Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

“Nếu bọn họ đã muốn đi vào như vậy, sao không để cho bọn họ đi vào?” Đôi môi đỏ thắm lộ ra một nụ cười tà, Quân Mộ Khuynh chắp tay ở sau lưng, dáng vẻ kia, nhìn qua, bộ dạng giống như một chút cũng không để ý vậy.

Hoa Thiên Nhiêu hơi sững sờ, nàng biết mình đang nói cái gì sao? Để cho bọn họ đi vào?

“Không sai, chính là để cho bọn họ đi vào.”

“Thực sự sao?” Hoa Thiên Nhiêu nghi ngờ nhìn Quân Mộ Khuynh, không phải hắn không tín nhiệm nàng, chỉ có điều đây là nơi toàn bộ Hỏa Dung thành dựa vào, không thể hủy ở trên tay hắn.

“Ừm, ta bảo đảm khoáng thạch của ngươi, một viên cũng sẽ không thiếu.” Quân Mộ Khuynh nhỏ giọng nói, hiện tại những người này đều là cao thủ, toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Hàn Ngạo Thần, dù cho nàng ở đây nói cái gì, bọn họ cũng sẽ không ở quá để ý.

Huống chi ở trong mắt những người này, mình lại… yếu như vậy!

Nghe thấy Quân Mộ Khuynh bảo đảm như thế, Hoa Thiên Nhiêu đồng ý không chút do dự, “Ngươi không phải là muốn vào trong thạch động sao? Ta mang bọn ngươi đi là được, cần gì ra tay đánh người.”

La Tu vừa định động thủ, nghe thấy Hoa Thiên Nhiêu đột nhiên đồng ý như vậy, thậm chí là có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình, hắn rất muốn hỏi một câu, ngươi nói lại lần nữa xem, nghĩ tới lời nói vừa rồi của Hàn Ngạo Thần, hắn cứ thế đem những lời này, nuốt xuống.

“Hừ! Nếu thế, vậy còn không đi!” Tiến vào trong thạch động, thì có thể tìm được khoáng thạch tâm nhị.

“Không chỉ có La Tu các ngươi muốn lấy được khoáng thạch tâm nhị, hai tỷ muội chúng ta, sao có thể không vào tham gia náo nhiệt.” Âm thanh yêu mị xa xôi truyền đến, hai thân ảnh Như Hỏa Như Băng chậm rãi đi tới.

“Người của Lục Sắc cốc cũng muốn có được khoáng thạch tâm nhị sao?” La Tu châm chọc nhìn hai người đi tới trước mặt.

Lời của La Tu vừa nói ra, người hắn mang tới rối rít đi tới trước mặt hai người Như Hỏa Như Băng, đôi mắt không ngừng quét một vòng trên người các nàng, còn mang theo vài phần ý dâm.

Người Lục Sắc cốc cũng tới, một đám kỹ nữ thối, một người so với một người càng yêu mị hơn, nhưng lại cứ thích giả bộ thanh cao, tiện nữ nhân!

“Người Minh tông đều tới, đương nhiên Lục Sắc cốc chúng ta cũng không thể bỏ qua cơ hội này.” Như Hỏa lộ ra một nụ cười ngọt ngào, đối với nụ cười chế nhạo của La Tu giống như không nhìn thấy vậy, hoàn toàn không để ý tới.

Ở địa phương tràn đầy dung nham này, người Minh tông vẫn không dám làm gì đối với hai tỷ muội các nàng, hơn nữa còn có cái tên Kiếm Phong có thói quen hay xen vào việc của người khác cũng sẽ không để cho bọn họ ra tay, kỳ thực mọi người đều là cùng đi, cần gì vì một chút chuyện nhỏ mà đánh nhau.

Người Minh tông đều cho là mình rất giỏi, ở trong mắt cũng không xem các nàng là cái gì, trong ba họ, thực lực của Minh tông bọn họ là yếu nhất, nhưng cứ thích tìm Lục Sắc cốc gây phiền phức, về điều này, giữa bọn họ đã sớm có oán hận rất sâu.

“Nếu như các ngươi muốn tranh cãi, có thể ở lại.” Hoa Thiên Nhiêu hừ nhẹ một tiếng, bước nhanh đi về phía trước.

