Nghịch Thiên Tam Giới
Cút ra đây cho lão tử !
- Tên nào nuôi con cẩu này thích làm ơn xích nó lại đi để nó cắn người không hay đâu !
- Hahahahahaha.........!
Tiếng cười hả hê đó làm cho đám người kia tức giận đến nổi điên lên lao tới đánh Thiên Vũ .
- Ầm !
- Vù........!
- Chát !
- Ta là Tam Tinh sao có thể bị một tên Nhất Tinh như ngươi đánh ngang nhau được ??? Ta không tin ta không phục !
- Ầm.......!
- Hê , năng lực thì có nhưng cố chấp ngoan cố thì có thừa đấy đồ ngu ngốc !
- Câm miệng !
- Rầm !
- Xạt.......!
- Đại ca !!!
- Lui xuống hết đi ta tự lo được .
Thiên Vũ liền kết ấn rồi mở ra một vòng tròn Văn Tự cổ bao quanh mình rồi nói .
- Ngươi là kẻ tu Đan đừng có nói với ta là đến ngay cả Văn Tự ấn cũng không biết đấy nhé !???
- Ầm !
- Trò trẻ con !
- Bộp !
Tên kia cũng trong nháy mắt tạo ra được Văn Tự ấn cho riêng mình rồi .
- Sao nào ??? Sợ rồi hả ???
Đột nhiên Văn Tự ấn của Thiên Vũ xảy ra chút biến hóa khiến cho tên kia lại thêm một lần nữa bị đả kích rất lớn .
- Văn Tự ấn - Hành Khởi trận ???? Rốt cuộc ngươi đã lấy Cổ Thư của Lâm gia ta ???
- Lâm gia ???? Ý ngươi là Lâm Vân Dũng cha của ngươi ???
- Ngay cả cha của hắn cũng bị Thiên Vũ biết được hơn nữa vẻ cũng rất điềm tĩnh chứng tỏ Thiên Vũ đã điều tra tên này từ trước rồi .
- Năm xưa ta từng gặp cha ngươi một lần rồi và ta cũng khá ngạc nhiên cha ngươi lãnh trọn Tử Hồn độc mà vẫn còn trụ vững được đến hiện tại đúng là rất kiên cường a !
- Cốp !
- Coi như ta cầu xin ngươi hãy cứu lấy cha ta giờ ta chỉ còn mình ông ấy là người thân duy nhất còn sót lại ta tuyệt đối không thể để ông ấy xảy ra bất cứ chuyện gì nên.........!
- Ngươi gây chuyện với hai huynh đệ của ta giờ lại quay sang cầu xin ta ngươi có bị ngu ngốc không vậy hả ??? Thế giới rộng lớn chỉ được phép khuất phục trước hai thứ : Sức mạnh và Thế lực.
Ngươi là con trai đại gia tộc lớn ở Xuyên An thành lại đi cầu xin ta không thấy nực cười à ???
- Ngươi cũng biết xuyên An thành sao ???
- Đương nhiên là biết nhưng ta lại thắc mắc một điều gia tộc lớn sao lại đến Ngọc Phong Các tu luyện ???
- Xuyên An thành , Trấn Nguyên thành , Tây Ngọc thành , Thần Chiêu thành , tất cả đều nằm trọn bao quanh tứ phía của Ngọc Phong Các tọa trấn không ít Cường Kiếm giả đỉnh phong nhưng điều khó nói nhất chính là 4 kinh thành này hoàn toàn tách biệt khỏi phạm vi cai quản của Ngọc Phong Các nói đúng hơn là tạo dựng địa vị cho mình tại một không gian riêng được gọi là Niệm Thần Thức hóa hư vô thành thực .
- Là sao ???
Nghe xong câu nói đó của Tuyết Băng , Thiên Vũ gãi đầu không hiểu .
- Đệ bình thường đã ngốc thì ngốc luôn đi lúc thì tỏ ra là mình rất thông minh khôn ngoan lúc thì như một thằng ngốc vậy .
- Nói một cách chính xác hơn thì 4 tòa thành kiên cố vững chắc đó được 4 đại gia tộc lớn đứng đầu nắm quyền trong đó có gia tộc của Chu Phúc huynh và Tống Mai tỷ tỷ lần lượt là : Hoàng Thánh tộc , Thịnh gia , Tân gia và Cao gia .
- Trời đất ơi ! Toàn thế lực không thể tưởng tượng nổi .
- Oai thật đấy !
Đúng lúc đó một tiếng nói .
- Thiên Vũ !!!
- Hử ??? Chu Phúc đại ca ???
- Trời ơi , đó chẳng phải là Hoàng Thánh tử của đại gia tộc Hoàng Thánh tộc hay sao ???
Mọi người đang nhìn nhau bàn tán còn Thiên Vũ nhìn Chu Phúc rồi cười nham hiểm nói .
- Ừm , không tồi ! Cơ mà huynh đi thế này không sở tẩu tẩu tìm huynh hay sao mà còn thảnh thơi đến tìm đệ vậy lẽ nào có chuyện gì khó nói à ???
- Không.
Ngược lại là mẫu thân của đệ bảo ta đi gọi đệ đấy !
- Gọi đệ ???
- Được rồi , người gặp cũng đã gặp rồi vì thế ta sẽ giao chỗ này lại cho mấy người nhé ! Đi thôi Tuyết Băng !
- Soạt !
- Hấp !
- Này , huynh cứ thế mà đi sao ??? Chuyện này tính để bọn ta gánh lấy thật à ???
Tại đại sảnh Ngọc Phong Các , Khư Long Các ,
- Bịch !
- Vũ nhi , ta bảo con đến đây không có bảo con bé Băng nhi tới đây cùng .
- A tại vì bọn họ cứu bám lấy nàng ấy mãi không buông cho nên con miễn cưỡng đưa muội ấy đi theo thôi ạ !
- Được rồi hai đứa ngồi xuống đi .
- Soạt !
- Cạch !
- Vũ nhi , con có nghe qua hôn sự sắp tới của Chu Phúc chưa ???
- Phụt !!!
- Khụ khụ khụ........!Sớm vậy sao ??? Con tưởng từ đây đến đó chí ít cũng phải mất vài canh giờ đấy !
- Dù vậy thì đây là đại hỉ sự lần này Hoàng lão muốn ta đi đến tham dự đại hỉ của bọn họ nhưng ta khá hứng thú với tiểu nha đầu Anh Nguyệt đó đấy !
- Tỷ ấy là người của Hàn gia Thiên Hoa thành !
- Địa thế ở đó rất phong phú ta có lưu lại vài thứ đồ tốt cho bọn họ rồi tu vi tăng lên không ít nhưng ta nghĩ khác với con đấy .
- Khác ??? Khác chỗ nào ạ ???
- Hàn gia không lâu trước đây có liên quan đến vài tên thuộc tông tộc đó nhưng sau lần diệt quân đó lại biến mất Hàn gia bề ngoài là vậy con cũng nên tranh thủ thời gian tu luyện đi sắp tới đại họa của con sắp giáng xuống rồi đấy .
- Đại họa ???
- Có một số chuyện con phải tự mình tìm hiểu gánh vác lấy sẽ có những chuyện không thể nào mà lường trước được sẽ xảy ra con phải tự mình đi tiếp mà không có sự chỉ dẫn của ta con có làm được không ?
- Người vẫn chọn rời đi sao ???
- Ừm ! Ta nhất định phải trở về đó một chuyến cho nên đành phải xa con thêm một lần nữa vậy.
Ta sẽ đợi con ở đại thế giới đó đấy !
- Đại thế giới là nơi nào ạ ???
- Khi con có đủ thực lực tự sẽ biết ngay thôi .
- Soạt !
- Phong Ngọc lệnh nào ta giao lại cho con sau này Ngọc Phong Các sẽ do con tiếp quản .
Long Hoàng lấy ra một tấm bạch lệnh ra đưa cho Thiên Vũ rồi mỉm cười rồi nói .
- Long Hoàng , đến lúc trở về rồi !
Một giọng nói vang vọng khắp nơi khiến cho cả thế giới này rung chuyển dữ dội .
- Yên tâm đi Thiên Vũ ! Với năng lực của con thì ta tin không quá 10 năm con sẽ đi được đến đó thôi !
- Nhưng mà rốt cuộc là nơi nào ạ ???
- Quê hương của ta Vương giới !
- Vụt !
- Vương giới ????
Và rồi mẫu thân cậu lại một lần nữa rời đi để lại cho Thiên Vũ một Ngọc Phong Các vững chắc như sơn khiến ai nấy hết sức ngưỡng mộ lòng người trắc ẩn người đến người đi sau cùng vẫn phải tự mình đứng lên đi tiếp .
- Không cần đến 10 năm con chỉ cần 5 năm là đủ con nhất định sẽ đến được Vương giới tìm người !
- Vũ ca , huỳnh dự tính gì tiếp theo không ?
- Tham dự hôn lễ của hai người bọn họ rồi bế quan tu luyện tả không biết chính xác phải mất bao lâu mới có thể xuất quan nhưng nàng đừng quá lo cho ta sẽ nhanh thôi !
Thiên Vũ nắm lấy tay Tuyết Băng mỉm cười rồi cùng nàng đến Hoàng Thánh tộc một chuyến để chúc phúc cho cả bọn họ.
Cứ như thế thời gian bình yên cứ thế lặng lẽ trôi qua xuân đi hạ tới thu về đông ở lại thấm thoắt 2 năm trôi qua ai nấy đều đã đột phá tu vi rất nhiều giờ đây chỉ còn Thiên Vũ là vẫn bế quan tu luyện vẫn chưa xuất quan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...