Nghịch Thiên Tam Giới
Vù! ! ! !
- !!!!
- Bất giác Vệ tướng đó ngước nhìn lên trời có người đến liền lấy một bức họa ra đối chiếu liền mỉm cười chạy đến.
- Soạt !
- Thuộc hạ phụng lệnh của Đế Vương tới đây trợ giúp cho Thiên Vũ công tử và Kiếm chủ một tay.
- Ngươi nhận ra được ta sao ?
Thiên Vũ dần đáp xuống thì một tên Vệ tướng nhận ra Thiên Vũ liền kêu mọi người dừng lại rồi nhanh chóng đến cung kính hành lễ.
- Soạt !
- Đây là bức chân dung mà công chúa đã vẽ ra và đưa cho thuộc hạ suốt dọc đường đều nhìn và kiểm tra hết thảy chỉ còn mỗi đoạn đường này là chưa kiểm tra thì người đã tới đón chúng thuộc hạ rồi.
- Soạt !
- Không ngờ tài nghệ hội họa nha đầu này cũng được đấy không tệ !
- Soạt !
- Còn ngây ra đó nhanh chóng di chuyển cho ta.
- Vâng ! ( đồng thanh )
- Về phần còn lại ta đoán chắc bọn họ đến đây cũng phải tốn nhiều thời gian hơn chút so với các ngươi.
Nhưng để đảm bảo ta đã mời thêm cả nghĩa ca của ta đến nữa để đảm bảo phần thắng thuộc về chúng ta.
- Nghĩa ca ???? Ý công tử là Hoàng Khương công tử ư ?
- Đúng huynh ấy có thân phận khá lớn đấy đến cả ta cũng cảm thấy có chút khó tin.
- Thế lực lớn nào vậy ?
- Một trong tâm Tông hùng mạnh bậc nhất Kiếm Vân Sơn , Nghiêm Triều Hoàng Viêm.
- !!!!!
- Con cháu Nghiêm Triều Hoàng Viêm đủ sánh ngang với một bậc Đế Vương nắm giữ cả một hoàng thành rộng lớn đấy !
- Chắc thư cũng được gửi tới rồi.
Nghiêm Triều Hoàng Viêm , sảnh luyện võ.
- Phạch phạch phạch phạch !
- !!!!
- Bồ câu đưa thư ???
- Vù! ! !.
!
- Soạt !
- Đi đi.
- Vù! ! ! !
- Soạt !
- !!!!!
- Khương ca , không hay rồi ! Thiên Vũ ca muốn đánh Tử gia sau 3 ngày nữa muốn chúng ta qua đó một chuyến trợ giúp.
- !!!!!!
- Cái tên ngu ngốc này vẫn gây họa được nữa sao ? Ta đi chưa lâu lại kéo ta vào họa mới còn là quy mô trận ác chiến nữa rốt cuộc đệ có chịu suy nghĩ một chút cho ta không vậy hả ????
- Hì , một người nghiêm chỉnh một người quậy phá kẻ hướng nội kẻ hướng ngoại thất khó đoán a !
- Mẫu thân !
- Con cần theo tấm lệnh bài này kèm theo đó dẫn một nhóm binh mã qua đó đi vừa hay gia gia của con cũng không ưa gì Tử gia từ lâu sớm diệt trừ sẽ tạo được phúc đức sau này cho hai đứa.
- Khương nhi cháu qua đây với ta một lát.
- Gia gia ???
- Bịch bịch bịch bịch !
- Cầm lấy thứ này tạm thời trong lẫn ngoài Nghiêm gia không có gì bất ổn cháu dẫn theo Hỏa Khí nhân đi cùng đi.
- Hỏa Khí nhân ???
- Gia chủ , Hỏa Khí nhân là trụ cột nơi này đấy nếu không có người ở đây họ có thể chống đỡ được một khoảng thời gian! ! ! !
- Nói vậy đám các ngươi vô năng không thể đánh lại ư ? Thân là người Nghiêm gia không có hai chữ tối kỵ ' Sợ , thua ' Nghiêm gia bao đời chính chiến không chịu khuất phục các ngươi quên hết rồi sao hả ?
- Gia gia , cháu chỉ cần một nhóm binh mã đi cùng đến đó thôi ạ !
- Cháu là cháu trai duy nhất của ta hai đại bá của cháu còn chẳng thể cho ta một đứa cháu trai tài năng xuất chúng như cháu lòng ta có chút thẹn haiz !
- Ý cháu đã quyết mong gia gia thành toàn cháu không cần quá nhiều người đi cùng vả lại để bọn họ theo chỉ khiến thêm kẻ thù nhắm tới thôi.
- Ừm! ! ! cũng có lý thôi được cháu dẫn một đám đi qua đó đi tiện thể gửi lời chào hỏi của ta đến Kiếm chủ.
- Vâng !
- Vụt !
- Chúng thuộc hạ bái kiến Viêm tử ! ( đồng thanh )
Bất ngờ một nhóm người xuất hiện đồng thời quỳ gối xuống cung kính hành lễ trước mặt toàn thể các vị trưởng lão và gia chủ.
- Đây là! ! ! !.
- Bọn họ là Vân Kiêu Kỵ ?
- Họ là thuộc hạ đã đi theo ta suốt hơn 30 năm qua giờ ta giao lệnh bài của ta năm đó mà cha đã ban cho ta giờ trao lại cho con đi nhanh về nhanh nhé Khương nhi !
- Soạt !
- Vâng ! Con sẽ sớm dẹp yên chuyện này sớm sẽ trở về thôi xin mẫu thân và gia gia các vị trưởng lão tin ta.
- Không còn sớm nữa mau chóng lên đường đến đó đi.
- Vâng !
- Toàn quân nghe lệnh , lập tức xuất phát ! Tiến về Kiếm Vương phủ tiếp ứng cho nghĩa đệ của ta.
- Rõ ! ( đồng thanh )
- Hấp !
- Xuất phát.
Rất nhanh nhóm của Hoàng Khương và Mẫn Tuệ đã thúc ngựa chạy đến Kiếm Vương phủ một chuyến trợ giúp cho cả nhóm tại đó tiếp theo đó ở Ngọc Phong Các , Chu Phúc cùng hơn 1000 huynh đệ đang trên đường đến đó quân lực ngày một đông hơn thời khắc sinh tử chiến sắp nổ ra ai nấy đều căng như dây đàn có thể đứt bất cứ lúc nào.
- Sư phụ , bên phía của Kiếm chủ có chuyện tìm người ạ.
- Chuyện gì ngươi nói ta nghe.
- Có liên quan đến Tử gia ạ.
- Được ta sẽ qua đó một chuyến ngươi đi tu luyện tiếp đi.
- Vâng !
Một lát sau ,
- Kiếm chủ , người tìm ta ?
- Khoảng một canh giờ trước ta cảm nhận phát giác ra được tên đó đã đột phá tu vi rồi lần này sẽ không dễ dàng như trước nữa ngươi có cách nào giúp ta đột phá không ?
- Có nhưng không phải bây giờ.
- Tại sao ???
- Bây giờ đột phá hắn phát giác ra được thì càng thêm phiền phức chi bằng dẫm chân tại chỗ chờ thời cơ còn cá nhân ta sẽ tự có cách khiến hắn có biết mà chẳng tìm ra.
- Ồ , cách gì vậy ?
- Đến khi đó Kiếm chủ sẽ biết thôi mục tiêu của hắn vẫn luôn là chúng ta hơn nữa hắn chưa hề biết đến sự tồn tại của Ngạo Đế ta giờ ta phải chuẩn bị vài thứ để giúp Kiếm chủ đây tối nay qua phòng ta một chuyến.
- Ngươi không tính qua chỗ hai cái lão kia xem xem Tông môn của ngươi cũng gần hoàn thiện rồi đấy.
Ta cũng nể phục hai lão đó xây dựng cả một Tông môn không hề dễ dàng một chút nào ấy vậy mà lại làm được thật khó mà tin được.
- Hai lão đó hăng hái thật đấy !
- Bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch !
- Báo !
- Cách Kiếm Vương phủ của chúng ta khoảng chừng 800 dặm xuất hiện một đoàn người lạ đang di chuyển đến chỗ chúng ta ạ !
- Có bao nhiêu người tất cả ?
- Hơn 2000 ngàn người ạ !
- Chuyện này không phải ngẫu nhiên chứ ??? Hắn ta nóng lòng muốn ra tay đến vậy sao ???
- Báo !
- Phía Đông xuất hiện một số lượng lớn dân di cư đang tiến về đây ạ !
- Dân di cư ??? Kiếm chủ , xung quanh đây có thôn làng nào không ?
- Có nhưng phía Đông lại chẳng có cái thôn làng nào cả chỉ có rừng núi bao quanh thôi.
- Vậy thì nhiều khả năng dân cư đó có thể là một cái bẫy hoặc ngược lại.
- Lão cáo già này quả nhiên mưu mô đẩy bách tính đi xuyên qua khu rừng đó dù thoát ra cũng chỉ có không ít người sống sót.
- Rắc rắc rắc !
- Làm theo lời ta phân bố số lượng người cải trang thành Vệ quân cho ta rồi chia ra hai phía cứu người bên cạnh đó chú ý nhất cử nhất động của bọn họ cho ta nếu có hiện tượng lạ trên người bọn họ nếu bị cưỡng ép khống chế trói lại nếu như ngược lại giết luôn tại chỗ cho ta.
- Tuân lệnh !
- Cách đó! ! !
- Là hắn ép buộc chúng ta lựa chọn thì chúng ta càng phải cho bọn chúng thấy lựa chọn nào cũng là chung một kết quả thôi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...