Mặc dù trong lòng La Tu rất không vui khi bị Hoa Thiên Nhiêu ra lệnh như thế, nhưng vì khoáng thạch tâm nhị vẫn là đi theo sau, đoạn đường cuối cùng bọn họ không có bản đồ, nếu không phải gặp được Hoa Thiên Nhiêu, hắn cũng cảm giác mình đã lạc đường.


Hàn Ngạo Thần đi ở bên cạnh Quân Mộ Khuynh, có quá nhiều người muốn lấy được khoáng thạch tâm nhị, mấy người bọn hắn, chỉ là một trong số đó, còn có một vài người không biết nơi này có khoáng thạch tâm nhị.

Mọi người đi theo sau, Hoa Thiên Nhiêu càng đi càng nhanh, bọn họ có thể đuổi kịp, đó là bản lĩnh của bọn họ, không thể đuổi kịp, thì không thể trách hắn.

Khoáng thạch tâm nhị, đến bây giờ Hoa Thiên Nhiêu cũng không biết bọn họ đang nói cái gì, cái gì gọi là khoáng thạch tâm nhị, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua, trong Hỏa Dung động, rõ ràng cũng chỉ có khoáng thạch, năm mươi năm mới có thể đi một lần, mà mỗi lần người tiến vào, nhất định là thành chủ Hỏa Dung thành.

Nhưng hắn từ nhỏ đến lớn, vẫn chưa từng nghe nói qua trong Hỏa Dung động có khoáng thạch tâm nhị gì đó, càng không rõ bọn họ đang nói cái gì.

Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần lẳng lặng đi ở sau cùng, đột nhiên mắt hắn trừng lớn, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, đôi mắt chứa đầy không dám tin tưởng.

Trời ạ! Hắn nhìn thấy cái gì, những hỏa diễm này nhìn thấy hai người bọn họ thì rối rít chạy trốn, mặc dù là động tĩnh không lớn, hắn vẫn có thể thấy rõ ràng, chỗ hai người bọn họ đi qua, hỏa diễm liền vội vàng tản đi, không dám dừng lại lâu, ai có thể nói cho hắn biết đây là vì sao?

“Ngươi nhìn cái gì vậy!” La Tu dừng bước lại, liếc mắt nhìn Hoa Thiên Nhiêu đang ngây ra.

“Không có gì.” Hoa Thiên Nhiêu chậm rãi hoàn hồn, hiện tại diện mạo Quân Quân bọn họ không phải như lúc trước, không thể để cho những người này biết thân phận của bọn họ, nếu không lấy thiên phú biến thái của hai người này, nhất định sẽ bị những người này nhìn trúng.

Mọi người đều quan tâm đến việc sớm có được khoáng thạch tâm nhị, đâu còn để ý đến việc xoay người nhìn lại phía sau xem chuyện gì xảy ra.

Hoa Thiên Nhiêu tiếp tục dẫn bọn họ đi vòng vèo ở trong Hỏa Dung động, dung nham trên mặt đất tràn ngập, bọn họ chỉ có thể nhảy qua, bọn họ đều là kỹ tôn sư trở lên, có thể đi lại trên không trung, có thời điểm có thể trực tiếp đi qua.

Nhìn đường đi vòng vèo càng nhiều, Hàn Ngạo Thần lắc lắc đầu, Hoa Thiên Nhiêu người này dẫn bọn họ đi loạn ở đây, rõ ràng phía trước chính là chỗ có khoáng thạch, hắn vẫn là không chịu đi vào, cứ đi vòng quanh, bọn họ cũng sẽ phát hiện.

Nhìn Kiếm Phong, lúc này Quân Mộ Khuynh mới phát hiện, hắn chỉ cần là người không quen biết, mấy lần đầu mở miệng nói chuyện với người lạ, thì sẽ đỏ mặt, nếu nói nhiều thêm mấy lần nữa thì sẽ không có chuyện gì, người nói chuyện với hắn cũng không để ý lắm, hẳn là đã sớm biết điểm này.

Chỉ có điều một đại nam nhân, lần đầu tiên nói chuyện với người lạ lại đỏ mặt, thật đúng là quái dị, hơn nữa Kiếm Phong lại cao lớn như vậy, thì càng thêm quái dị.

“Chậm đã.” La Tu đột nhiên mở miệng, dừng lại bước chân, đồng thời cũng cắt ngang mạch suy nghĩ của Quân Mộ Khuynh.

Không phải đang đi rất tốt sao? Sao đột nhiên lại dừng lại? Như Hỏa bất mãn nhìn La Tu, hắn rốt cuộc muốn làm gì, nếu như hắn không muốn khoáng thạch tâm nhị, thì cứ nói thẳng, không cần đi một chút lại dừng, lãng phí thời gian, bọn họ còn muốn đi tìm bảo ngọc.

Ngay khi Như Hỏa đang muốn phát cáu, Hoa Thiên Nhiêu đã mở miệng nói chuyện, hơn nữa còn nói ra nghi hoặc trong lòng nàng.

“Làm cái gì, khoáng thạch đã ở phía trước, chẳng lẽ ngươi không muốn sao?” Hoa Thiên Nhiêu chớp chớp mắt, nghi ngờ hỏi.

“Ngươi dẫn chúng ta đi vòng quanh, ngươi, qua đây.” La Tu chỉ Quân Mộ Khuynh, trên tay ngưng tụ ra một thanh chủy thủ.


Quân Mộ Khuynh nhìn nhìn xung quanh, lúc xác định La Tu là đang gọi mình, nàng chậm rãi đi qua, “Bắt ta để uy hiếp hắn, ngươi có phải là đã tính sai rồi hay không?” Nàng rất vô tội, từ đầu tới cuối, một câu cũng không có nói qua cái gì, cũng sẽ chọc tới loại chuyện này.

Khóe miệng Hoa Thiên Nhiêu run rẩy nhìn Quân Mộ Khuynh, người này vậy mà lại dám uy hiếp Quân Mộ Khuynh, hắn không biết chữ chết viết như thế nào sao?

“Ai dẫn ngươi đi vòng quanh.” Hoa Thiên Nhiêu chớp chớp mắt, chính là không thừa nhận, tiếp tục đi về phía trước.

Quân Mộ Khuynh đi ở bên cạnh hắn, có nhiều người ở đây như vậy, nàng cũng từ từ thu hồi uy áp của kim ô hỏa lại, mặc dù hỏa diễm không còn sợ hãi Quân Mộ Khuynh nữa nhưng cũng không dám thương tổn nàng.

La Tu chuyên chú nhìn phía trước, hoàn toàn không có phát hiện người trước mặt hắn có thay đổi, ở trong dung nham, mặc dù nhiệt độ xung quanh đang từ từ xuống thấp, bọn họ cũng sẽ không có phát hiện chút gì, chậm rãi đi về phía trước, thận trọng nhìn xung quanh.

Nếu như mấy người này chú ý một chút, cũng sẽ phát hiện, mặc dù Quân Mộ Khuynh đi tuốt ở đàng trước, hơn nữa còn bị La Tu uy hiếp, thế nhưng trong đôi mắt, không có chút kinh hoảng nào, một đôi mắt như nước mùa thu, lạnh như băng, khiến cho người khác không lạnh mà run.

Hoa Thiên Nhiêu đi ở một bên, cũng có thể cảm giác được khí tức của người bên cạnh, hết sức không ổn, nhưng thấy Quân Mộ Khuynh vẫn tỉnh bơ, hắn cũng không thể nói cái gì, dù sao đến cuối cùng, chịu thiệt cũng không phải là hắn.

Quân Mộ Khuynh đen mặt, đi tuốt ở đàng trước, đập vào mặt chính là khí tức càng thêm nóng rực, trong khí tức còn mang theo nồng nặc hỏa nguyên tố.

Rất dễ nhận thấy, người phía sau nàng cũng cảm giác được biến hóa này, thậm chí là La Tu còn phấn khích lên, thứ hắn muốn đã ở phía trước, chỉ còn kém một bước, chỉ cần đi thêm vài bước, là có thể lấy được khoáng thạch tâm nhị, đến lúc đó thực lực của hắn, sẽ tăng lên rất nhiều.

Như Hỏa cũng vô cùng hưng phấn, khoáng thạch tâm nhị đó là thứ nàng vẫn muốn lấy được, bây giờ có thể lấy được, đến lúc đó cấp bậc của nàng cũng sẽ tăng lên, so với Kiếm Phong La Tu bọn hắn lại càng thêm lợi hại hơn.

“La Tu lam hạ, cho dù lấy được tâm nhị cũng vô dụng, cũng phải xem tâm nhị có nguyện ý hay không không phải sao.” Như Hỏa thấy La Tu nóng vội liền chế nhạo nói.

Chỉ bằng hắn cũng muốn có được khoáng thạch tâm nhị, quả thực chính là nằm mơ, không phải bất cứ đấu kỹ sư triệu hoán sư hỏa nguyên tố nào cũng có thể có được khoáng thạch tâm nhị, La Tu không có tư cách này, Như Hỏa nàng mới là chủ nhân của tâm nhị, lấy được tâm nhị, nàng có thể phá tan cấp bậc tôn thần, vượt qua cả hai người bọn hắn,

“Còn chưa biết cuối cùng ai mới có thể có được tâm nhị đâu.” La Tu chế nhạo liếc mắt nhìn Như Hỏa, trong mắt lộ ra tia khinh thường.

Quân Mộ Khuynh đi ở phía trước gật gật đầu, đúng vậy, thứ này cuối cùng ở trong tay ai còn chưa biết đâu, nghĩ muốn có được thứ này cũng không chỉ có hai người bọn họ mà thôi, huống hồ khoáng thạch tâm nhị này là nàng nhìn trúng rồi, bọn họ từng người đều là uy hiếp nàng, lại lấy đao đe dọa nàng, sổ sách này nàng còn chưa biết nên tính thế nào đâu.

Hoa Thiên Nhiêu thận trọng liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, thân thể dịch chuyển sang bên cạnh một bước, hắn có thể rời đi trước không? Mặc dù mục tiêu của Quân Quân không phải là hắn, thế nhưng hắn cũng không muốn bị những người này làm liên lụy, đó là một chuyện rất thống khổ a.

“Đi vào chẳng phải sẽ biết tâm nhị thuộc về người nào sao?” Quân Mộ Khuynh xoay người “Hảo tâm” nhắc nhở, chỗ sâu trong mắt lộ ra ý cười.

Đây là lần đầu tiên Kiếm Phong nhìn thấy mắt của Quân Mộ Khuynh, khi hắn nhìn thấy cũng hơi sững sờ, hắn dường như nhìn thấy một thứ gì đó, nhưng lại chưa nhìn rõ, đôi mắt kia đã khôi phục bình tĩnh, không khác gì mới vừa rồi.


“Cần ngươi nói sao.” La Tu lạnh lùng cười, đẩy Quân Mộ Khuynh, bước nhanh đi về phía trước.

Mọi người cũng rối rít theo sau, không muốn bỏ qua màn nhìn thấy khoáng thạch tâm nhị, cuối cùng ai có được tâm nhị, đối với mấy người bọn hắn mà nói, không có gì khác nhau, dù sao cũng không phải là mấy người bọn hắn có được.

Ngay khi mọi người đi vào trong thạch động, quả thực chính là sợ ngây người, ở đây không có nóng rực, thế nhưng bốn phía vẫn đỏ rực như cũ, không phải là bị dung nham chiếu đỏ, mà là bị khoáng thạch hỏa nguyên tố chiếu đỏ, một mảnh xung quanh, toàn bộ đều là khoáng thạch, một viên so với một viên càng sáng chói hơn, một viên so với một viên càng mê người hơn.

Lúc Quân Mộ Khuynh vừa mới đi tới, cũng sợ ngây người, nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một màn như vậy, toàn bộ chung quanh đều là khoáng thạch đỏ rực, giống như là thủy tinh vậy, đẹp mắt vô cùng, có một số còn lóe ra hồng sắc quang mang.

Trong khi mọi người còn đang thán phục, vẫn có người nhớ tới khoáng thạch tâm nhị, La Tu đi nhanh về phía trước, khoáng thạch xung quanh hắn cũng không để vào mắt, thứ hắn muốn chính là khoáng thạch tâm nhị.

Như Hỏa cũng không bình tĩnh nữa, ý muốn khao khát có được khoáng thạch tâm nhị của nàng cũng không kém hơn La Tu.

Nhớ tới khoáng thạch tâm nhị, mọi người đều rối rít tìm kiếm, chỉ có Quân Mộ Khuynh Hàn Ngạo Thần, Hoa Thiên Nhiêu Kiếm Phong, vẫn đứng ở tại chỗ như cũ, lẳng lặng nhìn mấy người bọn hắn tìm kiếm.

“Tiểu Khuynh Khuynh, là tự ngươi lấy, hay là ta giúp ngươi?” Hàn Ngạo Thần lộ ra một nụ cười bí hiểm, chậm rãi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh.

“Ngươi lấy đi, ta tiếp tục khiêm tốn.” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh nở một nụ cười quỷ dị.

Những người này còn không biết mình đã lâm vào đại họa, rất nhanh bọn họ sẽ biết, đến Hỏa Dung động, chuyện sai lầm lớn nhất, chính là không nên xem thường người trước mắt, càng không nên xem thường nàng.

Hàn Ngạo Thần cười cười, tiếp tục đứng ở bên cạnh Quân Mộ Khuynh, không có di động, đã có người nguyện ý tìm, tại sao hắn phải làm, ở đây nhìn là được rồi, chờ bọn họ tìm được rồi nói.

“Hàn Ngạo Thần, hai người các ngươi muốn làm cái gì?” Hoa Thiên Nhiêu chậm rãi đi tới trước mặt hai người, nghi hoặc hỏi, “Hai người các ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây, phụ thân ta để các ngươi tiến vào?” Điều này sao có thể, hắn vốn cũng muốn để cho bọn họ tiến vào Hỏa Dung động, kết quả liền bị phụ thân từ chối.

Bây giờ bọn họ xuất hiện ở đây, trừ khi là lão đầu cho phép, bằng không cũng không còn khả năng nào khác, lão nhân kia đã thông suốt?

“Bọn họ đến làm cái gì, chúng ta tới làm cái đó.” Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nói, hai tay khoanh trước ngực, khí thế trên người nàng cũng không che giấu nữa.

“Tâm nhị?” Rốt cuộc đó là thứ gì, bọn họ thế nào đều muốn có được, hắn nghe hồi lâu cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra.

“Ngươi không cần hiểu, nhìn là được rồi.” Hàn Ngạo Thần liếc mắt nhìn Hoa Thiên Nhiêu, cũng không tính giải thích khoáng thạch tâm nhị là thứ gì.

“Hai người các ngươi rất quá đáng, có chuyện cũng không nói cho ta!” Quá đáng, tốt xấu gì hắn cũng từng xin lão nhân kia để cho bọn họ tiến vào, nói không chừng, bọn họ có thể tiến vào, còn là công lao của hắn đâu!

Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Hoa Thiên Nhiêu, không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng nhìn mấy người bọn họ chậm rãi đi tới, tìm kiếm thứ bọn họ muốn có.

Kiếm Phong đứng ở một bên, nhìn thấy khát vọng trong đôi mắt của bọn họ, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lạnh nhạt đứng ở một bên, dường như tất cả chuyện này, không có quan hệ nào với hắn vậy, hắn chỉ là một người đứng xem mà thôi.

Điểm này khiến Hoa Thiên Nhiêu hết sức khó chịu, người này rõ ràng cũng muốn cái gọi là tâm nhị kia, vậy mà lại còn đứng ở chỗ này, giống như người không có chuyện gì vậy.


Mấy người đã tìm rất lâu, cũng không có kết quả, thân thể Hàn Ngạo Thần khẽ động, một cơn gió nhẹ thoảng qua, bọn họ cùng ngẩng đầu nhìn lại, thân ảnh màu đen kia, trên không trung xẹt qua một vòng cung, ở trong chỗ đỏ rực này, có vẻ phá lệ chói mắt, Hàn Ngạo Thần không để ý tới ánh mắt của bọn họ, rất nhanh phi thân đi về phía trước.

“Hắn muốn cướp tâm nhị, mau ngăn cản hắn!” La Tu là người đầu tiên phát hiện mục đích của Hàn Ngạo Thần, chỉ có điều dù cho hắn là người đầu tiên phát hiện, cũng đã chậm.

Hàn Ngạo Thần dùng quang nguyên tố chém về phía một khối khoáng thạch lóe ra hồng quang, khối khoáng thạch băng này không có gì đặc biệt, thậm chí có thể nói là trong nhiều khoáng thạch như vậy, nó là khối không bắt mắt nhất, mà đẳng cấp cũng là thấp nhất, nhưng Hàn Ngạo Thần lại lựa chọn khối này.

Khoáng thạch ở trong tay Hàn Ngạo Thần vỡ vụn, biến thành khối vụn, chậm rãi rơi trên mặt đất, mọi người cũng càng lúc càng thấy rõ ràng, một khối tinh thạch hình dạng hỏa diễm, bọn họ còn có thể nhìn thấy, hỏa diễm trong tinh thạch hừng hực cháy, không hề có xu hướng tắt.

“Khoáng thạch tâm nhị!”

“Đó chính là khoáng thạch tâm nhị!”

“Mau bắt hắn! Không thể để cho hắn có được tâm nhị.”

Mấy người vừa mới rồi gặp đối phương đã không vừa mắt nhau, trong nháy mắt liền liên thủ lại, bọn họ vây chung quanh Hàn Ngạo Thần, mắt nhìn khoáng thạch tâm nhị trên tay hắn.

“Nếu vị công tử này lấy được, đó chính là của hắn, mấy người các ngươi sao lại như vậy?” Kiếm Phong đang khoanh tay, rốt cuộc bỏ xuống, hắn chậm rãi đi qua, không ngừng khuyên nhủ mấy người kia.

Như Hỏa híp mắt, liếc mắt nhìn Kiếm Phong, “Kiếm Phong lam hạ là thiếu chủ  vạn kiếm thành, đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng chúng ta.” Hắn đừng cho rằng mình là thiếu chủ vạn kiếm thành, thì có thể nói đạo lý với mấy người bọn họ, chuyện của Lục sắc cốc với Minh tông, hắn chớ nên xen vào.

“Người ta đã không muốn ngươi xen vào, ngươi nhiều lời cũng vô dụng.” Quân Mộ Khuynh chắp tay ở sau lưng, cười như có như không nhìn người trước mặt.

“Cô nương cũng đến lấy khoáng thạch tâm nhị?” Lúc này Kiếm Phong rốt cuộc mới hiểu rõ dụng ý của Quân Mộ Khuynh, dọc trên đường đi, nàng đã che giấu đi hết thảy năng lực, tất cả mọi người đều xem nhẹ nàng, thậm chí là không nhìn nàng, nàng cũng rất thông minh.

“Phải.” Quân Mộ Khuynh không có giấu giếm, điều này không phải là bởi vì nàng đã lấy được tâm nhị, mà là vẫn luôn không có người hỏi nàng vấn đề này, nếu như bọn họ cũng giống như Kiếm Phong, hỏi nàng có muốn lấy tâm nhị không, nàng cũng sẽ trả lời, có.

Một chữ đơn giản, nhưng không có nhu hòa như vừa rồi, âm thanh kia, giống như là đứng ở trong hầm băng vậy, ở bên trong động này, hoàn toàn ngăn cách nhiệt độ bên ngoài, nhiệt độ xung quanh, đang từ từ giảm xuống.

Hoa Thiên Nhiêu rùng mình một cái, hắn đã nói những người này chớ xem thường Quân Mộ Khuynh, bọn họ bây giờ đã biết sai rồi chứ.

“Ngươi cũng chỉ là một đại kỹ sư nho nhỏ, có tư cách gì ở trước mặt chúng ta nói ngươi muốn có được tâm nhị, hoặc là nhanh chóng cút, hoặc là chết ở chỗ này!” La Tu hung ác liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, hiện tại nếu như không phải là còn muốn lợi dụng người Lục Sắc cốc, bọn họ mới sẽ không liên thủ với hai người Như Hỏa Như Băng.

Nghe được câu này, Hoa Thiên Nhiêu thông cảm liếc mắt nhìn La Tu, đại kỹ sư nho nhỏ? Không phải là bọn họ nói Quân Mộ Khuynh bốn năm trước chứ? Hay là nói bốn năm trước bọn họ đã gặp qua, biết Quân Mộ Khuynh là cấp bậc đại kỹ sư?

Kiếm Phong nhìn Quân Mộ Khuynh, đại kỹ sư sao? Không đúng, người trước mắt nhất định không phải là đại kỹ sư đơn giản như vậy.

“Hử? Đại kỹ sư?” Quân Mộ Khuynh mỉm cười cất bước, đi tới trước mặt mấy người, “Các ngươi chưa từng thấy qua ta xuất thủ, sao biết ta là cấp bậc đại kỹ sư?”

“Rõ ràng khí tức trên người của ngươi chỉ có chút xíu như vậy!” Một nam tử trong đám người La Tu vô tình nói.

Quân Mộ Khuynh vô tội nhún nhún vai, nàng không có đem khí tức che giấu đến cấp bậc đại kỹ sư, mà là che giấu toàn bộ, bọn họ là từ chỗ nào nhìn ra được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui