Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Sau khi rời khỏi Bắc quốc, hai người không dừng lại liền đi về hướng Mộ Dung thành, mới vừa đi tới cửa thành Mộ Dung thành, Quân Mộ Khuynh nhìn thấy một màn trước mặt, vẻ mặt 囧囧.

Nàng quay đầu nhìn Hàn Ngạo Thần, 囧 囧 hỏi, “Mộ Dung thành có phải là quá khoa trương rồi hay không? Ở ngoài cửa thành vậy mà lại bày một lò luyện đan thật lớn?” Lò luyện đan cao gần bằng tường thành, dựng đứng ở ngoài thành Mộ Dung, giống như là thần giữ cửa vậy.

“Mộ Dung thành còn được gọi là dược lò.” Hàn Ngạo Thần ho nhẹ một tiếng, lúc trước hắn tới, quả thực cũng bị dược lò này làm chấn động, nói đơn giản chính là giống như bị sét đánh vậy, đặc biệt là có một thời gian, đan dược ở Mộ Dung thành được xem là lợi hại là nhờ nó, cái này thật là làm hắn không biết phải nói sao.

Nghe thấy lời giải thích này, Quân Mộ Khuynh thiếu chút nữa không cười phun, ở bên ngoài cửa thành để một lò luyện đan, chính là dược lò? Đây cũng quá cẩu huyết đi?

Đi tới Mộ Dung thành, Quân Mộ Khuynh đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, mái tóc đỏ rực nhẹ bay trong gió, đôi mắt đỏ đậm luôn lóe ra quang mang kỳ dị.

“Chúng ta vẫn là nhanh đi vào thôi.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trên thế giới quả nhiên hiếm lạ gì cũng có.

Hàn Ngạo Thần liếc mắt nhìn Mộ Dung thành, rồi gật đầu, “Ta còn tưởng rằng bản thân vĩnh viễn cũng sẽ không đến Mộ Dung thành nữa.” Lúc trước sau khi hắn rời đi, cũng chưa từng nghĩ sẽ quay lại Mộ Dung thành, Mộ Dung Phượng Minh nhìn thấy hắn giống như là cừu nhân vậy, sống chết bám lấy hắn, muốn tỷ thí với hắn.

“Bây giờ không phải đã tới sao.” Quân Mộ Khuynh cười cười, nàng biết Hàn Ngạo Thần tới đều là vì mình.

“Cũng đúng.” Chỉ là mặc dù tới, hắn cũng không muốn so tài gì với Mộ Dung Phượng Minh.

“Chi Chi.” Chi Chi hưởng thụ ngửi mùi thuốc xung quanh, không biết từ lúc nào, nàng đã yêu thích đan dược, còn hơn hẳn ma hạch, đương nhiên ma hạch nàng vẫn ăn, chỉ cần là thứ có thể ăn, nàng cũng sẽ không ghét bỏ.

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh run rẩy một chút, nhìn dáng vẻ bây giờ của Chi Chi, nàng liền biết, người này lại muốn ăn.

“Ở đây hẳn là sẽ có đan dược, đến lúc đó ngươi có thể ăn được rồi.” Sở dĩ nàng  phản đối Chi Chi ăn ma hạch là vì ở đại lục này ma thú vốn đã không có nhiều, nếu như lại để cho Chi Chi ăn ma hạch, vậy thì ma thú ở đại lục này lại càng ít hơn, còn đan dược gì đó, nó thích ăn bao nhiêu, cũng không thiếu, dù sao ăn cũng không hết.

“Ừ !” Chi Chi mạnh gật đầu, được rồi, hiện tại có đan dược, nó cảm thấy ma hạch kỳ thực cũng không phải rất quan trọng, còn có linh đan ăn tương đối ngon, lần này nó tới dược lò, nhất định phải ăn nhiều một chút.

Mộ Dung Phượng Ngâm đứng ngoài cửa thành, hắn đã sớm nghe nói Quân Mộ Khuynh muốn tới, cho nên đã sớm chờ ở chỗ này, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn bước nhanh đi tới, “Quân cô nương, Hàn đại ca.” Nàng rốt cục đã tới.

“Thế nào? Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?” Chuyện nàng hy vọng trước nhất, là có thể luyện đan, như vậy mới có thể về sớm một chút trị thương cho nãi nãi.

Mộ Dung Phượng Ngâm chần chừ liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, “Quân cô nương, những thứ khác đều đã chuẩn bị xong, chỉ là chuyện luyện đan, là đại ca của ta, hắn không đáp ứng, chúng ta cũng không có biện pháp.” Đại ca là luyện dược sư tốt nhất Mộ Dung thành, những đan dược quan trọng, đều là hắn luyện, rõ ràng lúc ở ngoài tử vong đảo bọn họ còn rất tốt, nhưng khi đại ca nghe nói là luyện đan cho Quân Mộ Khuynh, thì hết sức không vui.

“Hử? Mộ Dung Phượng Minh?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, cười như có như không nhìn phía trước, Mộ Dung Phượng Minh không chịu sao? Vậy thì không còn gì tốt hơn, những người khác có lẽ nàng không có cách nào, chẳng qua là không tiện, người nào đó vừa vặn có ít đồ ở trên tay nàng.

Gương mặt tinh xảo lộ ra nụ cười, khiến Mộ Dung Phượng Ngâm hơi sững sờ, nàng không những không lo lắng, hơn nữa còn rất bình tĩnh, đây là có chuyện gì?


Tính tình của đại ca, ngay cả phụ thân với tộc trưởng cũng không có cách nào khiến hắn làm chuyện mà hắn không muốn làm, chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh có bản lĩnh này, bọn họ gặp mặt không phải luôn luôn đối chọi gay gắt sao?

“Người Quân gia phái tới ở nơi nào?” Không phải nói đã tìm được thất diệp hoa rồi sao, vì sao bây giờ lại không nhìn thấy người Quân gia.

“Người kia bị trọng thương, chính là vì đem thất diệp hoa đến Mộ Dung thành.” Mộ Dung Phượng Ngâm thành thật trả lời, người kia bây giờ còn nằm ở Mộ Dung gia, trị nhiều ngày như vậy, cuối cùng đã có chút chuyển biến tốt, nếu không người Quân gia chết ở Mộ Dung thành, chỉ sợ thanh danh của bọn hắn cũng sẽ bị hủy.

“Ừm.” Sớm biết đã không để Thích Sênh chết thoải mái như vậy!

“Lần này Hàn đại ca tới Mộ Dung thành, có phải lại muốn đi thử luyện đan hay không?” Mộ Dung Phượng Ngâm kỳ quái nhất chính là người không phải hỏa nguyên tố cũng có thể luyện đan, mặc dù đan dược của Hàn đại ca có chút kỳ quái, nhưng mà dược hiệu lại rất là tốt, hiện tại Mộ Dung thành đã không còn đan dược do hắn luyện ra.

“Không cần.” Lần này hắn tới cũng không phải là vì luyện đan, chỉ đơn thuần là đi cùng tiểu Khuynh Khuynh đến mà thôi.

“Được rồi.” Kỳ thực hắn còn muốn nhìn đan dược của Hàn đại ca một chút, chỉ là Hàn đại ca không chịu luyện chế, hắn cũng không có cách nào.

Đi vào Mộ Dung thành, Quân Mộ Khuynh mới phát hiện, tất cả lớn nhỏ chung quanh đều là chỗ luyện chế đan dược, khắp nơi đều tràn ngập một mùi thuốc, có nhiều người trực tiếp lấy đan dược hoàn hảo mình luyện chế ra bán, đủ loại đan dược.

“Đan dược bán ở trên đường, đẳng cấp cao nhất là hoàng sắc (màu vàng), đan dược đẳng cấp khác, chỉ có nhà chúng ta mới có.” Đan dược màu tím, là cấp cao nhất, người có thể luyện chế ra đan dược màu tím cũng không đơn giản.

Mà thế hệ bọn hắn, đại ca của hắn đã có thể luyện chế ra, đan dược của bản thân hắn, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là màu lam trung phẩm, màu lam thượng phẩm cực phẩm còn kém rất xa, cũng không biết lúc nào hắn mới có thể luyện chế ra đan dược màu tím.

“Vì sao còn có ma thú?” Nhìn trong lồng giam phía xa có ma thú đang nằm thoi thóp, Quân Mộ Khuynh nhíu mày.

Mộ Dung Phượng Ngâm lộ ra một nụ cười, “Sở dĩ Quân gia có thể làm cho nhiều ma thú ngoan ngoãn ở trong lồng giam như vậy, Mộ Dung thành chúng ta cũng có công lao không nhỏ.” Chỉ là những đan dược kia còn đang cố gắng rèn luyện, cho nên Quân gia mới không thành công, nếu không cũng sẽ không bị phá tan lồng giam.

Quân Mộ Khuynh âm trầm nhìn xung quanh, lạnh giọng nói, “Chẳng lẽ các ngươi không sợ ma thú công kích sao?” Giam giữ nhiều ma thú như vậy, nếu như có ma thú biết, nếu như chúng nó gây ra phân tranh, Mộ Dung thành sẽ bị san thành bình địa.

“Những ma thú này đều là vận chuyển từ chỗ rất xa đưa tới, phụ cận xung quanh Mộ Dung thành không có ma thú.” Nếu không nhiều năm như vậy, Mộ Dung thành đã bị ma thú công kích.

Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, “Phải không?”

“Ừ, chỉ có điều những linh đan khống chế ma thú này, Mộ Dung gia chúng ta không có luyện chế, nói đến nguồn gốc cũng là từ Mộ Dung gia chúng ta, lúc trước nhị thúc ta hắn muốn khống chế ma thú, cướp đoạt Mộ Dung thành, mới luyện chế ra loại đan dược này, sau đó nhị thúc chết, cũng không biết vì sao phối phương này lại lưu truyền ra ngoài.” Mộ Dung gia bọn họ không luyện chế loại đan dược này, cũng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không luyện chế.

“Ừm.” Quân Mộ Khuynh trầm giọng gật đầu.


Hàn Ngạo Thần liếc mắt nhìn xung quanh, lạnh nhạt nói, “Ở đây vẫn giống y như trước đây.” Một chút thay đổi cũng không có.

“Chi Chi ~” Chi Chi phẫn hận nhìn xung quanh, những nhân loại này, quá đáng ghét!

Quân Mộ Khuynh quay đầu liếc mắt nhìn bộ lông trên người Chi Chi đều dựng thẳng lên, nâng tay kéo nàng vào trong lòng, vỗ nhè nhẹ vào lưng nàng.

Chi Chi tức giận, nếu như phóng tia chớp ra ngoài, Mộ Dung thành sẽ phát sinh chuyện lớn.

Chỉ có điều những người này lấy ma thú đến làm thí nghiệm, quả thực là cũng quá đáng, mặc dù là ma thú từ chỗ xa đưa tới, một khi chúng nó phản kích, Mộ Dung thành liền hỗn loạn, khi đó nàng ngược lại muốn nhìn, Mộ Dung thành này sẽ biến thành bộ dáng gì đây.

“Rống rống!” Tiếng kêu phẫn nộ từ quầy hàng bên cạnh truyền đến, Chi Chi nghe thấy âm thanh này, cả người liền sôi sục tức giận, mặc dù nàng ăn ma hạch, thế nhưng những thứ đó là lúc ma thú chết, một chút đau đớn cũng không có, ít nhất chúng nó chết cam tâm tình nguyện, thế nhưng những nhân loại này, là đang hành hạ chúng nó, không cho chúng nó chết, muốn biến toàn bộ chúng nó thành nô lệ.

Đây quả thực là đáng ghét! Nàng nhất định sẽ không bỏ qua những nhân loại này!

“Vậy các ngươi cũng không quản những người này sao?” Quân Mộ Khuynh thấy Chi Chi kích động như vậy, liền tăng thêm lực đạo trên cánh tay, lạnh giọng hỏi người bên cạnh.

Mộ Dung Phượng Ngâm lắc lắc đầu, “Mộ Dung thành mặc dù tên là Mộ Dung gia, thế nhưng luyện chế đan dược gì chúng ta cũng không quản được, năm đó lúc chúng ta tìm được phối phương, đan dược khống chế ma thú đã xuất hiện, muốn khống chế cũng không khống chế được.”

“Các ngươi không sợ chuyện của Quân gia sẽ phát sinh ở Mộ Dung thành sao?” Quân Mộ Khuynh chau mày, nếu như Mộ Dung thành phát sinh ma thú công kích, ai có thể đủ sức ngăn cản.

Mộ Dung Phượng Ngâm không trả lời, đương nhiên bọn hắn lo lắng, đặc biệt là sau khi chuyện phát sinh ở Quân gia, những người này lại càng tăng thêm nghiên cứu chế tạo đan dược mới, kỳ thực trước đây những thứ ấy cũng coi như là rất thành công, cũng không biết vì sao ma thú ở Quân gia lại xông ra, hoàn toàn không bị khống chế.

Hơn nữa chuyện này phát sinh lúc Quân Mộ Khuynh vừa tấn chức, việc này cùng với nàng có quan hệ gì hay không?

“Dẫn ta đi gặp đại ca ngươi đi.” Mộ Dung Phượng Minh nhất định sẽ đáp ứng!

“Được!” Mộ Dung Phượng Ngâm gật gật đầu, cất bước nhanh hơn.

Lại đi qua mấy con phố ở Mộ Dung thành, hầu như mỗi một chỗ đều có ma thú tồn tại, hơn nữa lại có người đang giao dịch những ma thú này, Quân Mộ Khuynh đột nhiên có chút vui mừng, những ma thú này sẽ rời đi, không phải Mộ Dung thành nhất định sẽ phát sinh rung chuyển.

Thế nhưng những người này có phải là rất quá đáng hay không, ngươi không thể khiến người ta thần phục thì giết là được, Quân Mộ Khuynh nàng tự nhận bản thân không phải là người tốt lành gì, nhưng mà những chuyện âm hiểm hèn hạ, nàng vẫn sẽ không làm, dùng dược vật khống chế, đó chỉ là nhất thời, như thế thì có ý nghĩa gì chứ.


“Chi Chi!” Chi Chi bất mãn kêu lên, nàng cũng biết mình không thể xúc động, nếu không đã sớm nhảy ra, giáo huấn những nhân loại này một phen, hiện tại nó ước gì có một đám thú triều đến, đem nơi này san thành bình địa, nhìn những người này làm sao ngược đãi được ma thú!

Đây quả thực là đáng ghét đến cực điểm! Dám đối đãi với ma thú như thế, bọn họ nhất định sẽ trả giá thật nhiều.

Quân Mộ Khuynh cúi đầu liếc mắt nhìn Chi Chi trong lòng, lại nhìn về phía Hàn Ngạo Thần, “Từ lâu, nơi này chính là như vậy sao?” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi.

Hàn Ngạo Thần gật gật đầu, “Khi đó, còn chưa có nhiều người luyện chế đan dược như vậy.” Hiện tại người Mộ Dung gia đối với những người này chính là bất đắc dĩ, càng không có cách nào ngăn cản bọn họ, nên cũng tùy ý bọn họ luôn.

“Những người này tốt nhất là đừng nên quá đáng.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, ở chung lâu với ma thú, nàng cũng biết ma thú cũng có tình cảm của mình, ma thú động vật cũng giống như người vậy, những người này làm như vậy, sớm muộn gì cũng  có một ngày, sẽ trả giá thật nhiều, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.

Hàn Ngạo Thần liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, mỉm cười gật gật đầu, quả thực, bọn họ tốt nhất là không nên quá đáng, bởi vì ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, đến lúc đó dù cho bọn họ hối hận cũng vô ích.

Mộ Dung Phượng Ngâm đối với đối thoại của hai người bọn họ cũng không nói gì thêm, chuyện này, dù sao cũng là từ Mộ Dung gia bọn hắn truyền ra, cho dù là có lỗi, cũng là lỗi của nhà bọn hắn, may mắn những ma thú này, cũng không có mấy người dám mua.

Chi Chi ai oán nằm ở trong lòng Quân Mộ Khuynh, cuối cùng trực tiếp nhắm mắt lại không nhìn xung quanh nữa, nàng thật sợ mình sẽ xúc động, liền làm ra chuyện gì đó.

Ba người đi vào Mộ Dung gia, liền có một mùi thuốc sộc tới, rất nhiều người đang không ngừng luyện chế đan dược.

“Đường nhị ca! Ta lại thất bại!” Thiếu nữ thở phì phì đi tới bên người Mộ Dung Phượng Minh, rất là không vui!

“Không phải ngươi đã luyện chế ra đan dược màu đỏ rồi sao?”

“Đúng vậy, ta bây giờ là đang luyện màu cam, nhưng mà luyện như thế nào cũng không đúng, đường đại ca vẫn đang nhốt mình ở trong phòng luyện đan còn chưa ra.” Phòng luyện đan kia chỉ có luyện dược sư cao cấp mới có thể đi vào, bọn họ mới  cấp thấp chỉ có thể tùy tiện tìm một chỗ luyện chế ở trong nhà.

Đường đại ca thực sự rất lợi hại, chưa tới hai mươi mấy tuổi, đã có thể luyện chế ra đan dược màu tím, nàng hâm mộ muốn chết, nhưng bản thân lại không có thiên phú này.

“Đừng có gấp, ngươi nhất định sẽ luyện chế thành công.” Luyện chế đan dược, cho dù là dựa theo phối phương luyện chế nhưng mỗi người sẽ luyện ra đan dược khác nhau.

Một lò đan dược tối đa chỉ có thể luyện chế ra mười viên, dù cho hiên phú của ngươi cực cao, cũng chỉ có thể là mười hai viên, người có thể một lần luyện chế ra mười lăm viên hầu như không có, cũng đã từng có một người làm được như vậy, chỉ có điều người này cũng không phải là người Mộ Dung thành.

Thiếu nữ gật gật đầu, lại ngồi xổm xuống tiếp tục luyện chế đan dược, nàng cũng biết luyện chế đan dược, ngoại trừ dược liệu tốt, hỏa diễm tốt, dược lò tốt, quan trọng nhất chính là thiên phú, không có thiên phú cũng không thể luyện chế thành công ra đan dược.

Toàn bộ tâm tư người Mộ Dung thành đều đặt ở trong việc luyện đan, cho dù có người ngoài tiến vào, bọn hắn cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, mỗi ngày có rất nhiều người tiến vào Mộ Dung thành, bọn hắn cũng không quan tâm hôm nay tới bao nhiêu người, cho nên cũng không có cái gì phải ngạc nhiên.

Quân Mộ Khuynh nhìn những người chung quanh luyện chế đan dược, liền cảm thấy giống như là luyện khí vậy, đem dược liệu tương ứng bỏ vào, dựa theo tuần tự, nắm giữ nhiệt độ lửa cho tốt, là được.

“Luyện đan dược cũng không khác gì luyện khí.” Quân Mộ Khuynh khẽ nói.

“Đúng vậy.” Hàn Ngạo Thần gật gật đầu, hai cái này quả thực không có gì khác nhau.


“Vậy ngươi luyện chế được đan dược, thì có thể luyện khí được?”

“Không thể.” Hắn đã từng thử qua, chính là không được.

“Được rồi.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, chỉ có điều có thể luyện chế đan dược, đã rất không dễ dàng.

Mộ Dung Phượng Ngâm cười cười, “Luyện chế thần khí, cần dùng tinh thần lực, so với luyện chế đan dược còn mạnh hơn, luyện chế đan dược cũng rất cần tinh thần lực cường đại, cho nên có rất nhiều người là hỏa nguyên tố, nhưng lại tình nguyện không đi luyện chế đan dược, trở thành đấu kỹ sư bình thường.” Cũng chính vì như vậy, trên đại lục, hai nghề nghiệp luyện khí sư với luyện dược sư này, mới có địa vị như bây giờ.

“Hóa ra là như thế này.” Thảo nào hai lão đầu kia, vì chuyện mình trở thành luyện khí sư mà ầm ĩ lên như vậy.

Mộ Dung Phượng Ngâm dẫn Quân Mộ Khuynh đi thẳng tới cửa phòng chế thuốc, “Đại ca đang ở bên trong, chỉ là mấy ngày nay hắn đang luyện đan, không biết lúc nào sẽ ra ngoài.” Thế nhưng phải đợi đại ca đi ra, cũng là một khoảng thời gian dài.

Nhìn cửa phòng đóng chặt, Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, phẫn hận nói, “Mộ Dung Phượng Minh đáng chết!” Hắn cho rằng trốn ở trong này thì sẽ không có việc gì sao?

“Cô nương, nếu không trước tiên ta sắp xếp chỗ ở trước cho các ngươi?” Mộ Dung Phượng Ngâm chần chừ hỏi, hiện tịa đại ca cũng sẽ không đi ra liền, bọn hắn cũng không có biện pháp gì.

Quân Mộ Khuynh cúi đầu suy nghĩ một chút, gật gật đầu, trên mặt lộ ra tươi cười, “Trên đời này cũng không phải chỉ có Mộ Dung Phượng Minh hắn mới có thể luyện chế ra đan dược màu tím, Hàn Ngạo Thần, dù sao ngươi cũng luyện đan, qua mấy ngày ta để ngươi luyện là được rồi.”

“Được.” Hàn Ngạo Thần không cần suy nghĩ liền đáp ứng, hắn liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, khẽ cười.

Chỗ đau lớn nhất của Mộ Dung Phượng Minh, đó chính là năm đó hắn thua ở trên tay Hàn Ngạo Thần, hắn ghi hận đến bây giờ, lúc nào cũng muốn luyện đan thắng Hàn Ngạo Thần, muốn chứng minh thiên phú luyện đan của hắn mới giỏi nhất, hiện tại tiểu Khuynh Khuynh kích thích hắn như thế, tin chắc rất nhanh hắn sẽ đi ra.

“Đã như vậy, Mộ Dung Phượng Ngâm, ngươi trước dẫn chúng ta đi nghỉ ngơi, dù sao Hàn Ngạo Thần với phụ thân các ngươi cũng có chút giao tình, ta tin dược lò nhà các ngươi, hắn cũng bằng lòng cho chúng ta mượn.” Trong đôi mắt đỏ đậm, lóe ra tia giảo hoạt.

Khóe mắt Mộ Dung Phượng Ngâm giật giật rồi gật đầu, trong lòng im lặng nói, đại ca, kiếp này hai người đại ca thống hận nhất, cũng là người duy nhất biết lợi dụng chỗ đau của đại ca, đương nhiên, hắn cũng biết, chỉ là hắn không dám dùng điều này đến kích thích đại ca, nếu không sẽ có người chết!

Ba người đi chưa được mấy bước, liền nghe trong phòng luyện đan “Ầm” một tiếng, nóc nhà bốc lên khói đặc màu đen.

Thảm!

Mộ Dung Phượng Ngâm vội vàng dừng lại bước chân, trở lại cửa phòng, “Đại ca!” Trời ạ! Kích thích này có phải là lớn quá rồi hay không, đại ca chế thuốc luôn không có sai lầm nào vậy mà lại bị nổ lò!

Nổ dược lò, chính là thất bại, mà lò đan dược này, còn có những dược liệu trân quý, đều cứ thế lãng phí, có vài người có thể sẽ bị nổ thành trọng thương, Mộ Dung Phượng Ngâm vô cùng thẹn thùng nhìn trong phòng, đại ca hẳn là không có sao chứ?

“Két!” Cửa phòng đóng chặt chậm rãi bị mở ra, khói đen ở trong phòng trong nháy mắt xông ra, mùi cháy khét cũng chầm chậm tản ra.

Một thân ảnh đen thui chậm rãi đi ra, y phục vốn hoa lệ, hiện tại đều biến thành từng mảnh vụn, hạ thân thì không sao tiết khố vẫn còn, nếu không thực sẽ thành chuyện lớn, trên gương mặt chỗ duy nhất có thể nhìn ra, chính là đôi mắt, Mộ Dung Phượng Minh lảo đảo đi ra, dưới chân vừa trượt, thiếu chút nữa liền ngã sấp xuống, may mắn Mộ Dung Phượng Ngâm nhanh tay kéo lại.

Động tĩnh vừa rồi, cũng hấp dẫn không ít người, nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của Mộ Dung Phượng Minh, người tới cũng không đành lòng nhìn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận