất Nặc nhàn nhạt nói.
"Ngươi nói cũng không sai." Sở Cửu Ca khẽ gật đầu nói.
Nhìn xem việc đầu tiên hắn làm có đáng tin không, mới có thể xác định tình báo thứ hai của hắn có đáng tin hay không.
"Vậy thì, ngươi có thể giao hộp bất tử cho ta rồi chứ?" Thiếu niên giơ ra cánh tay như một tác phẩm nghệ thuật đó đến trước mặt Sở Cửu Ca.
"Được! Cho ngươi!" Sở Cửu Ca đưa ra không chút do dự.
Nhất Nặc khẽ ngẩn ra, nói: "Ngươi không sợ ta lấy đồ rồi không làm việc sao?"
"Ổ của ngươi ta cũng biết rồi, còn sợ ngươi quỵt nợ hay sao? Nếu như ngươi quỵt nợ, ta không ngại ghé thăm mỗi một cái hội đấu giá Cửu thiên của các ngươi, khiến cho hội đấu giá của các ngươi từ nay về sau không có bất cứ món đồ nào có thể đưa ra đấu giá." Khoé miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên.
"Cho dù là tất cả đồ của hội đấu giá Cửu thiên, cũng không so được với một cái hộp bất tử, Sở Cửu Ca, ngươi thật sự quá xem nhẹ hộp bất tử rồi." Đôi mắt màu vàng đó của Nhất Nặc nhìn Sở Cửu Ca.
Dung Uyên nói: "Không cần Cửu nhi phiền phức như vậy, nếu như hắn dám quỵt nợ, Bổn vương giúp nàng chém hắn."
Sát khí trên người Dung Uyên cực kỳ nguy hiểm, Nhất Nặc nói: "Trước mắt ta vẫn chưa muốn đối địch với Ưu Minh Điện, nhất định sẽ thực hiện ước định, thân là một thương nhân ta rất xem trọng chữ tín.

Với lại nói cho ngươi biết vị trí, cuối cùng hộp bất tử cũng chưa chắc sẽ rơi vào trong tay ngươi."
Nhất Nặc chơi đùa hộp bất tử trong tay, nói: "Ta vẫn còn có chút việc, tiễn khách!"

Ánh mắt của Cửu thúc vẫn luôn đặt trên hộp bất tử đó, đầu đau từng cơn, Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, chúng ta đi thôi!"
"Chính là.."
Sở Cửu Ca phát hiện Cửu thúc không có chút động tĩnh nào, kéo theo ông nói: "Sao thế? Thân thể người không ổn sao?"
Ông lắc đầu nói: "Chỉ là cảm thấy thứ đồ đó rất quen thuộc."
Cửu thúc cũng quen thuộc với hộp bất tử, Sở Cửu Ca nói: "Đồ đã giao dịch giao ra ngoài rồi, Cửu thúc nếu như muốn nghiên cứu, đợi con đạt được cái tiếp theo xem người có thể nghĩ ra điều gì hay không."
Cửu thúc gật đầu nói: "Ừm!"
Tuy rằng cảm thấy vật đó rất quan trọng, nhưng ông lại không có nghĩ muốn giành lại, không thể phá hỏng việc của tiểu Cửu, mà hộp bất tử đó rơi vào trong tay hài tử đó, ông không hề có cảm giác kháng cự.
Đợi sau khi đám người Sở Cửu Ca rời khỏi, Nhất Nặc nói: "Khách đều rời khỏi rồi sao?"
"Vâng!"
Nhất Nặc nói: "Cảnh giới cao độ, một con ruồi cũng không cho phép bay vào, nghe thấy hay không!"
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
"Hội đấu giá Cửu thiên tại Xích Linh Quốc tuy rằng nhỏ, nhưng mà phòng vệ của các ngươi thật sự khiến cho bổn thiếu chủ quá thất vọng, đã liên tục để cho một người xông vào hai lần rồi.

Lại có một lần nữa, bổn thiếu chủ không ngại cho các ngươi đi Liệt Viêm hoang địa khai hoang!" Nhất Nặc cảnh cáo nói.
Liệt Viêm hoang địa, trời ơi! Xem ra thiếu chủ lần này thực sự tức giận rồi, đáng sợ! "
" Tuân mệnh! "
Bọn họ âm thầm kêu khổ! Năng lực của vị Sở tiểu thư đó quả thật rất đặc biệt, ngàn phòng vạn phòng đều rất khó phòng.

Sau khi cho mọi người lui ra ngoài xong, đôi mắt màu vàng đó của Nhất Nặc loé sáng.
Hắn nhìn hộp bất tử trước mắt, linh lực cường đại và linh hồn lực cực đại phát ra, đem hộp bất tử bao trùm lấy, hắn muốn mở ra phong ấn của hộp bất tử.
Thế nhưng dù hắn đã dùng hết mọi cách để mở hộp bất tử, hộp bất tử này vẫn không có chút động tĩnh nào cả.
Thời gian cứ thế trôi đi, đợi đến khi toàn bộ linh lực và linh hồn lực của Nhất Nặc dùng hết sạch, hắn mới chịu dừng lại.
Trên trán hắn đổ đầy mồ hôi lớn như hạt đậu, khoé miệng nở ra nụ cười bất lực, trầm thấp nói:" Lực lượng của ta vẫn chưa đủ để mở ra phong ấn của hộp bất tử sao? Xem ra ta phải đích thân đưa về trong tộc, để phụ thân đích thân mở ra mới được.

"
" Cho dù là thế, ta cũng là người đầu tiên tìm được hộp bất tử, những tên ngốc đó chậm hơn ta không biết bao nhiêu bước.

"
Nhất Nặc không biết, hộp bất tử này sớm đã bị Dung Uyên mở ra rồi.
Sở Cửu Ca lấy nó ra giao dịch với hắn, chỉ là muốn không không lừa gạt hắn mà thôi, để có được ba yêu cầu của hắn.
" Hộp bất tử này tuy rằng hắn đã tìm được, nhưng mà tung tích của tộc trưởng vẫn chưa rõ, Tử Linh Quốc, xem ra cần phải tranh thủ giải quyết việc bên đấy rồi trở về báo cáo với phụ thân mới được."Nhất Nặc nhỏ giọng thì thào, trên mặt mang theo vẻ mệt mỏi, đã rất lâu rồi hắn không có tiêu hao lực lượng nhiều đến như vậy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui