Nghịch Thiên Tam Giới
Tuyết Băng đặt miếng ngọc đó lên bàn rồi tranh thủ chút thời gian để tắm thì đột nhiên mảnh ngọc phát sáng lên rồi một thân ảnh phản chiếu xuất hiện ngay sau đó cùng với một giọng nói rất thuộc vang lên .
- Băng nhi nàng có đó.........!không vậy ???
Giọng nói của Thiên Vũ vang lên khiến cho nàng ấy giật mình hoảng hốt vội vội vàng vàng lấy một chiến khăn lớn rồi quấn quanh lấy cơ thể rồi bất giác khẽ ngó mặt ra nhìn Thiên Vũ ngượng ngùng nói .
- Chàng.........!sao chàng lại...........
- A , xin lỗi ta không biết là nàng đang tắm xin lỗi nhé lát nữa ta gọi lại cho nàng sau !
Thiên Vũ cùng ngượng cả mặt mũi vội vàng tắt đi .
- Suýt chút nữa là chết trong viễn cảnh đáng mơ mộng đó rồi !
Đột nhiên trong đầu Thiên Vũ lại xuất hiện hình ảnh bóng dáng của Tuyết Băng trong bộ đồ mà lúc đó nàng vừa mới mặc quá sức mê người mà .
- Cũng may khống chế tâm thức kịp nếu không thì ta có chết cũng phải thấy cảnh đó .
- Chàng ấy cứ thế mà đi ư ???
Một lát sau ,
- Vũ ca , lúc nãy có chuyện gì muốn nói với muội ư ???
- Ừm , ta tính ngay mai để cho Tam Kiếm tử sẽ đi đến Kiếm Vương phủ một chuyến để đưa cái tên đó đi đổi lại sự tự do cho hai huynh muội bọn họ , muội nhớ kĩ nếu có động tĩnh bất thường xảy ra hãy thuận theo chiều gió mà hành động cá nhân ta vẫn chưa thể trở về được vì cần tập kết quân lực chuẩn bị một trận ác chiến lớn hơn nữa ta cũng mong muội đừng đến đây vì sự an toàn của muội chỉ cần muội an toàn ta mới yên tâm xông pha trận ác chiến này .
- Sao huynh cứ để muội ra ngoài vậy ??? Muội cũng từng được mẫu thân của huynh dạy rất nhiều thứ mà ít nhất hay để muội được chiến đấu cùng huynh một lần này thôi được không ???
Tuyết Băng nhẹ nhàng nói đã khiến cho Thiên Vũ từ một kẻ kiêu ngạo ngông cuồng luôn áp đặt người khác làm theo ý mình nay lại chấp nhận chịu thua thiệt với thê tử của mình đúng là anh hùng khó qua ải mĩ nhân a .
- Được.......!được.......!ta nghe theo muội nhưng chỉ lần thôi đấy !
- Muội biết Vũ ca luôn quan tâm đến muội mà !
- Trên cả tất cả muội chính là cội nguồn sinh mệnh sống của Ngạo Đế ta .
Tuyết Băng đỏ mặt mỉm cười rồi nói .
- Muội cũng rất cảm ơn huynh đã chăm sóc muội những năm tháng qua mặt dù trước đây muội đã mất đi ánh sáng............
- Tuyết Băng , dù Thiên địa có thể tước đoạt đi tất cả mọi thứ của ta hay thậm chí là muội thì ta cũng không ngần ngại lật tung ca Tam giới để cướp muội về ta có thể mất tất cả riêng muội tuyệt đối không .
Giờ đây tình cảm của Thiên Vũ dành cho Tuyết Băng đã vượt qua cả không gian và thời gian nhất mực một người muôn kiếp mấy ai có được một người như vậy .
- Cộc cộc cộc !
- Nàng nghỉ ngơi đi ta còn chút việc cần giải quyết cho xong .
Bên ngoài liền có tiếng gõ cửa phòng .
- Thiên Vũ , là ta .
- Hoàng Khương ??? Muộn như vậy rồi huynh ấy tới tìm ta có chuyện gì vậy ???
- Cạch !
- Tìm đệ có chuyện gì vậy ????
- Lăng Nga có chút chuyển biến tốt rồi hơn nữa ta cũng đoán được nha đầu này muốn nói điều gì đó với đệ thì phải .
- Vậy thì cứ để đệ nói chuyện riêng với nha đầu Lăng Nga đi ít nhất cũng nên giảm thiểu việc nha đầu này sinh ra tâm bệnh .
Nói rồi Thiên Vũ đi cùng với Hoàng Khương đến gặp Lăng Nga .
- Cạch !
- Muội tỉnh rồi sao Lăng Nga ???
Nhìn thấy Thiên Vũ Lăng Nga vẫn có đôi chút so hãi nấp sau lưng Mẫn Tuệ .
- Soạt !
- Ta trong mắt muội đáng sợ đến vậy sao Lăng Nga ???
- Chỉ là.........!sát khí của huynh..........!rất giống với bọn họ.........
- Muội cảm nhận được sát khí của ta ???
Thiên Vũ bất ngờ kinh ngạc hỏi .
- Muội bẩm sinh đã có khả năng cảm nhận sát ý của người khác rồi nên có nói điều này ra cũng vô ích cũng chỉ là năng lực vô dụng .
- Bộp !
Thiên Vũ mỉm cười rồi chạm nhẹ nhàng lên đầu Lăng Nga rồi nói .
- Vậy muội có biết trước đây ta cũng là một kẻ vô dụng không ??? Trên đời này không có cái gì gọi là vô dụng cả chỉ là bản thân không biết khai thác triệt để năng lực của bản thân mình thôi chỉ cần muội làm theo sự chỉ dẫn của ta ta đảm bảo trên cõi đời này không một ai có thể làm gì được muội cả bao gồm cả Kiếm Hoàng .
- Kiếm Hoàng cũng không thể làm gì được muội ư ?
- Lời ta nói ra hoàn toàn là thật chỉ cần muội chịu bái ta làm sư phụ ta nhất định sẽ giúp muội và dĩ nhiên thù của muội cũng là thù của ta rồi .
Lăng Nga dần dần mở lòng hơn đi lên phía trước cúi người chắp tay bái Thiên Vũ làm sư phụ .
- Soạt !
- Sư......!sư phụ !
- Ừm , rất tốt ! Đây là một chút tâm ý của ta dành cho Tiểu Lăng Nga sau này ai dám gây chuyện với ngươi cứ gọi ta ta thẳng tay xử lý tên đó .
- Cả bọn ta nữa sẽ không đứng ngoài nhìn đệ tử bị kẻ khác bắt nạt đâu !
Mới đó Lăng Nga không còn là đứa trẻ không cha không mẹ không nơi nương tựa giờ đây đã có được sự bảo vệ trở che của nhóm Thiên Vũ nước mắt khẽ trào dâng nghẹn ngào xúc động .
- Không còn sớm nữa nghỉ ngơi đi sáng sớm ngày mai Tam kiếm tử còn phải đi đến đó nữa ta sẽ phái vài người đi theo sau bảo vệ âm thầm trong bóng tối nếu gặp nguy hiểm vượt khỏi tầm kiểm soát bóp nát mảnh ngọc bội này tự sẽ có người ra tay ứng cứu .
Từ trong áo , Thiên Vũ lấy ra một mảnh ngọc bội rồi đưa cho Lương Huy rồi nhắc nhở vài chuyện rồi cũng trở về phong ngay sau đó.
Sáng sớm hôm sau , một nhóm người mang theo một cuốn mật thư đi đến trước cổng thành rồi nói .
- Tam kiếm tử , đây là mật chỉ của Kiếm Vương hi vọng người đừng làm điều ngu ngốc gì đám thuộc hạ cũng chỉ là bị ép buộc thôi mong người chịu khó hợp tác .
- Ngươi uy hiếp ta ??? Mà thôi sau vụ này thì thân phận này của ta cũng không còn nữa bị các ngươi coi thường khinh khi ta cũng chẳng lạ.
Đi thôi !
Rất nhanh chóng đoàn người của Lương Huy đã khởi hành và nhóm người mà Thiên Vũ phái đi theo cũng đã nhanh chóng di chuyển bám theo sau .
- Vụt !
- Chủ nhân bọn họ đã bắt đầu xuất phát rồi ạ phía sau lẩn khuất hơn 100 tên cao thủ bám theo có xử lý không ạ ?
- Không cần thiết làm mấy cái chuyện dư thừa tránh đánh rắn động cỏ lão ta vội vàng như vậy thì cứ cho lão ta trải nghiệm cái cảm giác bất lực vô vọng đi .
- Vâng !
- Vụt !
- Soạt !
- Đã đến lúc đi hội quân với bọn họ rồi giờ này chắc Chu Phúc đại ca đã đi gần tới nơi rồi tiện thể hỏi han chút tình hình Ngọc Phong Các .
Cùng lúc đó phía Lâm Quân cũng đã xác nhận được thông tin mà Thiên Vũ vừa gửi đến nhanh chóng mở cửa đón Chu Phúc và đại quân đang di chuyển đến đây .
- Soạt !
- Lập tức mở cửa , quân tiếp viện đang được điều động đến lập tức mở cửa đón bọn họ .
- Vâng !
phía bên ngoài ,
- Két.............!
- Ầm !
Phía xa xa Chu Phúc dẫn quân đang chạy hết tốc lực đến hội quân với tập kết tại đại doanh của Lâm Quân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...